Official

The Very Important Personal
92 ❤︎ Bài viết: 118 Tìm chủ đề
2777 45
Kiếm tiền
Official đã kiếm được 27770 đ
Tuổi 17 là quãng thời gian rất đặc biệt, khi người ta vẫn còn là một đứa trẻ nhưng trong lòng đã bắt đầu có những suy nghĩ của người lớn. Ở tuổi 17, có những buổi chiều ngồi ngẩn ngơ nghĩ về tương lai, những áp lực học tập, thi cử, và cả những rung động đầu đời chưa dám nói thành lời. Đó là độ tuổi của sự hồn nhiên xen lẫn chênh vênh, của những ước mơ còn mơ hồ nhưng lại rất chân thật. Những trang nhật ký tuổi 17 vì thế chứa đầy cảm xúc – có vui, có buồn, có lo lắng và cả những hy vọng thầm lặng cho ngày mai. Nếu bạn đang sống trong những năm tháng của tuổi 17, hoặc từng đi qua tuổi 17 với nhiều kỷ niệm, hãy viết ra và gửi vào đây để cùng nhau chia sẻ những cảm xúc rất thật của một thời thanh xuân bạn nhé.

54981433620_d8b164af9e_o.jpg


Người ta thường nói tuổi 17 chông chênh với bao nhiêu kỷ niệm đáng nhớ, những lo toan và quyết định trong cuộc sống. Tuổi 17 là "bẻ gãy sừng trâu"! Cái tuổi có quá nhiều hoài bão, ước mơ, đó cũng là độ tuổi đẹp nhất của thời học trò, cái tuổi để chuẩn bị bước trên hành trình mới của cuộc đời.

Tuổi 17..

Độ tuổi lưng chừng của tuổi trẻ, tuổi mà chúng ta vẫn loay hoay chọn cho mình một ước mơ hay một lối đi trong tương lai, trở thành người mà mình từng mong ước. Đó là những ngày vùi đầu vào những bài kiểm tra bất chợt của thầy cô. Rồi cùng với đám bạn lang thang khắp các phố lớn, ngõ nhỏ.

Tuổi 17..

Tuổi mà ta đã biết thích thầm một ai đó, yêu thương không dám nói thành lời. Cái tuổi chỉ vì một nụ cười dưới ánh nắng chiều trong giờ thể dục đã đủ làm trái tim ta lỡ đi một nhịp, rộn ràng mà hạnh phúc, hay chỉ vì một câu nói vu vơ cũng làm mình khắc cốt ghi tâm. Và cũng ở cái tuổi của mọi thứ lưng chừng này thì mối tình đầu cũng đẹp như nắng sớm.

Tuổi 17..

Cái tuổi ngang bướng, còn là cái tuổi của sự nông nổi, bốc đồng, thích thể hiện mình, muốn làm "người lớn", điều gì cũng cho là mình đúng. Cáu gắt vì lời nhắc nhở của mẹ để rồi sau này khi trưởng thành nước mắt lại rơi, hối hận và thương mẹ nhiều.

Tuổi 17..

Cái tuổi chuẩn bị cho hành trình mới trong cuộc đời, chuẩn bị trở thành "người lớn" thì suy nghĩ của chúng ta cũng phải trưởng thành lên, bớt trẻ con hơn. Chúng ta phải luôn biết cố gắng chuẩn bị đầy đủ mọi hành trang, tâm thế để có thể "vượt rào" sang tuổi 18 thành công.

Tuổi 17 của chúng ta là độ tuổi chập chững bước vào cuộc sống, vẫy vùng giữa vô vàn chông chênh ở ngoài kia, chúng ta choáng ngợp trước những điều đẹp đẽ, lạ lẫm và trải nghiệm những cảm xúc mới mẻ đầu đời. Tuổi 17 là những hồi ức thanh xuân tươi đẹp nhất mà sau này sẽ theo ta mãi đến cuối đời nhưng chắc chắn không bao giờ được quay lại có lần thứ 2. Tuổi 17 cùng biết bao hoài niệm của tuổi trẻ, biết bao ước mơ, hoài bão lớn lao và những mối tình đầu đời còn non nớt, vụng về đáng yêu. Tuổi 17 vẫn mãi còn đó dù ta có già đi chăng nữa, 17 của chúng ta vẫn sẽ sống mãi trong tim mỗi người.

