Càng lớn, ngày Tết đối với mình càng trở nên bình thường mà không phải là một điều gì đó chờ mong như lúc còn nhỏ: Chờ được mặc quần áo mới, chờ được cầm trên tay những bao lì xì đỏ thẫm rồi lén la lén lút mở ra xem bên trong được bao nhiêu tiền. Ở quê mình, cụ thể là xóm mình, những ngày cận Tết loáng thoáng vài ba nhà trang trí cây mai bằng lồng đèn treo lủng lẳng trên cành, đèn chớp quấn quanh thân mai, câu đối đỏ ở hai bên cửa nhà.. Cái Tết không khác với ngày thường mấy là bao, đối với mình là vậy. Nếu nói sự khác biệt, có lẽ là việc mọi người đổ xô đi sắm kẹo bánh cho ngày Tết, các gian hàng bày ra ngoài lòng đường để đủ không gian bày biện quà bánh, những trại hoa kiểng được dựng ngoài con đường đối diện trung tâm hành chính..
Mặc dù không liên quan đến chủ đề lắm nhưng mình muốn chia sẻ câu chuyện ngày Tết của mười hai năm về trước. Thời ấy, mình đang học lớp 3 cũng không có thói quen viết nhật ký, vậy là mình đã bỏ lỡ kha khá sự kiện trong đời. Tuy nhiên, cái Tết năm ấy vẫn in sâu trong trí nhớ của mình cho đến hiện tại. Mình vẫn còn nhớ, lúc đó là ngày Giao thừa. Mẹ mình trước đó một tuần đã chuẩn bị vô vàn bánh kẹo, rất nhiều và đa dạng. Chiều hôm đó, mình và chị mình lần lượt được mẹ gội đầu với mục đích rửa trôi những điều không tốt của năm cũ bám trên đầu (cười). Sau khi tắm rửa và thay đồ mới, mình lon ton khắp xóm cùng em họ để vui chơi. Lâu lắm rồi cũng không nhớ lúc đó là chơi gì, mục đích là mong trời mau mau tối để đón đêm Giao thừa.
Mình và chị nằm trên võng, cố căng mắt để thức đón đêm Giao thừa trong khi cha mẹ và những người lớn khác đã ngủ say. Hai chị em ngồi xem phim hoạt hình báo hồng bằng đầu đĩa DVD, buồn ngủ đến mức dù tai vẫn nghe âm thanh phát ra từ hai cặp loa nhưng hai mắt đã díu lại lúc nào không biết. Khi mình lần nữa mở mắt, xem vội đồng hồ treo tường thì chỉ mới mười giờ hơn. Mình hào hứng đi kêu cha mẹ dậy, đánh thức chị mình đã ngủ quên tự khi nào. Hai chị em đi ra ngoài sau rửa mặt cho tỉnh táo rồi đi loanh quanh nhà để không phải ngủ quên. Hàng xóm quanh nhà mình đã lục tục dậy để nhóm lửa nấu nước sôi châm trà cúng, rồi tận dụng lửa than từ bếp để nướng bánh phồng, bánh tráng mè. Mình và em họ nhanh chân chạy xuống nhà bếp của ông bà ngoại bất chấp cái se se lạnh của đêm muộn. Trong lòng đứa nào cũng tràn ngập chờ mong mình sẽ được nhìn ông bà tự tay nướng bánh phồng để cúng mâm giao thừa.
Ngồi bên bếp lửa hồng, ông bà ngoại đã nướng sẵn vài cái. Tụi mình chăm chú nhìn động tác tay ông thuần thục gắp bánh trở qua trở lại để bánh không bị khét. Bà ngoại thì bày bánh kẹo sẵn lên dĩa, châm trà vào bình rồi xếp gọn vào mâm. Xong xuôi, mình cùng em họ phụ ông bà bưng mâm cúng lên nhà trên để chuẩn bị đúng mười hai giờ sẽ tiến hành cúng lễ. Khi đồng hồ điểm đúng mười hai giờ, nhà nhà người người đã bày biện xong mâm cúng. Họ ăn mặc quần áo chỉnh tề, thắp nhang đứng trước bàn thờ Cửu huyền, bàn thờ Phật, bàn Thông thiên lẩm bẩm vái cúng, cầu nguyện cho năm mới mọi điều suôn sẻ.
Trong lúc này, phía bên kia sông, thấp thoáng sau những cây bạch đàn to lớn và vô số lùm cây cao cao tiếng pháo bông nổi lên bốn phía. Trẻ con trong xóm kéo nhau ra đường đứng xem pháo bông, mình và em họ cũng chạy dọc con đường nhằm muốn tìm chỗ nào dễ xem nhất. Pháo bông bắn liên tục với muôn vàn hình dáng, ban đầu nó thấp lè tè nên chỉ nghe tiếng mà không thấy hình nhưng được vài phút sau, pháo bông ngày một cao mãi, cao mãi và ánh vào những đôi mắt đen láy, tròn xoe của những đứa con nít. Hòa chung âm thanh bắn pháo, nhà nào có dàn amply xịn xò sẽ phát nhạc Tết bằng những chiếc đĩa DVD nhạc xuân.
Pháo bông tan, nhang cũng gần tàn. Mọi người lấy nhang ra và cắm ở một góc đất. Trẻ con chỉ chờ đến lúc này để nhanh tay chọn lấy những quà bánh yêu thích của mình. Mình cũng vậy, mình ăn dưa hấu, ăn bánh phồng giòn giòn và bánh Chocopie, thêm vài gói thạch rau câu và nốc thêm một ly trà đắng là no bụng. Mặc dù không muốn ngủ nhưng cơ thể mình đã chịu không nổi và kháng nghị từ nãy đến giờ. Mình lên giường, nhắm mắt ngủ một cách ngon lành. Loáng thoáng bên tai mình là những tiếng khui bia lon, tiếng hò dô của những cánh đàn ông trong xóm, tiếng nhạc Tết lúc xa lúc gần ru mình chìm sâu vào những cơn mơ sắp sửa tiến đến.