Đường Lên Xứ Mộc Tôi đến Mộc Châu giữa sắc hoa Mộc châu như vẽ, mộc châu xa Lưng trời mận trắng, đường mây Dọi Trên núi xa xăm mấy nếp nhà * Ọp ẹp phên tre cùng nứa lá Rừng sâu thăm thẳm tiếng chày xa! Em vè gùi nặng đầy măng nứa Vẫn mỉm cười tươi lẫn tiếng ca! * Suối chảy chân đồi nghe róc rách! Đường mòn len lỏi giữa nương trà Sương giăng mờ kín đôi vai lạnh! Che lối đi về phía bản Hoa * Trên mái nhà sàn len khói bếp! Mùi thơm sôi nếp núi chân qua Gái trai đêm hội, người hiếu khách Sứ Mộc ai lên, sứ đượm đà! Hạo vũ - xuân Mộc Châu 2020 Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Say Tỉnh Kiếp Nhân Sinh * Ăn ngon, ngủ được mới là tiên, Rượu uống no nê ngã ngủ liền Nhân thế sầu vui ta chẳng biết? Nhân sinh chớp mắt mấy mà quên? Hồng trần dạt trôi bao năm tháng? Ta hóa đám mây, tựa mái thuyền Say mộng nước non, nhìn gió núi Ngắm trời mây nước dạ sầu miên. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Chiều Hoang Rừng Vắng * Gió rừng hoang chiều nhạt! Hang đá lạnh muỗi tràn, Nhớ người xưa có bạn Tri kỷ cũng thi nhân Rượu nồng cùng đối ẩm Trắng đêm chẳng thấy buồn? Còn ta lại mình ta Ủ rũ xuốt thu xuân! Bóng người đâu chẳng thấy? Lá vàng dụng tràn lan Dấu chân người cũng mất Ngơ ngẩn ngắm chiều tàn! Hoàng hôn buông dốc núi Loe hoe bóng cỏ hoang. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Mưa Mùa Mới * Mờ mịt man man mòn mải miết Mơ màng mê mẩn mấy miên miên Mênh mang man mác mong mòn mỏi Một mộng muộn màng mãi mãi mang. Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Qua Dải Thao Đà Thăm Bạn Vừa Hay Gặp Lũ Lớn * Mây che trời sấm chớp! Mưa dầm nước dâng cao Sông Hồng tuôn sóng vỗ, Mặt đê nổi ba đào Quan huyện đi thị sát Dân chúng sợ lao đao! Nước lũ tràn đồng ruộng Ngập chìm dải Đà Thao Đồng nội như sông lớn, Đê vỡ nước tràn vào Đỏ ngầu tung bọt trắng! Dân chúng chạy kịp sao? Dắt díu nhau chạy nạn Ôi cơ khổ xiết bao? Trập trùng trên sóng nước Én bắt mồi lượn chao! Ngẩng đầu nhìn trời rộng Cúi đầu thấy nao nao! Thiệt hại ai gánh chịu? Tội đùn đẩy trời cao? Xả lũ vô tội vạ Mặc dân khổ làm sao! Không mất đi lợi ích Lầm than kệ kẻ nào? Thế thời, thời thời thế Quan lớn dủng hầu bao. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Qua Thôn Tử Dương Thấy Mộ Hoang Nhà Họ Nguyễn. * Mộ nhà họ Nguyễn giữa đồng hoang, Thầy tướng nói rằng chỗ ấy sang Tây, Bắc, Đông, Nam phong thủy đẹp! Hổ ngồi Rồng quận thế nhà quan Thật hư chẳng biết sai hay đúng? Mười mấy năm sau lỡ muộn màng! Chẳng thấy quan đâu, bồi chục mạng, Cháu con ly tán lại bần hàn. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Sông Thu * Nước thu trong văn vắt Buồn bã đến tịch liêu Khách sầu say ngả chén Bờ lau gió tiêu điều Thuyền câu trôi lặng lẽ Cá nhỏ vẫy nước kêu Hoàng hôn buông mịch mịch Sóng lòng gợn buồn thiu. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Xuân Tàn 2 * Gió xuân ve vãn khắp vườn lan, Khói ẩm chiều nay bỗng lạnh tràn! Mùi đất, cỏ thơm luồn cửa sổ Hồn theo cánh én thả miên man! Xuân hồng e ấp hồn tôi mãi Xuân tới, xuân đi nỗi muộn màng! Hư ảo kiếp người say chẳng tỉnh Tựa nàng tiên nữ dạo trần gian. HV Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Dạo Chơi Chùa Bành Lỡ Gặp Đêm Mưa. * Chùa Bành trên đảo nhỏ Cây cối mọc thâm u! Đa già chim than khóc! Cá quẫy nước mịt mù Dạo chơi quên chiều tối, Bỏ quên cả trang thơ Vội vàng hai nét bút Mây vẩn về đêm mưa. (Chùa Bành 8/2019) Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"
Chạy Chốn Khỏi Thành Thị * Mười năm sống trọ đất Hà thành Ngán ngẩm lọc lừa đậm chất tanh Thôi lại học đòi ông Ngất Ngưởng Muốn về nơi ấy, xứ trong lành Cháo rau no bụng qua ngày tháng Không muốn dây vào những cãi tranh Hục hoặc nợ nần hay chán nản Nhẹ nhàng bay bổng tựa mây xanh. (Hà Nội 2/2020) Trích trong tập "Hoàng Hôn Dần Tắt"