54981171126_693eb68784_o.jpg


Những câu nói hay về tuổi 17​


Tuổi 17, tôi viết lên những trang nhật ký đầy ước mơ và nhiệt huyết.

Bảy mươi phần trăm hy vọng, ba mươi phần trăm mộng mơ, đó là tuổi 17 của tôi.

Tuổi 17, tôi không sợ thất bại, chỉ sợ không dám thử.

Cứ mơ đi, cứ khát khao đi, tuổi 17 cho phép bạn tất cả.

Tương lai gọi tên, và tuổi 17 đang lắng nghe.

Chắp cánh cho ước mơ bay cao, tuổi 17 là thời điểm tốt nhất.

Mỗi ngày tuổi 17 là một bước gần hơn đến ước mơ.

Tuổi 17, tôi tin vào phép màu của sự cố gắng.

Đánh đổi thanh xuân lấy một tương lai rạng rỡ, tuổi 17 xứng đáng.

Ước mơ của tuổi 17 là kim chỉ nam cho cả cuộc đời.

Đừng giới hạn bản thân, tuổi 17 là để vượt qua mọi giới hạn.

Gieo mầm hy vọng trên đất tuổi 17, chờ ngày hái quả ngọt.

Tuổi 17 là tuổi của những bản kế hoạch vĩ đại.

Bay cao hơn những gì người khác nghĩ, đó là tuổi 17.

Không có gì là không thể khi bạn 17 tuổi.

Tuổi 17, tôi sẵn sàng cho mọi thử thách.

Khát vọng rực cháy, tuổi 17 không ngừng tiến bước.

Tôi vẽ tương lai bằng những nét cọ của tuổi 17.

Mơ ước không mất phí, tại sao không mơ thật lớn ở tuổi 17?

Tuổi 17: Nơi mọi ước mơ bắt đầu và không bao giờ kết thúc.
 
Last edited by a moderator:
168 ❤︎ Bài viết: 50 Tìm chủ đề

Thanh xuân tuổi 17​


Người bên bạn năm 17 tuổi, có lẽ chính là những người khiến bạn cả đời không thể quên được, dù muốn dù không vẫn mặc nhiên lưu lại trong kí ức..

Một câu hỏi quen thuộc thôi: 'Người bên bạn năm 17 tuổi giờ ra sao rồi?'

Thanh xuân của mỗi người trong chúng ta, ai cũng đã đều bỏ lỡ một ai đó. Bởi vì vào những năm tháng ngốc nghếch trẻ dại ấy, chúng ta còn chưa biết cách yêu một người, chưa học được cách trân trọng. Nhưng tôi rất muốn hỏi một câu tại sao lại là người ấy? Tại sao phải để tôi gặp được người cả đời tôi yêu nhất vào những năm tháng định sẵn sẽ bỏ lỡ kia?

Giữa quãng lưng chừng tuổi trẻ ấy, tớ có thể trở thành người cậu thích nhưng không thể là người cùng cậu đi đến cuối cuộc đời. Lời hứa hẹn của tuổi mười mấy chẳng hề nông cạn qua quýt, chỉ là chúng mình không đủ sức thực hiện.

Mỗi chúng ta đều giữ trong lòng rất nhiều câu chuyện dài, và rất nhiều người ở trong câu chuyện ấy đã không còn bên mình nữa.

Lý do mọi người nghĩ mối tình đầu đẹp không phải bởi vì tình yêu đẹp, hay vì người mà chúng ta yêu đầu tiên ấy thực sự đẹp. Mà là bởi vì chúng ta yêu vô điều kiện, yêu trong sáng, thậm chí có chút ngốc nghếch trong tình yêu đầu đời ấy. Và cũng bởi vì chúng ta biết là, chúng ta không bao giờ có thể quay trở lại những ngày tháng tuổi trẻ đầy đam mê ấy nữa.

