Tang Thi Vương Xuyên Không - Trang Quế Chi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Trang Quế Chi, 19 Tháng một 2019.

  1. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 30:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lam Tố có sức sáng tạo cao và xa như thế cũng là nhờ Lôi Ái dùng tinh thần lực gieo vào não bộ cậu ta ý tưởng quái vật ăn thịt người, còn hình ảnh sống động được Lôi Ái lấy ý tưởng từ tang thi cấp ba thời mạt thế.

    Hình ảnh đó kéo dài không quá một phút nhưng cũng đủ sức khiến cho thánh kén ăn Lam Tố gạt toàn bộ thịt sang một bên để ăn chay.

    Lam tổng và Lam phu nhân đương nhiên rất vừa lòng với biểu hiện của hai đứa con mình. Lam Á không hề mặt nhăn kiểu khó ở khi ngồi vào bàn, cho dù từ khi xuất viện đến nay, Lam Á nghỉ học và cúp học hơi nhiều nhưng không sao, dù gì cũng gả đi làm vợ người ta, học nhiều làm gì.

    Quan trọng hơn là con trai ngoan Lam Tố của họ hôm nay ăn rau rất nhiệt tình, không hề tỏ ra kén ăn.

    Lôi Ái vừa nuốt xong miếng thịt cuối cùng, toan đứng dậy thì Lam phu nhân gọi lại nhắc khéo

    - Lam Á, dù sao thời gian này con cũng ít muốn học tập, ở nhà mãi không thấy chán à con. Hay con thử tới lớp vẽ cho khuây khỏa đi.

    Lôi Ái trong lòng nghĩ thầm, có mà bà không muốn mất mặt với người bạn quý tộc thiên tài hội họa của mình thì có.

    Đáp ứng qua loa, Lôi Ái trở về phòng. Lôi Ái khóa cửa lại, nằm trên giường luân chuyển dị năng khắp cơ thể. Đúng hai giờ rưỡi sau, Lôi Ái rời giường bởi vì có sáu người đang tới phòng cô, cũng chẳng phải ai xa lạ, đó là Liêu Quân Ngạo, Lam Tố cùng bốn tay vệ sĩ.

    Lôi Ái lại chợt nhớ đến lúc cô vừa xuyên qua thân thể này không lâu, cha mẹ Lam Á có cử bốn tay vệ sĩ này giám sát cô. Tuy rằng cô có thể dùng tinh thần lực tạo ảo cảnh cho bọn họ để chính mình làm chuyện khác nhưng lúc ấy cô lại chẳng nghĩ ra phải làm gì tiếp theo nên vẫn cứ để họ theo đuôi, ngay cả hạ tinh thần lực để thôi miên tẩy não bốn người họ cô cũng lười.

    Về phần đám du côn ngoài đường và lưu manh trong trường, Lôi Ái lười muốn thôi miên tẩy não vì như vậy tuy chúng sẽ trung thành tuyệt đối nhưng mà không có kẻ phản loạn thì chẳng còn gì thú vị nữa với cả cô cũng không có được cơ hội vận động chân tay

    Lôi Ái bước ra ngoài để tài xế đưa đến trung tâm, người dạy Lôi Ái là một người thiên tài hội họa cũng là bạn danh nghĩa của Lam phu nhân.

    Về phần sáu cái đuôi đằng sau. Liêu Quân Ngạo đi cùng do bên Liêu gia hạ chỉ thị cho hắn phải đi theo, còn Lam Tố do rảnh rỗi sinh nông nổi nên dẫn theo bốn người khác quyết tâm đi làm cái đuôi.

    Đến trung tâm, Lôi Ái theo trí nhớ của Lam Á tìm đến phòng học, còn những người phía sau lần đầu đến đây, Lôi Ái không quan tâm giống như họ vốn không hề tồn tại. Lôi Ái có khuôn mặt lúc nào cũng trưng ra vẻ mặt không cảm xúc, cũng không phải cô mặt liệt hay muốn làm màu. Tất cả chỉ vì Lôi Ái lười muốn biểu thị cảm xúc mà thôi. Vừa hay Lam Á cũng thường xuyên trưng ra bản mặt không cảm xúc nên bà Nhạn Hồng cũng chẳng hiếm lạ gì.

    Nhạn Hồng chính là chủ trung tâm này kiêm là một trong những giảng viên ở đây, bà cũng chính là bạn danh nghĩa với Lam phu nhân.

    Lôi Ái bước vào phòng học, đứng trước giá vẽ đang dang dở của Lam Á. Khi vẽ bức tranh này, Lam Á tuy đã trở thành phần tử có xu hướng phản xã hội nhưng nội tâm lại vẫn luôn nuôi hi vọng về một tương lai mới. Cho nên bức tranh chủ đề về tận thế này cũng không diễn tả hết được thông điệp mà Lam Á muốn

    Lôi Ái cầm cọ vẽ lên, hai màu đen, đỏ làm chủ đạo đè lên bức tranh đang dang dở của Lam Á, mỗi nét màu, Lôi Ái đều sử dụng một chút tinh thần lực ám chỉ lên nó.

    Vì vậy bức tranh hoàn thành khá nhanh, bà Nhạn Hồng đứng bên cạnh cứ dán mắt về phía bức tranh. Tuy rằng nét vẽ của Lôi Ái không quá tốt như Lam Á nhưng vì bức tranh này đã bị Lôi Ái hạ tinh thần lực ám chỉ vào mỗi nét vẽ, người ta nhìn liếc qua một lần sẽ không nhịn được mà nghĩ đến chết chóc và hủy diệt, nhìn lâu hơn một chút còn có thể "nghe" thấy những tiếng gào thét trong tột độ của sự tuyệt vọng.

    Bức tranh này sẽ tạo ra cảm giác sợ hãi cho người xem, nhưng hiển nhiên bà Nhạn Hồng là ngoại lệ, không những không bị dọa lui như Liêu Quân Ngạo, Lam Tố, bốn tay vệ sĩ và các học viên xem tranh, bà Nhạn Hồng còn rất tỉnh táo để khen bức tranh có hồn. Bà Nhạn Hồng thậm chí còn rất bình tĩnh hỏi Lôi Ái có muốn bán đấu giá bức tranh này không.

    Lôi tự hỏi, bà Nhạn Hồng bình tĩnh như vậy là do đột biến gien hay vì bà là người có suy nghĩ khác với số đông. Đáp án là vế sau, không những chỉ một mình bà có suy nghĩ khác với đám đông mà còn khá nhiều người bạn của bà Nhạn Hồng cũng vậy.

