Bạn được HogNhun mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Ngọa Long ka

" Trao đi nụ cười để nhận lại yêu thương"
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
13920 80
Kiếm tiền
Ngọa Long ka đã kiếm được 139200 đ
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Cũng giống như thơ chế, những bài thơ con cóc hài hước cũng được rất nhiều người yêu thích. Từ các nội dung nguyên bản người ta đã viết nên nhiều vần thơ hay hấp dẫn. Nó cũng đề cập tới nhiều khía cạnh trong cuộc sống và cũng ẩn chứa trong đó nhiều ý nghĩ và suy tư về cuộc đời. Tuy nhiên ấn tượng đầu tiên về các vần thơ này chính là sự hài hước. Cùng đọc và cảm nhận nhé!

Bài 1

Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon
Chỉ tội cho cái thằng con
Đứng ngoài chầu chực biết ngon là gì.

12-2-640x480.jpg


Bài 2

Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu
Thôi má hãy gả nhà giàu
Có tiền chỉnh mặt, làm đầu cho con.

Bài 3

Sáng chia tay anh, lòng em buồn muốn chết
Chiều về đau khổ chẳng muốn ăn
Tối đến cô đơn em nằm nghĩ
Anh chàng hàng xóm cũng đẹp zai

Bài 4

Ngồi buồn há miệng ra xem
Đến khi ngậm lại chết trăm con ruồi
Con nào khoẻ cánh thì bay
Con nào yếu cánh chết ngay trong mồm

Bài 5

Ngày đầu phải dạy chồng ngay
Tay cầm thước kẻ học bài đầu tiên
Đi thưa đứng bẩm về trình
Vợ kêu một tiếng "thưa vợ anh đây"

Bài 6

Đố ai định nghĩa được chữ Điên
Rất khó cho nên biết chết liền
Đang đi trên đường la một tiếng
Mọi người hốt hoảng thế là Điên

10-6-640x426.jpg


Bài 7

Con cóc chẳng phải con gà
Quả ổi chẳng phải quả na quả dừa
Cái đục chẳng giống cái cưa
Mùa xuân không thể có mưa mùa hè

Đôi mắt không phải để nghe
Đôi dép không phải để che trên đầu
Đã nghèo thì không thể giàu
Ngồi trên đỉnh núi không thể câu cá mè

Mới đẻ sao biết đi xe
Điếc tai sao có thể nghe nói thầm
Đã đúng thì không thể nhầm
Cục than đang nóng không ai cầm vào

Bài 8

Chín giờ chẳng phải buổi chiều
Đêm thì chẳng thể có nhiều nắng đâu
Con gái chẳng thể có râu
Con trai chẳng thể trên đầu cài nơ

Đang thức thì chẳng thể mơ
Ngồi trên xe đạp chơi cờ làm sao
Đã lùn thì cẳng chẳng cao
Đã nặng một tạ làm sao mà gầy

Mặt em trứng cá mọc đầy
Thì làm sao nói "Em đây má hồng"

9-16-640x339.jpg


Bài 9

Người đi một nửa hồn tôi mất.
Một nửa hồn kia.. đứng chửi thề..

Bài 10

Cái giường mà biết nói năng
Thì ông hàng xóm hàm răng chẳng còn

Bài 11

Dù ai đạp ngả đạp nghiêng
Giường đây vẫn vững như kiềng bốn chân

Bài 12

Cá không ăn muối cá ươn
Chồng mà cãi vợ, lên giường hối ngay! - cám ơn các bạn đã ủng hộ: Thơ cóc tía nhé.​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Những bài thơ con cóc tán gái, về tình yêu hay

Những bài thơ con cóc tán gái là một trong những cách thức thể hiện nỗi niềm của con người. Nhất là đối với những rung động đầu đời đôi khi còn khó nói lên thành lời và cũng ngại ngùng. Nếu bạn cũng đang trong trường hợp đó thì có thể tham khảo những bài thơ con cóc dưới đây của chúng tôi để tìm được cho mình những cách bày tỏ cảm xúc sâu sắc nhất bạn nhé!

Bài 1

Có những lần mơ màng trong quán rượu,
Anh vô tình cầm đũa viết tên em.
Đời chỉ vui khi tay cầm chai rượu,
Khắc tên em lên cổ cánh chân gà.

4-25-640x440.jpg


Bài 2

Con mèo mà trèo cây cau
Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà?
Chú chuột đi chợ đường xa
Em là cô chuột, vào nhà đi anh!

Bài 3

Trúc xinh trúc mọc bờ ao
Em xinh.. không mặc tí nào càng xinh!

Bài 4

Bây giờ mận mới hỏi đào
Vườn hồng đã có ai vào hay chưa?
Mận hỏi thì đào xin thưa
Hôm nay tới tháng nên chưa được vào!

3-1-640x453.jpeg


Bài 5

Con cóc là cậu ông trời
Thơ em con cóc nói lời mến thương
Ai? Người có thấy vấn vương
Ai? Người có muốn chung đường thơ em

Thơ Thu, giọt nhớ dịu êm
Trăng ngà soi bóng êm đềm sông quê
Thơ Đông gió lạnh dẫu về
Dệt vần thơ ấm lời thề trao ai

Thơ Xuân rực rỡ nắng mai
Hoa đào đua nở không phai sắc hồng
Thơ Hè in bóng phượng hồng
Con đường thơ ấy vẫn nồng hương yêu

Con cóc.. chỉ có bấy nhiêu
Thu về thêm chút liêu xiêu thôi mà
Nếu ai có lỡ ghé nhà
Gởi lại đôi chút làm quà.. quà thơ..

Bài 6

Nếu như một mai em lấy chồng..
Lựu đạn 10 quả có đủ không: "?
Rút chốt tặng em làm wà cưới
Tiếng nổ thay cho tiếng pháo hồng

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông chủ nhà
Miệng tươi cười hớn hở
" Tăng giá rồi đó nha!"
Vừa mới ngày hôm qua

2-23-640x400.jpg


Bài 7

Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một

Nếu như em là cột
Anh xin làm căn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở

Nếu như em là phở
Thì anh là nước lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ

Nếu như em là chỉ
Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ đứt..

Giả như em có sứt
Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta đi cùng lối

Giả như em sợ tối
Anh sẽ là ngọn đèn
Dù dầu đắt xăng lên
Anh vẫn luôn tỏa sáng..

Còn nếu em là ván
Anh sẽ xin làm đinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết

Nếu em làm biển biếc
Anh làm sóng bạc đầu
Dù tận dưới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển

Bài 8

Đố ai định nghĩa được từ hôn.
Có khó gì đâu, dạ bồn chồn.
Hai người một góc, đêm tối tối.
Tựa má, kề môi thế là hôn..

Đố ai định nghĩa được nụ hôn.
Có khó gì đâu một tâm hồn.
Hai đứa yêu nhau ngồi xích lại.
Môi kề mắt nhắm thế là hôn.

1-1-640x346.png


Bài 9

Anh yêu em không hề gian dối.
Tình yêu chúng mình vô đối phải không em.
Em yêu anh thì anh yêu trở lại.
Có bao giờ ăn lãi của nhau đâu.

Đầu gấu nào chả có lúc xuống giá.
Đại tá nào chả có lúc về hưu.
Nước xuôi dòng ngàn năm chảy mãi.
Cuộc đời này chỉ yêu mãi mình em! - anh em tham khảo tán gái nhé, mùa lạnh này ngâm thơ với gấu thì lãng mạn vô cùng​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Không khí tết lan tràn khắp muôn nơi.. cóc tía sẽ làm thơ về "Tết nhé"..

Những bài thơ con cóc về Tết ý nghĩa nhất

Cú mỗi dịp Tết đến xuân về cư dân mạng lại rầm rộ chia sẻ về nhtững bài thơ con cóc. Đó có thể là những lời chúc nhau về một năm mới bình an. Hoặc cũng có thể là bộc lộ cảm xúc của mình trước thời khắc thiêng liêng này. Tuy nhiên điều có thể dễ thấy nhất đó chính là việc bày tỏ cảm xúc cô đơn theo một cách hài hước khi mọi người đều có đôi có cặp.