Có một chân lý như thế này: Chàng trai 17 tuổi năm đó đi cùng bạn không thể đi cùng bạn mãi được. Người bạn yêu năm 17 tuổi có thể là người bạn yêu nhất cuộc đời, nhưng người ở đến năm 70 tuổi vẫn ở cùng bạn hoàn toàn có thể là một người khác. Mỗi người đều có thanh xuân.

Mỗi thanh xuân đều có câu chuyện.

Mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc.

Mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận.

Chúng tôi đã cùng nhau trải qua thời thanh xuân ngông cuồng tươi đẹp như thế, ở bên nhau vào những ngày tháng học hành thi cử khổ sở nhất như thế. Nhưng sau này lại không thể ở bên nhau nữa.

Sự tiếc nuối lớn nhất trong quá trình trưởng thành nằm ở chỗ chúng ta luôn gặp được người tốt nhất khi chúng ta ấu trĩ nhất, mà mỗi người lại không tự nhận ra.

Nếu có kiếp sau tôi nhất định sẽ tìm gặp lại cậu. Tìm đúng lúc cậu chưa có ai. Tìm đúng lúc cậu đã trưởng thành. Tìm đúng lúc cậu cần kết hôn. Chứ không như lúc này, gặp cậu năm 16 tuổi ấy để rồi bất lực buông bỏ..
 
Last edited by a moderator:
1,546 ❤︎ Bài viết: 1263 Tìm chủ đề

Chênh vênh tuổi 17​


Tuổi 17 – cái tuổi nằm giữa những giấc mơ rực rỡ và hiện thực đầy mông lung.

Một chút trưởng thành, một chút ngây thơ.

Một chút tự do, một chút gò bó.

Một chút yêu thương, một chút tổn thương.

Lạc lối không phải vì không biết đường, mà vì có quá nhiều ngã rẽ.

Chênh vênh không phải vì yếu đuối, mà vì đang học cách mạnh mẽ lên từng ngày.

Tuổi 17, hãy cứ lạc lối, nhưng đừng ngừng tìm kiếm chính mình.

Cứ chênh vênh, nhưng đừng đánh mất niềm tin vào những điều tốt đẹp.

Vì rồi thời gian sẽ dạy ta cách bước đi vững vàng hơn, yêu thương đúng cách hơn,

Và hiểu rằng: Lạc lối cũng là một phần của hành trình trưởng thành.
 
Last edited by a moderator:
0 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề

Tình yêu tuổi 17​


Ở một góc nhỏ của một ngôi trường nào đó, có một cô học trò nhỏ với tà áo dài bay bay trong gió chiều, cứ ngẩn mặt trong theo một bóng lưng cả một thời thanh xuân đẹp đẽ..

Chắc rằng tuổi học trò sẽ bớt đẹp nếu thiếu đi những thứ tình cảm ngây thơ vụng dại, khi mà trái tim tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, vô tư vô nghỉ chợt một ngày đẹp trời vô tình được khắc lên một bóng hình nào đó. Đâu đó có cậu trai cứ ngày ngày gửi yêu thương vào những lời chọc ghẹo, hay những viên kẹo, hộp quà. Đâu đó có cô gái đợi đến giờ tan học mới bẻn lên nhét lá thư tỏ bày vào ngăn bàn của một cậu nào đó.. Nhưng, cũng đâu đó có một cô học trò vào những năm 17 tuổi cứ đứng đó trông theo một dáng người dưới bóng nắng mà chẳng một ai biết, chẳng ai biết cả..

Cô không biết vì sao và khi nào bắt đầu thích cậu, cũng không biết từ khi nào cậu bắt đầu xuất hiện trong những giấc mơ của cô mĩm cười và đưa đôi tay mảnh khảnh của mình cho cô nắm lấy. Không biết khi nào cô bắt đầu cười một mình và nghỉ đến ngày giấc mơ của cô thành sự thật.

