Đam Mỹ Tôi Ở Thế Giới Trùng Tộc Bay Tới Bay Lui - Búp Bê Chiqu

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi chiqudoll, 14 Tháng tám 2023.

  1. chiqudoll

    Bài viết:
    1,623
    Chương 10: Trùng cái quả nhiên ở đâu đều giống nhau.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hệ thống giao thông của PN-88 do trí năng AI điều khiển tự động, nên cho dù chúng trùng xao nhãng bỏ rơi nhiệm vụ, các chuyến bay trên khắp tinh cầu vẫn vận hành bình thường.

    Roland phải đứng ở trạm chờ khá lâu vì không có trùng ra hiệu thì phi hành khí sẽ không hạ cánh đáp xuống đón khách.

    Trùng cái có cánh có thể bay lượn với tốc độ khá nhanh, nếu khoảng cách cần di chuyển tương đối gần bọn họ sẽ tự mình bay tới. Ở các đại tinh cầu sẽ có đường bay riêng dành cho trùng cái, bọn họ không thể tùy ý muốn cất cánh chỗ nào cũng được. Nhưng ở hành tinh biên giới giống PN-88 thì không có quy định cứng nhắc này, chúng trùng khá tự do. Kết quả là vị nào đó kích hoạt chế độ tàng hình muốn đi nhờ phi hành khí phải ngồi chờ mốc mỏ mãi mới lên tàu bay được.

    Atlas Nova lại được một phen cười nhạo Roland, ai bảo làm biếng, mấy kẻ có ý định trốn vé nó vậy đó, trời phạt.

    Roland mới không bị mấy lời châm chọc của Atlas làm cho xấu hổ. Trùng đực ngồi xe công công mười phần chắc mười một phần là miễn phí.

    Nơi này không phải Lina Earth nhưng vẫn là thế giới trùng tộc hùng ít thư nhiều. Hắn không cần đoán cũng biết đãi ngộ của trùng đực nhất định sẽ không quá tệ. Đằng sau đãi ngộ ưu tiên, có điều kiện khắt khe gì đi kèm hay không thì hắn chưa bàn tới, nhưng trùng đực ngồi phi hành khí công cộng chắc chắn không cần phải trả tiền vé.

    Cứ nhìn vài vị hành khách đang trò chuyện rôm rả liên quan đến chuyện một vị các hạ vừa đến PN-88 thì biết. Trùng cái ở nơi nào cũng giống nhau cả, đều yêu thích và sùng bái trùng đực. Bọn họ mà đòi tiền vé tàu của hắn thì Roland đi đầu xuống đất, trồng cây chuối cho Atlas xem thoải mái luôn.

    "Atlas, lỡ mà tôi bị bọn họ tóm gáy thì sao nhỉ? Trùng đực ở thế giới này không bị giới hạn hoạt động ở trong trùng sào, đúng không? Bọn họ làm gì có trùng sào."

    Roland hơi ngán ngẩm cái cảnh vây cấm ở một nơi quá lâu. Rõ ràng trình độ khoa học kỹ thuật của Lina Earth phát triển cực độ, hắn lại chỉ có thể lưu thủ ở Lina Earth 99 hơn cả trăm năm không thể đi ra ngoài du ngoạn. Hắn biết trách nhiệm của mình nhưng quả thật cái cảnh công tác hơn một thế kỷ không có kỳ nghỉ, nghĩ sao mà thê thảm.

    Nếu ở chỗ này lại rơi vào tình cảnh cũ, hắn sợ rằng hình tượng thân sĩ lịch thiệp hắn mà cố gắng giữ gìn bao năm nay sẽ bị phá vỡ mất.

    "Phạm vi hoạt động của trùng đực ở nơi này thường chỉ gói gọn trong thiên hà Milky Way thôi. Ngài tạm yên tâm đi! Lỡ mà vận khí của ngài quá nhọ bị lộ tung tích thì chúng ta chạy trốn. Xui rủi quá, đen đủi quá, chạy không thoát bị giữ lại làm công thì phạm vi một thiên hà cũng đủ rộng lớn để ngài ngao du một thời gian dài. Trường hợp đen đủi tận mạng bị bắt giữ rồi bị giam cầm thì.. thôi, đến lúc đó rồi tính ha! Lo lắng không đâu nhiều quá rụng hết tóc đấy, phong cách quý ông đầu trọc chắc không hợp với thiên hướng thẩm mỹ đỏm dáng khoái làm màu của ngài lắm đâu."

