- Xu
- 773,029,697
- VNB
- 305,874
Bài viết: 4133 



Tình yêu người lính giản dị và nhẹ nhàng, ít cao sang thừa đằm thắm.. Sự lãng mạn, nhớ nhung dạt dào được gửi gắm qua những vần thơ - có lúc rất vui hài.. có lúc lại khó ngăn lệ!
Dưới đây là tuyển tập những bài thơ hay nhất về tình yêu của người lính.
Kể Em Nghe
Hai năm làm lính
Vui nghiệp gió sương
Sớm tối thao trường
Thắng mưa vượt nắng
Anh kể em nghe chuyện thao trường
Thắng ngày dầm dải với gió sương
Gian nan vất vả cho đời lính
Nhưng vẫn vui theo nhịp tháng ngày.
Lắm lúc mồ hồi đẫm ướt vai
Những bài huấn luyện thật hăng say
Lăn – lê – vọt tiến – bò tuyến rộng,
Ôm súng đi khom dưới thông hào.
Mỗi giờ học tập lại giải lao
Đọc báo nghe tin chuyện phố phường
Cũng có lúc buồn trong đáy mắt
Nỗi buồn sâu kín bởi nhớ em.
Nhủ Rằng Thương
Trời xanh mây trắng
Ánh nắng lung linh
Rừng thưa cảnh vật hữu tình
Thương về nơi ấy mắt xinh đượm buồn
Nào ai có muốn
Phải luôn xa nhà
Đời lính hát khúc tình ca
Vượt mọi gian khó nề hà chuyện chi
Em ơi đừng nghĩ
Cho chỉ riêng mình
Bốn mùa đất nước tươi xinh
Có công em đó nghĩa tình sắt son
Dù cho mòn mỏi
Đừng hỏi tại sao
Sớm hôm một bóng ra vào
Gắng lên em nhé sáng sao ngày về
Quách Tỉnh Xuân Trường.
Tình Lính
Tình người hỡi! Thinh liêng cao cả
Dài như sông, đẹp cả mây ngàn
Yêu thương sống chết muôn vàn
Tình cao như núi lòng tràn biển khơi
Yêu biết mấy cuộc đời của lính
Hiến máu xương xin lĩnh khổ đau
Cuộc đời lính chiến có nhau
Đạp lên tuổi trẻ niềm đau riêng lòng
Trong chiến trận tình trong như nước
Diệt giặc thù cho ước mơ thơm
Chìa vai sẻ áo chia cơm
Mối tình đồng đội mãi đơm tình đời
Tổ Quốc hỡi muôn đời tươi đẹp
Lòng trung kiên quyết dẹp giặc thù
Cho lòng đẹp mãi ngàn thu
Quê hương đất nước thiên thu vĩnh hằng.
Hồng Dương.
Tình Lính
Từ ngày anh đi lính
Tình mình như tơ vương
Hồn anh như con nhện
Ðêm ngày giăng nhớ thương
Em sống trong xa cách
Ôm khối sầu vấn vương
Thương anh đời lính trận
Mắt long lanh giọt sương
Âm thầm trong đêm vắng
Nức nở khi chiều buông
Sương rơi vào tơ nhện
Lóng lánh như kim cương
Ngày nào tan chinh chiến
Mình trọn tình yêu thương
Xây lâu đài hạnh phúc
Gìn giữ những giọt sương.
Vũ kim Thanh
Anh Là Lính
Giã từ nghiên bút mang đồ trận,
Lưng vác ba lô giữ nước nhà,
Nón sắt như nửa vầng trăng lạnh,
Tay súng - anh giày trận bước ra.
Chân giẫm đường quê giữa bóng đêm,
Rừng khuya sương lạnh ướt vai mềm,
Rền trời đại bác không ngừng nổ,
Anh thức cho người dân ngủ yên.
Mặc cho đạn réo, mặc mưa bom,
Gian khổ theo anh khắp nẻo đường,
Hy vọng, tình yêu và nỗi nhớ,
Đặt trên đầu khẩu súng thân thương.
Xa lạ anh qua những địa danh:
A Shau, A Lưới, La Drang,
Dòng sông Thạch Hãn trôi lừng lững,
Ấp Bắc, Đồng Xoài tới Phước Long.
Máu tươi anh đổ cho đồng xanh,
Những lóng xương khô, những chí tình,
Trải khắp đường quê hương muôn ngã,
Cho người dân no ấm, an lành.
Hạnh phúc của anh rất giản đơn,
Mái gia đình nhỏ để yêu thương,
Tiếng khóc con thơ, người vợ trẻ,
Hình ảnh anh mơ giữa chiến trường.
Dù anh chết trên cao nguyên lộng gió,
Hay bước cuối đời cổng thủ đô,
Cuộc chiến đổi thay không báo trước,
Hàng binh buông súng thật không ngờ.
Trái tim người lính như tan vỡ,
Lịch sử sang trang - nước thái bình,
Ai biết tháng Tư ba mươi ấy,
Cả đất trời vần vũ hãi kinh!
Anh lưu vong giữa lòng dân tộc,
Anh lưu đày ở chính quê hương,
Mẹ Việt Nam đoạn trường tiếng khóc,
Con - hàng binh - chịu kiếp trầm luân.
Chiến trường mới không nghe tiếng súng,
Từ trong tim, trong óc tù nhân,
Người chiến sĩ sức cùng lực kiệt,
Treo cuộc đời trên mốc thời gian.
Đói trên vồng khoai, khát nơi suối sâu,
Anh chết cuộc đời cô đơn buồn tủi,
Chết gữa trùng vây hai chữ căm hờn,
Không!
Anh sống chờ qua ngày tăm tối.
