Khem khép mắt thả hồn về năm cũ…
Từ trực thăng vần vũ lướt mây ngàn
Cả không gian thênh thang tình ấp ủ
Cánh phiêu bồng giăng phủ cõi mênh mang!
Rẹt..rẹt..rẹt ôi chao! lằn đạn bắn
Từ dưới đâu xuyên thẳng giữa đuôi dài
Con chim sắt lung lay rung rít chấn
Bến Càn Long, mặt phẳng đáp thôi bay
Đời chinh chiến sống còn trong gang tấc
Chẳng gì hơn trọn thật với yêu đương
Để mai kia sa trường yên ngủ giấc
Bóng ma trơi phảng phất… kiếm người thương!
Ba lô nặng trên vai, dừng quán nước
Làn khói thơm lả lướt quấn hồn mơ
Hình bóng em lững lờ nơi mộng ước
Trải nhẹ nhàng bay trước kéo vần thơ
Ghé sam trại…xong vào lều ngơi nghĩ
Cất quân trang, gói kỷ mấy ngày qua
Đánh một giấc thật xa cho khoẻ trí
Rồi thư tình non nỉ, gởi người ta…
Bỗng gió lốc cuốn phăng về tít tận
Trăm mối tơ lắm bận ghịt ràng thân
Để trao tình một lần rồi vương vấn
Chuỗi tháng ngày lận đận, mãi bâng khuâng…
Em bây giờ tuổi độ cỡ như tôi
Chắc cũng đã qua thời trăng với mộng
Có khi nào ánh hồng xưa réo gọi
Thấy nhớ nhung tiếng nói một dòng sông?
Nhận thư ai ấm lòng rồi biền biệt
Khiến trọn đời da diết buốt chiều đông?!...
Nhẹ trải cánh, bay dần lên cõi lộng
Hồn mênh mang nhìn sóng nước vung tay
Bao cánh thuyền chấm nhỏ dưới tầng mây
Chầm chậm lướt tháng ngày qua thử thách!
Về đâu hỡi! Vạn đen muôn khoảng cách
Giữa mịt mùng vũ lách giỡn trời xa
Khi yên bình, lúc lồng lộng phong ba
Là lắm lượt xót xa thân chìm nổi
Buổi vầng hồng chói chang, khi phủ tối
Tắm nắng cuồng đến mỏi khắp châu thân
Đêm lặng lờ trầm ngắm ảnh trăng thanh
Vơi ngày tháng chông chênh ngàn nhấp nhố…
Tiếp tục bay, nhìn bờ cây ngọn cỏ
Như diệu hiền trước gió thổi đong đưa
Bị mạnh tay chỉ nhẹ cất lời khua
Xào xạc thoáng đủ vừa gom ý nhạc
Hứng lửa đỏ giữa trưa hè bỏng rát
Tự thân mình tỏa sắc thắm xanh lơ
Để diệu đi khoảnh khắc nỗi bơ phờ
Một bé bỏng từng giờ trong oan nghiệt…
Ta thấy say với tấc lòng thắm thiết
Ngất yêu thương, da diết nhớ nhung tình
Thả cánh mờ lững thững dưới lung linh
Xưa dĩ vãng quyện hình nơi tâm tưởng…
Còn gì đâu khi hoàng hôn chuyển hướng
Tiếp đêm dài phất phưởng chuỗi hồi xuân
Ý nghĩa sống cỏ, cây, thuyền bất tận
Bên thềm canh lẳng lặng ánh hồn khai!.......
Em Tho ơi! mấy chục năm lặng lẽ
Cơn bão đời ghịt xé với khua vang
Đẩy anh về nẻo vắng, khuất vầng trăng
Hai tai bít, hồn lần theo nỗi nhớ!
Bánh xe đời nghiền anh trong trăn trở
Chuỗi lưu tình đây đó kiếp phong sương
Đã bao lần vườn thắm trải bên đường
Chân dừng bước, vuốt thương rồi lạc bóng…
Chiều hôm nay chợt lòng chao trổi sóng
Từng dãy gờn khuấy động bến tâm tư
Niềm bâng khuâng, vương vấn thuở bao giờ
Bừng sống dậy, thẫn thờ lay điệp khúc
Thấy nhớ em, khuôn ửng tròn diễm phúc
Ánh lửa hồng tỏa rực dưới mờ đêm
Nhẹ nhàng trôi trong suối mắt huyền êm
Con thuyền nhỏ treo đèn về cõi mộng!
Anh Sáng ơi! Bánh em làm còn nóng
Anh ăn đi cho ấm…nỗi lòng ai
Để mai nầy cánh gió tiếp đường bay
Anh mãi nhớ nơi nầy con chim nhỏ
Khu vườn xanh, trên cành trông đợi gió
Được cùng theo đây đó giữa không trung
Dưới khung trời cảm xúc quả hồng rung
Lời yêu dấu tận cùng không thay đổi…
Em Tho hỡi! Nhớ em lòng rười rượi
Cánh gió ngàn vụt tới để rồi bay
Khiến thu vàng phủ bóng một đời ai
Hoàng hôn đổ bao ngày anh ray rứt
Nợ gieo sầu, vần thơ đây trải bút
Thả không gian giây phút tiễn tình xưa!...
Em ru ngủ tình đầu…trong thoáng nhớ
Rồi phôi phai năm tháng dưới khung mơ
Còn nơi tôi sao cứ mãi dật dờ
Vương vấn mộng trăng thơ, vầng trải bóng!
Tiếng yêu đương năm xưa quần khuấy động
Cho tâm hồn dậy sóng chuỗi thời gian
Từng đêm dài lặng lẽ nỗi buồn tênh
Nghe lưu luyến gập ghềnh trên nẻo bước
Mới hôm nào thuyền xuôi theo sóng nước
Gặp bến vườn trải trước ánh ngàn khơi
Dõi mắt nhìn sắc thắm cánh hồng tươi
Dẫn hồn mộng, ghé rồi… ôm thổn thức
Để vạn sầu phủ vây niềm trăn trở
Suốt thời gian vầng tỏ khuất mờ xa
Từng đêm đơn khe khẻ tiếng lòng ca
Bài ly biệt, xót xa tình yêu dấu!
Mấy mươi thu đắm chìm trong bể đáu
Vọng con thuyền thả dạo bến sông thương
Ôm tái tê, héo hắt mảnh trăng buồn
Bị che phủ, canh trường mờ vắng lặng…
Dòng thơ em như ngàn tia sợi nắng
Xuyên tim tôi trải ấm lại hồn xưa
Nghĩ có lẽ giờ đây cũng đủ vừa
Khép quyển sách bốn mùa… ghi nỗi nhớ
Từ trên xa vầng thanh còn sáng tỏ
Vẫn lung linh theo gió nhẹ đưa qua
Tiếng lao xao thoang thoảng nhịp sau nhà
Tròn tròn giọt sương pha dần chuyển động