Thật Ra Chẳng Có Gì Trình bày: Vu Đông Nhiên Hát Gốc: Dương Tông Vỹ Composer: Ngũ Quan Ngạn, Kiệt Tề 伍冠谚、易桀齐 Lyricist: Dương Tông Vĩ 杨宗纬 Trans: Aries Cỏ Dại, Hoàn Nhi "Em cũng từng khát khao, nhưng sau đó nào có kết quả Chỉ có thể dựa vào một khúc ca để bộc bạch nỗi lòng Dùng chất giọng đặc biệt khô và khàn ấy Nhàn nhạt hát lên một nỗi buồn sâu thẳm trong tim." "Em cũng từng ước mơ, nhưng sau này chỉ càng cô độc Kỳ thực ta chẳng thể lưu lại điều gì cho nhau Thứ tha cho em đã dùng chất giọng như trải qua bao thăng trầm cuộc sống Vờ như em rất hoài niệm, vờ như em rất đớn đau Nhưng thật sự em nhớ biết bao chuyện xưa ấy, hơn nữa lòng còn rất đau.." "Thật Ra Chẳng Có Gì" là một bài nhạc Trung được phát hành khoảng 10 năm rồi, bài này bản gốc được hát bởi Dương Tông Vỹ, khoảng gần đây có bản Nữ là bản mình viết ở đây được thể hiện bởi Vu Đông Nhiên khá nổi trên Douyin, cũng có ở trên Tik Tok, mình vô tình nghe được và thấy hay, nhất là phần điệp khúc nên mới mang lên đây để mọi người cùng nghe nè, giai điệu bài này nhẹ nhàng, trầm lắng, lời dịch của ca khúc này man mác buồn, chỉ nói về một người sau khi chia tay người mình yêu, rồi về việc người đó vẫn chưa thể thoát khỏi nỗi buồn của những năm tháng ấy, hợp với những người thất tình lắm đó, ngoài ra còn có một bản cover của En nữa, mọi người cùng nghe thử luôn nhé, cuối cùng chúc các bạn nghe nhạc vui vẻ! Bản của En: Original Version: Dương Tông Vỹ Lời bài hát: 从什么都没有的地方 到什么都没有的地方 我们 像没发生事一样 自顾地 走在路上 忘掉了的人只是泡沫 用双手轻轻一触就破 泛黄 有他泛黄的理由 思念将 越来越薄 你微风中浮现的从前的面容 已被吹送到天空 我在脚步急促的城市之中 依然一个人生活 我也曾经憧憬过 后来没结果 只能靠一首歌真的在说我 是用那种特别干哑的喉咙 唱着淡淡的哀愁 我也曾经做梦过 后来更寂寞 我们能留下的其实都没有 原谅我用特别沧桑的喉咙 假装我很怀旧 假装我很痛 从什么都没有的地方 到什么都没有的地方 我们 像没发生事一样 自顾地 走在路上 忘掉了的人只是泡沫 用双手轻轻一触就破 泛黄 有他泛黄的理由 思念将 越来越薄 你微风中浮现的从前的面容 已被吹送到天空 我在脚步急促的城市之中 依然一个人生活 我也曾经憧憬过 后来没结果 只能靠一首歌真的在说我 是用那种特别干哑的喉咙 唱着淡淡的哀愁 我也曾经做梦过 后来更寂寞 我们能留下的其实都没有 原谅我用特别沧桑的喉咙 假装我很怀旧 假装我很痛 我也曾经憧憬过 后来没结果 只能靠一首歌真的在说我 是用那种特别干哑的喉咙 唱着淡淡的哀愁 我也曾经做梦过 后来更寂寞 我们能留下的其实都没有 原谅我用特别沧桑的喉咙 假装我很怀旧 假装我很痛 其实我真的很怀旧 而且也很痛 Pinyin: Cóng shénme dōu méiyǒu de dìfāng Dào shénme dōu méiyǒu de dìfāng Wǒmen xìang méi fāshēng shì yīyàng Zì gù de zǒu zài lùshàng Wàngdìaole de rén zhǐshì pàomò Yòng shuāngshǒu qīng qīng yī chù jìu pò Fàn húang yǒu tā fàn húang de lǐyóu Sīnìan jiāng yuè lái yuè bó Nǐ wéifēng zhōng fúxìan de cóngqían de mìanróng Yǐ bèi chuīsòng dào tiānkōng Wǒ zài jiǎobù jícù de chéngshì zhī zhōng Yīrán yīgè rén shēnghuó Wǒ yě céngjīng chōngjǐngguò hòulái méi jiéguǒ Zhǐ néng kào yī shǒu gē zhēn de zài shuō wǒ Shì yòng nà zhǒng tèbié gàn yǎ de hóulóng Chàngzhe dàndàn de āichóu Wǒ yě céngjīng zuòmèngguò hòulái gèng jìmò Wǒmen néng líu xìa de qíshí dōu méiyǒu Yúanlìang wǒ yòng tèbié cāngsāng de hóulóng Jiǎzhuāng wǒ hěn húaijìu jiǎzhuāng wǒ hěn tòng Cóng shénme dōu méiyǒu de dìfāng Dào shénme dōu méiyǒu de