THU CẠN Sáng tác: Giáng Son Lời: Phạm Thiên Thư Trình bày: Trúc Nhân 1, Mv: Trong tập 8 chương trình "Xuân Hạ Thu Đông rồi lại Xuân" mùa 2, các nghệ sĩ đã có dịp dừng chân tại Phố Cổ Hội An xinh đẹp. Với chủ đề "Trong nhà kho", Trúc Nhân đã hát live ca khúc "Thu Cạn", một trong những sáng tác nổi tiếng của nhạc sĩ Giáng Son, với phần lời dựa trên thơ của Phạm Thiên Thư. Đây là một ca khúc đòi hỏi người hát phải có kỹ thuật thanh nhạc điêu luyện, kèm theo khả năng cảm thụ âm nhạc cực kỳ tốt. Và Trúc Nhân đã chẳng làm các khán giả thất vọng, khi một lần nữa đã làm sống lại "Thu Cạn", đánh thức và làm bùng cháy không gian phố cổ yên bình, hoài niệm. Điều đặc biệt nhất, là đây chẳng phải lần đầu tiên Trúc Nhân trình diễn ca khúc này. Cách đây 10 năm, anh chàng đã trình diễn "Thu Cạn" tại liveshow 5 của chương trình Giọng hát Việt 2012. Nhờ ca khúc này, mà anh chàng đã nhận được không ít lời khen có cánh của khán giả và giành được tấm vé đi tiếp vào vòng trong. Nếu như 10 năm trước, Trúc Nhân chinh phục khán giả bằng sự nhẹ nhàng, thổn thức, đong đầy tình cảm dành cho cha mình trong cách hát, thì 10 năm sau, vẫn là anh chàng đó, vẫn là ca khúc đó, nhưng dường như thứ tình cảm ấy càng mãnh liệt hơn, bùng cháy hơn. Trúc Nhân của 10 năm sau tự do hơn, phóng khoáng hơn, mãnh liệt hơn. Cách xử lý từng nốt, cách ngân, và cả cách trình diễn đều cho thấy sự trưởng thành trong chính tâm hồn của anh chàng, sự chín muồi trong cảm xúc, vẫn dạt dào yêu thương, nhưng mềm mại, uyển chuyển hơn. 2, Lời bài hát: Không còn gì cho nhau, Em thả chiếc lá khô rơi Rơi trong chiều đầy gió, gió à, gió à Không còn gì cho nhau Quán cà phê đàn dương cầm buồn Những điệu buồn da diết Đắng cả những viên đường. Một hai ba bốn chiếc lá Thả vào buổi chiều đầy gió Chiếc lá đi hoang rơi xuống đêm sâu lãng quên. Thả vào mọi điều vô nghĩa Thả vào mọi điều chưa nói Em thả muộn phièn Em thả nỗi buồn, em thả cuộc tình gió cuốn Bất chợt nhìn lại, thấy mình đã như Chiếc lá xanh se sẽ vàng, để cạn kiệt mùa thu. Không còn gì cho nhau, Em thả chiếc lá khô rơi Rơi trong chiều đầy gió, gió à, gió à Không còn gì cho nhau Quán cà phê đàn dương cầm buồn Những điệu buồn da diết Đắng cả những viên đường. (Một hai ba bốn chiếc lá Thả vào buổi chiều đầy gió Chiếc lá đi hoang rơi xuống đêm sâu lãng quên. Thả vào mọi điều vô nghĩa Thả vào mọi điều chưa nói Em thả muộn phièn Em thả nỗi buồn, em thả cuộc tình gió cuốn Bất chợt nhìn lại, thấy mình đã như.. Chiếc lá xanh se sẽ vàng, để cạn kiệt mùa thu) x2 #14