Bài thơ "Thì thầm" ngắn gọn, mang giọng điệu hồn nhiên, trong trẻo, thể hiện sự nhạy cảm tinh tế của con người trong cảm nhận thiên nhiên, thế giới xung quanh mình. Biện pháp nghệ thuật nổi bật trong bài thơ là phép tu từ nhân hóa. Việc vận dụng tối đa hiệu quả của nghệ thuật này khiến cảnh vật hiện lên trong bài thơ, từ ngọn gió, cây cối, hoa bướm, bầu trời, những vì sao.. không còn vô tri vô giác mà như đang "thì thầm", đang cất lên tiếng nói riêng. Thế giới tự nhiên vì thế trở nên sống động, vui tươi, giao hòa với nhau và có đời sống tâm hồn, tình cảm như con người. Bài thơ đã thể hiện cách quan sát tỉ mỉ, những liên tưởng tưởng tượng phong phú và tình yêu thiên nhiên của tác giả Phùng Ngọc Hùng cũng như lời nhắn nhủ đến mọi người: Hãy yêu thiên nhiên, vạt vật - hãy biết lắng nghe âm thanh của muôn loài, ta sẽ thấy những điều kì diệu về thế giới quanh ta. Bài thơ Thì thầm Tác giả: Phùng Ngọc Hùng Gió thì thầm với lá Lá thì thầm cùng cây Và hoa và ong bướm Thì thầm điều chi đây? Trời mênh mông đến vậy Đang thì thầm cùng sao Sao trời tưởng yên lặng Đang thì thầm cùng nhau.