

Có những lúc trong đời, người ta thường lười, cảm giác chẳng muốn làm gì ngoài việc ngồi im như bức tượng đồng, nhìn đăm đăm về phía trước mặt, mà thật lòng cũng chẳng thấy thứ gì ngoài những chuyện cũ chạy dọc như cuốn phim quay chậm được tua ngược, mấy lúc đó, người ta gọi là trạng thái lặng.
Nếu bạn không có quá nhiều bạn bè, cũng không có xã giao gì nhiều. Thật ra nghĩ đi nghĩ lại cũng rất tốt đó chứ, bạn không nằm trong bất kỳ kế hoạch của ai. Kế hoạch của bất kỳ ai cũng không có bạn. Vui buồn tự vượt qua, thật ra nghĩ lại, cũng là một dạng tự do hiếm có.
Những lúc tâm trạng không tốt, tôi không thích nói với người khác, trở nên kiệm lời, sẽ gục ngã, không thể giải thích phiền não, cũng sẽ tự vỗ về bản thân. Cuối cùng đi ngủ để trốn tránh.
Kết thúc một ngày mệt nhọc, cảm giác nằm trên giường, thật sự rất dễ chịu, rất mệt, nhưng lại không muốn ngủ. Thức không phải là đêm, mà lại một sự tự do ngắn ngủi.
Nếu bạn không có quá nhiều bạn bè, cũng không có xã giao gì nhiều. Thật ra nghĩ đi nghĩ lại cũng rất tốt đó chứ, bạn không nằm trong bất kỳ kế hoạch của ai. Kế hoạch của bất kỳ ai cũng không có bạn. Vui buồn tự vượt qua, thật ra nghĩ lại, cũng là một dạng tự do hiếm có.
Những lúc tâm trạng không tốt, tôi không thích nói với người khác, trở nên kiệm lời, sẽ gục ngã, không thể giải thích phiền não, cũng sẽ tự vỗ về bản thân. Cuối cùng đi ngủ để trốn tránh.
Kết thúc một ngày mệt nhọc, cảm giác nằm trên giường, thật sự rất dễ chịu, rất mệt, nhưng lại không muốn ngủ. Thức không phải là đêm, mà lại một sự tự do ngắn ngủi.