10 người đang xem
151 2
Tình Yêu Bắt Đầu Từ Chuyện Nhỏ, Tan Vỡ Cũng Chỉ Vì Chuyện Nhỏ

Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng

Thể loại: Tản Văn

Cuộc Thi Nét Bút Tuổi Xanh Tuần 20+21+22 - 2025

Chủ đề: Chuyện nhỏ nhưng không nhỏ




Có những chuyện trong đời, thoáng qua tưởng chừng bé nhỏ đến mức chẳng ai có thể nhớ nổi. Một cái gật đầu, một bàn tay đưa ra, một nụ cười thoáng qua... tất cả đều có thể tan biến trong ký ức của người này, nhưng lại khắc sâu trong tâm hồn người khác. Và đôi khi, chính những điều nhỏ bé ấy lại trở thành nền tảng cho một chuyện tình. Rồi cũng chính những điều được cho là nhỏ bé sau này lại khiến cho chuyện tình ấy ngày càng rạn vỡ.

Từ khi còn nhỏ, mỗi người trong chúng ta vẫn thường nghe người xung quanh nói rằng chỉ những sự kiện to lớn mới đáng để lưu giữ một đời. Nhưng hóa ra, trong ký ức của một đứa trẻ, điều khiến trái tim run rẩy đôi khi chỉ là một cánh tay giơ cao vẫy gọi, là những bước chân lặng lẽ âm thầm theo sau. Mỗi chúng ta chẳng có thể ngờ rằng, một anh hàng xóm đưa ta về sau buổi tan học, một cái quay xe sửa giúp sợi xích tuột... lại trở thành hồi ức dịu dàng nhất trong tuổi thơ.

Người ấy có thể quên đi việc mình từng cúi xuống lắp lại xích xe cho ai đó. Người ấy cũng có thể không nhớ nổi mình từng cởi áo, chạy hì hục vác từng bao lúa giữa cơn mưa mùa hạ giúp cho ai. Nhưng có một đôi mắt đã dõi theo và cũng có một trái tim dần rung động từ đây. Người nhận được thì ghi lòng tạc dạ, còn người cho đi thì lại vô tình xem như chuyện nhỏ. Đó là sự khác biệt kỳ lạ trong tình cảm đôi bên, điều thản nhiên đối với người này lại có thể là kho báu vô giá đối với người kia.

Thế là vào một ngày nào đó, ta lớn lên, đi xa rồi gặp được bao nhiêu con người khác. Giữa muôn vàn rực rỡ và phồn hoa, trái tim lại chậm rãi tìm về một bóng dáng quen thuộc ngày xưa. Không phải vì người ấy giàu có, tài giỏi hay hào nhoáng hơn người. Chỉ bởi vì, ở những tháng ngày xa xôi ấy, người ấy đã từng làm cho ta những chuyện nho nhỏ mà ấm áp. Và ta tin, một trái tim biết sống tử tế từ những điều nhỏ bé như vậy thì cũng sẽ trao yêu thương một cách lâu bền.

Có lẽ, tình yêu khởi đầu thật giản đơn, một bó hoa trao tay, một cái gật đầu đồng ý, một ánh mắt trân trọng nhìn nhau... Trái tim đập dồn dập, niềm hạnh phúc vỡ òa. Khi ấy, ta tưởng rằng yêu nhau rồi sẽ chẳng còn gì có thể ngăn trở. Ta biết sở thích của người ấy, biết được thói quen và sẵn sàng hi sinh vài điều nhỏ nhoi chỉ để đổi lấy nụ cười của người kia. Khi yêu, ta tin rằng hạnh phúc chính là gom nhặt từng chuyện nhỏ như vậy.