Bài 1

Đầu xuân năm mới an khang
Lộc về phú quý mênh mang khắp nhà
Chúc cho các chị đẹp ra
Các anh khỏe mạnh xông pha phố phường

Chúc cho các cháu dễ thương
Chúc cho tất cả bốn phương đều mừng
Xuân này có đĩa bánh chưng
Cùng mâm ngũ quả ta bưng mâm thờ!

5-24-640x426.jpg


Bài 2

Chúc nhau sống khỏe như trâu
Sống dai như đĩa, sống lâu như rùa
Tiền tài danh vọng từa lưa
Gia đình đầm ấm cho vừa lòng nhau

Bài 3

Tui cũng xin chúc bà con
Đàn ông lủng lẳng hai hòn còn nguyên
Đàn bà thêm đẹp, nhiều duyên
Trẻ con nho nhỏ có tiền ăn chơi!

Bài 4

Vui vẻ như chim sẻ
Mạnh khỏe như đại bàng
Giàu sang như chim phụng
Làm lụng như chim sâu
Sống lâu như đà điểu

Bài 5

Năm mới: Đau đầu vì nhà giàu!
Mệt mỏi vì học giỏi!
Buồn phiền vì nhiều tiền!
Ngang trái vì xinh gái!

Tàn phai vì đẹp giai!
Và mất ngủ vì không có đối thủ!

6-24-640x427.jpg


Bài 6

Mừng 2019
Phát tài phát lộc
Tiền vô xồng xộc
Tiền ra từ từ

Sức khỏe có dư
Công danh tấn tới
Tình duyên phơi phới
Hạnh phúc thăng hoa

Xin chúc mọi nhà
Một năm đại thắng.

Bài 7

Chúc mọi người
Tiền vào bạc tỉ
Tiền ra rỉ rỉ
Miệng cười hi hi

Vạn sự như ý
Cung hỷ, cung hỷ!

Bài 8

2019 chúc các bạn:
Có nhiều người để ý
Tỏ tình nhiều ý
Tiền nhiều nặng ký

Công việc như ý
Miệng cười hi hí
Sống lâu một tí.

7-22-640x427.jpg


Bài 9

Cung chúc tân niên
Sức khỏe vô biên
Thành công liên miên
Túi luôn đầy tiền
Sung sướng như tiên.

Bài 10

Năm mới chúc mọi người:
Tiền vào cửa trước
Tiền ra cửa sau
Hai cái gặp nhau chui vào két sắt

Một phần mua đất
Một phần mua vàng
Vẫn còn xông xênh
Ta đi du lịch

Bài 11

Chiềng làng chiềng xã
Thượng hạ đông tây
Xa gần đó đây
Vểnh tai nghe chúc

Tân niên sung túc
Lắm phúc nhiều duyên
Trong túi nhiều tiền
Tâm hồn vui sướng

8-20-640x335.jpg


Bài 12

Nhà ai vẫn mãi bóng ngây đợi chờ
Tuy rằng năm trước thờ ơ
Năm nay phải ráng qua vơ được nàng.

Bài 13

Mậu Tuất qua
Kỷ Hợi tới
Vạn điều mới
Triệu điều vui

Không điều xui
Tỷ điều phát
Xuân bát ngát
Chén rượu say

Tiền đầy tay
Vàng đầy túi

Happy new year! - cóc tía con-​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Mưa luôn là chủ đề được mọi bạn đọc ưa thích, chúng luôn mang lại sự tươi mát lãng mạn cho một ngày dài vật vả, một cuộc tình cười ra nước mắt.. sau đây để nối tiếp những tâm sự vui buồn mời các bạn thưởng thức tập thơ con cóc tía với chủ đề: "Mưa"

Mưa ơi! Đừng rơi nữa

Mưa ơi đừng rơi nữa
Mẹ vẫn chưa về đâu
Chợ làng đường xa lắm
Qua sông chẳng có cầu

Mưa vẫn rơi vẫn rơi
Ào ào trên mái rạ
Con sông vào mùa hạ
Nước dâng đầy khó đi

Chiều mưa càng thương mẹ
Vai gầy nặng lo toan
Gió luồn qua khe liếp
Mưa ngập tràn mắt em

Mưa

Mưa ở trên trời
Mưa rơi xuống đất
Vừa ngồi trong đất
Đã nhào ra sân

Mưa không có chân
Ở đâu cũng đến.

Che mưa cho bạn

Gió thổi dồn mây đen
Ông trời nổi sấm chớp
Mưa trút xuống ào ào
Gà đi về nơi nào

Ôi gà con ướt lạnh!
Nhím liền đến bên cạnh
Lấy ô che cho gà
Ếch cũng đem ô ra

Ðể che mưa cho gà
Mưa tạnh, gió đi xa
Gà con cám ơn Nhím
Gà con cám ơn Ếch

tho-con-coc.jpg


Mưa Nhớ Tình Xưa

Đêm trở gió, mưa buồn giăng mắc.
Trời vẫn mưa giăng khắp nẻo đường,
Cho lòng ai mãi vấn vương.
Nhớ người xưa ấy, lòng vương vấn lòng.

Trời mưa ướt, trong lòng sướt mướt.
Nhớ ai nhiều, đẫm ướt bờ mi.
Tình mình nay đã chia ly
Mà sao em vẫn ôm ghì nhớ mong.

Trời mưa quá, nước long tong đổ.
Tái tê lòng, khắc khổ tim đau.
Vì đâu tim đã nát nhàu
Hay vì số phận mà đau nhói lòng.

Tản Mạn Buổi Sáng.. Trời Mưa..

Buổi bình minh mưa ươm đầy cây lá..
Hạt mưa buồn mien man mãi mưa ơi!
Ngồi một mình thanh thản ngắm mưa rơi..
Ôi! Buổi sáng.. sao mà buồn thế?

Trời không vui nên cũng buồn đổ lệ..
Vương mịt mờ cho nhân thế.. sầu thêm
Cho hàng cây giá lạnh, đổ bên thềm..
Cho hạt nắng.. thêm một ngày.. "nghỉ phép"

Ta hờ hững nhìn mưa.. hàng mi khép..
Co lẽ cuộc đời đôi lúc cũng.. mong manh..
Cũng lặng im (như) những chiếc lá trên cành
Và cũng rớt rụng.. mỗi lần cơn mưa đến..

tho-con-coc.jpg1_.jpg


Nghe Mưa Sài Gòn

Mưa Sài Gòn rơi rơi tí tách
Ướt cả nỗi niềm vời vợi cách xa
Khung trời miền Trung nắng òa lửa đỏ
Nghe Sài gòn mát rượi giọt mưa rơi.

Gió phơn Tây Nam gọi phượng cháy rực trời
Cánh bằng lăng rơi nỗi lòng tím vợi
Nắng khô giòn cánh lá về nguồn cội
Nứt nẻ ruộng đồng khát nỗi chờ mong.

Sài Gòn mưa nhiều lắm hở em
Con đường về nhạt nhòa phố trắng
Cuộn chảy thành dòng tuôn ngàn bong bóng
Giăng mắc lòng ướt nỗi nhớ miền xa.

Mưa sài gòn chợt đến chợt qua
Cầu vồng nối đôi bờ ô Thước
Ước thu sang Mùa ngưu Lang Chức nữ
Đón mưa về nhè nhẹ gió xôn xao!

Giữa hạ về lòng vẫn ước ao
Một mùa thu đất trời dìu dịu
Dắt nhau đi mưa thẩm thì vương hạt
Dòng chảy ơi ta hát khúc giao mùa!

Mưa Lòng

Những khúc nhạc mưa cứ rã rời
Trong lòng héo hắt thấy chơi vơi
Mưa lòng ngập lối bên song trước
Càng lắc càng đong chợt tím rơi

Mưa thẫm trời xuân có nhạt phai
Chơi vơi mưa xuống vẫn hờn hoài
Mây mù giăng khắp trời thăm thẳm
Nhạc có sầu rơi hãy nguôi ngoai

tho-con-coc.jpg3_.jpg


Mưa Đêm


Nữa đêm chợt thức giấc nồng
Cơn mưa rào rạt động lòng xôn xao
Ngước lên tìm mấy vì sao
Sao ơi sao lặn nơi nào xa xăm

Gió lồng gió rét căm căm
Vòm trời mộng tưởng đằm đằm nhớ thương
Thôi thì thương để mà thương
Chim bay thẳng tắp không đường nói năn

Co ro trong mỏng lần chăn
Nụ cười thoang thoảng in hằn tâm tư
Hay là ghi mấy trang thư
Mưa chi mưa mãi buồn nư tháng ngày
Mưa chi mưa mãi thương hoài ngàn năm!