    Mới đầu giờ chiều, Lôi Ái lại không muốn ngồi chết dí ở trung tâm này nên nhanh chóng đồng ý bán bức tranh. Bà Nhạn Hồng chụp ảnh bức tranh rồi ra ngoài gọi điện thoại, không biết là cho những ai.
     
  2. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 31:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi bà quay trở lại phấn khởi nói rằng trong hai tiếng nữa buổi đấu giá sẽ được bắt đầu. Lôi Ái cũng chẳng ngờ hiệu suất của bà lại nhanh đến vậy, cũng phải sánh bằng tốc độ con người khi xây dựng căn cứ thời đầu mạt thế. Nhưng hai tiếng nói chậm thì không chậm nhưng nói nhanh cũng chẳng nhanh. Lôi Ái buồn chán dùng cọ vẽ tạo ra một bức tranh mới, cũng dùng chủ đề tận thế, hai màu chủ đạo đen đỏ và không thể thiếu tinh thần lực ám chỉ. Nhưng thời gian Lôi Ái hoàn thành bức tranh đó cũng chẳng quá bốn mươi phút. Chán chường, cô lại không có tiền đồ, moi điện thoại ra nghịch.

    Bà Nhạn Hồng rất vừa lòng với tài năng của Lam Á khi cô vẽ ra được cái hồn của tranh mạnh mẽ hơn tất cả các học viên của bà. Tuy rằng nét vẽ của Lam Á không trau chuốt từng chi tiết nhỏ xíu như trước đây nhưng dường như nét vẽ phóng khoáng tùy ý ấy lại khiến linh hồn của bức tranh lại rất rõ ràng, sự thay đổi phong cách này thật sự quá tốt, quá tuyệt vời.

    Với người bình thường, chắc chắn họ sẽ mua lại bức tranh rồi bán lại với giá cao hơn nhưng bà Nhạn Hồng lại khác, vì bà chẳng thiếu chút tiền ấy. Nên bà đã đưa ra quyết định muốn giúp Lam Á bán đấu giá bức tranh này. Thứ nhất để trung tâm của bà sẽ nổi tiếng hơn, thứ hai là Lam Á có thể kiếm thêm thu nhập từ vẽ tranh và quen biết nhiều hơn với những người có chất nghệ thuật giống như Lam Á.

    Bà Nhạn Hồng chỉ cho rằng bản thân đã làm được việc thể hiện đẳng cấp quý bà của mình nhưng lại quên mất một điều, tranh của Lôi Ái rất kén người xem và thưởng thức vì nó liên quan đến chết chóc, nội dung quá u ám và có tính chất thách thức giới hạn chịu đựng của thần kinh con người. Vậy nên muốn "thưởng thức" tranh của Lôi Ái thì người thưởng thức nhất định phải có thần kinh thép. Cũng may những người bà Nhạn Hồng gọi đến toàn là những người bạn có lối tư duy nghệ thuật giống như bà.

    Hai tiếng qua đi, Lôi Ái được bà Nhạn Hồng dẫn đến phòng đấu giá trong trung tâm của bà

    Lôi Ái: "..."

    Lôi Ái tự hỏi đây là trung tâm mỹ thuật hay là trung tâm cho thuê mặt bằng đấu giá.

    Đáp án là cả hai.

    Hai bức tranh của Lôi Ái đều được đóng khung chuyển đến sân khấu ngay tức thì. Lúc này đã và đang có người đến, về sau con số chốt lại ở hai mươi ba người. Về những người không đến được, họ đấu giá online.

    Cả hai bức tranh của Lôi Ái đều được trưng ra, bà Nhạn Hồng còn chưa kịp lên tiếng mở đầu buổi đấu giá đã có một ông chú trung niên lên án bà với chất giọng đề cao lên tận 200 decibel, cho nên dù không cầm micro nhưng giọng ông chú vẫn ngân vang khắp phòng đấu giá.

    - Nhạn Hồng, có tận hai tuyệt tác mà sao bà nói là có một bức tranh hả?

    Bà Nhạn Hồng tỉnh bơ đáp lại

    - Tôi nói là 'có bức tranh về chủ đề tận thế' chứ có nói là bao nhiêu bức đâu.

    Ông chú: "..." đúng là bà ta có nói như thế thật

    Vừa lúc này, cánh cửa bật mở, lộ ra một thanh niên và một thiếu niên bước vào. Thiếu niên tên là Diệp Song, thanh niên đi cùng có khuôn mặt giống đến sáu phần với cậu ta.

    Lôi Ái không bất ngờ nhưng cô lại không hiểu tại sao Diệp Song có hứng thú với tranh về sự chết chóc mà đến buổi đấu giá này.

    Mà Diệp Song đã xuất hiện, mà lại còn gặp mặt Liêu Quân Ngạo thì kết quả phải bốp chát vả mặt nhau vài câu mới gọi là bình thường

    - Ôi chao! Liêu đại thiếu cũng đến buổi đấu giá này sao?

    - Thế Diệp thiếu gia đến được sao tôi không đến được?

    - Ôi chao! Liêu đại thiếu nói thế là ý gì? Nơi này chỉ chứa những người hiểu về nghệ thuật hội họa thôi.

    - Vậy Diệp thiếu đây có thể tạo ra được một tác phẩm hội họa nào không mà nói như vậy?

    - Tôi thừa nhận tôi không tạo ra được nhưng tôi biết thưởng thức vẻ đẹp đó. Còn Liêu đại thiếu thì sao? Chắc không thể đứng vững trước bức tranh đó nổi một phút chứ nói gì đến việc còn tâm trạng mà thưởng thức, nhỉ?

    Liêu Quân Ngạo nghẹn họng, hắn thật sự không có cái năng khiếu thưởng thức bức tranh khủng bố như vậy.

    Trận đấu võ mồm mở màn cho buổi đấu giá kết thúc buổi chiến thắng vang dội nghiêng về phía Diệp Song.

    Bà Nhạn Hồng bắt đầu màn đấu giá.

    Các mức giá liên tục được nâng cao. Mà gay cấn nhất là Diệp Song và ông chú ồn ào ban đầu, cứ cậu lên một giá thì tôi lên một giá, ông lên một giá thì tôi lên thêm giá nữa. Không ai chịu thua ai. Diệp Song tuy bình tĩnh nhưng trong lòng lại hơi nóng nảy bởi con số đang bắt đầu chạm đến "giới hạn chi trả" của cậu ta. Diệp Song căn bản có khả năng đưa ra thêm một con số không đằng sau mức giá chứ đừng nói là một vài giá. Đó là với điều kiện hôm nay hắn đi một mình, hắn mới dám chi.

    Hôm nay cố tình lại dẫn anh trai hắn là Diệp Từ Giang đi cùng, Diệp Song hắn còn muốn diễn tốt vai em trai ngoan lắm.
     
