Bryn thức giấc khi Mark cựa mình trong vòng tay cô, Bryn mỉm cười nhìn gương mặt thằng bé, nó từ từ mở mắt ra, dùng bàn tay nhỏ bé của mình dụi dụi mắt, nhìn thấy Bryn nó mỉm cười:
"Chào buổi sáng, cô Bryn."
"Mark ngoan lắm" Bryn xoa đầu thằng bé.
"Khi nào cháu mới được gặp mẹ cháu vậy cô Bryn? Cháu nhớ mẹ lắm."
"Sẽ nhanh thôi, Mark ạ."
Ngay sau đó Bryn nghe thấy tiếng Rumina quát ầm ĩ với mấy tên tay sai của ả, và tiếp đến là sự xuất hiện của ả, ả mặc chiếc áo màu đen, gương mặt sắc lạnh đến đáng sợ.
"Nhanh lên, bắt thằng nhỏ ra đây cho ta."
"Cô định đem Mark đi đâu?" Bryn ôm chặt lấy Mark, quyết không để ai mang thằng bé rời khỏi cô.
"Cháu không đi, cháu muốn ở với cô Bryn."
"Không còn thời gian nữa đâu, trò chơi sắp bắt đầu rồi, các ngươi có nghe gì không hả, bắt thằng bé ra đây cho ta."
Hai tên tay sai mở cửa lồng sắt, ngay tức thì mắt Bryn phóng một luồng phép thuật vào hai tên ấy đánh bật bọn chúng té lăn ra đất, Bryn ôm chặt lấy thằng bé, xoa lưng nó cố không để cho thằng bé bị hoảng sợ
"Mark đừng sợ, ta sẽ bảo vệ cháu."
"Ngươi nghĩ chút phép thuật ít ỏi của ngươi có thể chống lại ta sao, đừng có nằm mơ." Rumina cười khẩy
"Vậy nếu cả bọn ta nữa thì sao Rumina?" Tiếng một người đàn ông mạnh mẽ dứt khoát vang lên, Rumina hẳn là nhận ra giọng nói quen thuộc này rồi, cô ả mỉm cười tỏ vẻ hài lòng với sự xuất hiện của người đàn ông ấy. Còn Bryn thì mừng rỡ khi nhìn thấy cả thủy thủ đoàn xông vào, Mark nhìn thấy Maeve, thằng bé gọi lớn "Mẹ, mẹ ơi". Maeve nhìn thấy con trai mình bị nhốt trong lồng, không khỏi thấy xót xa, cô lao tới "Mark, con trai" nhưng Sinbab kịp thời giữ cô lại.
"Maeve, bình tĩnh lại."
Maeve vùng tay cô ra khỏi tay Sinbad. "Sinbad à, con trai em."
"Anh biết, anh biết em lo lắng mà Maeve, chúng ta đã đến nơi rồi, và em cũng đã hứa với anh là không được liều lĩnh rồi kia mà."
Rumina nhìn thấy Sinbad lo lắng cho Maeve thì cô ả bắt đầu nổi giận, đúng vậy làm sao ả có thể cảm thấy bình thường được khi thấy người đàn ông ả yêu đang quan tâm lo lắng cho một người phụ nữ khác không phải là ả.
"Tình cảm quá nhỉ, Sinbad, chàng thuyền trưởng của em, hôm nay đến đây chàng đã suy nghĩ về điều em nói chưa?"
"Rumina, đừng hòng, ta không bao giờ chấp nhận đề nghị của cô." Sinbad nhìn ả bằng đôi mắt đầy sự căm phẫn.
"Vậy chàng nghĩ xem, em nên làm gì với hai đứa nhãi này đây."
