Bài viết: 53 Tìm chủ đề
Tên bài thơ: Chào con !
Tác giả: Hứa Quang Thuận
Địa chỉ: Lạng Sơn

Chào con !

Chín tháng trông,
Mười tháng đợi
Như phép màu tô thêm sắc thắm
Cả mây trời cùng hòa nhịp vui.

Tiếng khóc trong veo như thể nhạc chiều
Thẫn thờ
Đôi mắt đã hằn đỏ
Sau một đêm không nghỉ
Ba thấy đời chợt đẹp biết bao nhiêu.

Tia nắng chiều đùa bên khung cửa nhỏ
Tiếng chúc tụng hân hoan một góc trời
Chào con nhé !
Thiên thần nhỏ của Ba.....


Đang vui lung túng tí :V
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 53 Tìm chủ đề
Tên bài thơ: Đôi Mắt
Tác giả: Hứa Quang Thuận
Địa chỉ: Lạng Sơn


Mẹ ơi..
Tối tăm
Cô đơn và sợ hãi
Con lạc lối trong những giấc mơ qua !

Khẽ loay hoay
Xoay người trong vô vọng
Con nào biết ...
Mình đã tỉnh hay chưa ?

Nắm chặt tay mẹ
Con thổn thức
Mẹ ôm lấy con nước mắt rơi
" Đừng lo con nhé mẹ ở đây !
sẽ là đôi mắt mãi gần bên".
 
Em sửa lại chút xíu ạ.
Tên bài thơ: Người mẹ vẫn đợi con về
Tên tác giả: Nhã Thiên Tuyết
Địa chỉ: Số 12, quận 7, tỉnh Biên Hòa thẳng tiến.
Nick face: Đại thục nữ không cần xếp hạng


Xa quê mới biết nhớ quê
Nhớ về người mẹ tảo tần nuôi con
Nuôi con từ thuở còn non
Tấm lưng sờn vải mỏi mòn đêm thâu.

Nhà tranh vách lá đơn sơ
Cho con không phải bơ vơ giữa đời
Dù mặt trăng hay mặt trời
Dẫu nghèo khổ dẫu đường đời khó đi.

Rộng lớn sao tình yêu mẹ
Bao dung sao lòng mẹ mãi dạt dào
Nay con nơi lạ xứ người
Nhớ người mẹ với nụ cười khi xưa.

Con gà cục tác ban trưa
Lào rào bên cửa cơn mưa cuối ngày
Lời mẹ văng vẳng bên tai
Thấy sao ấm áp hay hay lạ thường.

Đường con bước đầy ánh dương
Cơm mẹ đạm bạc nước tương mỗi ngày
Mẹ bảo con phải lớn mau,
Nên nhường con thịt, phần rau là mình.

Quê nhà in bóng mẹ già
Đứng ngoài đầu ngõ ngày ngày ngóng trông
Đầu mẹ sợi bạc vì con
Da mẹ từng nếp vì con trải đời.

Thời gian trôi dưới chân trời
Mong rằng con chắc ngày mơi sẽ về
Mẹ nhà mãi mãi ở quê
Chuyến xe lăn bánh con về ngày xưa.

:wink:...:grid:...:tongue:.





 
Bài viết: 397 Tìm chủ đề
Bằng lăng ngoài ô cửa

Hoa bằng lăng rơi khắp hai bên đường.
Chúng ta nhìn nhau môi nhạt má hồng.
Dù cho nước mắt đã tuôn từng dòng.
Nhưng sao đôi môi vẫn cố gượng cười?

Cuối cùng cũng phải tạm biệt.
Cuối cùng cũng đã chia xa.
Những năm tháng ấy, thanh xuân của ta.
Mỗi người một phương, ký ức ở lại.

Màu tím bằng lăng chia ly.
Màu đỏ hoa phượng nóng hổi.
Tất cả hòa vào câu nói ấy.
"Chúng ta nhất định phải thật tốt."

Ta từng có những ngày tươi đẹp.
Ta từng ảo tưởng về tương lai.
Quên mất thời gian trôi.
Quên đi phải trưởng thành.

Đến lúc tỉnh giấc ta lại thấy,
Người lớn đã không còn là bài ca dao.

Cứ ngỡ ký ức sẽ đóng rêu.
Tựa như chú mèo nằm trong góc.
Thế nhưng từng ngày vẫn cử động.
Không hề ngủ yên trong lòng.

Ta gặp lại nhau sau những năm trải đời.
Ta thấy sự mệt mỏi qua ánh mắt.
Ta thấy sự đau đớn trong trái tim.
Nhưng ước mơ năm nào vẫn ở đó.

Bằng lăng năm nay vẫn nở rộ.
Nhưng lòng ta đã thôi run rẩy.
Dù cho khó khăn ngày sau.
Dù cho đôi khi gục ngã.
Hãy giữ mãi cho mình ước mơ khi ấy…

Long Khánh, ngày 12 tháng 07 năm 2018
Tên tác giả: Đặng Châu
Facebook: Dương Đình.

Hy vọng mang đến hạnh phúc và niềm tin cho các em.
 
Chia sẻ bài viết
Status
Không mở trả lời sau này.

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back