    Roland vô ý thức sờ đầu, sau đấy nhanh chóng phát hiện hắn bị Atlas dùng ngôn ngữ thao túng hành vi. Tóc của hắn rậm rạp, chẳng những mềm mại lại còn óng ả, suôn mượt thế này, còn lâu lắc mới bị hói đầu. Hắn vĩnh viễn sẽ không bị trọc.

    "Đừng có nói đùa về mái tóc của tôi chứ, trò này không vui tí nào!"

    "À, vâng! Tôi xin lỗi, thưa quý ngài Roland. Tóc ngài rất đẹp, ngài tạm thời không cần dùng tới tóc giả."

    "Nghĩ cũng đừng nghĩ tới vụ đó nha! Tóc của tôi là vĩnh hằng, ai mà thèm tóc giả chứ?"

    Một trùng một trí năng lời qua tiếng lại hết nửa buổi bất phân thắng bại. Atlas biết thừa Roland cảm giác không an toàn, nên phối hợp chọc cười giảm căng thẳng cho hắn.

    Tuy Roland thường hay than phiền suốt ngày có tùy hầu với hộ vệ đi theo mất tự do, thiếu không gian riêng tư, nhưng thất lạc đám trùng cái cận thân đó, hắn luôn ở trạng thái bồn chồn, rầu rĩ.

    Trùng đực thiếu vắng trùng bầu bạn sẽ âu sầu không vui, thời gian buồn bực lâu dài có thể dẫn đến tử vong. Bọn họ là một đám sinh vật trí tuệ kiều quý, siêu khó dưỡng. Thấy Roland chủ động đi tìm trùng đực, Atlas liền biết hạn mức chịu đựng của Roland sắp tới ngưỡng đỉnh, hắn thật sự đang cảm thấy cô đơn. Rõ ràng khá sợ sệt bị bại lộ tung tích, biết trước khả năng có nguy hiểm lại vẫn cứ lao đầu vào. Chung quy vẫn là bản năng quấy phá, trùng cái ưa bạo lực, trùng đực trọng cảm tình.

    Tốc độ phi hành khí khá nhanh, từ nơi Roland lên tàu bay đến vị trí của Thánh Điện cũng không quá xa, nhưng khi đến trạm dừng rồi thì Roland chần chừ chưa bước xuống ngay.

    "Bây giờ ngài không đi ra thì phải đợi đến trạm tiếp theo có khách lên tàu mới xuống được đấy nhé!"

    "Xuống chứ sao không? Tôi xuống liền nè, mà sao lắm trùng thế không biết, đông nghìn nghịt luôn!"

    Lúc này, Thánh Điện PN-88 đã bị tầng tầng lớp lớp trùng cái bao vây kín mít, đám đông tuy có chút lộn xộn nhưng tạm thời chưa có hỗn chiến. Quân hộ vệ của Thánh Điện và quân thư của lữ đoàn đóng quân tại chỗ MĐ08-327 đang phối hợp với nhau để đảm an ninh trật tự cho nơi này.

    Loa phóng thanh của Thánh Điện liên tục lặp lại thông báo yêu cầu toàn bộ khách trùng phải hành xử văn mình, không chen lấn, không to tiếng, không đánh nhau, cấm cất cánh vượt qua hàng rào an ninh..

    Một danh sách dài thượt những việc không được phép làm, Roland chỉ nghe thôi đã thấy chóng mặt rồi. Toàn mấy việc nhỏ nhặt lẻ tẻ linh tinh thôi, nhưng vẫn cần phải nhắc nhở kỹ càng. Không nghiêm khắc cấm cản, chắc chắn trước cửa Thánh Điện đã đánh nhau loạn xà ngầu.