  3. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 32:

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Sói bạcChipi thích bài này.
  4. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 33:

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Sói bạcChipi thích bài này.
  5. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 34:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không gian thăng cấp của Lôi Ái thì chỉ cần ở trong không gian của mình, Lôi Ái chính là thần. Điều chỉnh thời gian chỉ là vấn đề ý muốn. Chỉnh cho một ngày trong không gian bằng một giờ ở hiện tại, Lôi Ái tiến vào không gian mười ngày thì bên ngoài cũng chỉ mới trôi qua mười giờ đồng hồ.

    Bình tĩnh thay đổi quần áo, Lôi Ái ra khỏi không gian bước xuống lầu ăn sáng như không có chuyện gì xảy ra.

    Người ta nói trời đánh tránh miếng ăn. Ngụ ý có chuyện gì cũng đừng đưa lên bàn ăn. Nhưng hiển nhiên Lam phu nhân lại không phải kiểu người như vậy. Lôi Ái vừa ngồi xuống thì Lam phu nhân đã bắt đầu hỏi về tung tích của hai số tiền bán tranh. Nhìn Lam Tố đang nhếch mép cười đểu bên cạnh, dùng đầu gối cũng biết ai giật dây Lam phu nhân. Lôi Ái lại chỉ nói toàn bộ số tiền đã được trực tiếp chuyển đến quỹ từ thiện rồi.

    Lam Tố uất ức nhìn Lôi Ái, Lam phu nhân bực bội không có chỗ xả liền quay qua nhíu mày nhìn Lam tổng, Lam tổng liền lên giọng hỏi tại sao cô lại để hai người đó chuyển tiền trực tiếp đến quỹ từ thiện. Lôi Ái ứng phó bằng một lý do rất đơn giản đó là thẻ đã bị khóa, căn bản không thể xài tiền, vậy chi bằng cho đi.

    Nhanh chóng kết thúc bữa ăn, Lôi Ái bước ra xe để lại bốn người. Lam Tố chu mỏ quay qua nũng dịu với Lam tổng và Lam phu nhân.

    - Cha! Chẳng lẽ cứ vậy cho qua?

    Lam tổng nhăn mày

    - Khóa thẻ ATM của Lam Á là do con cật lực đề nghị, bây giờ tiền bay mất thì trách ai được.

    Làm nũng với Lam tổng thất bại, Lam Tố quay qua nắm cánh tay của Lam phu nhân nhõng nhẽo.

    - Mẹ!

    Lam phu nhân thở dài, nhìn ánh mắt ngập nước của Lam Tố rồi nhẹ nhàng khuyên bảo

    - Lam Tố, cần gì so đo với Lam Á, nhà chúng ta đâu thiếu chút tiền ấy.

    Nói đoạn Lam phu nhân lấy điện thoại ra, chỉ trong một phút đã chuyển cho Lam Tố số tiền gấp đôi số tiền bán tranh của Lam Á. Lam Tố nhận được tiền nhưng vẫn buồn bực. Cái mà cậu ta muốn là cha mẹ làm khó Lam Á, chứ đâu phải cậu ta muốn số tiền này. Lam Tố chợt nghĩ đến Liêu Quân Ngạo, tuy hắn là khách nhưng địa vị trong nhà này lại không nhỏ. Lam Tố ánh mắt long lanh quay qua Liêu Quân Ngạo tìm sự trợ giúp, bởi chỉ cần Liêu Quân Ngạo lên tiếng thì đảm bảo cha mẹ không làm khó cũng sẽ mắng chửi Lam Á thật lâu. Nhưng kế hoạch tưởng chừng tốt đẹp của Lam Tố lại không thể thực hiện vì trong lúc cậu ta cáu kỉnh thì Liêu Quân Ngạo đã ăn xong và lễ phép chào Lam phu nhân và Lam tổng để đi học từ mấy phút trước.

    Liêu Quân Ngạo và Lôi Ái vẫn bảo trì im lặng cho tới khi đến cổng trường. Liêu Quân Ngạo xuống xe trước, trên vai là chiếc cặp. Rút kinh nghiệm mấy lần trước, hắn không dám đưa cặp cho Lam Á nữa. Bởi hắn mất mặt tại cổng trường cũng đủ lắm rồi. Nhưng hôm nay hắn không muốn mất mặt thì có nghĩa những người khác không muốn hắn mất mặt.

    Có lẽ từ khi Lam Á mất kiểm soát đã khiến cho Liêu Quân Ngạo mất mặt nên không ít người tụ lại cổng trường chờ hắn và Lam Á đến để xem kịch vui. Hôm nay cũng không ngoại lệ. Có khác cũng chỉ là có thêm người đang ở vị trí quần chúng muốn làm nhân vật chính mà thôi.

    Ngoại trừ Diệp Song luôn nằm vùng chờ cơ hội để châm chọc Liêu Quân Ngạo thì hôm nay có thêm Phan Sen Trà.

    Sáng nay nàng vẫn mặc bộ đồ đồng phục sát người phô bày sự quyến rũ ba vòng. Nhưng có khác ở đôi giày thể thao thay cho giày búp bê như hằng ngày. Mái tóc nàng được cột kiểu đuôi ngựa vừa trẻ trung lại năng động thay cho việc thả tóc đầy thùy mị. Nàng hôm nay trang điểm chỉ khác ở chỗ đôi môi có màu đỏ tươi đầy nổi bật và quyến rũ thay cho kiểu son hồng nhẹ nhàng hằng ngày. Nàng cũng kẻ lại đuôi mắt cho sắc sảo hơn, tạo hiệu ứng nhấn mạnh vào đôi mắt to lúng liếng của nàng.

    Phan Sen Trà ăn vận như vậy vì nàng muốn thay đổi hình tượng từ ngây thơ trong sáng sang ngây thơ trong sáng nhưng vẫn quyến rũ đầy mê hoặc. Và nàng cho rằng thay đổi hình tượng chính là điều tốt để gây ấn tượng với crush và quan trọng hơn cả, nàng muốn thể hiện cho Lam Á biết nàng ăn mặc rất sành điệu và xinh đẹp hơn Lam Á. Nàng cũng muốn bước ra khỏi quần chúng để mọi người biết nàng mới là nữ chính ngôn tình, Lam Á chỉ là nữ phụ không hơn không kém nhưng Phan Sen Trà nàng cũng không ngu ngốc mà chạy ra ngay bây giờ. Bởi vì nàng nhìn thấy Diệp Song cũng đang đứng lẫn trong một đám quần chúng. Lần trước nàng đánh phủ đầu Lam Á thì bị mấy câu nói của Diệp Song khiến cho nàng và cả Quân Ngạo đều biến thành trò cười.

