060. Đi Chơi Buồn buồn ra đứng giữa đàng Thấy cô gái điếc mơ màng đọc thơ Lại gần, dạ bẩm tiểu thơ Ai ngờ bỏ chạy, nàng thơ đâu rồi.
061. Hoa Đăng Hoa đăng sáng rực góc trời Hai ta đi đến, lòng rời nhân gian Chuông Chùa ba tiếng ngân vang Cùng em lạy Phật, sen vàng trên tay.
062. Bờ Vai Cho nàng tựa nhẹ bờ vai Chớ xem những cảnh đọa đày năm xưa Nhìn kìa! Hoa cúc sau mưa Cầu vồng nối khóm cúc, vừa bên nhau.
063. Về Đâu Tình yêu nay đã phai màu Núi chia nam bắc, sông rào tây đông Về đâu cho thỏa chờ mong Trăng kia có biết má hồng nơi nao?
064. Còn Chi Tắt đèn, ra ngắm trời sao Mấy ngôi lẻ tẻ, khác nào sắp rơi Đời em đã có chồng rồi Thì thôi chấp nhận phận tôi nghèo hèn.
065. Phồn Hoa Cảnh đời xô đẩy, đua chen Phồn hoa cảnh ấy ta thèm làm chi Lợi danh danh lợi ích gì Than ôi, đày đọa vậy thì phồn hoa.
066. Đô Thị Nơi đây khác hẳn quê nhà Thì ra đô thị vào ra muôn người Giai nhân cho ánh mắt cười Tôi thì nón lá, thật người nhà quê.
067. Sài Gòn Sài Gòn xe cộ đông ghê Tới lui tấp nập, bốn bề người ta Nhìn qua chóng mặt say ngà Tự mình ngồi xuống, hít hà gió xuân.
068. Quê Xưa Quê xưa ai cũng chân trần Cưỡi trâu, thổi sáo, mười phần thảnh thơi Nhi đồng chạy giỡn vui cười Cụ già kể chuyện một người làm quan.
069. Đồng Xanh Đồng xanh bát ngát mênh mang Gió đi qua tóc, ánh trăng trên đầu Cầu vồng rực rỡ sắc màu Lứa đôi ngắm cảnh, nhìn nhau mỉm cười.