Mưa Buồn

Trời buồn, trời mới đổ mưa
Người buồn, buồn mãi vẫn chưa hết sầu
Ước gì, có một nhịp cầu
Để mà nối lại hai đầu nhớ thương

Lòng buồn, tình vẫn còn vương
Bao nhiêu kỷ niệm, đêm trường ta trao
Những lời hẹn ước với nhau
Sao đành quên hết, để đau.. một đời.

Chẳng Phai Nhòa

Mưa rơi lất phất nhớ người xa
Bỏ phố để quên lối đến nhà.
Sao sáng hôm nay như vội vã
Bên khung bóng tối ở cùng ta.

Ngày xưa kỷ niệm giờ xa quá
Ai đó hợt hời chuyện đã qua.
Góc phố mưa nào giờ bỗng lạ
Chổ ngồi còn đó chẳng phai nhoà​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Thi cử dù xét ở bất cứ khía cạnh nào đều bị xem là nỗi ác mộng của cuộc đời học sinh. Bởi các vần thơ này đã thể hiện được tâm trạng của các cô cậu khi ôn tập chuẩn bị cho kỳ thi hay đơn giản là nỗi niềm trong giờ thi. Và cũng khá nhiều trong số đó là sự bất bình đối với giám thị hay thầy cô ra đề cho mình.

Bài 1

Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương còn rớt, huống chi là

Bài 2

Giám thị nhìn em giám thị cười
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi
Cổng trường Đại Học cao vời vợi
Ruộng đồng mênh mông đón em về

Bài 3

Bước tới phòng thi mới hoảng hồn
Bạn bè chiến hữu chẳng thấy đâu.
Lom khom dưới cuối một vài đứa
Lác đác bên kia giám thị tuần.

Đề văn nghĩ mãi đau đầu quá
Đề toán giải mãi vẫn không ra.
Giờ đây chỉ biết ngồi cắn bút
Một mảnh đề thi ta với ta.

Bài 4

Ngày xưa giám thị cũng đi thi
Cũng cóp cũng quay chẳng kém chi
Mà nay giám thị lại trông chặt
Chẳng để em xem một tí gì.

Giám thị nhìn em giám thị cười
Em nhìn giám thị lệ tuôn rơi

Bài 5

Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu?
Đi đâu không biết hàng đầu cứ đi!

Bài 6

Đi thi để biết phòng thi
Vô thi để biết để thi thui mà

3-22-640x379.jpg


Bài 7

Đi thi anh đã dặn dò:
"Phao" quay không trúng, thì chờ giấy quăng
Bao giờ giám thị quay ra
Bàn trên để ngỏ, là ta.. "cóp" liền!

Bài 8

Gỗ kiền ai đóng nên cày
Đầu anh "gỗ mít" nên "quay" thành thần!
Kém thì xơi một xơi hai
Đừng thấy học dốt quay tài mà mơ!

Dù ai buôn bán bề bề
Không bằng mở hiệu "copy" gần trường.
Mắt đau là tại hướng đình
Con thi không đỗ, tại phụ huynh kém "tờ".

Bài 9

Bước tới trường thi đủ mánh phòng
Lý, văn dưới áo, hóa bên hông
Lom khom giở quẻ, tiêu vài chú
Khám xét thu "phao", lượm mấy chồng

Hết "thuốc", đau lòng cô mếu máo
Tiếc bài, đớ miệng hỏi cầu mong
Tại ai nên nỗi bài để trống
Kết quả trời ơi: Không với không!

tho-che-hoc-sinh-640x512.jpg


Bài 10

Hôm qua vừa bán con bò
Cha đưa thằng Út xuống đò đi thi
Tiền xe, tàu hỏa phải chi
Vào ra hai bận, hết thì.. tám trăm.

Nào lo cái khoản tiền ăn
Nào lo cái chỗ phòng nằm nghỉ ngơi.
Tiền khách sạn mỗi tuần thôi
Triệu tư đồng bạc đi toi một lèo.

Cơm phần, hủ tiếu, giò heo
Cho con tầm bổ chống chèo khoa thi
Thêm tiền đưa rước taxi
Cộng vô hai triệu, vị chi.. tròm trèm.

Mấy lần làng nướng, làng nem
Mỗi ngày một cữ, mồi hèm "đưa cay".
Ngày về, nhẩm tính bàn tay
Thôi rồi năm triệu, nó "bay" số tròn.

Nghe qua, mẹ hĩm thoáng buồn
Đi thi gì muốn "đứt" luôn con bò!
"Bà ơi, bà khéo so đo"
Hết một con bò, có.. đáng là bao

Sá gì cái chuyện tốn hao
Miễn con thi cử, đỗ cao.. tui mừng".​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Bài 1 Cắt tóc quảng cáo

Em nào xấu xấu, kinh kinh
Đến anh làm tóc nhìn xinh lại liền.
Bác nào nhìn mặt cáo già,
Đến em gọt tóc lại là thỏ non.

Em nào chồng bỏ chồng chê.
Đến đây làm tóc chồng mê lại liền
Bác nào tuổi đã xế tà
Đến đây cạo tóc lại là tuổi teen

Bài 2 Ế là xu thế

Hỡi đồng bào cả nước
Khóc sướt mướt cũng không được chi
Lâm ly bi đát cũng chẳng được gì
Thôi thì cứ quấn chăn mà nqủ đi

Yêu làm gì cho đời thêm khổ
Thà ăn nhậu tẩm bổ còn hơn
Vì 1 hội độc thân kiêu sa
Xuyên quốc gia thủng quốc tế

Tui xin khẳng định 1 thực tế
Ế đang là xu thế của thời đại

Bài 3 Tình yêu con cóc tía

Ai bảo phải cưa mới đổ.
Tôi thấy tình yêu đến dễ làm sao.
Nhớ thuở nào phũ phàng đẩy bạn gái xuống ao.
Mẹ bắt được, lôi vào đánh cho bê bết.

Cô gái ngoi lên nhìn tôi cười gần chết.
Miệng ngoác tròn, lộ hết cả hàm răng.
Tình vụt đến tựa như ánh sao băng.
Tôi ngẩn ngơ rồi bật cười ha hả

Xưa yêu em vì bộ răng giả.
Nay lại yêu vì có cả răng sâu

Bài 4 Trai gái xưa nay

Trai xưa liều chết sa trường
Trai nay liều chết trên giường mỹ nhân
Gái xưa đụg nhẹ, bảo dê
Gái nay chạm nhẹ, chưa phê anh à

Trai xưa nổi tiếng hào hùng
Gái xưa yểu điệu ngại ngùng gặp trai.
Trai xưa tuấn tú khôi hài.
Gái xưa thon thả bờ vai suôn mềm.

Trai giờ thích sống về đêm.
Gái giờ đủ cách kiếm thêm tiền xài
Trai giờ đểu cán công khai.
Gái giờ ngoan ít phá thai nhiều lần​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Mùa thu đã qua mang theo tiết trời mát mẻ và ấm áp đi rồi, cóc tía lại đón mùa đông lạnh ngắt cả tâm hồn. Để kể về mua thu vui nhộn của mình. Mời các bạn thưởng thức "Mùa thu cóc tía" nhé:

Mùa thu và Lữ khách

Chiều Tím Thu về Trời se lạnh.
Lòng Người Lữ Khách vội lướt nhanh..
Vào Trang Web nhỏ mong sưởi ấm.
Gặp Bạn Tri Âm bước Đồng Hành!

