[Truyện Thơ] Đế Vương Chi Mộng Truyền Kỳ - Phan Thi Phạm

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Phan Thi Phạm, 22 Tháng bảy 2022.

  1. Phan Thi Phạm

    Bài viết:
    9
    upload_2022-7-22_19-33-4.png ĐẾ VƯƠNG CHI MỘNG TRUYỀN KỲ

    Nguyên tác : Phan Thi Phạm.

    Thể loại : Truyện thơ lục bát trường thiên.

    Gồm : 108 hồi.

    • Khởi bút : 24 tháng 06 âm lịch, năm Nhâm Dần 2022.

    (Trùng với ngày Vía Đức Già Lam Thánh Chúng Bồ Tát - Quan Thánh Đế Quân, tức Ông Quan Công, Quan Vũ tự Vân Trường, đời Tam Quốc Ngụy Thục Ngô, Tào Tháo - Lưu Bị - Tôn Quyền.)

    • Kết Bút : ... ... ...


    ***


    Đế Hoa cổ lục thần truyền
    Vương Minh thưở trước tu tiên non Bồng
    Chi chi bạc phận má hồng
    Mộng trung nhân ký sửa lòng thanh hư.

    Truyền rằng Linh Quốc kỳ thư
    Kỳ nhân Linh Nghệ lòng như trăng rằm
    Tu nơi u nhã tịch lâm
    Tiên trăm linh tám vị ngâm Hồi Kỳ.

    Bảy trăm năm trước xa gì
    Kiếp nay nhớ lại lòng thì quặn đau
    Diêu Trì đâu chỉ Thiên Tào
    Trì tâm đạo đức thì vào cõi Tiên.

    Bay qua bốn biển nhẹ tênh
    Lên Trời hưởng tận gốc thiềng hoa linh
    Khuyên ai hôm sớm sửa mình
    Đời là bể khổ lợi danh càng phiền.

    Trung thần hiếu tử quy nguyên
    Hiếu tâm cảm động tình thiên cửu trùng
    Đừng theo thói tục buông lung
    Quên câu nhân nghĩa anh hùng mà chi?

    Tiết Thanh quốc sắc nhu mì
    Trinh Lương Vũ Khúc múa vì Quân Vương
    Nhi hoàn cổ, phục thiên lương
    Nữ Oa xưa cũng khóc thương người trần.

    Tình lang tài đức lập thân
    Thiên Cung dẫn lối, Thần Nhân chỉ bày
    Ngập cho đến cổ thủy tai
    Tràn hư không giới hương lài năm nao!

    * * *

    Tương truyền, xưa chốn Thiên Tào
    Bách Hoa Tiên Tử ra vào vườn thơm
    Thần mang điển khí nguồn cơn
    Hình dung trác mỹ, đẹp hơn trăng tròn.

    Ngàn năm tu luyện lòng son
    Sớm đà ra khỏi sáu con đường tà
    Sanh lên Thiên Giới bao la
    Hào quang đẹp đẽ, thướt tha đi về.

    Hoa mai còn đợi Bồ Đề
    Nhân duyên cõi tục Phù Đề tam sanh
    Nghiệp duyên dắt mối không lành
    Đào Tiên hái trộm sẵn dành oan khiên.

    Một phen dự Hội Quần Tiên
    Vén mây xem thử trần miền ra sao?
    Ăn mày chân thấp chân cao
    Lết lê trong tuyết, đớn đau phận hèn.

    Nghĩ lòng thương xót hữu duyên
    Ba ngày đói khát nằm riêng một mình
    Bách Hoa Tiên Tử động tình
    Lén mang Tiên Quả cho đành lòng bi.

    Thân mình nào khổ não gì
    Mà trong nhân quả vậy thì đã an
    Vui như trẻ nít cười ran
    Mắt thu ngắm cảnh dương gian một hồi.

    Sông Hương lại ghé qua chơi
    Tắm cho sạch sẽ bụi đời trần ai
    Đến giờ bay bổng về ngay
    Ngờ đâu số kiếp an bày nghiệt oan.

    Ngọc Hoàng Đại Đế nghiêm trang
    Tây Vương Thánh Mẫu quở nàng giả ngây
    Đào Tiên ba quả vườn Tây
    Cớ sao mất dấu, việc này khó coi!

    Truyền ngay Dương Tiễn, Thiên Lôi
    Khảo xem Tiên Nữ nhọ bôi Thiên Điều
    Chân thành trong dạ đã nhiều
    Ba quỳ chín lạy xin chiều thác sanh.

    Lão Quân ứa lệ chẳng đành
    Tiên Đan dâng kính, chuộc nàng Bách Hoa
    Thiên Quy nghiêm cẩn nào tha
    Na Tra cũng khóc xin Cha giúp nàng.

    Lý Tịnh, Lý Bạch.. thở than
    Cũng âu tình kiếp trả hoàn lai sanh
    Lôi Công, Lôi Mẫu vô tình
    Mưa kim, gió kiếm.. phạt hành tội nhơn.

    Còn đâu thánh thể nội đơn
    Còn đâu ngọc tiếc hoa thương cho người
    Còn đâu bay lượn muôn nơi
    Trăm hoa héo rủ, Luật Trời cũng xong.

    Giáng trần nước Khiết, quận Tòng
    Sông Hương, núi Quả, thành Phòng, Phí gia
    Vu Lan tháng bảy sanh ra
    Cha nàng Tể Tướng Phí Xa mừng thầm.

    Hài nhi mặt sáng huyền cầm
    Ngũ quan đoan chính, khóc năm tiếng liền
    Cớ sao đẹp đẽ linh thiêng
    Bạch quang ẩn hiện, lòng riêng nỗi niềm.

    * * *
     
    Cuộn Len, Phan Kim TiênCamtu2005 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 22 Tháng bảy 2022
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...