- Xu
- 327,315


Lời giới thiệu và cảm nhận:
Thật Là Đáng Buồn là bài hát được hai ca sĩ Phạm Nguyên Ngọc và Doãn Hiếu sáng tác và thể hiện. Với giọng ca trầm ấm, chứa đầy tâm trạng của Phạm Nguyên Ngọc và chất giọng đặc biệt chứa đầy cảm xúc của chàng trai xứ Nghệ - Doãn Hiếu đã khiến bài hát thành công nhận được nhiều sự yêu thích của khán giả. Ca khúc với lyrics chứa đầy những suy tư, trăn trở và đó cũng là những câu hỏi chung của người chưa yêu, đang yêu và đã từng yêu. Nhưng những câu hỏi ấy có lẽ lại chẳng có lời giải đáp. Bao phủ bản tình ca ấy là những câu từ thể hiện tình yêu và cả những hối tiếc của chàng trai với cô gái mình đã yêu ba năm. Nhưng họ chỉ chung đường, lại không chung hướng:
"Có những kỷ niệm sẽ không trở lại, có những khoảng khắc muốn quên nhưng không thể quên."
Lời Bài Hát:
Đôi khi chẳng biết ta đi về đâu
Thiên đường kia sao xa quá.
Nếu lỡ không tìm được nhau
Thì thật là đáng buồn mà.
Liệu có tồn tại tình yêu hay chỉ là na ná
Giữ lấy những gì thật vui
Còn lại thời gian sẽ xóa.
Anh đã từng thử định nghĩa tình yêu
Là vay mượn cơn đau mang cho người còn thiếu.
Là gần ba năm ròng anh vất vả ngược xuôi
Và rồi em ở xa nắm tay ai mỉm cười
Vậy phải chăng là từ đầu ta đã sai.
Hay việc đến bên nhau
Vốn chưa bao giờ là đúng
Phải chăng điểm bắt đầu chính là nơi dừng lại.
Vì vốn dĩ mình chung đường
Nhưng điểm đến lại không chung
Thôi nhé.
Điều cần đến rồi nó cũng sẽ phải đến
Lưu luyến để làm gì rồi cuối cùng phải tập quên
Quên những nụ hôn và những giấc mơ để dành
Quên người ôm em ngủ đã chẳng còn là anh.
Và hẹn em ở một cuộc đời khác
Nơi mà nước mắt sẽ rơi
Nhưng không trôi vào nhạc
Nơi mà những tổn thương
Anh sẽ một mình gói ghém
Và nỗi buồn vẫn đẹp như là nụ cười em.
Đôi khi chẳng biết sẽ đi về đâu
Thiên đường kia sao xa quá.
Nếu lỡ không tìm được nhau
Thì thật là đáng buồn mà.
Liệu có tồn tại tình yêu hay chỉ là na ná.
Giữ lấy những gì thật vui
Còn lại thời gian sẽ xóa.
Em ơi tự hỏi cuộc đời đẹp sao
Mà tình yêu vẫn đẹp sao.
Không biết nụ cười ở đâu
Mà chỉ toàn thấy thương đau.
Nghe theo lý trí hay sống
Những ngày tháng phiêu bồng.
Ông trời chẳng lấy đi
Tất cả của ai phải không.
Em nói em sẽ đợi anh về
Nhưng không nói sẽ buông tay nếu như anh về trễ.
Công bằng tìm ở đâu giữa mênh mông đất trời
Khi vài cơn sóng lớn xô tình mình chơi vơi.
Mẹ anh dặn, cứ cho đi sẽ có ngày nhận lại
Vì ông trời luôn là vậy không thiên vị một ai.
Nên anh nguyện trao em những gì tuyệt vời nhất
Và dù em tệ đến đâu yêu thương kia vẫn là thật.
Nhưng mà
Hình như ông trời bỏ mặc anh
Cô đơn nó lùng sục
Anh mặc kệ anh đi khắp nơi để tránh
Anh trốn vào phòng
Trốn vào trong tất thảy những quán bar.
Và rồi nước mắt ở đâu cứ rơi
Khi xung quanh anh toàn người lạ.
Và mùa hạ cứ như thế trôi qua
Bài nhạc chẳng còn vang giữa góc trời buồn bã.
Thành thị thôi than thở, vài nỗi buồn vỡ đôi
Hoàng hôn ghé sát vai báo tin em đi rồi.
Đôi khi chẳng biết sẽ đi về đâu
Thiên đường kia sao xa quá.
Nếu lỡ không tìm được nhau
Thì thật là đáng buồn mà.
Liệu có tồn tại tình yêu hay chỉ là na ná
Giữ lấy những gì thật vui
Còn lại thời gian sẽ xóa.
Em ơi tự hỏi cuộc đời đẹp sao
Mà tình yêu vẫn đẹp sao.
Không biết nụ cười ở đâu
Mà chỉ toàn thấy thương đau.