Quê Người Đất Khách bao Thu đến.
Là bấy nhiêu Sầu Dạ chẳng quên.
Đường về Quê Cũ Ôi xa quá?
Đếm Lá Vàng rơi Nỗi nhớ nhà

Bao Năm lưu lạc ở phương xa.
Nỗi Buồn Viễn Xứ mãi trong ta
Lê thân Lữ Khách trong mòn mỏi.
Đếm Bước Thời Gian Bóng Chiều Tà

Thu về Đất Khách đã bao Thu?
Mưa rơi tí tách áng Mây mù.
Không Gian ảm đạm Bầu Trời sám.
Gió rét Quê Người thổi vi vu

Bao giờ Ta trở về Cố Quốc?
Dựng xây Đất Nước Quê Hương Ta.
Giờ đây cách trở xa xuôi quá.
Mộng ước Trùng Phùng bao Năm qua.

Chỉ còn ấp ủ trong Tiềm Thức.
Hay đã phai tàn nơi Xứ xa?

Ước Nguyện

Hạ đã qua rồi nơi Xứ Xa
Xác Hoa Phượng Vĩ chẵng tìm ra.
Vi vu Gió thổi Mùa Thu đến
Chợt thấy Buồn thiu nỗi nhớ Nhà.

Nhớ bóng Mẹ Già luôn lam lũ.
Cả Đời săn sóc cho Chồng Con.
Đàn Con chín Đứa Mẹ lo tròn.
Tam Tòng Tứ Đức Mẹ héo hon

Một Ngày cuối Hạ Mẹ về Trời
Nghe Tin thân xác Con rã rời
Lệ rơi đã cạn bao Năm Tháng
Mẫu Tữ Tình Thâm đến muôn Đời

Đông Tàn Xuân đến Hè đã qua
Mùa Thu vừa tới Lòng diết da
Quê Người Đất Khách bao Thu đến
Là bấy nhiêu Sầu Dạ chẳng quên

Bao Mùa Lá rụng ở Quê Xa
Sầu vươn chất ngất nhớ Quê Nhà
Người đi đã bao Mùa Thương Nhớ
Người về có còn Ai Nhớ Thương?

Anh giã biệt Em Chiều Thu Giá
Lá vàng rơi rụng Khóc Tình Ta
Xác Hoa tơi tả màu Tàn úa..
Vươn Sầu cùng Ta buổi Chia xa

Thế rồi dòng Đời chia hai lối
Người đi biền biệt chốn xa xôi
Phần Tư Thế Kỹ của Cuộc Đời..
Anh đây vẫn nhớ Lời Nguyện Ước

Yêu mãi trong Tim bóng một Người
Cho dù hai Phương Trời Cách Biệt..
Người Đông Kẽ Tây đời muôn lối
Hẹn một Ngày về Ta có Đôi

Những Giọt Mưa Thu

Mưa Thu tí tách bên thềm.
Chạnh lòng Lữ Khách nổi niềm suy tư
Từng cơn gió rét mây mù.
Mưa rơi lất phất Trời u ám buồn

Nhớ Mùa Thu ở Quê Hương
Bao nhiêu Kỹ Niệm vấn vương thuở nào.
Ngày vui đã vội qua mau..
Ngày buồn còn mãi nổi đau Nghìn Trùng

Nhiều Đêm thức giấc ngỡ ngàng.
Nhớ Người Năm cũ Thời Gian mặn nồng
Tình Chàng Ý Thiếp thầm mong
Bách Niên Giai Lão! Một lòng thủy chung.

Dù cho Mưa Gió bão bùng.
Tình Ta vẫn mãi Thủy Chung Muôn Đời
Than ôi! Định Mệnh chia đôi.
Cuộc Tình Ta đã đổi ngôi Quê Nhà.

Bình Minh rồi lại Chiều Tà.
Người đi Người ở Lệ nhòa Biệt Ly
Thu Buồn nước Mắt Xuân Thì.
Lá vàng rơi rụng Ướt Mi của Nàng

Để cho Tình đã Sang Ngang.
Lòng Người Lữ Khách vô vàng Nhớ Em

Vọng Thu Sầu

Thu đã về rồi Em có hay?
Mưa Thu lạnh buốt giá nơi nầy.
Bao mùa Lá rụng nơi Đất Khách.
Bấy nhiêu Sầu Nhớ Quê Mình thay

Mùa Thu Năm đó Ta chia tay.
Rượu nồng chưa uống đã vội say.
Anh đi vào một Chiều Thu Giá..
Sầu thương Nước Mắt Em lăn dài

Sài Gòn vào Thu Mây Xám bay.
Hàng Cây trút Lá Gió Heo May.
Đường Xưa Kỹ Niệm vẫn còn đó?
Hay đã qua rồi Tình Nhạt Phai

Chiều Thu Đất Khách Buồn vời vợi.
Nhớ Nhà Nhớ Nước Lòng Đơn Côi
Nhớ Người Yêu Nhỏ! Ôi Nhớ quá.
Một Thời Áo Trắng Mộng Dưới Hoa

Anh đi Em ở Lòng Xót Xa!
Cho dù hai phương Trời cách biệt.
Người Đông Kẽ Tây Đời Muôn Lối.
Yêu mãi trong Tim bóng một Người

Mưa Thu Viễn Xứ Lạnh vào Hồn
Thu Buồn cho Số Kiếp khôn nguôi

Mùa Thu và Ước Mơ

Lá Thu rơi rụng bên thềm.
Chạnh Lòng Lữ Khách nỗi niềm nhớ Quê.
Từ khi cách trở Sơn Khê.
Tha Nhân luôn ước Ngày về Quê Xưa

Cuộc Đời sớm Nắng chiều Mưa.
Lòng Người Lữ Khách vẫn chưa phai nhòa.
Hôm nay Thu đến Phương Xa.
Đếm Mùa Lá rụng Quê Nhà nhớ thương

Mơ Ngày trở lại Quê Hương.
Đoàn Viên Cố Quốc Người Thương Gia Đình.
Giờ đây nỗi nhớ Lòng mình.
Mỗi Mùa Thu đến nặng tình nhớ Quê

Mong Ngày Ta sẽ trở về.
Hiến xây Đất Nước cho Quê Hương Mình.
Trời Nam ló dạng Bình Minh.
Ước mơ trở lại Gia Đình Đoàn Viên​
 
Chỉnh sửa cuối:
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Mẩu thơ con cóc về đời sống xã hội:

Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết đâu mà lần.
Má ơi đừng gả con gần
Con qua xúc gạo nhiều lần má la.

Học trò ngày nay quậy tới trời
10 thằng đi học 9 thằng chơi
3 thằng đến lớp 2 thằng ngủ
Còn lại thằng kia cũng gật gù.

Trái tim em chỉ một lần mở.
Đón anh vào rồi khép lại ngàn năm.
Nhưng lần đó em quên không đóng cửa
Anh vào rồi thằng khác cũng vào theo.

Người khôn chửi khéo nửa câu
Để cho người dại tưởng đâu khen mình.
Người dại ăn uống nhiệt tình
Người khôn rượu uống nửa bình là

Muốn ngủ ngon thì đừng lấy vợ.
Muốn không nợ thì đừng có yêu.
Muốn cao siêu thì đừng dại gái.
Muốn thoải mái tốt nhất đi tu..

Con gái nên cưới nhiều chồng
Một ông rửa chén, một ông lau nhà
Một ông cứ việc tà tà
Khi nào em rảnh dắt chồng đi chơi.​
 
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Chốn giang hồ đẫm máu, ác liệt là thế. Trong thơ con cóc tía được hình tượng hóa qua lăng vui nhộn và siêu hài hước, mọi người cùng thưởng thức nhé:

Dân Chơi và Mưa

Mưa rơi ướt áo ướt quần.
Làm sao ướt được tinh thần dân chơi.
Dân chơi không sợ mưa rơi.
Mưa rơi to quá dân chơi đi về..