    Phan Sen Trà cho rằng Diệp Song là thế lực chống lưng của Lam Á. Quả nhiên Lam Á là nữ phụ là thứ đáng ghét nhất, chỉ có nàng là ngây thơ trong sáng lương thiện và là người duy nhất xứng với Quân Ngạo.

    Người ta nói diêm vương dễ chọc, tiểu quỷ khó chơi, Phan Sen Trà nàng mới không ngu ngốc đánh phủ đầu Lam Á tại đây để tên tiểu quỷ Diệp Song phá hoại kế hoạch tốt đẹp của nàng đâu.
     
  6. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 35:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bước vào lớp học, Phan Sen Trà cũng xuất hiện ngay tầm mắt của Lôi Ái, Liêu Quân Ngạo và Diệp Song.

    Cả lớp bất ngờ.

    Lôi Ái hơi nhướng mày rồi cười nhạt. Phan Sen Trà và Liêu Quân Ngạo cũng có thể coi như "trời sinh một đôi đất tạo một cặp", dẫu sao cả hai đều ngu ngốc, ảo tưởng sức mạnh cùng kênh kiệu.

    Diệp Song cười thích thú. Phan Sen Trà đã đến đây thì có nghĩa những ngày tháng luyện giọng châm chọc Liêu Quân Ngạo của Diệp Song lại nhiều hơn, có vẻ câu "mỗi ngày đến trường là một ngày vui" là có thật.

    Chuyện là Phan Sen Trà vận dụng công thức 'nhất cự ly, nhì tốc độ' nên Phan Sen Trà quyết định chuyển vào cùng lớp với Liêu Quân Ngạo những tưởng có thể thuận tiện hơn trong quá trình tạo ra một mối tình đẹp giữa nàng và hắn.

    Trước tiên Phan Sen Trà học cùng lớp và ngồi cùng bàn với Liêu Quân Ngạo. Nàng đã có tìm hiểu trước rồi. Trong lớp hầu như toàn bộ chỗ ngồi đều kín trừ chỗ của Liêu Quân Ngạo và Lam Á. Mà chỗ của Lam Á lại ở cuối lớp do vấn đề chiều cao, nói trung thực thì Liêu Quân Ngạo thấp hơn Lam Á nửa cái đầu. Mà Phan Sen Trà nàng lại thấp hơn Liêu Quân Ngạo chừng một cái đầu. Kiểu gì rồi chủ nhiệm cũng sẽ xếp chỗ cho nàng ngồi cạnh Liêu Quân Ngạo.

    Và đúng như Phan Sen Trà suy tính, nàng cùng Liêu Quân Ngạo được ngồi chung chỗ. Nàng mới quay xuống vị trí cuối lớp, hòng muốn cười cợt trêu tức Lam Á thì trùng hợp cũng nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ cùng nụ cười giễu cợt của Lam Á.

    Phan Sen Trà mới nghĩ nữ phụ mãi là nữ phụ, nhìn nụ cười không tính là thân thiện kia của Lam Á cũng đủ biết Lam Á đang nghĩ mấy mưu hèn kế bẩn để hãm hại nàng cho xem. Nàng mới không ngu ngốc mà vướng vào đâu, mà nếu có bị vướng vào thì cuối cùng nàng cùng Liêu Quân Ngạo vẫn sẽ bên nhau như bao câu truyện ngôn tình khác. Nữ phụ như Lam Á kiểu gì rồi cũng không có kết quả tốt đẹp.

    Nghĩ như vậy, Phan Sen Trà lại nở nụ cười đắc ý mà quay lên phía trên. Cả buổi học nàng luôn nhân lúc giáo viên khác chú ý mà luôn cố gắng thả thính Liêu Quân Ngạo. Nào là vô tình chạm tay, nào là nói một vài mẩu chuyện vụn vặt, nào là cười duyên với Liêu Quân Ngạo..

    Phan Sen Trà tự cho mình là người thông minh khi nghĩ ra chủ ý rất hay. Bởi vì nàng vừa có thể từng bước tán tỉnh Liêu Quân Ngạo vừa có thể chọc tức Lam Á ngồi đằng sau.

    Nhân lúc giáo viên đang ghi lên bảng, Phan Sen Trà quay xuống nhìn Lam Á xem nữ phụ trong cuộc tình của nàng và Liêu Quân Ngạo đang có phản ứng gì thì sự thật lại phũ phàng nhồi vào mắt nàng hình ảnh trống huơ trống hoắc của bàn cuối. Phan Sen Trà tuy không thể trực tiếp khiêu khích chọc tức Lam Á nhưng nàng cũng vui vẻ vì tin chắc nữ phụ đã quá đau lòng mà cúp học để tìm chỗ nào đó khóc tu tu rồi. Nữ phụ mà yếu đuối như vậy thì ngày Lam Á bị hất ra ngoài lề cũng rất nhanh thôi.

    Lôi Ái cúp học hiện đang ở con hẻm thu phục thêm một nhóm bảo kê, nhưng nhóm này khá lỳ, không dễ bảo như nhóm đầu tiên chỉ cần bạo lực là có thể thu phục. Bởi vì nhóm bảo kê này trực thuộc một tổ chức tín dụng đen, nói thẳng ra là có chỗ dựa lớn.

    Lôi Ái không thích thôi miên thuộc hạ tương lai của mình vì như vậy sẽ không có cái gọi là 'không lường trước', không có gì vui. Nhưng bây giờ chúng không chịu trở thành đàn em của cô thì cô đành để chúng trung thành tuyệt đối với cô vậy.

    - Bọn bay nhìn vào mắt tao.

    Thực ra Lôi Ái có thể âm thầm dùng tinh thần lực ám chỉ để khiến cho đám người này trung thành với cô, căn bản không cần cái hành động nhìn vào mắt của nạn nhân. Còn hành động bây giờ chỉ để che mắt bọn đàn em.

    Vốn Lôi Ái hoàn toàn có thể dùng tinh thần lực tạo ảo cảnh hoặc tấn công vào não thay đổi trí nhớ của chúng. Nhưng hiện tại Lôi Ái chỉ muốn tinh thần lực của mình dùng để cải tạo cái thân thể yếu đuối này.

    Với dị năng đạt siêu việt, tinh thần lực của Lôi Ái cũng đã tăng trưởng theo cùng cấp độ siêu việt. Lôi Ái không ngại tiêu hao chút xíu tinh thần lực đó nhưng nếu dùng tinh thần lực quá nhiều thì sẽ tăng thêm gánh nặng cho cơ thể hiện tại và dẫn đến mệt mỏi, đặc biệt vào khi cải tạo thân thể lại càng mệt hơn.

