

Trưởng Thành
Tác giả: Phàm Bất Phàm Nhân
Thơ:
Thơ trẻ tưởng lớn lên.
Lớn lên lại lại muốn trẻ lại..
Giờ! Trưởng thành tới hiện tại
Bỡ ngỡ, lơ ngơ cuộc sống tẻ ngắt.
Không khí thở thật áp lực!
Trưởng Thành rồi ư?
Có những thương tổn không thấy rõ
Có những nỗi buồn chỉ để trong lòng,
Biến thành núi nhỏ.
Có những lời hứa, chẳng bao giờ lằm được
Có những giấc mơ dần bị lãng quên.
Trưởng Thành rồi!
Lòng nghẹn lại, mỉn cười tiếp ngày mai.
Cười dấu đi mệt nhọc, Ôi!
Đêm một người, áp lực.. Tôi khóc
Đau lòng những kẻ trưởng thành.
Ps:
- Áp lực quá viết chơi viết viết chơi ha ha! Kỳ thật cũng không phải! Trưởng Thành cũng rất tốt.. Aizzz tự viết mà mình đọc lắm lúc trầm cảm mất.
Tác giả: Phàm Bất Phàm Nhân

Thơ:
Thơ trẻ tưởng lớn lên.
Lớn lên lại lại muốn trẻ lại..
Giờ! Trưởng thành tới hiện tại
Bỡ ngỡ, lơ ngơ cuộc sống tẻ ngắt.
Không khí thở thật áp lực!
Trưởng Thành rồi ư?
Có những thương tổn không thấy rõ
Có những nỗi buồn chỉ để trong lòng,
Biến thành núi nhỏ.
Có những lời hứa, chẳng bao giờ lằm được
Có những giấc mơ dần bị lãng quên.
Trưởng Thành rồi!
Lòng nghẹn lại, mỉn cười tiếp ngày mai.
Cười dấu đi mệt nhọc, Ôi!
Đêm một người, áp lực.. Tôi khóc
Đau lòng những kẻ trưởng thành.
Ps:
- Áp lực quá viết chơi viết viết chơi ha ha! Kỳ thật cũng không phải! Trưởng Thành cũng rất tốt.. Aizzz tự viết mà mình đọc lắm lúc trầm cảm mất.
Last edited by a moderator: