[Bài Thơ] Tình Quân Nhân - Liên Hoa Tử

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Liên Hoa Tử, 22 Tháng mười 2022.

  1. Liên Hoa Tử Nhà thơ - nhà văn - nhạc sĩ - nhà đạo đức học {♥}

    Bài viết:
    2,173
    Tình Quân Nhân

    [​IMG]

    Tác giả: Liên Hoa Tử.

    Thể loại: Bài thơ tình lính trận.

    Thể thơ: Thơ tám chữ.

    Số câu: 64.

    (ngày 22/10/2022)




    Quân nhân hỡi, yêu người, quân nhân hỡi

    Cánh chim trời, tiếng gọi của tình ta

    Xuân đến rồi, ước mộng có đâu xa

    Gửi cơn gió, nét ngà trong sương khói.



    Thương nhau lắm, dẫu lời chưa từng nói

    Mắt ai cười, như lỗi nhịp tim ta

    Tình yêu xa, như nắng giữa ngàn hoa

    Trong trắng lạ, bản tình ca mùa hạ.



    Khi đánh trận, quê nhà lo lắng dạ

    Khải hoàn rồi, cảm tạ kẻ đơn côi

    Đây lưu bút, đây lời ai muốn nói

    Đem vào tim, đừng lỗi nhịp yêu xa.



    Nét môi cười, đẹp đẽ tựa tiên nga

    Câu trung hiếu, chính là gương cứu thế

    Quân nhân hỡi, tóc thề thanh cao thế

    Cứu san hà, hồn hóa đóa liên hoa.



    Trên chiến trận, lính già luôn đi tới

    Anh binh nhì, bối rối lúc chia xa

    Cơn mê nào, ước lệ giữa đời ta

    Duyên chồng vợ, lướt qua tình sương khói.



    Trung Thu đến, lá vàng rơi trên gối

    Trăng tròn thay! Hương quế có xa xôi

    Cung Quảng Hàn, ngọc thố bước ra coi

    Đây hạ giới, đây lời ta ước thệ.



    Thề trung thành, chiến đấu ở phương xa

    Lòng son này, một kiếp sống như hoa

    Kẻ địch tới, mình đứng im, đừng nói

    Mắt kiêu hùng, sạch lửa khói can qua.



    Này, quân nhân, vàng đá nguyện thành đôi

    Cho mơ ước, mấy lời, tôi muốn nói

    Nếu tử trận, anh hùng, là bộ đội

    Ta sẽ yêu, nguyện yêu mãi muôn đời.



    Trong tâm trí, chẳng rời, câu tuyệt đối

    Đời hi sinh, dám nói chuyện lứa đôi

    Tấm thân này, chẳng quản có đơn côi

    Yêu tổ quốc, sống đời anh bộ đội.



    Mùa đông tới, mắt ngời lên lửa khói

    Lửa trung trinh, làn khói quét gian tà

    Ấm áp lòng, chẳng sợ lũ yêu ma

    Ta chiến đấu, nước nhà luôn vẫy gọi.



    Xuân xanh hỡi, mấy lời chưa kịp nói

    Mơ trầu cau, mai mối cảnh thành gia

    Tấm trăng ngà, ước nguyện chuyện đôi ta

    Hôn làn tóc, má đào, ôi đẹp quá!



    Luyện nhân phẩm, nước nhà yêu người mới

    Ôn tài năng, phơi phới gió thu qua

    Anh binh nhì, lúc sắp phải đi xa

    Con thì khóc, mẹ già sao thương quá.



    Dạy con trẻ, đời phải theo giềng mối

    Trung hiếu tâm, để đạp đất đội trời

    Kiếp con người, ai cũng chết đi thôi

    Gương nhật nguyệt, sáng ngời câu ước thệ.



    Chết bi tráng, nước nhà luôn nhớ tới

    Sống đê hèn, có lỗi với mẹ cha

    Này! Con ơi, quân tử lúc chia xa

    Câu trung hiếu, chính là câu giềng mối.



    Thưở trai tráng, cha từng đi bộ đội

    Dầu hi sinh, tay súng chẳng buông lơi

    Sắc son lòng, nước mắt lấp trùng khơi

    Ta yêu nước, kiên cường ta đi tới.



    Trong khói lửa, chiến trường, ta chẳng nói

    Tình yêu này, ngày đó có lên ngôi

    Yêu một người, yêu tổ quốc mà thôi

    Quân nhân hỡi, yêu người, quân nhân hỡi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...