    Nếu Lôi Ái có dị năng tinh thần lực thì cô sẽ không cần một lực lượng tinh thần lực lớn để thôi miên con người. Nhưng sự thật tinh thần lực của Lôi Ái chính là sinh ra và song hành cùng dị năng cho nên tinh thần lực của cô không thể linh hoạt như dị năng tinh thần lực và mỗi khi cô dùng tinh thần lực vào một việc gì đó cũng sẽ phải tốn một lực lượng dị năng lớn hơn rất nhiều so với người sở hữu dị năng tinh thần lực. Cho dù là như vậy, với dị năng đạt cấp siêu việt mà nói, Lôi Ái không hề lo lắng việc dị năng cạn kiệt.

    * * *

    Tín dụng đen: Hình thức cho vay nặng lãi.
     
  7. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 36:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Còn hiện tại Lôi Ái đang tạm thời bị hạn chế sức mạnh do thân thể chưa thích hợp để sử dụng một lực lượng sức mạnh lớn. Có sức mạnh mà không thể tùy tiện xài, cảm giác này chưa bao giờ là tốt.

    Đám đàn em mới nhanh chóng nhận Lôi Ái thành chủ nhân. Hoạt động và suy nghĩ hằng ngày của chúng vẫn không thay đổi nhưng chúng sẽ luôn trung thành với Lôi Ái.

    Đám đàn em Lôi Ái thu lúc đầu nhìn thấy cảnh tượng cô một lần thôi miên hết hơn hai mươi người thì ngạc nhiên không thôi. Trong lòng tự cảm thấy chính mình may mắn khi không ngoan cố như đồng nghiệp mới.

    Lôi Ái sai đàn em mới tìm kiếm những thành viên còn lại của tổ chức tín dụng đen, đi đến đâu cô hạ ám chỉ tinh thần lực thôi miên đến đó, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã thu phục thêm vài chục người, trong đó có thành viên lâu năm, lão đại của tổ chức tín dụng đen này. Và cũng cùng buổi sáng hôm đó, tổ chức tín dụng đen đã đưa cho Lôi Ái số tiền mặt ăn chia khá lớn, có lẽ chiếm đến ba phần lợi nhuận của chúng.

    Nhìn chỗ tiền này Lôi Ái hơi nhíu mày vì cô nhớ đến bọn đàn em thu phục ban đầu của cô còn chưa đưa ra cái gì đâu. Một tên trong đám đàn em nhanh chóng thấy được ánh mắt không bình thường của Lôi Ái, lập tức bước ra nói

    - Bọn em chỉ là bảo kê nhỏ thôi, vài ngày nữa mới thu tiền.

    Lôi Ái gật đầu coi như đã biết. Giải tán đám đàn em, Lôi Ái đi vào một con hẻm gần đó. Khuất mắt người lập tức dùng dị năng không gian truyền thống chính mình đến gần một cửa hàng nội thất để mua đồ gia dụng cho căn nhà trong không gian.

    Lôi Ái thật ra thích cướp hơn là xài tiền, chỉ cần cô dùng dị năng thì cũng không ai có thể phát hiện ra manh mối gì.

    Lôi Ái cũng không phải loại người tốt. Nếu Lôi Ái là người tốt, tâm địa thiện lương thì khi biến thành tang thi đã chẳng lập tức trở mặt với con người.

    Lần trước vào siêu thị mua đồ là theo thói quen của Lam Á, còn lần này là vì Lôi Ái không rõ chính mình đang cố không làm theo thói quen đã hình thành hơn năm mươi năm tại mạt thế hay do cái thứ gọi là lương tâm bỗng nhiên trỗi dậy, nhưng khả năng này chắc không cao đến vậy đi.

    Mạt thế buông xuống, ban đầu con người còn đối xử rất tốt với nhau. Càng về sau sự săn bắt của tang thi cùng với thiên tai liên tục giáng xuống khiến cho thức ăn và vật tư càng ngày càng khan hiếm. Lúc đó có người sẵn sàng đẩy người thân của mình vào chỗ chết chỉ để có được một túi thức ăn.

    Cũng có người có dùng tinh hạch để trao đổi vật tư và thức ăn nhưng chuyện này chỉ xảy ra tại các căn cứ. Còn bên ngoài căn cứ thì chuyện cướp đoạt là bình thường. Muốn sống tốt thì chỉ có thể mạnh lên.

    Lôi Ái đứng trước cửa hàng, trong lòng không biết tại sao chính mình lại muốn dùng tiền mua đồ trong khi có thể dùng dị năng để cướp vật tư tới tay trong im hơi lặng tiếng. Cũng có thể vì muốn làm "người" lần nữa. Cũng có thể khi cô nhìn thấy một nhà chủ cửa hàng khiến Lôi Ái nhớ đến gia đình mình, cũng có thể khi cô nhìn thấy con gái chủ cửa hàng khiến cô nhớ đến đứa cháu xấu số của mình.

    Mặc kệ cảm xúc không rõ ràng của mình, Lôi Ái bước vào cửa hàng bán đồ nội thất. Cửa hàng nội thất này Lôi Ái biết được khi đang tìm kiếm những nơi bán đồ nội thất có chất lượng. Review của khách hàng về nơi này rất tốt. Cửa hàng này không lớn, vì thế mà nhân viên cũng là người trong gia đình. Họ cũng không vì Lôi Ái có bộ dạng giống học sinh mà tỏ ra thiếu nhiệt tình khi giới thiệu từng món đồ từ bàn ghế tủ gỗ đến giường đệm..

    Lôi Ái lại chỉ cần lấp các chỗ trống ở căn nhà gỗ kiểu duplex trong không gian của mình. Cô chỉ cần hàng đảm bảo chất lượng và cảm thấy thích hợp, còn thương hiệu gì và có nổi hay không thì lại không muốn quan tâm. Đi qua một vòng cửa hàng, Lôi Ái chợt nhận ra cô chưa có một nhà kho nào để tạm chứa chỗ đồ nội thất này.

    Bây giờ dùng tinh thần lực tạo ảo cảnh cũng được thôi, nhưng Lôi Ái ngại cơ thể này mệt mỏi và trường hợp ảo cảnh dẫn đến ảo cảnh. Trong giây lát, cô đưa tay vào túi áo khoác móc ra một xấp tiền tầm hơn mười triệu đồng đưa cho chủ cửa hàng coi như đặt cọc.

    Lôi Ái không phải kiểu người dễ tin tưởng người khác, bởi vì so với người khác, cô nguyện tin tưởng chính mình hơn. Có lẽ ngoài đàn em tang thi ở thời mạt thế thì chẳng ai có thể khiến cô tin tưởng tuyệt đối. Nếu không phải dùng tinh thần lực âm thầm quét qua một lượt về quá khứ bán hàng của người này và biết người này chưa bao giờ gian lận thì cô cũng chẳng đưa tiền làm gì.

