Anh và cô đã chia tay được hai năm!
Thực ra anh vẫn còn rất yêu cô, chỉ vì anh ở Quận Từ Liêm, còn cô ở Quận Long Biên mà cô nói chia tay vì không muốn yêu xa: (
Ngày chia tay cô khóc thật nhiều. Anh cũng thật buồn khổ
Từ ngày hôm đó, mỗi ngày anh đều lặng lẽ vào facebook của cô ấy, xem từng dòng status, xem từng bức ảnh của cô. Cô đi ăn với bạn bè, đi du lịch với gia đình, buồn có, vui có. Tất cả cuộc sống của cô được anh âm thầm quan tâm, và anh vẫn dành một vị trí quan trọng trong tim cho cô
Tối nay, anh lại vào xem facebook của cô như mọi khi, nhưng đập vào tầm mắt anh là bức ảnh cô mặc váy cô dâu, và dòng trạng thái: "Ngốc ạ, từ hôm nay em không thể viết những dòng tâm sự cho anh đọc được nữa rồi, thật ra em vẫn luôn chờ anh lên tiếng níu kéo em lại"
Anh như chết lặng, trái tim như bị bóp nghẹn đến không thở được. Thì ra, bởi chỉ vì sự cái lòng tự trọng và sự ngu ngốc của bản thân anh mà làm anh đánh mất cô.
Rồi trước ngày cưới một ngày, cô gọi cho anh, xin được gặp anh lần cuối.
Anh và Cô gặp nhau vẫn trong quán cà phê quen thuộc ngày xưa. Hai người chỉ ngồi yên lặng, mỗi người chìm trong suy nghĩ của bản thân mà không hề nói gì. Mãi về sau, cô lên tiếng:
"Anh không có điều gì muốn nói với em sao?"
Anh giật mình tỉnh từ trong những suy nghĩ hỗn loạn. Nhìn cố một lúc, anh nói:
"Anh rất hối hận, nếu anh nói với em tình cảm của mình, nói rằng anh vẫn không thể quên được em, sớm hơn, thì anh sẽ không để mất em như thế. Bấy giờ anh chỉ biết chúc em hạnh phúc."
Cô ngẩng lên nhìn anh, bất chợt mỉm cười.
"Anh thật ngốc, em làm sao hạnh phúc được khi không có anh bên cạnh"
Anh ngẩn người, vẫn còn chưa hiểu ý cô
Cô bỗng đưa tay qua nắm lấy tay anh và nói: "Lễ cưới của em còn thiếu một chú rể, anh có đồng ý làm chú rể của em không?"
Nói rồi cô cười thật tươi, anh bỗng như được nhìn thấy hình ảnh của cô 2 năm trước.
Anh thật sự quá bất ngờ, niềm vui tràn đầy lồng ngực. Thì ra cô vẫn đợi anh. Anh thật ngốc khi để cô phải chờ đợi lâu như vậy.
Và rồi, anh và cô có một kết thúc viên mãn, đám cưới diễn ra chọn vẹn, và cô báo tin có thai.
Tám tháng sau ngày cưới, cô sinh được một bé trai kháu khỉnh. Mặc dù sinh thiếu tháng nhưng đứa bé vẫn nặng 4 cân 2 lạng: )
Thực ra anh vẫn còn rất yêu cô, chỉ vì anh ở Quận Từ Liêm, còn cô ở Quận Long Biên mà cô nói chia tay vì không muốn yêu xa: (
Ngày chia tay cô khóc thật nhiều. Anh cũng thật buồn khổ
Từ ngày hôm đó, mỗi ngày anh đều lặng lẽ vào facebook của cô ấy, xem từng dòng status, xem từng bức ảnh của cô. Cô đi ăn với bạn bè, đi du lịch với gia đình, buồn có, vui có. Tất cả cuộc sống của cô được anh âm thầm quan tâm, và anh vẫn dành một vị trí quan trọng trong tim cho cô
Tối nay, anh lại vào xem facebook của cô như mọi khi, nhưng đập vào tầm mắt anh là bức ảnh cô mặc váy cô dâu, và dòng trạng thái: "Ngốc ạ, từ hôm nay em không thể viết những dòng tâm sự cho anh đọc được nữa rồi, thật ra em vẫn luôn chờ anh lên tiếng níu kéo em lại"
Anh như chết lặng, trái tim như bị bóp nghẹn đến không thở được. Thì ra, bởi chỉ vì sự cái lòng tự trọng và sự ngu ngốc của bản thân anh mà làm anh đánh mất cô.
Rồi trước ngày cưới một ngày, cô gọi cho anh, xin được gặp anh lần cuối.
Anh và Cô gặp nhau vẫn trong quán cà phê quen thuộc ngày xưa. Hai người chỉ ngồi yên lặng, mỗi người chìm trong suy nghĩ của bản thân mà không hề nói gì. Mãi về sau, cô lên tiếng:
"Anh không có điều gì muốn nói với em sao?"
Anh giật mình tỉnh từ trong những suy nghĩ hỗn loạn. Nhìn cố một lúc, anh nói:
"Anh rất hối hận, nếu anh nói với em tình cảm của mình, nói rằng anh vẫn không thể quên được em, sớm hơn, thì anh sẽ không để mất em như thế. Bấy giờ anh chỉ biết chúc em hạnh phúc."
Cô ngẩng lên nhìn anh, bất chợt mỉm cười.
"Anh thật ngốc, em làm sao hạnh phúc được khi không có anh bên cạnh"
Anh ngẩn người, vẫn còn chưa hiểu ý cô
Cô bỗng đưa tay qua nắm lấy tay anh và nói: "Lễ cưới của em còn thiếu một chú rể, anh có đồng ý làm chú rể của em không?"
Nói rồi cô cười thật tươi, anh bỗng như được nhìn thấy hình ảnh của cô 2 năm trước.
Anh thật sự quá bất ngờ, niềm vui tràn đầy lồng ngực. Thì ra cô vẫn đợi anh. Anh thật ngốc khi để cô phải chờ đợi lâu như vậy.
Và rồi, anh và cô có một kết thúc viên mãn, đám cưới diễn ra chọn vẹn, và cô báo tin có thai.
Tám tháng sau ngày cưới, cô sinh được một bé trai kháu khỉnh. Mặc dù sinh thiếu tháng nhưng đứa bé vẫn nặng 4 cân 2 lạng: )

Chỉnh sửa cuối: