[Bài Thơ] Thím Hai Vui - Trần Nhuận Minh

Thảo luận trong 'Thơ Ca' bắt đầu bởi Ột Éc, 24 Tháng mười hai 2022.

  1. Ột Éc

    Bài viết:
    2,953
    Tác giả:

    Trần Nhuận Minh sinh ngày 20/8/1944, quê ở làng Điền Trì, xã Quốc Tuấn, huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương. Ông tốt nghiệp khoa Ngữ văn Trường ĐH Tổng hợp Hà Nội, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ 1982, uỷ viên Hội đồng thơ Hội Nhà văn Việt Nam. Hiện ông đang sống và viết tại Hạ Long, Quảng Ninh. Từ năm 1962 đến 1969, ông dạy học cấp II tại khu Hồng Quảng rồi tỉnh Quảng Ninh. Từ 1969 đến 2005, ông công tác tại Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Quảng Ninh, từng làm Bí thư Đảng Đoàn, Chủ tịch Hội VHNT tỉnh, Tổng biên tập báo Hạ Long .

    Các tác phẩm:

    - Đấy là tình yêu (1971)

    - Âm điệu một vùng đất (1980)

    - Thành phố bên này sông (1982)

    - Nhà thơ áp tải (1989)

    - Hoa cỏ (1992)

    - Nhà thơ và hoa cỏ (1993)

    - Giọt phù sa vạn dặm (2000)

    - Bản Xônat hoang dã (2003)

    - Thơ với tuổi thơ (2003)

    - Gửi lại dọc đường (2005)

    - Tuyển thơ 1960 – 2003 (2005)

    - 45 khúc đàn bầu của kẻ vô danh (2007)

    - Miền dân gian mây trắng (2008)

    - Bốn mùa (song ngữ Việt Anh 2008)

    Giải thưởng văn chương:

    - Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam (1980) - tập thơ Âm điệu một vùng đất

    - Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam (1990) - tập thơ Nhà thơ áp tải

    - Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh (1979) - tập Trước mùa mưa bão.

    Cảm nhận về bài thơ: "Thím hai vui"

    Đọc những câu thơ rất đỗi đời thường, chân thực của Trần Nhuận Minh, ta cảm nhận được cái nhìn sâu sắc, đầy xót xa, thương cảm đối với người phụ nữ thím hai luôn âm thầm, lặng lẽ, chịu đựng nhiều nỗi đau, nhọc nhằn và hy sinh tất cả vì chồng, con. Tác giả sử dụng ngôn từ chân thực, gần gũi, giản dị thể hiện được những nỗi khổ, niềm đau rất đời thường của số phận bất hạnh người người phụ nữ. Người ta thường nói, phụ nữ hơn nhau bởi tấm chồng quả thực không sai. Thân phận người phụ nữ trong thời xã hội xưa không được chú trọng, đề cao nên hầu hết họ đều là những con người có số phận bẻ bàng, hẩm hiu, tủi nhục, đau đớn muôn phần. Họ không có quyền, cũng không có tiếng nói đòi lại sự công bằng, lẽ phải nên khi đọc những dòng thơ này ta có cái nhìn đầy cảm thông và cảm nhận được tấm lòng, tình yêu thương, cái nhìn sâu sắc của tác giả dành cho người phụ nữ.

    [​IMG]

    Thím Hai Vui

    Tác giả: Trần Nhuận Minh


    Những năm chú ra trận

    Thím buồn vui một mình

    Thím bảo những năm ấy

    Là những năm hòa bình.

    Có tin đồn chú mất

    Thím thầm cắn chặt môi

    Nuôi hai con ăn học

    Cấy cày đến quắt người.

    Bỗng đột nhiên chú về

    Tung huân chương đầy chiếu

    Thím cười mà như mếu

    Nước mắt chẳng buồn lau.

    Thế rồi.. biết vì đâu

    Yên lành không chịu được

    Vợ con, chú đánh trước

    Xóm giềng chú đánh sau.

    Chớ dại mà can chú

    Chú nhất cả huyện rồi

    Giặc nào chú cũng thắng

    Có thua, thua ông trời!

    Chỉ thương thím Hai Vui

    Mặt mũi luôn thâm tím

    Đến bây giờ chiến tranh

    Mới đến thật với thím.

    Chú đòi phải li dị

    Mỗi con về một nơi

    Thím hát như kẻ dại

    Miệng mếu lại thành cười.

    Nghe đâu thím lên tỉnh

    Rửa bát cho người ta

    Thấy ai quen cũng lánh

    Những mặt phấn quần hoa..

    Bồ Hòn, 10 - 1988​
     
    Ưu Đàm Thanh Ti, chiqudollMạnh Thăng thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...