Nhưng hôn nhân vốn không chỉ có tình yêu. Hôn nhân còn có bếp núc, cơm áo, gạo tiền cùng bao điều vụn vặt khác. Những vết chân in trên sàn chưa kịp lau, một bóng đèn quên chưa tắt, một bữa cơm khiến một người phải chờ đến khuya... Người ấy vẫn tốt bụng, hiền lành, vẫn sống tử tế với cả thế giới ngoài kia. Chỉ có điều, những chuyện nho nhỏ trong chính mái ấm của mình, người ấy lại vô tình quên mất...

Có lẽ với người ấy, say rượu tiếp khách chỉ là thói quen công việc, chẳng đáng để nói. Nhưng với người vẫn chờ đợi ở nhà, không chờ được một bóng hình hay một cuộc gọi cho đến tận đêm khuya lại là cả một khoảng trống dài hun hút. Có lẽ với người ấy, chuyện đi giày vào nhà chỉ cần một cái chổi lau qua là ổn. Nhưng với người ở nhà dọn dẹp, nó là sự tôn trọng thầm lặng dành cho tổ ấm hai người đã cùng nhau xây dựng. Cũng có lẽ đối với người ấy, cái váy loang màu vì trót giặt chung đồ chỉ là một món đồ đã cũ. Nhưng với người luôn trân trọng, đó lại là món quà kỷ niệm đầu tiên mà người ấy đã trao...

Người ta vẫn nói vợ chồng chia tay là vì những mâu thuẫn lớn lao hay sự phản bội đau lòng. Nhưng thật ra, đôi khi chẳng cần sự phản bội hay mâu thuẫn lớn lao nào cả. Chỉ cần quá nhiều chuyện nhỏ gây tổn thương chất chồng lên nhau, tình yêu từng rực rỡ đến đâu rồi cũng sẽ đến lúc lụi tàn. Cũng giống như khi một giọt nước rơi xuống cái ly, cái ly khi ấy vẫn đủ rộng để có thể bao phủ nhưng nếu lại có quá nhiều giọt nước tiếp theo rơi xuống, một lúc nào đó nước trong ly cũng sẽ tràn ra.

Trước đây, có lẽ mỗi chúng ta cũng từng yêu một ai đó chỉ vì những chuyện nhỏ mà người ấy đã làm cho ta. Hiện tại, ta lại muốn buông tay cũng bởi những chuyện nhỏ nhặt mà người ấy tạo thành. Hóa ra, điều làm nên một mối quan hệ bền lâu không nằm ở những lời hẹn thề vĩnh cửu, mà ở chỗ ai đó có chịu để tâm đến từng chi tiết tưởng chừng như vô cùng nhỏ bé hay không.

Một chuyện nhỏ thì có lẽ ai cũng có thể bỏ qua, nhưng khi những chuyện nhỏ cứ lặp đi lặp lại, chen lấn lên nhau, chúng không thể coi là chuyện nhỏ nữa. Chúng gây ra những vết rạn nứt âm thầm, và rồi một ngày kia, vết nứt ấy có thể đủ lớn để chia đôi cả một hạnh phúc.

Có lẽ người ấy vẫn mãi là một người rất tốt, vẫn ân cần với mọi người, vẫn nhiệt tình với bạn bè, đồng nghiệp, vẫn chẳng tiếc công sức giúp đỡ ai đó nơi dọc đường... Nhưng với mỗi chúng ta, điều chúng ta cần không phải là một người luôn tốt với cả thế giới. Chúng ta chỉ cần một người biết để tâm đến những điều nhỏ nhặt nơi mái ấm gia đình.

Sau chia tay, mỗi chúng ta vẫn sẽ mỉm cười khi nhớ về quá khứ, nhớ về những ngày người ấy từng giơ tay vẫy gọi, từng cúi xuống lắp lại chiếc xích xe bị tuột, từng vác những bao lúa nặng trĩu giúp bản thân lúc chạy cơn mưa xưa. Những chuyện nhỏ ấy, mỗi chúng ta đều chẳng thể nào quên. Nhưng chúng ta đều cần hiểu được rằng, tình yêu không chỉ cần một khởi đầu đẹp đẽ, mà còn cần sự chăm chút từng ly từng tí một trong suốt hành trình qua năm tháng.