    Tuy rằng số tiền này không phải cô kiếm được và Lôi Ái đã sống tại nơi tiền không có giá trị như mạt thế nhưng mà cô cũng không muốn tiền đặt sai chỗ.
     
  8. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 37:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bước ra góc khuất cạnh cửa hàng, Lôi Ái dùng không gian dị năng truyền thống mình trở về con hẻm lúc cô giải tán đàn em.

    Lúc Lôi Ái vừa rẽ vào con hẻm thì mấy đàn em của cô cũng đồng thời giải tán. Nhưng chỉ có mấy tên bị thu phục bởi vũ lực là thật sự đi còn mấy tên bị tinh thần lực ám chỉ thôi miên thì khác. Chúng cũng đã đi rồi nhưng mới đi khoảng hơn mười bước thì nhận ra cái con hẻm Lôi Ái bước vào là ngõ cụt nên chúng quay lại muốn đưa cô ra ngoài.

    Lôi Ái khiến chúng hoàn toàn trung thành với cô nhưng không phải là kiểu trung thành máy móc bảo một là một, hai là hai bởi vì kiểu trung thành đó chỉ xuất hiện khi người hạ tinh thần lực ám chỉ thuộc cấp bậc thấp và lực lượng tinh thần lực không cao. Và người bị ám chỉ nếu có một thần kinh chịu đựng tốt hoặc có một tâm lý vững vàng vẫn có thể thoát được loại tinh thần lực ám chỉ của dị năng cấp thấp. Tinh thần lực ám chỉ cấp thấp cũng chỉ có thể khống chế người bình thường và cũng rất dễ bị giải trừ nếu được giúp đỡ bởi một dị năng tinh thần lực cấp bậc cao hơn người hạ.

    Hạ tinh thần lực ám chỉ với một người bình thường khiến họ trung thành tuyệt đối và kính trọng mình nhưng không ảnh hưởng đến lối tư duy thì cần dị năng tinh thần lực tối thiểu cấp chín hoặc tinh thần lực của dị năng loại khác cấp mười trở lên. Lực lượng dị năng dùng để hạ tinh thần lực ám chỉ không cần nhiều nhưng cái quan trọng lại ở chỗ cấp bậc của dị năng phải cao. Tinh thần lực ám chỉ loại này cũng chỉ có thể hạ người không có dị năng hoặc người có dị năng tinh thần lực thấp hơn bốn cấp hoặc người sở hữu dị năng loại khác thấp hơn ba cấp. Và nó cũng có thể bị cởi bỏ bởi một dị năng tinh thần lực cấp cao hơn người hạ tinh thần lực một cấp.

    Việc từ dị năng cấp bậc thấp đến cấp cao là một chuyện, có thể đột phá các cấp cao để tiến tới đỉnh cấp là một chuyện, từ đỉnh cấp mà tiến tới siêu việt lại là một chuyện hoàn toàn khác.

    Lôi Ái tuy sợ tổn hại thân thể mà không dám điều động lực lượng dị năng quá cấp mười hậu kì nhưng để những người này trung thành với cô như tín ngưỡng lại chỉ cần sử dụng một lực lượng tinh thần lực nhỏ cùng với tư cách cấp bậc dị năng. Mà cấp bậc dị năng của Lôi Ái là siêu việt. Muốn phá bỏ tinh thần lực ám chỉ Lôi Ái hạ chỉ có thể là người có dị năng tinh thần lực cao hơn cô nhưng bây giờ cho dù có trở về mạt thế hay đến một dị giới khác cũng chưa chắc có thể tìm ra một dị năng giả tinh thần lực vượt qua ngưỡng siêu việt. Cũng có nghĩa ngoài Lôi Ái thì sẽ không còn ai có thể cởi bỏ được tinh thần lực ám chỉ mà cô hạ.

    Việc hạ tinh thần lực ám chỉ hoàn toàn không khó chỉ là huy động nhiều lần tinh thần lực ám chỉ sẽ khiến cơ thể hiện tại nhanh muốn mệt mỏi, cũng vì một lý do cô không phải là dị năng tinh thần lực nên làm những công việc không thuộc chuyên ngành cũng phải mất chút công phu hơn người ta.

    Đám đàn em rẽ vào con hẻm muốn gọi Lôi Ái ra khỏi ngõ cụt nhưng khi chúng bước vào lại không thấy chị đại của chúng đâu. Quả thực điều này khiến chúng cực kì hoang mang và lo lắng cho an toàn tính mạng của Lôi Ái. Mấy anh em tin tưởng vào bản lĩnh của chị đại nhưng chúng cũng không dám loại trừ một mớ những chuyện 'lỡ như', chúng liền lập tức chia ra tìm Lôi Ái ở các ngõ xung quanh, người thì đi tiếp vào ngõ cụt kia nhìn thử có thể tìm xem còn hay không còn dấu vết của cô để lại.

    Đang trong lúc cả nhóm tụ lại vì không tìm được Lôi Ái và đang định huy động anh em khác đi tìm chị đại bỗng dưng biến mất của chúng thì Lôi Ái đột ngột xuất hiện ngay cạnh chỗ tụm đầu bàn đối sách của chúng. Lôi Ái xuất hiện cũng khiến chúng bất ngờ nhưng rất nhanh chóng vẻ mặt kinh ngạc đã được thay thế bằng vui mừng.

    - Chị đại, chị xuất hiện lại rồi. Bọn em nãy giờ cứ lo mãi.

    Một đám vây quanh Lôi Ái bắt đầu vì lo lắng mà hỏi đông hỏi tây, chúng sợ cô lại biến mất không dấu vết.

    Trong số đó lại không ai để ý có một tên tuổi đời ngang Lam Á nhịn không được mà nhào đến ôm chân Lôi Ái khóc hu hu.

    Lôi Ái khá bất ngờ tại sao chúng chưa giải tán nhưng nghe qua loạt câu hỏi thăm cùng lo lắng, cô đã hiểu đại khái vì sao.

    Giải thích qua loa rằng đó là năng lực trời sinh cùng yêu cầu giữ bí mật, bọn đàn em hiển nhiên không hề nghi ngờ và thề tuyệt đối giữ bí mật. Ngay cả tên đang ôm chân cô cũng lập tức nín khóc mà thề thốt

    Lôi Ái: "..." cô có làm gì sai sót trong quá trình hạ tinh thần lực ám chỉ sao? Tại sao tất cả đều bình thường chỉ có tên này cảm xúc dạt dào quá vậy?