    "Đông quá, tôi chen vào không lọt."

    "Trùng đực đi chỗ nào mà chả có lối đi riêng, ngài chịu chút khó tự tìm đi, tôi rớt mạng rồi, chả làm ăn gì được!"

    Trước khi đổ bộ PN-88 thì Atlas Nova đã rà quét và lưu trữ được một mớ thông tin công khai về hành tinh này. Hiển nhiên là sẽ không có tin tức về lối đi bí mật dành cho trùng đực, mỗi khi bọn họ giá lâm nơi này. Tin tức dạng này mà lan tràn thoải mái trên internet thì tuyệt đối là thông tin sai bét.

    "Không vấn đề gì, tôi tự tìm được."

    Roland rời xa đám đông, phát tán tinh thần lực dò đường. Hắn vừa thả ra thì đàn tế của Thánh Điện liền cộng hưởng đáp lại nhiệt tình.

    Chuông rung từng hồi. Cả tòa Thánh Điện sáng bừng lên. Trên nóc tòa thánh, chim bồ câu trắng bay rợp trời. Màn ảnh không gian đa chiều chạy dòng chữ ánh vàng rực rỡ: "Hoan nghênh các hạ giá lâm Thánh Điện PN-88. Trùng Thần phù hộ các hạ vĩnh hằng."

    Bầu không khí ở xung quanh Thánh Điện dường như đọng lại trong giây lát rồi vỡ òa trong tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.

    "Các hạ!"

    "Các hạ!"

    "Trùng Thần phù hộ các hạ vĩnh hằng."

    "Hoan nghênh ngài, các hạ!

    "..."

    PN-88 vỡ trận, nỗ lực giữ gìn trật tự của quân đoàn thất bại trong gang tấc.
     
  2. chiqudoll

    Bài viết:
    1,623
    Chương 11: Tìm không thấy các hạ.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Roland bị tiếng la hét inh tai nhức óc của đám đông dọa giật mình. Trùng cái bắt đầu xen lấn, xô đẩy nhau, muốn xông vào cổng Thánh Điện. Bây giờ thì những lời cảnh báo, quát tháo từ phía quân hộ vệ không còn mấy tác dụng. Bọn họ bắt buộc phải dùng bạo lực trấn áp đám đông.

    Sức chiến đấu của quân trùng vượt trội hơn trùng cái bình thường nhưng số lượng trùng dân hỗn loạn lại đông đảo, ăn đứt lính gác an ninh. Một bên muốn vượt qua hàng rào bảo hộ, một bên muốn ngăn cản đám đông bạo loạn, tình huống trong phút chốc bỗng trở nên cực kỳ lộn xộn.

    Loa phát thanh của Thánh Điện phát lớn hết công suất những câu cảnh cáo đanh thép nhưng chẳng ăn thua. Lúc này rồi thì ai còn hơi sức đâu mà chú ý tới cảnh cáo với cả trừng phạt gì nữa, xông vào trước rồi tính sau.

    Tôi không hành động gì chẳng phải chậm chân so với gã kế bên sao? Thế thì đâu có được! Hắn đang giành mất cơ hội yết kiến các hạ của tôi.

    Xông lên!

    May mắn Roland luôn rất cẩn thận, hắn không chỉ khoác lên thân mình thiết bị tàng hình, mà còn kích hoạt vòng tay bảo hộ. Đây cũng là sản phẩm công nghệ cao mà trùng dân của Lina Earth 99 chuẩn bị cho chủ sào của bọn họ.

    Ở chế độ kích hoạt thì vòng tay bảo hộ sẽ tạo ra một khoảng không gian bất khả xâm phạm có đường kính khoảng 2m. Roland đứng ở trong phạm vi này thì các tác động lực từ bên ngoài không thể gây tổn thương đến hắn.

    Ban nãy, mặc dù Roland đã cố tình rời xa chỗ đông trùng nhưng khoảng cách ấy chưa đủ xa để không bị cuốn vào vòng hỗn chiến. Hắn không bị dẫm đạp, nhưng vì để tránh bị lộ có kẻ ẩn hình trong đám trùng, Roland vẫn thuận theo quán tính bị xô đẩy vào hướng nào thì trôi theo hướng ấy.