Tình yêu bắt đầu từ chuyện nhỏ, tan vỡ cũng chỉ vì chuyện nhỏ, đó không chỉ là một câu nói thoảng qua mà lại chính là sự thật. Có lẽ, bất kỳ ai từng đi qua những tháng năm được mất trong đời, đều sẽ hiểu được rằng, trong tình yêu, chẳng có điều gì là thực sự nhỏ bé. Chúng ta đều cần biết nắm chắc và trân trọng những điều nhỏ nhất, những phút giây hạnh phúc nhất dù chỉ thoáng qua nhưng có thể để lại dư âm trong suốt cuộc đời.

Hoa Nguyệt Phụng​
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 354 Tìm chủ đề

Tình Yêu Bắt Đầu Từ Chuyện Nhỏ, Tan Vỡ Cũng Chỉ Vì Chuyện Nhỏ

Tác giả: Hoa Nguyệt Phụng

Thể loại: Tản Văn

Cuộc Thi Nét Bút Tuổi Xanh Tuần 20+21+22 - 2025

Chủ đề: Chuyện nhỏ nhưng không nhỏ



Có những chuyện trong đời, thoáng qua tưởng chừng bé nhỏ đến mức chẳng ai có thể nhớ nổi. Một cái gật đầu, một bàn tay đưa ra, một nụ cười thoáng qua... tất cả đều có thể tan biến trong ký ức của người này, nhưng lại khắc sâu trong tâm hồn người khác. Và đôi khi, chính những điều nhỏ bé ấy lại trở thành nền tảng cho một mối tình, rồi cũng chính từ những điều được cho là nhỏ bé sau này khiến tình yêu lại ngày càng rạn vỡ.

Khi còn nhỏ, người ta thường nghĩ chỉ những sự kiện to lớn mới đáng để lưu giữ một đời. Nhưng hóa ra, trong ký ức của một đứa trẻ, điều khiến trái tim run rẩy lại là một cánh tay giơ cao vẫy gọi, là một bước chân lặng lẽ âm thầm theo sau. Mỗi chúng ta chẳng có thể ngờ rằng, một anh hàng xóm đưa ta về sau buổi tan học, một cái quay xe sửa giúp sợi xích tuột... lại trở thành hồi ức dịu dàng nhất trong tuổi thơ.

Người ấy có thể quên đi việc mình từng cúi xuống lắp lại xích xe cho ai đó. Người ấy cũng có thể không nhớ nổi mình từng cởi áo, chạy hì hục vác từng bao lúa giữa cơn mưa hạ giúp cho ai. Nhưng có một đôi mắt đã dõi theo và cũng có một trái tim dần rung động từ đây. Người nhận được thì ghi lòng tạc dạ, còn người cho đi thì lại vô tình xem như chuyện nhỏ. Đó là sự khác biệt kỳ lạ trong tình cảm đôi bên, điều thản nhiên đối với người này lại có thể là kho báu vô giá với đối với người kia.

Thế rồi một ngày ta lớn lên, đi xa, gặp được bao nhiêu con người khác. Giữa những rực rỡ và phồn hoa, trái tim lại chậm rãi tìm về một bóng dáng quen thuộc ngày xưa. Không phải vì người ấy giàu có, tài giỏi hay hào nhoáng hơn đời. Chỉ bởi vì, ở những tháng ngày xa xôi ấy, người ấy đã từng làm cho ta những chuyện nhỏ mà ấm áp. Và ta tin, một trái tim biết sống tử tế từ những điều nhỏ bé như vậy thì cũng sẽ trao yêu thương một cách lâu bền.