Đòi Nợ Thuê

Nợ kia dẫu có nặng nề
Em ơi trả nhé chớ hề xin tha
Nhớ lời dặn của thầy ba
Trả cho hết nợ may ra có chồng​


Hai Lúa Đại Ca

anh đây mang tên thằng hai lúa
Xăm trổ đầy mình, tự đại ca
Bao năm phiêu bạn chốn giang hồ
Năm cam còn phải gọi là sư phụ

Không ai giám quỵt anh một su
Bây giờ về hưu anh gác kiếm
Làm ăn để có đồng tiền tiêu
Tại sao bay nợ mà không trả

Đừng để lúa đây nổi máu lên
Cạp quần dắt súng, tay cầm dao
Mắt đeo kính đen, chân giầy khủng bố
Mồm ngậm sì gà đi xe ô tô con

Mở của oto anh bước xuống
To cao đen hôi có hai thằng vệ sỹ
Vai vác aka đi bên anh
Đứng ở ngoài ngõ anh quát lớn
Thằng mất dạy kia trả tiền ông..​

Tiểu Lý Phi Đao

Chàng tên là Lý Tầm Hoan
Võ công hạng nhất dọc ngang trên đời
Có nàng sắc nước hương trời
Thi Âm thường gọi rạng ngời sử danh

Trai tài, gái sắc tạo thành
Một đôi chồng vợ rành rành đã phân.
Sống thời thuở nhỏ bạn thân
Lớn lên kết nối tình trần phu thê

Hẹn non, hứa biển nguyện thề
Bái thiên, khấn địa duyên kề tương lai
Ô hay! Trên quãng đường dài
Họ Lâm chen giữa chia hai con đường.

Đại Ca Lãng Tử

Lãng tử vô danh đời cô độc
Đào mồ chôn chặt mộng yêu thương
Trái tim băng giá xin đừng nhớ
Một đời xin chẳng dám yêu

Một mai ta chết trong rừng thẳm
Ai người gục đầu trước mộ ta
Tóc xanh ai quấn vành khăn trắng
Một đời lãng tử mộng yêu thương

Giai nhân cất bước không trở lại
Hoa kiếm vô tình đành bỏ không
Hận kiếp vô danh đời lãng tử
Vô tình để mặc lệ ai rơi

Không đâm không chém đời không nể
Trai không chộm cướp gái không yêu
Cuộc đời lãng tử cô liêu
Thân trong cát bụi vẫn kiêu hãnh cười

Bước giang hồ chưa môt lần rơi lệ
Sống phong trần đâm chém chẳng thấy ghê
Giờ đây ta giải nghệ quay về
Giang hồ quy ẩn xin thề tư đây

Giang hồ trong truyện thật hay
Giang hồ thực tế chẳng ngày nào yên
Ngày thì đâm chém liên miên
Đêm đi trộm cướp chẳng yên đêm nào

Sống gió giang hồ nuôi ta lớn
Ân tình bạc bẽo dạy ta khôn
Tối thì trộm cướp thâu đêm
Sáng ra đâm chém liên miên đến chiều

Đời là thế giang hồ là thế
Máu không rơi thì người đời không nể
Đâm chém à trò chơi tuổi trẻ
Ta lớn rồi ẩn náu chốn rừng sâu

Cuộc đời buồn phiêu lãng giờ về đâu
Biết cùng ai cho vơi bớt nỗi sầu
Thủa thơ ngầy ta thích làm hổ báo
Làm anh hùng làm đấng tối cao

Vung tay chém bao đầu rời máu chẩy
Lớn lên rồi ân hận cũng từ đây
Sao không sống cho nghĩa cạn tình đầy
Giờ quy ẩn nơi đây mà vẫn sợ

Người đòi nợ ta đỡ sao đây
Chiều chiều mài dao mài kéo
Nghe đâu quánh lộn nhà dô chém liền
Ko đâm không chém đời không nể

Không tiền không bạc gái không theo
Trước mắt em - anh là chàng hai lúa
Sau lưng em - anh là chúa giang hồ
Giang hồ đẫm máu anh không sợ
Chỉ sợ ngày về, thiếu vắng em

Hãy biến tim anh thành - mã tấu
Chém bay đầu những kẻ nói yêu em
Giang hồ đây đâu phải trò đùa trẻ
Đã vô rồi sao chẳng bước quay ra

Tri kỉ đâu cho ta lầm muôn kiếp
Bóng mây buồn sao lạc lối nhân gian
Nơi tủ quán ta ngồi say sưa mãi
Kiếp gian hồ ta sẽ phải về đâu?

Có nỗi đau mai rồi lành lại
Gió phiêu bồng ta vẫn bơ vơ
Kiếp đại ca có gì là vui sướng
Chết dọc đường cũng chẳng ai hay

Ngàn năm sau vẫn mãi lưu truyền
Một tiếng xấu bị người đời khinh biệt
Tôi sinh ra vào một ngày gió lạnh
Giữa cuộc đời hiu quạnh lắm bon chen

Cả tuổi thơ sống trong cảnh nghèo hèn
Mười hai tuổi bước vào đời du đãng
Chém mướn đâm thuê, bao đề đánh bạc
Bảo kê nhà hàng khách sạn cave

Cuộc đời trôi trong cờ bạc rượu chè
Sống kiếp người đã phụ lòng cha mẹ
Đâu rồi cuộc đời thời trai trẻ đã vẽ
Một mái nhà lặng lẽ sống bình yên

Chốn làng quê với đồng ruộng vợ hiền
Không có tiền mà cuộc đời vẫn đẹp
Tôi bước đi giữa dòng đời chật hẹp
Sống vất vơ chờ ngày tháng dần qua

Cho tới ngày tôi gặp được đại ca
Anh đã nhận cho tôi vào Hắc đảng
Theo đại ca tôi chém Sơn Bạch Tạng
Khiến Dung Hà phải chống nạng van xin

Cho tới ngày tôi bắn chết Cu Nên
Tôi đã được bước lên hàng tiền bối
Rồi 1 ngày kia trước cơn hấp hối
Đại ca toàn quyền trao Hắc đảng cho tôi

Chú theo anh đã được 4 năm rồi
Giờ hãy đứng giữa đỉnh cao danh vọng
Em chợt đến như sợi dây thòng lọng
Kéo tôi ra khỏi vũng bùn đen tối

Nguyện bên em sống trọn kiếp nghèo hèn
Xa lánh khỏi trốn giang hồ ô trọc
Em xinh đẹp như thiên thần mùa hạ
Dáng yêu kiều như chiếc lá mùa thu

Mái tóc đen che phủ cả mây mù
Mang ánh sáng của vầng dương chiếu rạng
Tôi cô đơn muốn cùng em phiêu bạt
Khắp giang hồ như lãng tử Hồ Xung

Chẳng sợ ai như cây bách cây tùng
Giương cung lớn bắn chim điêu bay lượn
Nhưng tất cả bây giờ là quá muộn
Chúng bắn em vào 1 sáng mùa đông

Đôi môi em còn ấp ủ men nồng
Em ra đi khi tuổi đời quá trẻ
Em đi rồi còn nắm chặt tay tôi
Cái chết của đại ca ngày nào cũng vậy

Bọn chó Bạch bang chính chúng mày làm bậy
Hãy nhìn xem Hắc đảng trả thù đây
Nấm mồ xanh chôn cất tấm thân gầy
Cánh đồng hoang giữ linh hồn bất hạnh

Em nằm đây giữa muôn ngàn gió lạnh
Hãy để tôi lấy máu tế hồn em
Vai mang súng hai tay đôi mã tấu
Chân dao găm và lưng dắt đầy mìn

Dù bọn đàn em có rối rít van xin
Tôi cũng quyết 1 mình vào hang cọp
Tôi bước nhanh đến nơi chúng tụ họp
Mắt trừng trừng bốc lửa của hờn căm

Năm tên đàn em lao tới rút dao găm
Vung mã tấu cả 5 tên gục xuống
Nhân lúc chúng còn đang luống cuống
Tôi đáp mìn vào 2 dãy hành lang

Chạy thật nhanh qua dãy nhà ngang
Quyết tìm tên Bạch lão gia trị tội
Bỗng đằng xa có 2 tên bắn tỉa
Rút súng ra tôi bắn gục cả hai

Bỗng đằng sau tên đánh lén rút bài
Tôi gục xuống rên lên đau đớn
Nhưng như vậy có gì là ghê gớm
Với 1 kẻ giang hồ đã từng trải như tôi

Bọn to gan đã đến số chết rồi
Mới dám đụng vào đại ca Hắc đảng
Lên lầu 2 tôi gặp Sơn Bạch Tạng
Kẻ đã từng bị tôi chém trước đây