dìfāng Wǒmen xìang méi fāshēng shì yīyàng Zì gù de zǒu zài lùshàng Wàngdìaole de rén zhǐshì pàomò Yòng shuāngshǒu qīng qīng yī chù jìu pò Fàn húang yǒu tā fàn húang de lǐyóu Sīnìan jiāng yuè lái yuè bó Nǐ wéifēng zhōng fúxìan de cóngqían de mìanróng Yǐ bèi chuīsòng dào tiānkōng Wǒ zài jiǎobù jícù de chéngshì zhī zhōng Yīrán yīgè rén shēnghuó Wǒ yě céngjīng chōngjǐngguò hòulái méi jiéguǒ Zhǐ néng kào yī shǒu gē zhēn de zài shuō wǒ Shì yòng nà zhǒng tèbié gàn yǎ de hóulóng Chàngzhe dàndàn de āichóu Wǒ yě céngjīng zuòmèngguò hòulái gèng jìmò Wǒmen néng líu xìa de qíshí dōu méiyǒu Yúanlìang wǒ yòng tèbié cāngsāng de hóulóng Jiǎzhuāng wǒ hěn húaijìu jiǎzhuāng wǒ hěn tòng Wǒ yě céngjīng chōngjǐngguò hòulái méi jiéguǒ Zhǐ néng kào yī shǒu gē zhēn de zài shuō wǒ Shì yòng nà zhǒng tèbié gàn yǎ de hóulóng Chàngzhe dàndàn de āichóu Wǒ yě céngjīng zuòmèngguò hòulái gèng jìmò Wǒmen néng líu xìa de qíshí dōu méiyǒu Yúanlìang wǒ yòng tèbié cāngsāng de hóulóng Jiǎzhuāng wǒ hěn húaijìu jiǎzhuāng wǒ hěn tòng Qíshí wǒ zhēn de hěn húaijìu érqiě yě hěn tòng Vietsub: Bắt đầu từ nơi chưa từng có gì Kết thúc ở nơi chưa từng có gì cả Tựa như giữa chúng ta Chẳng hề có chuyện gì xảy ra Tự lo cho chính mình, Tự đơn độc bước đi Người bị lãng quên chỉ là bọt bong bóng Chạm nhẹ tay vào sẽ vỡ tan Những thứ ố vàng cũng Có lý do của riêng chúng Nỗi nhớ kia càng lúc càng nhạt nhòa Gương mặt anh thấp thoáng Trong cơn gió thoảng Bị thổi bay đến bầu trời xa xăm Em đang sống trong thành phố Với những bước chân vội vã Vẫn cứ một mình lẻ loi Em cũng từng khát khao Nhưng sau đó nào có kết quả Chỉ có thể dựa vào một khúc ca Để bộc bạch nỗi lòng Dùng chất giọng đặc biệt khô và khàn ấy Nhàn nhạt hát lên một Nỗi buồn sâu thẳm trong tim Em cũng từng ước mơ, Nhưng sau này chỉ càng cô độc Kỳ thực ta chẳng thể Lưu lại điều gì cho nhau Thứ tha cho em đã dùng chất giọng Như trải qua bao thăng trầm cuộc sống Vờ như em rất hoài niệm Vờ như em rất đớn đau Bắt đầu từ nơi chẳng có gì Kết thúc cũng chẳng còn lại gì Giữa chúng ta như Chưa từng xảy ra chuyện gì Tự bước đi trên con đường của riêng mình Người bị lãng quên chỉ như bong bóng Đôi tay chạm nhẹ liền vỡ tan Ký ức úa tàn có lý do riêng của nó Nỗi nhớ sẽ ngày càng nhạt phai Gương mặt ngày xưa hiện lên trong gió thoảng Rồi bỗng tan biến vào không trung Trong thành phố tấp nập vội vã Em vẫn sống một mình như trước Em đã từng khao khát Nhưng sau tất cả lại chẳng còn gì Chỉ có thể thông qua Một bài hát để biểu lộ tiếng lòng Dùng chất giọng khàn đặc Nhàn nhạt hát lên nỗi u sầu Em cũng từng mơ mộng Nhưng sau lại càng cô đơn Thực ra chúng ta Chẳng thể giữ lại điều gì Tha thứ cho em khi Dùng chất giọng đầy tang thương Giả vờ như em rất hoài niệm Giả vờ như em rất đau buồn Nhưng thật sự em nhớ biết bao chuyện xưa ấy Hơn nữa lòng còn rất đau.