- Câu chuyện đúng là tiêu cực thật. Nó chỉ là một lát cắt, một ký ức trong cuộc đời của Ly thôi nhưng mở đầu và kết thúc và bị chặn lại ở đúng khoảng thời gian tệ nhất. Mình chỉ có thể đi sâu vào ký ức chứ bản thân mình cũng chưa nghĩ ra được tương lai của nó sẽ như thế nào, cần nhiều thời gian để biết và cũng có nhiều khả năng có thể xảy ra. Nên mình quyết định để phần kết lửng lơ ở đó để người đọc tự viết tiếp.
- Nhà không phải là một địa điểm, nhà là một cảm giác. Cảm giác đó thế nào, mỗi người sẽ có cảm nhận cá nhân khác nhau, nhưng mình nghĩ nếu có những tính từ phổ biến nhất để miêu tả loại cảm giác này, thì chúng sẽ là: An toàn, yên bình, ấm áp.. Đó là cảm giác mà Ly và Khôi đã từng tìm thấy ở đối phương. Ly đã từng có cảm giác đó với Khôi, nhưng sau đó cô yêu một người khác và dần xa rời anh. Đến thời điểm hiện tại, cô biết anh có thể là chỗ dựa của mình, nhưng chưa thể dứt bỏ nỗi đau về người cũ để có thể đến bên anh được. Nên mình mới viết cô là "người con xa xứ". Và Ly biết mình là nhà của Khôi, nhưng cô chưa sẵn sàng để mở lòng mình đón nhận anh và tình cảm của anh, nên "không dễ để mở cửa đón anh về". Đó là ý của mình khi viết. Có lẽ do ngôn từ hoặc cách diễn đạt của mình khiến ý tứ của mình chưa chạm được đến cậu, mình rất tiếc: <.
- "Hoang hoải" là cảm giác hoang hoác, bải hoải. Nó miêu tả nỗi cô đơn, trống vắng, hoang mang vô định nữa. Mỗi lần nghĩ đến từ này, mình thường tưởng tượng mình đứng giữa một cánh đồng lau héo úa trải dài tít tắp đến tận chân trời, và mình chẳng biết làm gì hay chạy đi đâu cả, vì ở đâu cũng thế, mình bị giam giữ trong một không gian rộng lớn, hoăng vắng, cô độc, chết lặng. Nếu cậu có thể tưởng tượng được, thì cậu sẽ hiểu được ý nghĩa từ mình muốn dùng thôi.
- Tại sao mình viết là "sân thượng sụp xuống" mà không phải là "tan vỡ", "biến mất", "nhòe đi".. Vì trong tưởng tượng của mình, cả sân thượng và Ly đều sụp đổ, nặng nề, đổ vỡ, chạm đến đáy của sự đau đớn ấy. Mình muốn tạo ra một không gian dọc, chênh vênh và không chắc chắn khi viết từ "sụp" nữa.
- Truyện sau mình sẽ cân nhắc việc viết tên nhân vật quá nhiều, vì mình bị ghiền tên nhân vật á: < mình rất tiếc nếu cậu cảm thấy khó chịu khi nghe tên Ly cứ lặp đi lặp lại.
Dù sao cũng cảm ơn Gill rất rất nhiều một lần nữa vì đã để lại góp ý, mình sẽ tiếp thu để những truyện sau được hoàn thiện hơn