Vết sẹo trên vai nỗi nhục xéo dày
Hắn lao tới vồ mồi như hổ đói
Nhưng trình độ y thật là kém cỏi
Mới 5 giây đã ngã gục xuống sàn

Không có khả năng mà dám làm càn
Tên khốn kiếp ngươi chết đi là đáng
Kẻ thù nay giờ đã ở phía trước
Kiếp giang hồ vốn không đội trời chung

Ta với ngươi quyết không thể sống cùng
Nay giờ chết của ngươi đã điểm
Nói dứt lời 2 tay tôi vung kiếm
Nhát chém này là của đại ca ta

Còn phát này là của người yêu ta
Tên khốn kiếp hãy mau mau đền mạng
Chiến cuộc tàn khi bình minh ló rạng
Tôi vứt đao trên vũng máu tanh nồng

Ngoài trời cây kia đang uống máu nắng hồng
Đâu có biết trong lòng tôi vỡ nát
Đại ca ơi! Sao giờ tôi hèn nhát
Không dám nhìn đời hổ thẹn với trời xanh

Trong đầu tôi còn vọng mãi lời em
Thế là hết, cuộc đời tôi đã hết
Khi hận thù lòng người toàn rắn rết
Trả thù xong ác quỉ hóa thiên thần

Cuộc đời ai chỉ 1 phút sa chân
Là đánh mất cả linh hồn thánh thiện
Xa lánh đời tôi trở về với biển
Sống bằng tiền nước mắt và mồ hôi

Kể từ nay chấm dứt kiếp trôi nổi
Nghĩ về em như 1 trang kỉ niệm
Làm đại ca chẳng qua là ăn bám
Chỉ biết ăn lời cướp giật của người ta

Rồi cũng có ngày phải chui vào nhà đá
Tù mọt gông chẳng biết đời nào ra
Là đại ca cũng một thời vang bóng
Nhìn lại mình rồi cũng cảnh phòng không

Sao không dừng chân lại để mà tìm
Một hình bóng mà giả từ dĩ vãng
Mười hai tuổi anh vào du đảng
Giựt giây chuyền để tặng người yêu

Bị bắt chúng đánh anh rất nhiều
Còn chích anh một liều thuốc độc
Vì chống cự chúng đánh anh bằng gộc
Còn cô lập trên đảo côn sơn

Cuộc sống ôi thật cô đơn.​
 
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Thơ con cóc tía là tía làm thơ con cóc chứ không phải con cóc tía làm thơ:

Đời Ơn
Ngẩng đầu trời đất bao la.
Trong tim dòng máu có là Mẹ – Cha.
Hỏi rằng nhân thế vạn qua?
Có ai đong được tình Cha – nghĩa Người.

Ngày ngày sớm tối Mẹ vui.
Vì con đôi chút ngậm ngùi bận chi.
Tóc Cha muối trắng chỉ vì.
Răng con khôn lớn, hiếu – nghi giữ gìn.

Thời gian ơi ....nỡ lặng thinh.
Lấy đi Cha – Mẹ Hiếu tình làm sao?
Biết ai chỉ lối con vào.
Đường đời bao ngã, sóng cao trùng trùng.

Đời ơn con trẻ đã từng.
Trong vòng tay Mẹ – hướng từng bước Cha.

Tình – Bạn
Tình và bạn một dây leo.
Để cho hoa nở tình vào tim nhau.
Này hương này sắc tình đầu.
Này là mộng ước xanh màu mắt nhung.

Tình là
Một phút mông lung.
Tương tư gối mộng để lồng dáng ai.
Bạn là chia sẻ đôi vai.

Quản chi mưa nắng đêm ngày.
Người ơi!
Bạn buồn day dứt khôn nguôi.
Tình buồn ta khóc một đời nào quên.

Vô tình
Ta đứng cạnh bên.
Tình
Thành xa lạ để quên bóng hình.
Bạn
Ôi đâu dễ làm thinh.
Như mưa và nắng giao tình chút thôi

Tình Em
Gặp em hôm ấy chiều mưa rơi.
Mắt buồn chạm buốt trái tim tôi.
Người dưng chi lạ đêm choàng giấc
Em vào cung bậc của con tim

Lý trí con tim rằng xé tìm.
Nơi ẩn dấu bóng hình chợt lạ.
Và tình yêu bắt đầu vội ngã.
Bởi đoạn đường sỏi đá, chông gai.

Biết yêu em đêm trở thật dài.
Bờ mi khép, nụ cười em hiện.
Yêu làm sao con người thánh thiện.
Quá rơi sầu hoa miệng nhân sinh.

Đợi
Bóng chiêù lan tỏa trên sông.
Cây si đón gió để lòng bâng khuâng.
Nhẹ bay làn tóc bềnh bồng.
Hương giang in bóng đợi trông một người.
Thuyền đi xa lắm biển khơi.
Mỏi mòn vọng đá chơi vơi cuộc tình!

Giật mình thức giấc trong đêm.
Giọt mưa khung cửa Lý thềm rụng rơi.
Và thêm ngọn gió chơi vơi.
Để đêm chìm đắm sự đời đa mang.
Mây bay che khuất trăng vàng.
Chở em về lại ngỡ ngàng năm xưa.
Thời gian ơi, hỡi thời gian.
Trả cho ngày tháng. Nắng vàng bâng khuâng!

Cõi Mộng
Chao nghiêng dưới ánh trăng ngà.
Liễu buông làn tóc mượt mà với trăng.
Thuyền tình đậu bến tơ giăng.
Ngàn sao lấp lánh chị Hằng cười duyên.

Đôi chim họa hót vành khuyên.
Cảnh như sao lạc cõi miền thiên thai.
Muôn hoa khoa sắc ngọc nhài.
Chừng cô tiên nữ uyển khai bụi trần!

Du dương điệu sáo lâng lâng.
Như say tửu nhị quế trần sử ghi.
Dằn lòng để bước chân đi.
Nhưng mơ, hiện thực, mộng si, hỡi người!

Thoáng
Ô hay trăng sáng phải không?!
Sao mình nhầm tưởng tim hồng của ai.
Bước đi trăng níu chân hoài.
Như ta đã gặp gót hài bao năm!

Và kìa đôi mắt xa xăm.
Thoáng vui phút chốc long lanh thu buồn.
Lá rơi mà lệ lại tuôn.
Tình ai thương cảm từ buồn cảnh thu.

Tâm Sự
Trái tim Anh giữ tận sâu.
Sao Em lại nỡ gieo sầu làm chi.
Biết mai sánh bước nhau đi.
Hay là xác pháo vu quy đón người.

Em ơi chớ nở nụ cười.
Cho Anh say đắm rạng ngời mắt nhung.
Tận sâu trong những mông lung.
Dáng Em thanh thoát sáng bừng trong đêm.

Van Em khoan nói êm đềm.
Để Anh không mộng môi mềm cánh nhung.
Ngược dòng nước mắt nào mong.
Nhưng Em vẫn để đôi dòng ghé thăm.

Gió tán mây
Tình cờ trong buổi chiều rơi.
Nàng mây nhè nhẹ thảnh thơi ngả mình.
Gió cười hỏi nhỏ mây xinh.
Cùng ta dạo cảnh tâm tình được chăng?

Mây cười một chút băn khoăn.
Ừ thì một chút cung hằng dạo chơi.
Gió – mây phút chốc quên lời.
Ngỡ rằng bao kiếp vui cười riêng ta ...

Thẹn thùng mây thoáng nhận ra.
Thì thầm gió bảo tình mà mây xinh.
Áng mây không thể thiếu mình.
Phiêu du bao chốn đường tình chung đôi.

Mây – Gió đâu thể phai phôi.
Cả trong suy nghĩ và lời thơ ca.
Mình ta ngắm ánh trăng ngà.
Biết đâu xa ấy ai là người thương

Bài này tác giả đặt tựa là Không đề, tựa Gió tán mây là tôi đặt lại.

Thời Xa
Nếu ngày mai chuyện tình ta dang dở.
Xin đừng buồn buông thả ánh trăng trôi.
Xin nhìn nhau bắng ánh mắt mỉm cười.
Chúng mình sẽ cùng thôi rơi hàng lệ...