Trong khi Sinbad và Rumina nói chuyện, Maeve đưa mắt nhìn Bryn, cả hai người phụ nữ dường như nắm bắt được ý nhau, mặc kệ Sinbad và Rumina đang nói về cái gì, họ không quan tâm tới, Maeve tập trung năng lượng và đọc thầm câu thần chú, Bryn phần nào đã học được cách điều khiển phép thuật của mình trong những ngày cùng luyện tập với Maeve, cô từ từ buông Mark ra và cũng nhắm mắt đọc thần chú, chỉ trong chốc lát một cơn gió mạnh thổi tới cùng một tia sét đánh vào chiếc lồng sắt làm nó vỡ ra và Bryn cũng được giải phóng khỏi sợi xích trên tay cô, sự việc xảy ra nhanh đến mức Rumina chỉ kịp nhận ra Maeve và Bryn đã cùng hợp sức để giải phóng cho Bryn, Mark vội chạy về phía mẹ nó, Bryn nhận thấy nguy hiểm và đưa tay định kéo thằng bé lại nhưng ngay lập tức Rumina phóng một luồng năng lượng đánh bậc Bryn ngã ra sàn và hút thằng bé về phía mình.
"Rumiana, thả Mark ra." Maeve hét lớn, cô định ra tay nhưng Mark đang nằm trong tay Rumina, không khéo phép thuật của cô sẽ làm hại luôn thằng bé.
Sinnbad vội chạy đến đỡ lấy Bryn lên.
"Bryn, em ổn không?"
"Em ổn Sinbad, chỉ hơi đau một chút thôi." Bryn gượng ngồi dậy.
"Em hãy cẩn thận đấy, Bryn." Sinbad nhìn Bryn bằng ánh mắt chân thành và giọng nói hết sức dịu dàng, Bryn gật đầu rồi cười nhẹ, thái độ của họ làm cho Rumina một lần nữa cảm thấy khó chịu, ả cần làm một điều gì đó để kết thúc những cảnh tượng chướng mắt của chàng thuyền trưởng đa tình và cũng là để anh ta tập trung chú ý đến ả. Rumina bóp chặt thằng bé trong tay và giơ nó lên cao.
"Ta không có thì giờ chứng kiến những cảnh tình cảm của các ngươi, Sinbad, chàng nghĩ ta nên làm gì với con trai chàng đây?"
"Không, Rumina." Tiếng Maeve thét lên như thể trái tim cô đang vỡ ra trăm mảnh.
"Mẹ ơi, mẹ ơi." Mark khóc ré lên, càng làm trái tim người mẹ như Maeve tan nát, nhìn thấy Maeve đang nóng lòng bị kích động như vậy, Sinbad lo sợ rằng rồi Maeve sẽ làm một điều gì đó liều lĩnh để giành lại Mark trên tay Rumina, điều đó thật sự nguy hiểm và Sinbad quyết không để nó xảy ra, anh từ từ tiến lại gần Rumina như một sự thỏa hiệp.
"Đừng Rumina, ta nghĩ ta với cô có thể thương lượng."
"Chàng nghĩ sao, Sinbad." Mặt Rumina giãn ra, cô ả cười.
Sinbad nhìn Bryn đang đau đớn, rồi nhìn nhìn Maeve, anh càng đau lòng hơn khi nhìn thấy Mark trong tay Rumina, thằng bé còn quá nhỏ và lẽ ra không nên bị cuốn vào cuộc chiến hận thù giữa họ.
"Rumina, không phải cô chỉ cần ta thôi sao? Thả thằng bé ra, ta ở lại với cô là được chứ gì?"
Rumina cười lớn.
"Chàng nghĩ chàng có thể đánh lừa được em sao Sinbad? Em sẽ không làm hại con trai chàng, thằng bé cũng đáng yêu đấy, hay là thế này, chàng hãy giết con ả người yêu của chàng, sau đó chàng và em, và cả con trai chàng nữa, sẽ sống bên nhau, em biết chàng rất yêu thương con trai chàng."
"Tại sao phải giết người hả Rumina, ta và cô chỉ cần sống bên nhau là đủ rồi, hãy thả Mark và các bạn của ta ra, thằng bé không phải con trai ta, tại sao phải ở cùng chúng ta hả Rumina?"
