Thơ vui về covid Tác giả: Triệu Bền * * * Bắc thang lên hỏi ông trời. Làm sao tránh dịch trong thời cô vi. Nghe xong Ổng ngoảnh mặt đi. Tao còn dương tính huống chi là mày. Xuống đất đi hỏi mấy Thày: Thuốc nào chữa khỏi bệnh này hả ông? Nghe rồi Ổng cũng trầm ngâm. Chữa thì cứ chữa, khỏi không tại trời. Đến đây em đã.. cạn lời. Nghĩ về cô vít thấy đời bất an. Thế gian ơi hỡi thế gian. Sinh - Lão - Bệnh - Tử gian nan quá chừng.
Thơ vui về con kiến * * * Con kiến mà kiện củ khoai. Củ khoai bèn nói: Kiện hoài vậy bay. Nhà tao giàu có lắm mày. Tao cho mày kiện cả ngày lẫn đêm. Kiến nghe thấy thế hét lên: Vậy tao sẽ kiện tận lên tới trời. Nghe xong khoai ngã ra cười. Tao cho mày kiện cả đời được không. Mày kiện chỉ có mất công. Như leo cành cụt mày không mệt à. Thôi đi. Mày hãy về nhà. Lo cho một lũ trẻ, già cái ăn. Kẻo rồi lại đói nhăn răng. Vì đi đòi cái công bằng tào lao. Kiến à. Mày hãy nghe tao. Kiện hoài cũng chẳng thể nào khác xưa.
Thơ vui về thằng Bờm. * * * Thằng Bờm có cái quạt mo. Nó đem gạ đổi 3 bò, 9 trâu. Phú ông xẵng giọng: Còn lâu. Tao mới đem đổi con trâu cho mày. Thằng Bờm thấy thế hỏi ngay: Thế ông có đổi cái này không ông? Nó chỉ nhà của phú ông. Chỉ thêm mảnh ruộng trên đồng xa xa. Phú ông: Mày chớ dụ ta. Truyện xưa đổi chác chỉ là xạo thôi. Quạt mày chỉ đáng nắm xôi. Mày đổi thì đổi xong rồi biến đi. Bờm ta thích chí cười khì. Vâng. Thì con đổi có gì thiệt đâu.
Bài thơ rắc ớt về kít tét * * * Dự án kít tét năm nay Khiến bao nhiêu kẻ mặt mày ủ ê Đông qua, xuân đã đang về Mà sao không khí não nề tràn lan Tưởng rằng đời sẽ cao sang Ai ngờ bể mánh bẽ bàng lắm thay Công danh vun đắp bao ngày Giờ thành những kẻ trắng tay, tội, tù Trách rằng: Đâu phải chúng ngu Chỉ vì tham quá nên mù mà thôi "Thói ăn" nay đã quen rồi Giờ nhịn sao được miếng mồi "kít dân".