Nếu chợt lúc niềm thương lên tiếng khẽ.
Xin dỗ dành mai sẽ ánh dương lên.
Và niềm tin thức dậy khắp mọi miền.
Mình tô nét bức tranh trong muôn vẻ.

Nếu có lúc gió mưa đêm rơi nhẹ.
Đọng vô hồn trong khoảng trống mênh mang.
Vào chiêm bao để một giấc ngỡ ngàng.
Cho mộng – thực dã tràng người say kể.

Nếu ngày mai chuyện mình ai nhắc nhẹ.
Gửi nhớ nhung vào khúc hát bài thơ.
Để sẻ chia bao lắng động hững hờ.
Thời xa ấy tóc mây hương thầm khẽ...

Buồn thu
Em giờ là kẻ mồ côi.
Sợi dây tình mảnh đứt rồi còn đâu
Bước đi mỗi bước mỗi đau.
Tưởng xa chốn cũ, bớt sầu chia phôi

Thu sang cao vút bầu trời.
Vàng rơi từng cánh rạc rời lá thu
Ước làm cánh én phiêu du.
Vụt bay tít tắp trốn thu trốn mình.

Quẩn quanh mãi tội với tình.
Chỉ mình vò xé tim mình mà thôi.
Anh giờ ở đâu anh ơi?
Thu về có thấy bồi hồi tình em

Vu vơ gió lạc bên thềm.
Rì rào tiếng lá dệt thêm sợi buồn.
Hanh hanh vạt nắng cô đơn.
Heo may ớn lạnh lòng buồn xót xa.

Thu buồn
Anh giờ phụ tiếng tình rồi.
Em đau, anh khóc tình tôi bẽ bàng.
Đường chung giờ đã rẽ ngang.
(Tình xưa chôn dấu, bóng nàng hằn sâu)

Thu qua khoác áo cô dâu.
Em tôi lệ đẫm tình nào nhạt phai.
Trách mình tự rẽ chia hai.
Để mang, để hận tim hoài đớn đau.

Tận sâu mong ước bên nhau.
Nhưng tâm giằng xé nhói đau bởi trời.
Không cho anh sống trọn đời.
Tuổi xuân đếm tháng nụ cười trên tay.

Em hỡi, nào biết, nào hay.
Thôi mang tiếng phụ tình này riêng anh.
Ước rằng em tiếng cười xanh.
Cho anh phúc lệ mỏng manh cuối ngày.

Thu này anh vẫn đắm say.
Dẫu tan mộng ước lệ cay đắng lòng.
Đứng bên lề ấy chiều đông.
Để ghi bóng ấy ... mãi không ... trở về ....

Thu sau theo gió hương kề.
Em ngồi đan áo lệ nhòe nào hay.
Ngờ đâu một bước đi sai.
Để em ở lại đắng cay một đời.

Khoảnh khắc
Mưa buồn hiu hắt lối đi.
Tuyết rơi sao dải đường đi lạnh hồn.
Mây về trời lại rơi tuôn.
Hương xuân e ấp cười buồn ai hay.
Tràng Tiền đón lạnh trên tay.
Sương giăng Thôn Vỹ chiều nay vắng người.

Hà Nội thu ấy khôn nguôi.
Trở trăn bao giấc xa xôi nhìn về.
Thái Nguyên xanh ngắt si mê.
Chè xanh, môi thắm ta về ai pha.
Thêm thêm một ánh trăng ngà.
Hồn người phiêu cảnh mình ta niệm hoài.

Thôn Đông nhớ đến Thôn Đoài.
Như ta khắc khoải gót hài của ai.
Lệ Hòa thôn ấy dáng ai.
Gánh trên vai nhỏ những bài thơ xinh.
Quang họ duyên dáng đầu đình.
Hỏi em sao mãi để tình si mê

Vắng
Mỏng manh những giọt mưa rơi.
Gió ơi bỏ chốn đi chơi làm gì?
Để cho mây cuộn nắng khi.
Để ta xa cách chì vì ai lơi

Lành lạnh đêm vắng sương rơi.
Đồng hồ chạy mãi à ơi đợi chờ.
Điểm canh báo hiệu sương mờ.
Đường thôn vắng lạnh hững hờ dáng ai.

Bình minh lắp lánh sương mai.
Giọng hò chưa dứt nhạt phai cánh hồng.
Em đi cất bước theo chồng.
Xin người đừng giữ .. người không trở về

Tình trọn vẹn
Mùa thu đến có lá vàng rơi nhẹ.
Gợi nỗi buồn khe khẽ đọng trong tim.
Có phải yêu cảm xúc kéo ùa tìm.
Hay bất chợt nỗi niềm trong khoảnh khắc

Ôi thật lạ! Niềm yêu thương là thật
Rất dịu dàng hòa lẫn nỗi nhớ thương.
Anh đã đến, một con gió muôn phương.
Chao ôi lạ! phố phường trong thu dịu.

Thu đánh thức những dòng thơ nũng nịu.
Của nắng thơ ngọng nghịu tiếng yêu người.
Của mây xanh e ấp trải xinh tươi.
Của cơn gió bồi hồi trao cảm xúc

Thu mang đến đêm trăng, tuần trà thức.
Để yêu thương, mộng ước gieo vào đời.
Mỗi sáng sớm trào đón ánh sương mai.
Anh yêu ạ, kề vai mình sánh bước

EM ĐẾN
Một buổi trưa nào em đến đây.
Bất ngờ như một cánh chim bay.
Cây reo theo gió, đường loang nắng.
Huyền ảo hương thu, mái tóc mây.

Xuân thì đôi má hây hây.
Mắt cười đen láy, bay bay áo hồng.
Gà trưa gáy rộn mênh mông.
Vẩn vơ con bướm vẽ vòng bên hoa

Đón em ở trước hiên nhà.
Mà nghe tiếng sóng sông xa rộn ràng.
Theo chân em bước nhịp nhàng.
Hàng hiên rực ánh nắng vàng cuối thu

Bồng bềnh một khúc hát ru.
À ơi em biết mùa thu nói gì
Thời gian dừng lại không đi
Không gian lắng đọng thầm thì lời yêu

Biết nói gì để tạ người đây
Mượn cánh én kia đáp xuân này.
Thêm hoa, cỏ lạ cùng hoan hỉ.
Mượn ánh trăng gần, áng mây bay

Chỉ là Cúc dại hăng say.
Miệt mài vốn có đồng thay, lại đồng.
Thoáng thôi một chút xao lòng.
Gió thu trêu ghẹo buồn không hỏi người

Cúc xưa nay vốn xinh tươi.
Cỏ hoa đồng nội gần người quanh thôn.
Nắng vàng reo mãi trải luôn.
Cho người say thoáng mà luồn ưu tư.

Vẳng đâu câu hát ai ru.
À ơi ai biết sông sâu nhường nào.
Lời bay theo gió ước ao.
Xin đừng mơ mộng, đừng rào cơn mưa

Buồn Thương
Hỏi ai chia sớt nỗi đau.
Trót mang vào kiếp bể dâu còn gì.
Nắng, mưa có lúc, có thì.
Sao ta không chút vui khi bước vào

Quẩn quanh đêm tối trời cao.
Một lần ngỡ tưởng trăng vào giúp ta.
Nhưng vừa hé lộ ánh ngà.
Cơn mưa bất chợt buông xa mất rồi

Mong lắm, ước lắm nụ cười.
Nào đâu tìm được một lời xa xôi.
Một ngôi sao xấu đơn côi.
Lẻ loi một góc cuối trời ai hay

Mốt mai về với gió mây.
Có ai nhỏ lệ đêm này vì ta
Có ai thương tiếc cành hoa
Chưa xuân đã vội cánh xa xuống dòng

Ngày mai Thu bước qua Đông.
Tuyết rơi chôn lấp cánh hồng lãng quên
Trả về ngày tháng không tên.
Ta vui vì được hóa liền mây bay

Phải không em
Anh đang nghe tiếng lá đổ trong chiều.
Như tiếng hát yêu kiều em thương nhớ.
Như trái tim vẫn từng lên nhịp thở.
Với một điều muôn thuở mãi yêu em

Thu lại buồn, da diết nhớ nhung thêm.
Hình bóng ấy gọi tên hoài giấc mộng.
Anh biết rằng chốn xa em vẫn khóc.
Niệm xé lòng, trằn trọc với canh thâu.

