1 người đang xem
Bài viết: 100 Tìm chủ đề
442 41
Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Tác giả: Ô Mộc

54316341179_b95bc2668f_o.png

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Điền Văn, Mạt Thế, Sủng, Hệ Thống

Giới thiệu sơ lược về nội dung truyện:

Nguyễn Ngưng phát hiện tủ lạnh nhà mình có khả năng tái tạo thức ăn. Sau khi lấy đồ ăn ra, ngày hôm sau chúng sẽ tự động xuất hiện trở lại. Nhờ đó, cô không cần lo lắng về việc thiếu lương thực, thực phẩm. Cô tận dụng lợi thế này để tích trữ đầy tủ lạnh những thực phẩm đắt tiền, cao cấp. Đúng lúc đó, ngày 2 tháng 9 năm 20xx, ngày tận thế ập đến với hàng loạt thiên tai như hồng thủy, cực hàn, cực nhiệt, động đất liên miên. Nhờ có chiếc tủ lạnh thần kỳ, Nguyễn Ngưng sống sót và còn có thể thảnh thơi tận hưởng cuộc sống trong khi thế giới bên ngoài đang chìm trong thảm họa.

Review

Bộ truyện này xây dựng hình tượng nữ chính được buff quá nhiều, từ không gian riêng, nhân đôi vật tư, đến việc sau này cha mẹ đến còn có thêm đất trồng trọt chăn nuôi. Quả thật, với buff "khủng" như vậy, nữ chính auto thắng, không ai địch nổi. Tuyến tình cảm trong truyện cũng khá nhạt nhòa, đến cuối truyện hai nhân vật chính mới về bên nhau. Mặc dù mô-típ sảng văn khá quen thuộc, nhưng do mọi thứ diễn ra quá nhanh chóng và dễ dàng, thiếu đi những thử thách và khó khăn thực sự, khiến người đọc không cảm nhận được sự nỗ lực và cố gắng của nhân vật. Tuyến truyện tập trung vào sự "bá đạo" của nữ chính không để lại ấn tượng sâu sắc.

Thêm vào đó, cách truyện miêu tả quá trình nữ chính thu thập và tích trữ vật tư có phần "làm quá", trong khi việc sử dụng chúng lại khá sơ sài, thậm chí có những tình tiết không được nhắc đến.

Mình thích những câu chuyện mà nhân vật phải tận dụng tối đa những gì mình có để vượt qua khó khăn hơn là "vung tay quá trán" với quá nhiều tài nguyên đến mức "buồn phiền" vì không gian chật chội. Điều này khiến tôi cảm thấy không chân thực và thiếu tính logic. Hơn nữa, việc truyện song song miêu tả thảm cảnh của những người bên ngoài - đói khổ, tuyệt vọng đến mức tự sát - trong khi nữ chính lại "ôm khư khư" của cải riêng mình, không chia sẻ cho ai, kể cả người quen, khiến tôi cảm thấy có chút mâu thuẫn và khó chịu.

Rõ ràng là nữ chính có một cuộc sống khá sung túc và đầy đủ trong không gian riêng của mình, với đủ loại thức ăn, trái cây, tráng miệng. Trong khi đó, bạn thân của cô - Trình Quý Lịch - lại phải vật lộn với cuộc sống khó khăn, cả năm trời mới được quân đội "phát tí lộc" là chút thịt, chút rau mà cũng mừng rơn như vớ được vàng.

Thử hỏi, nhìn cảnh tượng đó mà không thấy "đau lòng" sao? Tôi đây còn thấy "đau" dùm cho Quý Lịch ấy chứ! Rõ ràng là Quý Lịch luôn muốn chia sẻ những gì mình có với nữ chính, còn nữ chính thì lại không hề có ý định san sẻ lại. Cách hành xử này khiến người đọc cảm thấy nữ chính quá ích kỷ và "vô tâm", thiếu đi sự đồng cảm và sẻ chia với những người xung quanh.

Mặc dù mô-típ "sảng văn" tập trung vào sự "bá đạo" của nhân vật chính, nhưng đôi khi sự "bá đạo" đó lại đi kèm với sự "vô tình", khiến người đọc khó lòng đồng cảm và yêu thích nhân vật. Thiết nghĩ, nếu tác giả xây dựng nhân vật nữ chính "nhân văn" hơn một chút, biết chia sẻ và giúp đỡ những người xung quanh, có lẽ câu chuyện sẽ trở nên ý nghĩa và thu hút hơn rất nhiều.

Càng đọc càng thấy "cấn" hơn nữa. Đến chương 266, tình tiết nữ chính dùng đồ tàng hình đi ăn trộm đồ của người khác để bán, dẫn đến việc có người bị đánh chết vì mất đồ, càng khiến người đọc khó chịu hơn.

Thử nghĩ xem, giữa thời thế khó khăn, ai cũng phải sống chật vật từng ngày, vậy mà nữ chính lại có thể "nhẫn tâm" lợi dụng khả năng đặc biệt của mình để trục lợi, bất chấp hậu quả mà người khác phải gánh chịu. Hành động này không chỉ thể hiện sự ích kỷ, mà còn cho thấy sự thiếu suy nghĩ và trách nhiệm của nhân vật.

Mặc dù truyện xây dựng theo hướng "sảng văn", tập trung vào sự "bá đạo" của nữ chính, nhưng cách xây dựng tình tiết như thế này lại khiến người đọc cảm thấy khó đồng cảm và chấp nhận được. Thay vì tập trung vào việc "vơ vét" của cải, nếu nữ chính sử dụng khả năng của mình để giúp đỡ những người xung quanh, có lẽ câu chuyện sẽ trở nên ý nghĩa và nhân văn hơn rất nhiều. Đằng này, việc nữ chính "ăn trên đầu người khác" như vậy khiến người đọc cảm thấy bức xúc và khó chịu, làm giảm đi giá trị của câu chuyện.

Đúng là diễn biến về sau của câu chuyện khiến người đọc có nhiều cảm xúc lẫn lộn, nhưng mà với những ấn tượng không mấy thiện cảm ở chương trước cũng khiến đọc giả khó đồng cảm và tha thứ cho nữ chính được.

Nhìn chung, cách xây dựng cốt truyện và tình tiết của tác giả có phần "lệch" so với kỳ vọng của nhiều độc giả. Mặc dù có những điểm sáng nhất định, nhưng cách xử lý tình huống và xây dựng nhân vật còn nhiều thiếu sót, khiến câu chuyện chưa thực sự chạm đến trái tim người đọc.

Truyện có cách khai thác đề tài khá mới mẻ và hấp dẫn. So với nhiều bộ truyện cùng thể loại, tác phẩm này không đi sâu vào những yếu tố quá u ám, tăm tối, mà luôn giữ được một tia hy vọng le lói, giúp người đọc cảm thấy bớt ngột ngạt và bi quan. Cách xây dựng cốt truyện và thế giới quan của tác giả cũng khá độc đáo, mang đến một màu sắc rất riêng, không lẫn vào đâu được trong "biển" truyện tận thế hiện nay.

Nhìn chung, đây là một bộ truyện mạt thế ổn, tuy nhiên mình nghĩ nếu tác giả có thể trau chuốt hơn nữa về mặt nội dung và tình tiết, chắc chắn tác phẩm sẽ còn thành công hơn nữa.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back