    Vì tình huống đã loạn thành một mớ bòng bòng, kẻ chen lấn, kẻ bay lên, nhảy qua đầu trùng khác.. đủ chiêu đủ trò cả, nên không ai phát hiện một khoảng trống vô hình chẳng ai ở đó.

    Thánh Điện có trang bị lưới điện nhưng không rõ vì lý do gì bọn họ không khởi động cơ chế phòng hộ này. Đám đông bạo loạn trùng nào làm theo ý của trùng ấy nhưng cuối cùng vẫn xem như đồng tâm hiệp lực phá đổ cổng ra vào. Tường vây xung quanh Thánh Điện cũng không thoát khỏi kiếp nạn bị đạp đổ nát vụn.

    Chúng trùng phấn khích ùa lên, lao nhanh vào đại sảnh, sau đó tản ra tìm kiếm ở các nơi.

    Chỉ các tòa thánh tọa lạc ở thiên hà Milky Way mới cấm du khách tham quan, bởi lẽ nơi ấy có trùng đực tọa trấn thực hiện nghi thức cầu phúc. Các chi nhánh Thánh Điện ở các tinh cầu thuộc về năm tinh vực khác đều mở cửa đón khách.

    Trùng dân PN-88 biết rõ kiến trúc bên trong tòa thánh ra sao, nên bọn họ chẳng tốn bao lâu để dạo quanh một vòng và phát hiện không có vị các hạ nào ở đây.

    "Sao lại như vậy? Các hạ đâu rồi?"

    "Thánh Điện đem các hạ giấu đi sao?"

    "Không! Không phải! Bọn họ sẽ không dám vi phạm ý chí của các hạ."

    Đám đông nhao nhao phát biểu ý kiến, ánh mắt dáo dác nhìn ngó khắp nơi, như thể nhìn kỹ thêm lần nữa thì các hạ sẽ hiện thân ngay trước mặt bọn họ vậy.

    "Chẳng lẽ là do chúng ta lỗ mãng khiến các hạ tức giận bỏ đi rồi?"

    Ai đó run rẩy nói ra một suy đoán khủng khiếp, toàn thể trùng cái trong phạm vi nghe được câu này đều sựng lại, sắc mặt tái mét, hốt hoảng.

    "Không! Chúng tôi.. chúng tôi chỉ là muốn nhanh chóng yết kiến ngài thôi!"

    "Chúng tôi không có ý mạo phạm ngài! Không phải thế!"

    "..."

    Trùng cái lấy lòng trùng đực còn không kịp, vậy mà giờ đây có ai đó nói với bọn họ rằng các vị đã khiến các hạ phật ý, giận dữ bỏ đi thế này, thì thà giết bọn họ còn hơn.

    Chẳng lẽ là bởi bọn họ đạp đổ cổng và tường vây của Thánh Điện sao? Nhưng chuyện này không phải lẽ thường tình ư? Nếu tiếp đón các hạ mà trùng cái có thể an tĩnh nghe theo hiệu lệnh, thì đó mới là chuyện hi hữu xưa nay hiếm.

    Huống hồ, Thánh Điện phải xây mới cổng và tường rào bảo vệ xảy ra như cơm bữa.

    Trùng cái phát rồ đâm đầu vào Thánh Điện tìm kiếm các hạ nhưng tìm không ra, bọn họ liền nổi điên phá phách lung tung. Tình trạng này xảy ra mỗi thời mỗi khắc mọi lúc mọi nơi ở khắp Ngũ Vực.

    Có một quy củ bất thành văn là không được làm ra hành vi vô lễ khi đã bước chân vào trong Thánh Điện, vì nơi này là địa bàn chuyên chúc của các hạ. Dẫu cho các ngài không hiện diện, thì trùng cái cũng không có quyền động tay động chân. Tuy nhiên, việc đập phá cổng lớn và tường vây thì không sao hết. Nguyên do là trong lịch sử, từng có một vị các hạ không hề trừng phạt trùng cái khi hắn làm ra hành vi tương tự ngay trước mặt ngài.

