070. Tình Ta Yêu em bạc chín vàng mười Mà em nào biết thương người đơn phương Xuân về, trang điểm soi gương Này giai nhân hỡi, nàng thương ai rồi?
071. Men Tình Cùng em cạn chén giao bôi Hương xuân ngà ngọc, trọn đời không phai Một câu son sắc yêu hoài Không say men rượu, mà say men tình.
072. Bạc Phận Chiều đông lạnh lẽo một mình Có cơn gió nhỏ mang tình yêu đi Phận sao côi cúc về đi Thói đời bạc bẽo, lệ thì chứa chan.
073. Giai Nhân Giai nhân có biết cho chăng Tình ta sâu kín như trăng non Tần Đã lâu không gặp một lần Môi son, mắt biếc, yêu dần từ đây.
074. Bóng Hồng Từ khi hạnh ngộ nơi này Lòng ai xao xuyến, đêm ngày đợi trông Mộng nên duyên phận vợ chồng Râu dài chẳng cạo, rượu nồng dưới trăng.
075. Vợ Chồng Nàng thì sửa túi nâng khăn Chàng đi thi đỗ, làm quan trong triều Yêu nhau đã rất cưng chiều Gái trai hai đứa sớm chiều ngâm thơ.
076. Cung Trăng Hằng Nga ngắm cảnh trăng tơ Còn con Thỏ Ngọc nằm chờ hoa rơi Gió mang hương quế ra khơi Ta chèo thuyền nhỏ, mỉm cười cùng trăng.
077. Hằng Nga Quảng Hàn Cung, có giai nhân Thiên hương quốc sắc vạn phần thanh cao Tròn đầy, sáng rực trong ao Ngó lên, vẫn thấy người sao siêu phàm.
078. Hương Quế Thơm tho ngào ngạt trên đầm Hoa sen nâng đỡ vầng trăng rạng ngời Cớ chi hương quế chưa mời Đã như hòa quyện đất trời bay xa.
079. Ngọc Thố Thỏ ơi, hỏi chị Hằng Nga Việc chi Chú Cuội ở xa dương trần Thỏ ơi, Thỏ ngủ rồi chăng Cây đa rụng lá, Chị Hằng đi đâu?