"Đừng Sinabd, đừng khuất phục ả." Bryn kêu lên trong đau đớn. Sinbad quay lại nhìn Bryn, có lẽ lần tấn công vừa rồi của Rumina đã tổn hại mạnh đến Bryn, nhìn mặt cô tái xanh nhợt nhạt và đau đớn. Tình thế này anh cần làm một điều gì đó để nhanh chóng đưa tất cả mọi người ra khỏi nơi hắc ám này, đặc biết là Bryn và Mark. Nhưng anh có kịp suy nghĩ gì đâu trước khi tiếng quát của Rumina kéo anh quay về thực tại.
"Đừng có nhiều lời, con ả kia, Sinbad chàng quyết định nhanh đi, một là chàng giết ả, hai là ta bóp chết thằng bé." Rumina có vẻ mạnh tay khiến cho Mark khóc càng lớn hơn, tiếng khóc của thằng bé như từng lưỡi dao đâm vào tim Maeve và cũng như Sinbad.
"Sinbad, hãy cứu con trai em." Maeve kêu lên trong tiếng nấc, đến lúc này thì thật sự Maeve đã không còn bình tĩnh được nữa.
"Được rồi Rumina, từ từ đã, cô đừng làm hại thằng bé." Sinbad cố trì hoãn hành động của Rumina, nhưng ả không dễ dàng gì bị anh gạt.
"Ta không có kiên nhẫn chờ chàng đâu Sinbad."
Sinbad chưa lúc nào thấy mình trong một tình trạng không biết làm gì như lúc này, không thể tổn hại bất kì ai, nhưng dường như trí tuệ của anh lúc này không có tác dụng, gương mặt lo lắng của Maeve, sự đau đớn của Bryn và tiếng khóc của Mark. Maeve nhận ra sự bối rối của Sinbad, trận chiến chỉ mới bắt đầu nhưng dường như với Mark trong tay, Rumina đang giữ ưu thế, Maeve biết rằng Sinbad không thể nào giết Bryn, mọi người và ngay cả cô cũng không cho phép Sinbad làm điều đó, nhưng con trai cô đang trong tay Rumina, và ả sẽ không cho bọn họ thời gian để nghĩ ngợi điều gì, chợt tiếng Rumina hét lên.
"
Nhóc con, ngươi đang làm cái quái gì thế kia, nước gì trên tay ta thế kia?"
Sinbad đứng cạnh đó nhìn những giọt nước trên người thằng bé rơi xuống, và dường như cả anh và Rumina nghe được mùi gì đó, Sinbad nhoẽn miệng cười.
"Rumina, ta nghĩ là cô thích món quà của thằng bé chứ?"
Maeve và mọi người nhanh chóng hiểu được tại sao gương mặt của Rumina lại méo mó như vậy, Maeve cười và thầm nghĩ con trai cô cũng biết chọn đúng thời điểm và đúng người quá chứ.
"Con trai, hình như con chưa được đi ngoài phải không, tặng cho mụ phù thủy này một món quà nữa đi con trai, để cảm ơn cô ấy đã chăm sóc con đêm qua." mọi người bậc cười, ngay cả đám người hầu của Rumina cũng không nhịn được cười.
"Cô ơi, con muốn đi ngoài, con không nhịn được nữa." Tiếng thằng bé thút thít và cái mùi khó chịu từ cơ thể thằng bé làm Rumina khó chịu nhăn mặt
"Ranh con, ngươi đúng là phiền phức." Rumina vừa nói vừa nới lỏng bàn tay, và đưa thằng bé ra xa cơ thể ả hơn khi ả cảm giác được thằng bé vẫn cứ tiếp tục tiết ra cái thứ nước với cái mùi khó chịu kia và nhanh như chớp tia một tia sáng quất mạnh vào mặt cô, Rumina quay mặt ra phía sau tránh luồng phép thuật đó, Sinbad nắm bắt thời cơ nhày vụt qua cướp mất thằng bé trên tay ả, Rumina kịp thời nhận ra Sinbad đã giật lấy thằng bé, ả phóng ra một luồng năng lượng đánh vào Sinbad khiến anh và thằng bé té lăn ra, Sinbad vẫn luôn cố ôm thằng bé trong lòng và giữ cho nó không bị tổn thương.
