Bài thơ: "Vịnh sen hồ Hoàn Kiếm" của tác giả Tản Đà mượn hình tượng hoa sen để nói lên thân phận con người. Lúc vinh hoa nhiều người kính trọng, yêu mến nhưng đến lúc bần hàn, hẩm hiu lại chẳng có một ai quan tâm đến. Tác giả ví đời người cũng giống như hoa sen, lúc sen mới nở tỏa hương thơm ngát cho đời, đến lúc về già sen xấu xí, cằn cỏi lại chẳng có ai ngó ngàng, bận tâm. Giá chi cuộc đời bình đẳng, công bằng không có sự so sánh, khen chê, trọng khinh thì tốt biết mấy. Những câu thơ chân thực chính là tâm trạng, nỗi lòng của tác giả trước sự bất mãn của thời cuộc. Vịnh Sen Hồ Hoàn Kiếm Tác giả: Tản Đà Hồ Gươm sen mới ra hoa Cả hương cả sắc ai là không chơi Sen tàn lá rách tả tơi Quanh hồ lai vãng, ai người tiếc thương Nước hồ sen đứng soi gương Còn đâu là sắc là hương với đời Tủi thân sen lại giận giời Cho chi hương sắc cho người trọng khinh (Tản Đà tùng văn 1922) Nguồn: Tản Đà toàn tập - Tập I, NXB Văn học, 2002