    Lặng lẽ dùng tinh thần lực quét qua não của hắn, Lôi Ái biết chính mình không hề phạm sai lầm trong quá trình hạ tinh thần lực ám chỉ mà do tên này có tâm lý hơi.. khác thường một tí. Cho nên Lôi Ái hạ tinh thần lực ám chỉ lên hắn cũng khiến hắn trung thành cao hơn người bình thường rất nhiều và độ trung thành của hắn thậm chí còn đạt đến độ giống như tín ngưỡng.
     
  9. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 38:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lôi Ái nhìn khóe mắt còn vương dòng nước mắt của hắn, không biết chính mình nghĩ đến cái gì bởi vì ý nghĩ kia vừa lóe lên đã vội vụt mất, cô không nắm bắt được. Nhưng hình ảnh của tên này lại khiến cô liên tưởng đến một chú chó bị chủ bỏ rơi. Lôi Ái hoàn toàn có thể thông qua tinh thần lực hoặc tinh thần lực ám chỉ cô đã hạ để đọc suy nghĩ cũng như quá khứ của người khác nhưng cô lười muốn sở hữu thêm một đoạn kí ức không phải của mình. Tên kia đã từng trải qua những chuyện gì, Lôi không muốn biết, cô chỉ biết rằng trong một vài giây nào đó cô đã vô thức đưa tay nhẹ xoa tóc hắn như an ủi.

    Lại nói Lôi Ái gặp mấy tên này cũng tốt, đỡ mất công cô tìm chúng. Cô cũng không quên nói chuyện mình cần một nhà kho hoặc khu chứa đồ tạm thời với mấy tên này.

    Thầm nghĩ nếu không có chỗ nào dùng để làm nhà kho tạm thì cô đành phải lại sử dụng tinh thần lực để tác động vào trí nhớ của người bên cửa hàng nội thất cũng như tạo một ảo cảnh diện nhỏ để đánh lừa camera thay vì ý định tạo một loạt ảo cảnh ban đầu. Bởi vì tạo ảo cảnh rất phiền phức, vì tạo cái này xong còn phải tạo ra một loạt các ảo cảnh khác để che dấu cho đầu tiên hoặc quyết đoán dùng nhiều lực lượng tinh thần lực để tạo ảo ảo cảnh diện rộng đánh lừa tất cả mọi người. Phiền phức không gì sánh kịp, bởi ảo cảnh chính là từ tinh thần lực cộng với sức tưởng tượng, ý muốn của người tạo ảo cảnh mà ra. Người tạo ảo cảnh cũng phải có một thần kinh vô cùng mạnh mẽ để có thể hoàn toàn kiểm soát được các yếu tố trong ảo cảnh, bởi vì người lạc trong ảo cảnh là bị lừa mọi giác quan từ đó ảnh hưởng đến suy nghĩ và phán đoán chứ không bị thao túng tâm lý và suy nghĩ. Muốn ảo cảnh hoàn hảo đương nhiên phải dùng nhiều lực lượng hơn nữa để thực thể hóa ảo cảnh đến mức đánh lừa được các thiết bị theo dõi.

    Cho nên nói ảo cảnh cũng không khác gì một tác phẩm nghệ thuật đánh lừa mọi giác quan của con người và ảo cảnh càng rộng thì lực lượng tinh thần lực phải sử dụng càng mạnh, cũng thể hiện trí tưởng tượng và tố chất kiểm soát của người tạo ảo cảnh càng cao.

    Việc tạo ảo cảnh diện rộng hay nhiều ảo cảnh chồng lên nhau, Lôi Ái hoàn toàn có khả năng làm được nhưng Lôi Ái không muốn tiêu tốn quá nhiều tinh thần lực cho những chuyện này bởi cô muốn dồn tinh thần lực vào cải tạo cơ thể hơn là khiến nó mệt mỏi.

    Cho nên chuyện gì có thể bớt sử dụng tinh thần lực thì cô sẽ bớt, chuyện gì có thể dùng dị năng giải quyết thay thì cô sẽ thay.

    Nghe xong vấn đề của Lôi Ái, bọn đàn em lập tức đề xuất một vài nơi. Lôi Ái nhận thấy có một nhà kho khá gần với cửa hàng nội thất kia hơn nên quyết định tạm sử dụng nó. Lấy điện thoại ra ghi địa chỉ, Lôi Ái dặn tên kia đến nhà kho đó trước chờ sẵn, cô định dùng dị năng không gian để truyền tống chính mình đi đến góc khuất cạnh cửa hàng thì một tên níu cánh tay cô lại muốn có cách liên lạc với cô. Có lẽ vì chuyện cô bỗng nhiên biến mất nên chúng cư xử vậy đi.

    Lôi Ái cho chúng số điện thoại cũng đồng thời lấy số điện thoại của chúng để tiện liên lạc. Về sau cô muốn tìm bọn hắn cũng không cần dùng tinh thần lực thăm dò khắp nơi.

    Lúc nãy cô vốn có thể từ trong cửa hàng nội thất phóng tinh thần lực để dò tìm tung tích bọn hắn nhưng như vậy phạm vi bán kính tìm kiếm lớn sẽ khiến tinh thần lực cần dùng cũng phải nhiều theo. Vậy nên Lôi Ái mới đến con hẻm này để thu hẹp phạm vi tìm kiếm cũng như tiết kiệm lực lượng tinh thần lực.

    Lôi Ái đã giải thích chuyện mình biến mất trước là tự cô làm thế nên lần này cô cũng không che dấu mà dùng dị năng không gian truyền thống chính mình đến góc khuất cạnh cửa hàng nội thất.

    Bọn đàn em thấy cô biến mất cũng không còn lo lắng như ban đầu mà chỉ bình thản tiếp nhận cùng giải tán và làm việc như mọi ngày. Chỉ có tên được chỉ điểm vội chạy đến nhà kho mở cửa chờ Lôi Ái.

    Nhà kho này vốn là một xưởng sản xuất của một xưởng sản xuất nhỏ nhưng chủ nơi này nghiện bài bạc nặng nên của cải rất nhanh liền tiêu hết. Đã thế chuyện làm ăn lại ngày càng khó khăn vì càng ngày càng xuất hiện nhiều đối thủ cạnh tranh. Xưởng sản xuất cuối cùng phải đóng cửa.

    Máu cờ bạc đã thấm vào xương tủy, chủ nơi này mặc kệ tất cả mà vẫn lao đầu vào bài bạc, cuối cùng dính đến tín dụng đen và nhà xưởng trở thành thứ gán nợ.

    Sau khi có nhà xưởng bỏ phế này, nhóm tín dụng đen có cải tạo muốn bán lại nhưng chưa ai mua nên tạm thời dùng như nhà kho cho thuê. Hiện tại lại tiện nghi cho Lôi Ái.