Tình yêu khởi đầu thật giản đơn, một bó hoa trao tay, một cái gật đầu đồng ý, một ánh mắt trân trọng nhìn nhau... Trái tim đập dồn dập, niềm hạnh phúc vỡ òa. Khi ấy, ta tưởng rằng yêu nhau rồi sẽ chẳng còn gì có thể ngăn trở. Ta biết sở thích của người ấy, biết được thói quen và sẵn sàng hi sinh vài điều nhỏ nhoi chỉ để đổi lấy nụ cười của người kia. Khi yêu, ta tin rằng hạnh phúc chính là gom nhặt từng chuyện nhỏ như vậy.

Nhưng hôn nhân vốn không chỉ có tình yêu. Hôn nhân còn có bếp núc, cơm áo, gạo tiền cùng bao điều vụn vặt khác. Những vết chân in trên sàn chưa kịp lau, một bóng đèn quên chưa tắt, một bữa cơm khiến một người phải chờ đến khuya... Người ấy vẫn tốt bụng, hiền lành, vẫn sống tử tế với cả thế giới ngoài kia. Chỉ có điều, những chuyện nho nhỏ trong chính mái ấm của mình, người ấy lại vô tình bỏ quên...

Có lẽ với người ấy, say rượu tiếp khách chỉ là thói quen công việc, chẳng đáng để nói. Nhưng với người chờ, không chờ được một cuộc gọi cho đến tận đêm khuya lại là cả một khoảng trống dài hun hút. Có lẽ với người ấy, chuyện đi giày vào nhà chỉ cần một cái chổi lau qua là xong. Nhưng với người ở nhà chờ đợi, nó là sự tôn trọng thầm lặng dành cho tổ ấm hai người đã cùng nhau xây dựng. Cũng có lẽ đối với người ấy, cái váy loang màu vì trót giặt chung đồ chỉ là một món đồ đã cũ. Nhưng với người trân trọng, đó lại là món quà kỷ niệm đầu tiên người ấy từng trao.

Người ta vẫn nói vợ chồng chia tay là vì những mâu thuẫn lớn lao hay sự phản bội đau lòng. Nhưng thật ra, đôi khi chẳng cần sự phản bội hay mâu thuẫn lớn lao nào cả. Chỉ cần quá nhiều chuyện nhỏ gây tổn thương chất chồng lên nhau, tình yêu từng rực rỡ đến đâu cũng sẽ lụi tàn. Cũng giống như khi một giọt nước rơi xuống cái ly, cái ly vẫn đủ rộng để bao phủ nhưng nếu có quá nhiều giọt nước rơi xuống, một lúc nào đó nước trong ly cũng sẽ tràn ra.

Trước đây, có lẽ mỗi chúng ta từng yêu một người chỉ vì những chuyện nhỏ người ấy đã làm cho ta. Hiện tại, ta lại muốn buông tay cũng bởi những chuyện nhỏ nhặt mà người ấy đã làm. Hóa ra, điều làm nên một mối quan hệ bền lâu không nằm ở những lời hẹn thề vĩnh cửu, mà ở chỗ ai đó có chịu để tâm đến từng chi tiết tưởng chừng như vô cùng nhỏ bé hay không.

Một chuyện nhỏ thì có lẽ ai cũng có thể bỏ qua, nhưng khi những chuyện nhỏ cứ lặp đi lặp lại, chen lấn lên nhau, chúng không thể coi là chuyện nhỏ nữa. Chúng gây ra những vết rạn nứt âm thầm, và rồi một ngày kia, vết nứt ấy có thể đủ lớn để chia đôi cả một hạnh phúc.

Có lẽ người ấy vẫn mãi là một người rất tốt, vẫn ân cần với mọi người, vẫn nhiệt tình với bạn bè, đồng nghiệp, vẫn chẳng tiếc công sức giúp đỡ ai đó nơi dọc đường... Nhưng với mỗi chúng ta, điều chúng ta cần không phải là một người tốt với cả thế giới. Chúng ta chỉ cần một người biết để tâm đến những điều nhỏ nhặt nơi mái ấm này.