    Diễn biến chi tiết của vụ việc đó không được ghi chép lại đầy đủ, nhưng nó là khởi nguyên cho hành vi phá hoại mà không lo lắng bị khép tội của các thế hệ trùng cái sau này.

    Trong mắt số đông trùng cái, các hạ ai nấy đều hòa nhã, thân thiện, chỉ có đám "chó săn" của Thánh Điện là điên cuồng không nói lý. Nhân viên Thánh Điện là tai mắt của trùng đực ở Ngũ Vực. Chỉ cần là trùng cái có trí thông minh bình thường đều hiểu, cái đám ấy chỉ là công cụ, là vũ khí mà thôi. Ai mới là kẻ nắm đằng chuôi vung đao, nã pháo vậy?

    Hiểu thì đều hiểu cả đấy nhưng chỉ là không nhất thiết phải nói rạch ròi ra ngô ra khoai làm gì? Các hạ vĩnh viễn đúng, nếu có sai đó là do trùng cái khác liên lụy ngài. Trùng cái vĩnh viễn bao dung trùng đực vô điều kiện, tiếc là.. số đông ngay cả cơ hội quỳ gối thần phục cũng chả có.

    Thế nên nếu cơ hội đó đến gần ngay trước mắt, trùng cái rất khó kiềm chế bản thân hành xử bình tĩnh, từ tốn, giữ vững hình tượng.. Lý trí mách bảo nên làm thế này, thế kia, nhưng bản năng khống chế bọn họ làm ra trò hề dễ dàng hơn mớ tri thức lễ nghi thuộc nằm lòng.

    Tổng Điện Milky Way phải nói là có kinh nghiệm đầy mình để đối phó đù trò kỳ khôi của đám trùng cái quá khích. Mỗi lần các tinh cầu của Ngũ Vực nghênh giá các hạ đều có chuyện mới để mà nói.

    Nếu trùng dân PN-88 thật sự dọa chạy vị các hạ mà bọn họ tiếp giá, chuyện vớ vẩn này chắc chắn sẽ thành đầu đề của câu chuyện của toàn tộc đến sông cạn đá mòn. Hậu thế nhất định sẽ nghe danh bọn họ qua sách sử và truyện cười, muốn không nổi tiếng cũng khó.
     
  3. chiqudoll

    Bài viết:
    1,623
    Chương 12: Chuyện này không liên quan gì đến tôi.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhân viên Thánh Điện bị đám đông trùng cái bao vây ép hỏi tung tích của các hạ. Biết sự thể đã không thể giấu giếm được nữa, Thánh Điện đành phải tuyên bố công khai rằng bọn họ cũng không biết các hạ đang ở đâu.

    Tuyên bố vô trách nhiệm này khiến trùng dân giận dữ, bọn họ từ chối nghe hiểu. Hỗn chiến suýt chút nữa thì nổ ra ngay bên trong phạm vi "vùng cấm".

    May mà trong đám đông vẫn có nhiều trùng cố kỵ đây không phải chỗ để đánh nhau nên lên tiếng khuyên can. Chiến cuộc sắp bùng nổ lại kỳ tích dừng lại.

    Roland đứng ở góc khuất quan sát mà lấy làm kỳ. Trùng cái nơi này xem ra cũng có tố chất quá đi chứ, bầu không khí tô đậm đến nước này rồi mà vẫn kiềm chế được không bùng phát đánh nhau.

    "Ngài đang đứng trong phạm vị tòa thánh, nơi này tương đương với cung điện của ngài ở trùng sào. Ngài nghe thấy trùng cái hỗn chiến ở trong cung điện của trùng đực bao giờ chưa?"

    Roland nghe Atlas nói thì hiểu ngay tại sao đám trùng cái trước mặt lại lý trí như vậy. Hóa ra là nể mặt trùng đực, đánh nhau trong nhà các hạ chẳng những là hành vi không thể diện mà còn là hành vi phạm tội nghiêm trọng.

