Bài thơ: Tặng anh Tác giả: Hoàng Lan lời thơ: Tặng anh đó đóa dã quỳ phố núi Sắc hoa vàng tươi thắm buổi đầu đông Không kiêu sa, không lộng lẫy như hồng Chỉ mặn mà chút hương đồng cỏ nội Rằng anh ơi! Hoa nở vàng muôn lối Gió lay cành như vẫy gọi mùa xuân Thấy không anh hoa dại của núi rừng Cả không gian tưng bừng tranh hoa thắm Trời vào đông giá lạnh vương sợi nắng Thưa thớt dần hơi ấm buổi ban mai Dã quỳ thôi anh nhé chẳng hoa lài Hay cúc, huệ, trang đài trông rực rỡ Em tặng anh đóa dã quỳ chớm nở Chút hương tình lan tỏa cuối trời xa Thoang thoảng bay trong sương sớm la đà Ấm lòng anh khi thu qua đông đến. Dã quỳ loài hoa của nắng, sống giữa đại ngàn, hé nụ chẳng ai biết, khai mầm chẳng ai hay, khi cánh hoa tàn lại trở về ẩn mình trong lòng đất, âm thầm chờ mùa xuân để bật mầm, để khao khát cháy bùng như ngọn lửa cao nguyên vào tháng 10, 11 hàng năm. Những cánh hoa mộc mạc, thanh khiết và rực rỡ như tâm hồn người dân phố núi, màu của hoa dã quỳ như gom hết màu nắng trong năm để khoe sắc một lần. Hoa nở ra, in trên nền một khoảng không xanh thắm, vời vợi. Cùng đọc và cảm nhận bài thơ trên với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau nhé