Sau chia tay, mỗi chúng ta vẫn sẽ vẫn mỉm cười khi nhớ về quá khứ, nhớ về những ngày người ấy từng giơ tay vẫy gọi, từng cúi xuống lắp lại chiếc xích xe bị tuột, từng vác những bao lúa nặng trĩu giúp bản thân lúc chạy cơn mưa. Những chuyện nhỏ ấy, mỗi chúng ta đều chẳng thể nào quên. Nhưng chúng ta đều cần hiểu được rằng, tình yêu không chỉ cần một khởi đầu đẹp, mà còn cần sự chăm chút từng ly từng tí một trong suốt hành trình qua năm tháng.

Tình yêu bắt đầu từ chuyện nhỏ, tan vỡ cũng vì chuyện nhỏ, đó không chỉ là một câu nói thoảng qua tai mà chính là sự thật. Có lẽ, bất kỳ ai từng đi qua những tháng năm được mất trong đời, đều sẽ hiểu được rằng, trong tình yêu, chẳng có điều gì là thực sự nhỏ bé. Chúng ta đều cần biết nắm chắc và trân trọng những điều nhỏ nhất, những phút giây hạnh phúc thoáng qua mà để lại dư âm suốt cuộc đời.

Hoa Nguyệt Phụng​

Đây là câu chuyện thôi đúng không? Bạn.. Có đang ổn không đó? Đọc nghe buồn và day dứt dễ sợ luôn.
 
Bài viết: 354 Tìm chủ đề
Ôi! Cảm ơn Lunar nhé! Mong chờ bài dự thi của bạn. Đợi mình hoàn thiện thêm rồi chen vô đó một chân nữa. Đợi hoài chẳng thấy Lunar cùng những tay bút thần thánh kỉ lục đâu. Hihi

@BCmanga, @Chì Đen, @Can Qua (mình biết nhiêu đây à), @Hoa Nguyệt Phụng hỏi: Khi nào mấy chế lên bài kìa? => Lần này mình hok tham gia á, tại chủ đề khó quá. Hẹ hẹ hẹ
 
Hẹ hẹ hoài làm chi, thời gian hẹ hẹ đủ Lunar xuất khẩu thành văn rồi kìa. Cứ viết theo cảm xúc của nàng ấy. Mình không biết bài này của mình có bị tính là lạc đề không vì yêu cầu dưới chủ đề còn bổ sung là chuyện về trẻ con, chứ nếu chỉ nguyên cái chủ đề "Chuyện nhỏ nhưng không nhỏ" thì có nhiều chuyện để nói lắm nè. Hi hi.. Mau khoe ra sức hấp dẫn của nàng đi. Còn mấy thánh thần kia thì còn chuẩn bị kĩ lưỡng để ra sát chiêu gì không biết nữa. =))
 
Bài viết: 354 Tìm chủ đề
Hẹ hẹ hoài làm chi, thời gian hẹ hẹ đủ Lunar xuất khẩu thành văn rồi kìa. Cứ viết theo cảm xúc của nàng ấy. Mình không biết bài này của mình có bị tính là lạc đề không vì yêu cầu dưới chủ đề còn bổ sung là chuyện về trẻ con, chứ nếu chỉ nguyên cái chủ đề "Chuyện nhỏ nhưng không nhỏ" thì có nhiều chuyện để nói lắm nè. Hi hi.. Mau khoe ra sức hấp dẫn của nàng đi. Còn mấy thánh thần kia thì còn chuẩn bị kĩ lưỡng để ra sát chiêu gì không biết nữa. =))

Cơ bản là mình vô cảm với chủ đề này đó, Yêu, hận, tình, thù, gì thì được.. Chứ nghị luận xã hội như này thì thua.. Trong đàu có mỗi drama thì viết nghị luận xã hội nàm thao?
 

Những người đang xem chủ đề này

Back