    "Kéo nhau ra sân đánh chắc được nhỉ?"

    "Gì vậy chứ? Nay tôi mới biết ngài còn có thói hư tật xấu này đấy!"

    Atlas kêu lên đầy kinh ngạc, nó làm như lần đầu tiên biết Roland không phải các hạ thánh thiện trong sáng như gương soi vậy.

    Roland khẽ hừ một tiếng rời khỏi đám đông, hắn mới không thích xem hỗn chiến đâu, có gì hay ho mà xem.

    Mới nãy phát tán tinh thần lực tạo nên hỗn loạn, lúc này Roland chỉ dựa vào sơ đồ bên trong tòa thánh đi bộ về phía đàn tế.

    Hắn cảm giác nơi đó có thứ gì đó hấp dẫn kêu gọi hắn tiến lại gần.

    "Đàn tế là kiến trúc của thần, nó tự khắc sinh ra không phải do trùng tạo mà có. Nghe nói trùng đực có thể thông qua đàn tế tiếp nhận được ý chỉ của Trùng Thần. Ngài vừa xuất hiện đàn tế liền hoan nghênh nhiệt liệt, xem ra thế giới này không bài xích ngài."

    Roland nghĩ Atlas nói khá có lý. Từ lúc nhìn thấy hình ảnh công khai của vài vị các hạ thì Roland đã nghi ngờ thế giới này dường như mới nên là nơi hắn sinh ra thì đúng hơn. Bởi lẽ trùng đực ở đây ai cũng có vương miện trên đầu cả, kiểu dáng có chút khác biệt nhưng nhìn vào là biết ngay đấy đích thị là vương miện không phải đồ trang sức khác.

    Ở Lina Earth chỉ hắn mới có vương miện, nơi này tất cả trùng đực đều có, thấy thế nào đều là hắn đầu thai nhầm chỗ, lưu lạc hơn trăm năm mới trở về tộc đàn.

    "Có lẽ chỉ có mỗi tôi là trùng đực xuất hiện ở tinh cầu này thôi, không cần tìm trùng nữa."

    Hắn nghe lỏm được đám đông bàn tán, cộng thêm khi nãy hắn thả ra tinh thần lực liền khiến tóa thánh xuất hiện biến hóa liền đoán được tinh cầu này đang chào đón ai.

    "Trùng đực nơi này đi đến đâu là lộ tung tích đến đó, có vẻ không được tự do lắm."

    "Chứ ngài cho rằng trùng đực của Lina Earth thì tự do tự tại hơn sao?"

    Roland thở dài lắc đầu. Trùng đực vừa thành niên liền sẽ được bổ nhiệm làm chủ sào, ai nấy đều gánh vác trên vai nhiệm vụ đảm bảo sinh mệnh an toàn của biết bao đồng tộc, sao có thể nhẹ nhàng cho được?

    "Có làm thì mới có ăn cả thôi! Trùng đực nơi này chắc chắn gánh vác nhiệm vụ gì đấy, sao có chuyện ngồi mát ăn bát vàng mãi được."

    Roland vừa đi vừa tán gẫu vu vơ với Atlas. Tòa thánh rất lớn, hắn đi mãi không tới. Những lúc thế này hắn cực kỳ hâm mộ đôi cánh của trùng cái, bay lượn bớt việc hơn đi đường nhiều.

    "Ngài có xe bay đấy thôi! Ủa, mà khoan đã, xe to quá không ẩn hình được."

    "Bởi thế mới nói, xa hoa quá cũng bất tiện."

    Atlas không vạch trần sự thật là do Roland chỉ thích cất giấu hàng to đồ tốt trong vương miện, hàng thứ cấp thì bị hắn chất đống trong kho, chứ đám trùng cái của Lina Earth 99 cái gì mà không chuẩn bị cho hắn đến tận răng. Xe bay kích cỡ nhỏ Roland cũng có nhưng lúc này nó không ở đây.

    "Tự làm tự chịu đi!"