"Chết tiệt, chàng nghĩ chàng có thể thoát được sao?"
Sinbad bị phép thuật của Rumina đánh trúng cảm thấy toàn thân đau buốt, Maeve tập trung năng lượng thành một quả cầu ánh sáng trắng phóng về phía Rumina, ả kịp dùng quả cầu ánh sáng đỏ phóng lại, hai quả cầu phép thuật chạm vào nhau và cả hai đang vận dụng hết năng lượng của mình để tiêu diệt đối phương, xung quanh đó gió lốc nổi lên như thể sẽ cuốn tung tất cả.
"Mark đừng sợ, có chú đây." Sinbad ôm chặt Mark trong lòng, Bryn trườn người đến gần Sinbad và Mark, ôm chặt lấy họ, mọi người vẫn đang cố bám chắc vào một cái gì đó.
"Rumina, đã đến lúc chúng ta kết thúc tất cả rồi." Maeve nhìn Rumina bằng ánh mắt khiêu khích lẫn căm thù
"Đồ nhà quê, ngươi nghĩ là ngươi có thể sao? Ngươi đã mạnh lên rất nhiều, nhưng đấu với ta sao, còn lâu đấy, nhưng tại sao ngươi cứ phải chống đối với ta nhỉ, lẽ ra ngươi nên đối phó với con ả kia, ngươi nhìn xem." Rumina hướng ánh mắt về phía Sinbad như thể nói với Maeve rằng cô và ả đang nằm trong một hoàn cảnh, và kẻ thù chung của họ là người con gái đang ở bên cạnh Sinbad, Maeve quay về phía Sinbad, nhìn thấy Bryn và Sinbad đang ôm lấy con trai cô, một chút nhói đau trong lòng, chợt cô bị đẩy lùi bởi phép thuật của Rumina, nhận ra cô đang bị Rumina làm cho phân tâm, Maeve tập trung sức mạnh của mình và thôi nghĩ về những điều xung quanh, cô hiểu rằng việc quan trọng nhất của cô lúc này là gì, và những hờn ghen lúc này sẽ chẳng có ý nghĩa nào cả.
"Rumina, ngươi không nhớ ta sao, một món nợ mà ta nhất định bắt ngươi phải trả."
Rumina nhíu mày. "Ta nhìn ngươi cũng thấy quen quen đấy, nhưng ta không quan tâm, có những thứ không đáng để ta nhớ."
"Vậy thì hôm nay cô sẽ phải ghi nhớ đấy Rumina." Maeve biết, Rumina rất mạnh, họ đang trong một trận chiến cân sức, mặc dù thời gian qua cô đã mạnh lên rất nhiều nhưng Rumina nói đúng, để giết được ả thật không dễ chút nào, chưa kể trong cô đang có rất nhiều áp lực và lo lắng, nhưng cô không thể bỏ qua cơ hội này được, cô đã chờ rất lâu đến ngày cô có cơ hội tiêu diệt ả, Dermott phải được giải thoát khỏi bùa chú của ả, Dim Dim cũng phải được giải thoát linh hồn, Sinbad và con trai cô nhất định phải được an toàn. Đúng, giây phút này vì tất cả mọi người cô không nên do dự nữa, cô phải giết chết Rumina, chắc chắn là như vậy. Maeve vẫn giữ nguyên ánh mắt căm hận nhìn Rumina, duy trì dòng phép thuật đang phóng về phía ả.
