Thư Tình Của Mẹ Ngày Xưa "Trẻ con thì chỉ học thôi Con đừng yêu sớm để rồi dở dang Bao gương người trước trái ngang Chồng con nheo nhóc, lỡ làng thanh xuân" Mỗi ngày mẹ nhắc một lần Nên em đã thuộc, đã dần thấy quen Chiều nay không phải học thêm Nên em đi giúp mẹ em dọn nhà Tay khăn tay chổi lông gà Trước tiên em dọn sơ qua phòng mình Rồi sang phòng sách gia đình Nơi ba mẹ giữ cả nghìn quyển hay Bỗng em thấy chiếc hộp mây Đặt trong ngăn tủ vốn đầy tập thơ Em cầm hộp, bỗng ngẩn ngơ Sao em lại chẳng bao giờ thấy qua? Tò mò, em mới mở ra Ở bên trong hộp toàn là phong thư Thư tình của mẹ ngày xưa Đây là chữ bố gửi từ năm nao Lời thư ngốc nghếch làm sao! Chân thành, mộc mạc, biết bao dại khờ Xem nào, thư gửi bao giờ? Lớp mười.. Lớp chín. Ơ.. Ơ.. Mẹ mình? Từ ngày tuổi rõ còn xanh Bố mẹ đã viết thư tình gửi nhau Còn nguyện yêu đến bạc đầu Còn hẹn tốt nghiệp đón nhau về nhà Có chi dang dở đâu mà Bố mẹ viên mãn, thuận hòa đấy thôi. Xem xong em vẫn muốn cười Rồi em nghĩ đến những lời mẹ khuyên Biết vì mẹ nghĩ cho em Nên thôi, em cũng sẽ quên chuyện này Gấp thư để lại hộp mây Đặt vào ngăn tủ vốn đầy tập thơ. Tác giả: Mia