Tiễn Tình Khăn tang che đầu lau nước mắt Âm dương li biệt khóc chia dôi Cầm chén rượu cay sầu trăm ngả Đứng trước vầng trăng tựa mất hồn Sống hết trên đời nàng đi mất Có đâu thiên hiểu nỗi cô đơn Giờ đây hai người hai thế giới Ướt đẫm khăn tang hiện bóng nàng