

Về đây quê ta
Tác giả: Sương Vân
Thể thơ: Lục bát
Xa quê nhớ lắm cánh cò
Về đây nghe lại câu hò ngày xưa
Về đây mơ ước ban trưa
Về đây để uống say sưa chén tình
Về đây ngắm cảnh thanh bình
Núi non trùng điệp uy linh muôn đời
Về đây nghe mẹ ru hời
Để nghe cha dạy những lời bảo ban
Về đây mệt nhọc tiêu tan
Về đây phủi bỏ gian nan bụi trần
Tay nâng hạt gạo trắng ngần
Gót sen chạm nhẹ khoảng sân sắc vàng
Trên đầu cao rộng thênh thang
Những tầng mây trắng từng hàng nhẹ trôi
Ngẩn ngơ nhìn đất nhìn trời
Ngẩn ngơ ngẫm lại một thời tuổi thơ
Cuộc đời như một giấc mơ
Bao năm đằng đẵng tưởng vừa hôm qua.
* * *
Tác giả: Sương Vân
Thể thơ: Lục bát

Xa quê nhớ lắm cánh cò
Về đây nghe lại câu hò ngày xưa
Về đây mơ ước ban trưa
Về đây để uống say sưa chén tình
Về đây ngắm cảnh thanh bình
Núi non trùng điệp uy linh muôn đời
Về đây nghe mẹ ru hời
Để nghe cha dạy những lời bảo ban
Về đây mệt nhọc tiêu tan
Về đây phủi bỏ gian nan bụi trần
Tay nâng hạt gạo trắng ngần
Gót sen chạm nhẹ khoảng sân sắc vàng
Trên đầu cao rộng thênh thang
Những tầng mây trắng từng hàng nhẹ trôi
Ngẩn ngơ nhìn đất nhìn trời
Ngẩn ngơ ngẫm lại một thời tuổi thơ
Cuộc đời như một giấc mơ
Bao năm đằng đẵng tưởng vừa hôm qua.
* * *
Mỗi con người đều được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất gọi là quê hương, đó là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và hình thành nhân cách đầu tiên. Tuổi thơ gắn liền với những lời dạy bảo ân cần của cha, những câu hát ru ngọt ngào dập dìu cánh cò của mẹ. Từ đó, gieo vào lòng ta thứ tình cảm sâu nặng, gắn kết chặt chẽ tình yêu gia đình với tình yêu quê hương, đất nước. Quê hương luôn dang tay đón chờ những người con xa xứ trở về sau những mệt nhọc của cuộc sống. Ở nơi đây, ta tìm thấy sự bình yên, thư thái, tự do thả hồn theo những đám mây trắng bồng bềnh giữa trời. Vậy mà thời gian trôi thật nhanh, thời thơ ấu tưởng như vừa mới hôm qua thôi, giờ đây đã trở thành những mảnh ký ức xa xôi, luôn bên cạnh ta và cùng ta đi hết cuộc đời.