Trả cho tròn món nợ non song,
Cám ơn anh và các bậc cha ông,
Một phút ngẩng đầu - Vinh danh người lính.
Còn tiếp bên dưới..
Dưới đây là tuyển tập những bài thơ hay nhất về tình yêu của người lính.

Kể Em Nghe
Hai năm làm lính
Vui nghiệp gió sương
Sớm tối thao trường
Thắng mưa vượt nắng
Anh kể em nghe chuyện thao trường
Thắng ngày dầm dải với gió sương
Gian nan vất vả cho đời lính
Nhưng vẫn vui theo nhịp tháng ngày.
Lắm lúc mồ hồi đẫm ướt vai
Những bài huấn luyện thật hăng say
Lăn – lê – vọt tiến – bò tuyến rộng,
Ôm súng đi khom dưới thông hào.
Mỗi giờ học tập lại giải lao
Đọc báo nghe tin chuyện phố phường
Cũng có lúc buồn trong đáy mắt
Nỗi buồn sâu kín bởi nhớ em.
Nhủ Rằng Thương
Trời xanh mây trắng
Ánh nắng lung linh
Rừng thưa cảnh vật hữu tình
Thương về nơi ấy mắt xinh đượm buồn
Nào ai có muốn
Phải luôn xa nhà
Đời lính hát khúc tình ca
Vượt mọi gian khó nề hà chuyện chi
Em ơi đừng nghĩ
Cho chỉ riêng mình
Bốn mùa đất nước tươi xinh
Có công em đó nghĩa tình sắt son
Dù cho mòn mỏi
Đừng hỏi tại sao
Sớm hôm một bóng ra vào
Gắng lên em nhé sáng sao ngày về
Quách Tỉnh Xuân Trường.
Tình Lính
Tình người hỡi! Thinh liêng cao cả
Dài như sông, đẹp cả mây ngàn
Yêu thương sống chết muôn vàn
Tình cao như núi lòng tràn biển khơi
Yêu biết mấy cuộc đời của lính
Hiến máu xương xin lĩnh khổ đau
Cuộc đời lính chiến có nhau
Đạp lên tuổi trẻ niềm đau riêng lòng
Trong chiến trận tình trong như nước
Diệt giặc thù cho ước mơ thơm
Chìa vai sẻ áo chia cơm
Mối tình đồng đội mãi đơm tình đời
Tổ Quốc hỡi muôn đời tươi đẹp
Lòng trung kiên quyết dẹp giặc thù
Cho lòng đẹp mãi ngàn thu
Quê hương đất nước thiên thu vĩnh hằng.
Hồng Dương.
Tình Lính
Từ ngày anh đi lính
Tình mình như tơ vương
Hồn anh như con nhện
Ðêm ngày giăng nhớ thương
Em sống trong xa cách
Ôm khối sầu vấn vương
Thương anh đời lính trận
Mắt long lanh giọt sương
Âm thầm trong đêm vắng
Nức nở khi chiều buông
Sương rơi vào tơ nhện
Lóng lánh như kim cương
Ngày nào tan chinh chiến
Mình trọn tình yêu thương
Xây lâu đài hạnh phúc
Gìn giữ những giọt sương.
Vũ kim Thanh
Anh Là Lính
Giã từ nghiên bút mang đồ trận,
Lưng vác ba lô giữ nước nhà,
Nón sắt như nửa vầng trăng lạnh,
Tay súng - anh giày trận bước ra.
Chân giẫm đường quê giữa bóng đêm,
Rừng khuya sương lạnh ướt vai mềm,
Rền trời đại bác không ngừng nổ,
Anh thức cho người dân ngủ yên.
Mặc cho đạn réo, mặc mưa bom,
Gian khổ theo anh khắp nẻo đường,
Hy vọng, tình yêu và nỗi nhớ,
Đặt trên đầu khẩu súng thân thương.
Xa lạ anh qua những địa danh:
A Shau, A Lưới, La Drang,
Dòng sông Thạch Hãn trôi lừng lững,
Ấp Bắc, Đồng Xoài tới Phước Long.
Máu tươi anh đổ cho đồng xanh,
Những lóng xương khô, những chí tình,
Trải khắp đường quê hương muôn ngã,
Cho người dân no ấm, an lành.
Hạnh phúc của anh rất giản đơn,
Mái gia đình nhỏ để yêu thương,
Tiếng khóc con thơ, người vợ trẻ,
Hình ảnh anh mơ giữa chiến trường.
Dù anh chết trên cao nguyên lộng gió,
Hay bước cuối đời cổng thủ đô,
Cuộc chiến đổi thay không báo trước,
Hàng binh buông súng thật không ngờ.
Trái tim người lính như tan vỡ,
Lịch sử sang trang - nước thái bình,
Ai biết tháng Tư ba mươi ấy,
Cả đất trời vần vũ hãi kinh!
Anh lưu vong giữa lòng dân tộc,
Anh lưu đày ở chính quê hương,
Mẹ Việt Nam đoạn trường tiếng khóc,
Con - hàng binh - chịu kiếp trầm luân.
Chiến trường mới không nghe tiếng súng,
Từ trong tim, trong óc tù nhân,
Người chiến sĩ sức cùng lực kiệt,
Treo cuộc đời trên mốc thời gian.
Đói trên vồng khoai, khát nơi suối sâu,
Anh chết cuộc đời cô đơn buồn tủi,
Chết gữa trùng vây hai chữ căm hờn,
Không!
Anh sống chờ qua ngày tăm tối.
Trả cho tròn món nợ non song,
Cám ơn anh và các bậc cha ông,
Một phút ngẩng đầu - Vinh danh người lính.
Còn tiếp bên dưới..
Chỉnh sửa cuối: