You are using an out of date browser. It may not display this or other websites correctly.
You should upgrade or use an
alternative browser.
Bạn được
Con Ong Po mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm
vào đây để đăng ký.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
20.
Sương trắng ngủ say trên lá phong
Phồn hoa nhưng chẳng có tương phùng
Biên cương vó ngựa nhìn về bắc
Buông cánh nhạn hồng thôi nhớ mong.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
21.
Giãy giụa thoát ra khỏi lưới trời
Ngàn năm kí ức có gì vui?
Ngón tay chạm khẽ lên khuôn mặt
Lạnh buốt làn môi chẳng nói cười
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
22.
Chẳng còn vương vấn một câu nguyền
Chẳng nhớ, chẳng chờ, chẳng gọi tên
Tuyết phủ Côn Lôn lòng đã nhạt
Phong trần như gió thoảng bên hiên
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
23.
Một thoáng mơ hồ giấc mộng tan
Chiều đông buông xuống tuyết ngập tràn
Bên hiên gió cuốn khung trời vỡ
Kí ức hôm qua đã úa tàn
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
24.
Hờ hững mây trôi, cười thế gian
Nghiêng nghiêng nét bút họa dung nhan
Trách ai lưu luyến thành li biệt
Rực rỡ đèn hoa lại chóng tàn.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
25.
Một căn nhà nhỏ, khói liêu xiêu
Ngồi vẽ hoàng hôn dưới nắng chiều
Hạnh phúc thế gian ai chẳng có
Thật lòng trân trọng lại bao nhiêu?
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
26.
Tuế nguyệt trôi qua đã mấy lần
Mộng theo lối cũ vẫn hoài xuân
Ngã lưng sưởi ấm bên hiên vắng
Trước cổng hoàng hôn đã nhạt dần
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
27.
Hồng liên hé nụ cạnh song thưa
Ly biệt giống như chỉ mới vừa
Thế sự vô thường đâu phải mộng
Xoay người nước mắt chảy như mưa.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
28.
Bụi hoa lất phất hạt mưa sa
Gió bấc xô ngang nguội ấm trà
Thật giả đã không còn ý nghĩa
Lời thề như gió cuốn ngang qua
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
29.
Phong trần gió thoảng, mộng triền miên
Một chút tình si chẳng đáp đền
Gà gáy bên song chưa tỉnh mộng
Tương phùng như gió thoảng qua hiên!
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
30.
Gió buồn hiu hắt trời Thiên Linh
Mộng ảo thê lương chỉ một mình
Múa kiếm vẽ trời trên tuyết trắng
Trăm năm giấc mộng tựa phù sinh.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
31.
Trời chưa tàn lụi, người già đi
Tuế nguyệt trôi qua, để lại gì
Nhan sắc tan theo lời hẹn ước
Chân tình đâu cần giả từ bi?
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
32.
Tựa bóng Vong Xuyên, ngàn năm cô tịch
Vẽ đau thương trong vạn kiếp vô thường
Tan cơn mộng ước, tỉnh giấc đêm trường
Muốn ấp ôm một bóng người xưa cũ.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
33.
Lưng trời mưa đổ, mấy độ xuân sang
Ôm ấp chẳng buông giấc mộng vàng
Đi ngược thời gian về quá khứ
Nỗi đau còn vướng lệ còn mang!
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
34.
Ta vẫn chờ người nơi chốn đây
Ngàn năm một giấc mộng u hoài
Vong Xuyên cuộn khẽ đôi dòng lệ
Nhung nhớ còn vương sao chẳng phai.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
35.
Hạc gầy rủ cánh ở cô nhai
Rong ruổi thiên không đã mệt nhoài
Đất bắc còn vương lời tiễn biệt
Dung nhan không đổi, lòng phôi phai.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
36.
Kiếm kiếm như mây phủ khắp trời
Trăm năm giấc mộng chẳng còn vui
Chiều buông, cỏ úa tan màu nắng
Một nấm mồ hoang kẻ tới lui.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
37.
Tương phùng phút chốc lại phân li
Chẳng lệ buồn thương trên khóe mi
Chỉ biết đứng nhìn chiều héo úa
Lặng yên không nói được câu gì.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
38.
Tha thẩn cụng ly dưới ánh trăng
Sương giăng, hoa nở, cúc vài hàng
Một chung rượu đục gặp tri kỉ
Ngọc dịch quỳnh tương chẳng sánh bằng.
“Đọc sách trăm lần tự thấy chân nghĩa.”
1,925 ❤︎ Bài viết:
85 
39.
Tro tàn thiêu đốt cả chiều thu
Tình ái hôm qua hóa hận thù
Đâm kiếm lệ nhòa tâm đã cũ
Ngàn năm kí ức tựa phù du.