Đồng ý với tất cả mọi người, không phải chỉ có người lớn luôn cho mình là đúng. Tất cả ai đều cảm thấy quan điểm của mình đúng với chính mình ở hiện tại.
Đối với việc nhìn nhận chuyện mà mình làm sai thì thường nhiều người sẽ có cảm giác tội lỗi, hối hận nếu họ làm sai. Họ thấy mình không đủ tốt, họ thấy giá trị bản thân họ bị mất.
Đem người lớn so với trẻ em, thì người lớn đóng vai trò là người ở thế chủ động, giống như trong quan hệ nam nữ ở thời kì phong kiến thì người lớn có vẻ như có nhiều "sức mạnh" và "quyền lực" hơn để áp đặt mọi việc lên trẻ em.
Cho nên khi nào bản thân thấy tổn thương, thấy bản thân mình sai cũng giống như là nhận thấy giá trị bản thân thấp. Dựa trên tâm lý đối mặt với sự thật, đối mặt với tổn thương họ sẽ trốn chạy, thì người lớn, vừa hay lại có "quyền lực" để che lấp đi rằng việc họ đã làm sai. Để trốn chạy tổn thương rằng họ sợ sai, sợ giá trị bản thân bị mất đi. Chính vì vậy mà người ta hay nói người lớn không chịu nhận sai, cũng là vì họ đã dùng "quyền lực" của người lớn, để từ chối nhận sai chứ nếu trẻ em có được "quyền lực" đó thì cũng sẽ giống như người lớn mà thôi.
Cho dù có từng trải qua chuyện đó hay chưa thì ai cũng thấy quan điểm của mình là đúng ở hiện tại. Tất cả những lí do là đã trải qua, nhiều kinh nghiệm cũng chỉ là cái cớ để họ thêm tin tưởng vào việc là mình không hề sai, và lấy đó làm cái cớ cho việc từ chối nhận sai, trốn chạy việc đối mặt với tổn thương.
Nhưng chúng ta sẽ thấy vẫn có những người thành thật nhận sai, dũng cảm đối diện với việc nhận sai, có 2 trường hợp:
+ Việc nhận sai mang tổn thương: Họ không có "quyền lực" để trốn chạy sự thật, họ phải nhận sai để đổi lấy được thứ gì đó (sự yêu mến của mọi người, một công việc với sếp), nhưng từ sâu bên trong họ vẫn còn tổn thương rằng họ nghĩ họ mất đi giá trị tổn thương. Nếu như không được chữa lành, họ sẽ sinh ra 2 tâm lý: 1 là chìm sâu vào tổn thương, chính họ sẽ tự nhủ những lời nói tiêu cực kiểu như mình không được tốt, mình thật tệ; 2 là nếu họ không chấp nhận, họ vẫn âm thầm giữ quan điểm là mình không sai của cái tôi, cái tôi ego của họ ngày một lớn, thì một ngày nào đó nếu họ có "quyền lực" thì chắc chắn sẽ trigger, và làm tổn thương những ai đã tổn thương họ.
+ Việc nhận sai đúng đắn (với mình) : Mỗi người có một quan điểm khác nhau, nên mình không muốn nói việc nhìn nhận đúng sai này là đúng hoàn toàn với tất cả mọi người. Đó là việc nhìn nhận mọi lỗi sai của mình không đồng nghĩa với việc mình mất đi giá trị bản thân.. (mời các bạn đọc bài viết "bạn không hề sai lầm" của mình để biết thêm chi tiết
Và với việc nhìn nhận đúng sai như thế thì mình cảm thấy không tội lỗi hay hối hận hay cảm thấy mất đi giá trị bản thân, từ đó thì Đứa Trẻ Bên Trong của mình không bị tổn thương và mình đã không còn áp đặt quan điểm của mình lên mọi người xung quanh, mình không còn cho bản thân là luôn đúng và tôn trọng ý kiến của tất cả mọi người.
Và nhiều người có lẽ đã tìm thấy nó, cách nhìn nhận việc đúng sai của bản thân đầy tích cực và sống lạc quan, vui vẻ hơn rất nhiều. Thường thì người trẻ, thế hệ Gen Z chúng ta sẽ dễ nhận ra sai lầm của bản thân hơn vì họ được sống trong môi trường được lắng nghe nhiều hơn, còn thế hệ cha mẹ chúng ta, thế hệ Boomers, thế hệ phải trải qua chiến tranh, thế hệ mà khi đất nước còn đang khôi phục kinh tế, việc học tập đối với họ là một điều xa xỉ thì việc lắng nghe đối với họ khá khó, chính vì vậy mà mình nên thông cảm cho họ nhiều hơn, thấu hiểu họ hơn, lắng nghe ít không có nghĩa là họ yêu thương ít, hi vọng mọi người có thể tìm ra cho mình cách nhìn nhận về việc đúng sai đầy tích cực hơn, thông cảm và thấu hiểu nhau nhiều hơn nhé!