    Roland nín thinh. Hắn sao ngờ tới sẽ có lúc chính mình bên người một tùy hầu sai phái cũng không có, muốn di chuyển vị trí phải tự thân lội bộ vất vả thế này cơ chứ.

    Trên đường đi vẫn có rất nhiều trùng chạy vội, bọn họ tán loạn tìm kiếm, Roland cẩn thận né tránh va chạm với bọn họ.

    "Quân Đoàn Thứ Tám vừa đổ bộ xuống rồi, lúc này trùng số càng nhiều càng rốt, hy vọng có thể nhanh chóng tìm được các hạ. Thật lo lắng quá đi mất!"

    "Đúng vậy! Chuyện hoang đường thế này sao lại xảy ra được chứ? Lỡ mà.. ai dà.."

    "..."

    Đối thoại của chúng trùng lọt vào tai Roland, hắn vẫn hết sức bình thản. Muốn trách thì trách đàn tế của các vị nhạy bén quá, không liên quan gì đến trùng đực qua đường là hắn cả.

    Hắn chỉ hạ cánh xuống tinh cầu này, rồi đi nhờ phi hành khí công cộng một đoạn đường thôi, không làm cái gì gây rối ai cả.

    Tình huống trở nên lộn xộn như vây giờ đều là do các vị tự mình làm loạn lên. Đừng mơ tưởng đổ thừa ăn vạ hắn, không có cửa đâu.

    "Chúng ta xem đàn tế một chút rồi đi, nơi này không tiện ở lâu."

    "Tốt thôi, ngài quyết định là được."

    Atlas cũng cảm thấy nếu nơi này không có trùng đực nào khác mà khắp tinh cầu đang tìm kiếm Roland thì chạy nhanh khá tốt. Lần này đổ bộ hấp tấp, lại không lường trước đến cái gọi là đàn tế nên vừa ló mặt ra đã lộ tẩy một nửa, lần sau nên có kế hoạch cẩn trọng hơn.

    "Ngài cảm thấy tiếp xúc với bọn họ phiền phức thì chúng ta cứ tạm hoãn việc này lại, không việc gì phải vội vàng."

    Trời xa đất lạ nên cẩn thận thì vẫn hơn, dù rằng để cho trùng đực sinh hoạt một thân một mình có chút làm khó hắn nhưng Roland cảm thấy vẫn ổn thì Atlas cũng sẽ không có ý kiến gì.

    "Đàn tế hóa ra là trông như thế này, xinh đẹp lại đồ sộ!"

    Từ đằng xa Roland đã trông thấy nó, đàn tế có hình dáng của một chiếc vương miện khổng lồ. Đường kính khoảng trăm mét, chất liệu cấu tạo nhìn vào là biết không phải hàng thứ phẩm.

    "Atlas, nó được cấu tạo từ chất liệu gì vậy? Thật là đẹp mắt!"

    "Vật chất lạ, tôi không có thông tin về nó."

    Roland từ tốn tiến lại gần đàn tế, hắn đứng trước viên đá quý to nhất gắn ở trung tâm vương miện.

    "Tôi cảm thấy nó.."

    Roland mê muội tựa đầu vào viên đá quý trước mặt. Đàn tế phát sáng, ánh sáng dịu nhẹ bao phủ toàn thân Roland. Hắn nhắm mắt đắm chìm trong cảm giác ấm áp an toàn như trở lại trong vỏ trứng, không hề phát hiện vô số trùng cái đã tụ tập đến trước đàn tế. Ánh mắt của bọn họ hân hoan cuồng nhiệt nhưng lại tự giác yên lặng quỳ gối, không ai phát ra bất cứ âm thanh nào quấy rầy đến hắn.

    Chúng trùng tụ tập mỗi lúc một đông nhưng tuyệt nhiên không ai làm ra hành động gây rối mất trật tự.

    Bọn họ hướng ánh mắt về phía Roland, toàn thân kích động run rẩy, đáy mắt ai nấy đều in bóng hình nho nhỏ kia.

    Các hạ!

    Thật sự là các hạ bằng xương bằng thịt!

    Trùng Thần phù hộ, cảm ơn ngài!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...