Và cũng không biết từ khi nào trong ánh nắng nhẹ nhàng của mỗi buổi chiều tan học, cô lại đứng ở lang can trường trông xuống bóng cậu bước ra nhà xe, rồi chờ cái bóng mảnh khảnh ấy cùng chiếc xe đạp mờ dần sau cánh cổng trường rồi tươi cười mang cặp ra về. Cô biết số điện thoại của cậu, cô có add facebook của cậu, cô đã từng viết những dòng tâm tình cho câu, nhưng chỉ viết rồi lại xóa đi, cô đã từng nghỉ ra những trò như trong phim để làm quen với cậu những tất cả chỉ dừng lại ở suy nghỉ. Cứ như thế từng từng từng ngày qua đi, cậu vẫn xuất hiện trong những giấc mơ mỗi tối, cô vẫn đứng ở góc lang can trông về cậu mỗi buổi chiều, vẫn nhìn trộm cậu mỗi giờ ra chơi mà chẳng ai hay biết. Và rồi ngày tốt nghiệp gần kề, cô nhận ra rằng ngày cậu mãi mãi bước ra khỏi cuộc đời cô đã sắp đến, cô sợ một ngày cô quên đi hình dáng cậu, khuôn mặt cậu, sợ một ngày cậu không còn bước vào giấc mơ của cô nữa, những ngày đó cô đã khóc rất nhiều. Ngày cuối cùng đến trường, tan học, cô sắp xếp tập vở, ra góc lang can thân thuộc, gió chiều nhẹ nhàng xuyên qua từng kẻ tóc, cô thở nhẹ đưa đôi mắt buồn nhìn về phía cậu lần cuối cùng. Nắng chiều hôm ấy tắt sớm, bóng cậu dần khuất đi nhanh hơn, cô không khóc nữa, cô hạnh phúc vì đã được gặp cậu, được thích cậu, được vì cậu mà cố gắn rất nhiều. Một nụ cười xuất hiện trên môi, cô thì thầm "tạm biệt cậu- thanh xuân của mình". Buổi chiều tắt sớm hôm ấy trên con đường mập mờ ánh đèn đường, có hai người đi ngược hướng nhau. Một người không hề biết đến người kia, một người đã xem người kia là cả tuổi trẻ..

Tình yêu đôi khi là giấc mơ chỉ của một người.
 
Last edited by a moderator:
12 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề

Tuổi 17 là tuổi đẹp nhất​


Có lẽ mỗi chúng ta ai cũng sẽ bước qua cái tuổi thanh xuân vui đùa hồn nhiên nhưng cũng là cái tuổi đang phải định hướng về tương lai của mình rồi.

Tôi 17, một cái tuổi đáng lẽ ra vẫn còn lo còn chơi và còn tận hưởng tuổi trẻ nhưng đâu được như vậy, tuy tuổi thơ cũng dữ dội như bao trẻ khác nhưng tôi định hướng sớm hơn và nhìn nhận sớm hơn những đứa trẻ sơ với cùng trang lứa. Tôi tự lập và bắt đầu kiếm tiền để phụ giúp gia đình nên mọi thứ đối với tôi như áp lực vậy, mệt mỏi cô đơn bao trùm lấy tôi, tôi kiệt sức. Nhưng tôi biết nhiều thứ khác mà có lẽ nhiều người cùng trang lứa không biết, tôi kinh doanh sớm và tính tôi rất hay tò mò nên chính vì thế tôi biết những điều rất thú vị về internet. Máy họ mua chỉ dùng để chơi game, máy tôi tuy rẻ nhưng cũng đủ để làm một số điều thú vị. Từ bé tôi đã phải chịu khổ rất nhiều nên tôi chỉ mong rằng sau này có thể kiếm tiền và giúp đỡ nhiều người nghèo khổ khác.

Tiền không là tất cả nhưng nếu không của tiền bạn cũng sẽ không làm được gì cả, hãy kiếm thật nhiều tiền khi còn có thể để sau này có thể giúp bố mẹ được phần nào. Tuy bây giờ con tạo chưa được nhiều tiền nhưng nhất định sai này con sẽ kiếm tiền để bố mẹ được hưởng thụ.
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back