Em ước đi, anh hóa phép nhiệm màu.
Trao em hết mong sao em hạnh phúc.
Để bước đi trên con đường quanh, khúc.
Cười thật nhiều, những lúc cách xa nhau

Anh thường nói: em tựa ánh trăng cao.
Đem ánh sáng xua tan bao bóng tối.
Để anh đi trên nẻo đường rong ruổi.
Vẫn mỉm cười em hỡi mãi gần bên

Đừng dối lòng, em nhé bến bình yên.
Mình sẽ tới dẫu muộn phiền giăng lối.
Vì ta biết tình yêu nào phải tội.
Như đêm về trăng mới phải không em

Xin Đừng
Em đã biết từng niệm xưa in dấu
Xin em đừng mãi bảo phải xa nhau.
Tình yêu đậm sâu nào phải phép màu
Mà bất diệt có nhau niềm tin tưởng.

Mỗi độ Thu luôn nhìn về một hướng.
Nơi có em và hoa sữa thơm nồng.
Em yêu dấu! em có biết hay không.
Dù xa cách, tình này luôn trọn vẹn.

Xin em hãy giũ gìn câu ước hẹn.
Bởi niềm tin là một phép nhiệm màu.
Xin em cười khỏa lấp những nỗi đau.
Đừng gục gã, tình đầu em thương nhé

Lúc xa anh, trăng buồn đêm lạnh khẽ.
Lệ rơi dài, tình sẽ xót xa thêm.
Em yêu anh xin chớ để môi mềm.
Cho vào giấc êm đềm bao mộng ước.

Mưa đi qua, nắng lại về trải bước.
Tình của mình có được trải đắng cay.
Em yêu ơi xin đừng bỏ tình này.
Anh sẽ trả bao ngày Em chờ đợi

Vắng
Vắng thơ như vắng nhạc vàng.
Vắng trăng như vắng một chàng đẹp trai.
Vắng người nhìn bóng mà hai.
Vắng câu vọng cổ cô hai xóm ngồi .

Vắng cười nên mắt xa xôi.
Vắng luôn giọng nói bồi hồi ngóng trông.
Vắng hẹn nên ngẩn ngơ lòng.
Vắng đi nhung nhớ nên vòng tỉnh say.

Vắng thật rồi, ai có hay.
Vắng mây nên nắng cười hoài không thôi.
Vắng tình nên cảnh buồn rơi.
Vắng nên tất cả thành lời chia xa.

Vắng em như thiếu muôn hoa.
Vắng luôn ấm áp chiều xa mặt hồ.
Để giờ thơ thẩn bơ vơ.
Nhặt bông Hoa Sữa mà vờ em bên

Biết mai ta có gặp em.
Vắng không gõ cửa êm đềm gọi tên​
 
65 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Chúng ta cùng thưởng thức thơ vui con cóc để hoà vào không khí mừng Đội tuyển Việt Nam chiến thắng nhé!
Tự tư

Tự đa tình, tự đau, tự khổ
Tự gục đổ, xấu hổ tự khi
Tự sầu bi vì một người không biết
Tự thương tiếc cho một kẻ ngu si...
Chuyện Tim - Não
Ở một nơi phập phồng không ngừng nghỉ
Nuôi hàng tỷ, hàng tỷ tỷ nơtron
Nơi câu thông, gánh gồng một sinh mạng
Nó ngỡ ngàng đọc từng mạng thông tin
Chợt lặng thinh, quặng mình trong đau đớn
Rồi hét lớn hỏi tội kẻ đưa tin
Này đưa tin, mi định chơi ta hả?
Đây toàn là buồn bả với đau thương.
Mặt chán chường, kẻ đưa tin ngáy ngủ
Nó làm chủ tất cả mọi hành vi
Nhưng đôi khi hành vi mất tự chủ
Kẻ làm chủ phải ủ rủ làm theo.
Mắt leo nheo, kẻ đưa tin mai mỉa
Tin cùi mía mà mi cũng đi xem
Chẳng những xem mà mi còn đau khổ
Rồi hùng hổ đổ hết tội cho ta
Có xót xa thì tự mi nhận lấy
Sao mất dạy, đẩy chúng chạy sang ta
Hại thân ta suy tư như đau đẻ
Đớn đau mẹ lại đẻ đớn đau con...

Mau giành lấy
Trên trời cao có bao vì sao sáng
Ngay trong làng có bao chàng điển trai
Em yêu ai em hãy mau giành lấy
Để lâu ngày bọn chúng sẽ yêu nhau.

Mộng Si
Mòn mỏi mong một mai mỹ mãn
Mãi mãi miên man, mãi mộng mơ.
Si sinh sầu, sầu sinh suy
Si sầu sinh suy, si suy suy sai.

Gió lạnh đêm khuya


Đêm khuya gió lạnh phà phà
Lặng người hứng chịu đến mà run run
Vậy mà gió mãi chẳng ngưng
Thò tay đến quạt, bấm dừng, gió ngưng.

Dâng hết

Anh trao em con tim này bé nhỏ
Xin em đừng vứt bỏ trái tim anh
Quả tim anh chân thành, không dối trá
Cả đời này nguyện trả giá vì em.
Con, trái, quả, tim anh trao em đấy
Thiếu món gì em hãy nói anh nghe
Lòng, gan, dạ, anh sẽ không luyến tiếc
Hễ em cần, anh quyết móc ra trao.

Khùng điên cóc ghẻ
Trời cao mây trắng lượn lờ
Thiên Nga sải cánh mập mờ, mông lung
Nằm bùn say ngắm mỹ dung
Khùng điên Cóc Ghẻ muốn cùng Thiên Nga?
Cần giải thoát
Gió thoảng, mây trôi cùng nước chảy
Đời người có phải giấc chiêm bao?
Mộng ảo hư hao, xin được thức
Bức rời tiềm thức, dứt cơn đau...
Tự do
Ta đang sống chính là ta đang chết
Khi ta chết cũng là lúc ta đi
Lúc chết đi là khi ta đi ngủ
Khi ta ngủ thì ta đã tự do...

Vừa tàn
Sau ánh đèn sẽ là đêm u tối
Hết cười nói ta lại phải cô đơn...
Ngủ đi

Ngủ đi, ngủ đi, đừng thức nữa
Thức để làm gì, chẳng còn chi
Đã chẳng còn chi, còn chi nữa
Chẳng còn gì nữa, hãy ngủ đi...
Cầm chưa?

Đời có câu cầm được, bỏ được
Chưa cầm được, bỏ thế nào đây?
Nói thì hay, làm thì rất khó
Cũng muốn bỏ, nhưng đã cầm đâu?

Vừa khờ vừa sến dẫn đến ngu si


Mưa tạnh, gió ngưng, đêm lại đến
Ta lại ngồi sến những vần thơ
Hỡi người có nhớ ta hôm đó
Dại khờ bày tỏ những lời yêu.

Phòng tối

Mưa buồn, gió lạnh, căn phòng tối
Ngồi đơ con rối nhớ thương ai...
Biết trước vẫn thử

Đã biết trước cớ sao vẫn thử?
Nếu không thử đâu có phải đau?
Tại vì sao con người phải vậy?
Cứ tin cậy nguồn vốn trong Tim...
Bạch Ngọc Sách

Bạch Ngọc Sách, sách bằng bạch ngọc
Sách bằng ngọc dễ vỡ ai ơi
Mở xem chơi xin đừng gấp vội
Mở xem rồi hãy nói cảm ơn.

Con tim đông đá
Đêm lạnh lẽo không bằng tim anh lạnh
Tim anh lạnh vì bên cạnh không em
Đêm không em tim anh đông thành đá
Mai thức giấc đá vẫn chưa hết tan.

Vì sắc quên thân

Đời trai mấy ai ngoài chữ sắc
Vì sắc dắt cả vợ bạn thân
Bạn thân khó khăn giành lại vợ
Tiếc vợ bạn hiền thiến bạn luôn...

Tình Yêu
Tình... là cái chi chi
Tình là cái thứ có đi không về
Yêu... là cái chi hề
Yêu là bệ phóng cho Tình bay đi...
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back