... Thoang thoảng hương tình áo trắng tinh Xiêu lạc trong anh, gió quên mình Phiêu du thu tàn qua màu nắng Nắng say anh như em say tình.
Đây là tập thơ thứ 2 của mình sau "Lặng". Tập thơ này chủ yếu là đào sâu vào cái tình của con người, cái tình của thiên nhiên mà bản thân mình cảm nhận được qua từng giây phút tự ngẫm về bản thân.
Hai mươi tháng mười một hương hoa
Tiếng thầy cô – tiếng sáo la đà
Bụi phấn bay bay sao đẹp quá
Vấn vương bên tóc đã thôi già.
Bảng đen đẹp quá thầy cô ơi
Phác lên bóng bọn nhỏ chơi bời
Nhác sau bóng lưng thầy cô gọi
Môi cười, hạnh phúc mãi không vơi.
Phấn trắng tạc nên muôn sắc hoa
Bảng đen ôm lấy tấm lưng già
Cho hay con chữ bao trò học
Kính dâng lòng như phụng mẹ cha.
Thầy cô ơi, đẹp tình biết mấy
Kính cẩn nghiêng mình những hàng cây
Ôi sao vết mực chẳng thôi đậm
Năm tháng đêm ngày vẫn còn đây.
Yêu sao mái đầu thầy cô ơi
Dẫu bạc dẫu xơ vẫn ngời ngời
Tình thầy tình cô cao vời vợi
Dệt lên muôn chặng đường ra khơi.
Thầy trò hợp sức vạn con thuyền
Chúng con ra đi còn lưu luyến
Để lại thầy cô bao tâm nguyện
Vẫn tình, vẫn thắm, vẫn còn nguyên.
19 – 11 – 2023
Bỗng dưng tới ngày này, mình nhớ thầy cô cũ khủng khiếp, mình viết, nhưng mình không biết tặng ai, vì không có gì liên lạc với thầy cô hết.
Nhưng không sao, có một thầy từng nói với mình: "Em đã chấp nhận cho đi, thì cũng đừng mong người ta sẽ thấy nó, giống như em mong sẽ được báo đáp vậy. Em cho đi cái tình của em, dẫu người ta không biết, nhưng cũng là phúc đức mà em đã ban cho đời."