Nghe theo lý trí hay sống
Những ngày tháng phiêu bồng
Ông trời chẳng lấy đi tất cả của ai phải không.
Và rồi ngày mai khi già đi ta thương ai
Dẫu tháng năm có lắm thăng trầm.
Có những kỷ niệm sẽ không trở lại
Có những khoảnh khắc
Muốn quên nhưng không thể quên.
Một lần này thôi, sau này anh sẽ không nói
Rằng ngày đó đã có như vậy.
Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao.
Ta muốn vui nhưng tại sao tự làm mình đau
Thật là đáng buồn sao.
Thiên đường kia sao xa quá.
Nếu lỡ không tìm được nhau
Thì thật là đáng buồn mà.
Liệu có tồn tại tình yêu hay chỉ là na ná
Giữ lấy những gì thật vui
Còn lại thời gian sẽ xóa.
Anh đã từng thử định nghĩa tình yêu
Là vay mượn cơn đau mang cho người còn thiếu.
Là gần ba năm ròng anh vất vả ngược xuôi
Và rồi em ở xa nắm tay ai mỉm cười
Vậy phải chăng là từ đầu ta đã sai.
Hay việc đến bên nhau
Vốn chưa bao giờ là đúng
Phải chăng điểm bắt đầu chính là nơi dừng lại.
Vì vốn dĩ mình chung đường
Nhưng điểm đến lại không chung
Thôi nhé.
Điều cần đến rồi nó cũng sẽ phải đến
Lưu luyến để làm gì rồi cuối cùng phải tập quên
Quên những nụ hôn và những giấc mơ để dành
Quên người ôm em ngủ đã chẳng còn là anh.
Và hẹn em ở một cuộc đời khác
Nơi mà nước mắt sẽ rơi
Nhưng không trôi vào nhạc
Nơi mà những tổn thương
Anh sẽ một mình gói ghém
Và nỗi buồn vẫn đẹp như là nụ cười em.
Đôi khi chẳng biết sẽ đi về đâu
Thiên đường kia sao xa quá.
Nếu lỡ không tìm được nhau
Thì thật là đáng buồn mà.
Liệu có tồn tại tình yêu hay chỉ là na ná.
Giữ lấy những gì thật vui
Còn lại thời gian sẽ xóa.
Em ơi tự hỏi cuộc đời đẹp sao
Mà tình yêu vẫn đẹp sao.
Không biết nụ cười ở đâu
Mà chỉ toàn thấy thương đau.
Nghe theo lý trí hay sống
Những ngày tháng phiêu bồng.
Ông trời chẳng lấy đi
Tất cả của ai phải không.
Em nói em sẽ đợi anh về
Nhưng không nói sẽ buông tay nếu như anh về trễ.
Công bằng tìm ở đâu giữa mênh mông đất trời
Khi vài cơn sóng lớn xô tình mình chơi vơi.
Mẹ anh dặn, cứ cho đi sẽ có ngày nhận lại
Vì ông trời luôn là vậy không thiên vị một ai.
Nên anh nguyện trao em những gì tuyệt vời nhất
Và dù em tệ đến đâu yêu thương kia vẫn là thật.
Nhưng mà
Hình như ông trời bỏ mặc anh
Cô đơn nó lùng sục
Anh mặc kệ anh đi khắp nơi để tránh
Anh trốn vào phòng
Trốn vào trong tất thảy những quán bar.
Và rồi nước mắt ở đâu cứ rơi
Khi xung quanh anh toàn người lạ.
Và mùa hạ cứ như thế trôi qua
Bài nhạc chẳng còn vang giữa góc trời buồn bã.
Thành thị thôi than thở, vài nỗi buồn vỡ đôi
Hoàng hôn ghé sát vai báo tin em đi rồi.
Đôi khi chẳng biết sẽ đi về đâu
Thiên đường kia sao xa quá.
Nếu lỡ không tìm được nhau
Thì thật là đáng buồn mà.
Liệu có tồn tại tình yêu hay chỉ là na ná
Giữ lấy những gì thật vui
Còn lại thời gian sẽ xóa.
Em ơi tự hỏi cuộc đời đẹp sao
Mà tình yêu vẫn đẹp sao.
Không biết nụ cười ở đâu
Mà chỉ toàn thấy thương đau.
Nghe theo lý trí hay sống
Những ngày tháng phiêu bồng
Ông trời chẳng lấy đi tất cả của ai phải không.
Và rồi ngày mai khi già đi ta thương ai
Dẫu tháng năm có lắm thăng trầm.
Có những kỷ niệm sẽ không trở lại
Có những khoảnh khắc
Muốn quên nhưng không thể quên.
Một lần này thôi, sau này anh sẽ không nói
Rằng ngày đó đã có như vậy.
Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao.
Ta muốn vui nhưng tại sao tự làm mình đau
Thật là đáng buồn sao.
Last edited by a moderator: