Tuyết rơi nơi Sài Gòn Thể thơ: Năm chữ * * * Tuyết rơi nơi Sài Gòn Bao giờ thấy được chăng? Có lắm nỗi u buồn Chỉ biết nói cùng trăng. - Trăng chê tôi ngốc lắm Giằng xé chi con tim Lẻ loi, người vẫn ngắm Kiêu hãnh giữa trời đêm. - Hà Nội từng có tuyết Trong quá khứ xa xăm Hay.. cứ ôm hi vọng Đem khoe với trăng rằm. - Trăng khen tôi hài hước Thật buồn cười làm sao Ôm mộng tưởng huyễn hoặc Giữ mãi từ thuở nào. - Ôi đời đầy nắng rát, Bông tuyết vẫn thơ nguyên. * * * Đôi lời: Tuyết rơi tại Sài Gòn, thành phố vùng nhiệt đới, nghe vô lý thật nhỉ! Có những lúc tôi lạc lõng giữa đời. Kẻ chê, người trách, con đường tôi lệch. Nhưng bằng cách nào đó, những mộng mơ xa vời, những hi vọng nhỏ nhoi vẫn còn đó. Chẳng biết như vậy là tốt hay xấu nữa. Chờ tuyết rơi tại Sài Gòn, nghe kỳ diệu làm sao!