"Sinbad, nghe kĩ lời em nói, Mark là con trai của chúng ta, anh phải nuôi dạy Mark thật tốt, phải bảo vệ con trai của chúng ta."
"Maeve.." Sinbad nhìn Maeve, phần nào anh đã nghi nhờ về thân phận của Mark chỉ là Sinbad không hiểu tại sao trước đó Maeve một mực không thừa nhận, sao cô ấy lại nói ra sự thật vào lúc này, nhưng không mất quá nhiều thời gian để anh nhận ra ý định liều lĩnh của Maeve, anh thét lơn như thể sợ cô không nghe thấy. "Đừng, Maeve.." Cả anh và Rumina điều hoảng sợ trước hành động của Maeve, cô xoay người càng lúc càng nhanh và cả cơ thể cô từ từ hòa vào luồng ánh sáng trắng tan vào trong nó.
Rumina hét lên. "Đồ nhà quê, ngươi điên rồi, thật là ngu ngốc." Luồng ánh sáng trắng xoay tròn càng lúc càng nhanh, và một giọng nói quen thuộc vang vọng cả hang động. "Maeve, Maeve, bằng cách đó con sẽ tự hủy hoại bản thân con đấy, dừng lại đi Maeve.". Dường như tất cả chẳng thể thay đổi được gì, càng lúc càng nhanh hơn, mặt Rumina tái xanh, luồng ánh sáng tiến nhanh về phía ả, ả tiêu rồi, ả không còn đường lùi nữa, không ngờ Maeve lại dùng đòn chí mạng này để hủy hoại cả ả và cô. Sinbad đặt Mark xuống, anh nhìn Bryn bằng ánh mắt cầu khẩn.
"Chúng ta có thể làm gì không Bryn? Bryn, chúng ta có thể làm điều gì đó." Anh thấy Bryn gật đầu, rồi cả hai gòng cánh tay mình lên bắt chặt vào nhau, ánh sáng từ hai chiếc vòng trên cổ tay hai người sáng rực lên hòa vào nhau tạo nên một luồng năng lượng chiếu thẳng vào giữa luồng năng lượng của Rumina và luồng sáng đang tiến nhanh về phía ả, ngay tức khắc ba luồng năng lượng chạm vào nhau, đánh bậc Rumina ra xa, cơ thể ả văng vào bức tường và nằm sỏng xoài trên đất, luồng ánh sáng trắng cũng bị đánh bậc ra và Maeve trở về hình thái ban đầu của cô, có vẻ như cô đã bị thương rất nặng, Maeve chống tay gượng dậy một cách nặng nhọc, Mark chạy nhanh đến chỗ mẹ nó.
"Mẹ ơi, mẹ có đau không?"
"Maeve, em quá liều lĩnh rồi." Sinbad lê đến bên con Trai và Maeve.
Maeve nâng nhẹ tay mình lên vuốt má con trai, cô mỉm cười dịu dàng.
"Con trai, mẹ ổn mà." Mọi người đang tập trung về phía Maeve và Mark, không ai để ý rằng Rumina vẫn còn sống, ả gượng ngồi dậy và phóng luồng phép thuật về phía Sinbad và Mark, mọi người chỉ kịp nhận ra khi nghe tiếng hét của Bryn từ phía sau "Sinbad", Maeve bằng bản năng của một người phụ nữ muốn bảo vệ những người cô yêu thương, cô choàng người mình qua lưng Sinbad, đón lấy luồng phép thuật dù yếu ớt của Rumina nhưng có thể giết chết cô sau khi cô tổn hao gần như cạn kiệt nguồn năng lượng cho đòn chí mạng vừa rồi, tiếng thét đau đớn của Maeve xé nát trái tim của những người có mặt tại đó, lúc này Sinbad mới nhận ra Maeve đã dùng cơ thể cô để bảo vệ anh và Mark, Maeve ngã gục xuống, nhìn Mark một cách yếu ớt rồi cô bất tỉnh.