    Ở cửa hàng nội thất, ngoài những món đồ đã chọn từ trước, Lôi Ái chọn thêm không ít món đồ.
     
  10. Trang Quế Chi

    Bài viết:
    1
    Chương 39:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đưa phần tiền mặt còn lại cho chủ cửa hàng, những món đồ Lôi Ái chọn cũng được chuyển lên xe tải ngay lập tức.

    Hàng nhiều, cửa hàng phải chở đến bốn lượt mới vận chuyển hết toàn bộ hàng hóa Lôi Ái mua. Đi đi về về bốn chuyến như vậy nhưng nào có than vãn, gặp được khách vip lại bán được nhiều hàng thì có ai không vui. Tuy hai thanh niên lái xe có thắc mắc tại sao địa chỉ lại là một căn nhà kho, nhưng gặp được người chờ sẵn đón họ, họ cũng không muốn quan tâm mục đích của vị khách vip kia là gì. Tiền của người ta mà, người ta làm gì thì kệ họ, bản thân mình bán hàng thì lo bán hàng là được.

    Lôi Ái đi cùng chuyến xe chở hàng cuối cùng đến nhà kho. Đợi cho xe tải khuất bóng, Lôi Ái bảo tên đàn em đóng cửa nhà kho lại và bật đèn lên.

    Lôi Ái lấy ra một cái ghế ngồi xuống rồi ra lệnh cho tên kia tháo hết bọc bên ngoài của các sản phẩm đang chất đống trong nhà kho. Nói thì nhiều nhưng những thứ thực tế cần phải tháo bọc không bao nhiêu, hơn nữa cũng rất nhanh hoàn thành.

    Lúc này Lôi Ái mới tới cạnh đống đồ vật, khẽ chạm vào đồ vật nào thì đồ vật đó liền vào vị trí cô mong muốn tại căn nhà trong không gian. Về sau Lôi Ái có chút lười nên phất tay một phát thu hết mọi thứ vào trong không gian.

    Nhìn biểu tình si ngốc mà vẫn cố tỏ ra 'đây không phải chuyện của mình' của tên đàn em, Lôi Ái có chút không biết nói sao.

    - Muốn biết chỗ hàng hóa kia đi đâu không?

    Tên đàn em lập tức đáp lại:

    - Dạ có

    Lôi Ái dùng ý nghĩ cùng đưa tên đàn em vào không gian của mình. Hắn vừa vào không gian liền lập tức đờ đẫn, khuôn mặt hắn không khác gì vẻ 'nhà quê lần đầu lên phố', hắn không ngờ trên đời này lại có nhiều chuyện vượt qua sức tưởng tượng của con người đến như thế. Việc chị đại có khả năng biến mất trong không khí đã đủ để hắn sùng bái rồi nhưng chị đại lại có thể đưa đồ vật và hắn vào một nơi như thế này.. hắn có chút không tin tưởng được những gì mình đang nhìn thấy.

    Lôi Ái cũng không phải đưa tên kia vào không gian chỉ để hắn trầm trồ hay thêm thần phục cô.

    - Thấy nơi này thế nào?

    - Dạ, rất đẹp ạ!

    - Vậy thì đi xung quanh rồi thử nói xem nơi này thiếu những gì?

    Tên đàn em nghĩ căn nhà này chắc cũng mới xây và chị đại hỏi mình là muốn nghe ý kiến trang trí đi, hắn nghiêm túc đi một vòng trong căn nhà nhìn tới nhìn lui một lượt. Cũng vì căn nhà gỗ này theo phong cách duplex nên đi một vòng quanh phòng khách là có thể nhìn hết cách bày trí. Còn phần trên lầu hắn không dám bước tới vì cho rằng phía trên là riêng tư và chẳng ai lại muốn không gian riêng tư bị người khác nhìn thấy.

    Vì có xem qua một lượt căn nhà, hắn cũng có thấy căn phòng cực kì sáng sủa, thậm chí ở nơi ngược sáng vẫn không hề bị bóng tối bao phủ giống như căn nhà được trang bị nhiều bóng đèn điện nhưng hắn lại không thể thấy một cái bóng đèn nào. Tuy vậy hắn cũng không dám hỏi, bởi đây không phải chuyện hắn nên tò mò. Nếu chị đại muốn thì sẽ nói ra.

    - Theo em thì thiếu một chút đồ trang trí như tranh treo tường, đèn chùm hay bình hoa gì đó. Nơi này còn thiếu các dụng cụ nhà bếp với cả mấy thứ dùng cho sinh hoạt hằng ngày như cốc nước, chén đĩa và cả thức ăn nữa. Bên ngoài cũng nên trồng một ít cây cảnh.

    Lôi Ái gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, đèn chùm thì chắc chắn không cần bởi không gian của cô thì cô chính là thần của không gian này, chỉ cần cô muốn thì ánh sáng hay bóng tối chỉ là ý nghĩ mà thôi.

    Còn mấy thứ đồ kia thì có lẽ cũng cần sắm. Nhưng nơi này không có điện nên có lẽ nên mua luôn thiết bị phát điện chạy bằng nước để có điện phục vụ cho các thiết bị dùng điện.

    Trong không gian của Lôi Ái tuy có ánh sáng, cũng có nhiệt độ nhưng những thứ này là do ý muốn của Lôi Ái mà thành. Nói cách khác thì không gian của Lôi Ái cũng như mọi không gian thăng cấp và hầu hết các loại không gian khác đều không có mặt trời.

    Cho dù điểm chung của tất cả các loại không gian đều là độ rộng lớn tùy theo cấp bậc của dị năng nhưng không gian cũng chia ra nhiều loại với nhiều đặc trưng khác biệt.

    Sở hữu dị năng không gian cũng giống như việc bản thân sở hữu một căn nhà di động vậy. Nhưng căn nhà di động thì có rất nhiều loại, có loại chỉ có mỗi một phòng, có loại thì có đầy đủ tiện nghi, có loại thì như một biệt thự, có loại cao cấp nhất lại như biệt phủ.

    Không gian lại chia thành nhiều loại như không gian trữ đồ giống như một nhà kho; không gian sống giống như một khu vườn để nuôi trồng; không gian dị biến là không gian xảy ra biến dị và trở thành một loại không gian khác, còn không gian trở thành dạng gì thì còn phải xem may mắn như thế nào; cao cấp hơn có không gian thăng cấp như của Lôi Ái, mọi sự vật trong không gian đều do trí tưởng tượng thông và tinh thần lực trong quá trình phá kết giới mà ra. Có thể nói sở hữu không gian thăng cấp cũng giống như sở hữu một biệt phủ. Cấp bậc của không gian thăng cấp lại chỉ phụ thuộc vào số kết giới được phá.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...