Bách Hợp Ta Xuyên Qua Yêu Thần Ký - Lăng Tiêu Vũ

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi langtieuvu, 28 Tháng tám 2020.

  1. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 10 Suy nghĩ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dặn dò xong, Tiêu Vũ vận dụng linh lực biến mất trong đêm, Ngưng Nhi nhìn theo bóng dáng Tiêu Vũ trong lòng lúc này có nhiều suy nghĩ.

    "Rốt cuộc ngươi là ai vậy Tiêu Vũ?"

    Ngay từ lúc gặp nàng ban đầu, nàng chỉ nghĩ Tiêu Vũ là một người kỳ quái cho đến cảm thấy hứng thú, bây giờ Tiêu Vũ lại đem cho nàng một cảm giác thật bí ẩn.

    "Hừ mình nghĩ gì vậy chứ?"

    Lắc lắc đầu, nàng thu hồi suy nghĩ, ngay lập tức biến mất.

    Bên ngoài vòng bảo vệ Minh Văn.

    Nhiếp Ly hắn lúc này vẫn quan sát Minh Văn dị động, lúc nãy hắn cùng với bọn Đỗ Trạch săn xong Giác Dương có đi xung quanh quan sát cho nên tới chỗ này.

    "Sao không có dị động, kì quái?"

    Nhiếp ly hắn lúc này cảm thấy kỳ quái, sau một lúc không thấy dị động. Hắn đi lại vòng tròn Minh Văn được vẽ bởi Tiêu Vũ.

    "Kỳ quái, đây là Minh Văn Hoàng Kim cấp hiện tại có thể vẽ Minh Văn bảo vệ như vậy ở Quang Huy chi thành không nhiều lắm đã vậy đây còn là thí luyện chi địa hầu như không có đạo sư sẽ vào, như vậy chỉ thể là đệ tử, nhưng mà có thể là ai đây."

    Nhiếp Ly hắn suy nghĩ tới lui cũng chỉ có một người mà hắn cảm thấy có thể nhưng lại không chắc chắn có phải nàng không.

    Lại sắp đến tiết học của Thẩm Tú, Tiêu Vũ cảm thấy mệt vì ngồi ở đây không bằng về cái lều của mình để tu luyện còn tuyệt hơn.

    Tiếu Ngưng Nhi như mọi lần, đều ở chổ ngồi của mình, đều toát ra vẻ lạnh lùng nhưng hôm nay nhìn nàng lại không khó tiếp cận ít đi vẻ sống chớ gần, không khó nhận ra tâm trạng của nàng rất vui, tuy khuôn mặt vẫn vô biểu tình.

    Liếc nhìn sang nữ chủ Diệp Tử Vân thì thấy nàng đang rất hòa đồng với mọi người trò truyện vui vẻ trái ngược với Tiếu Ngưng Nhi.

    "Hu hu tội nghiệp Ngưng Nhi quá đi, Vũ Vũ mau đi đến an ủi nàng đi."

    Nhìn thấy Ngưng Nhi ngồi một mình trái ngược với Diệp Tử Vân, Tiểu Kỳ trong thức hải của Tiêu Vũ khóc chít chít, nàng cảm thấy tâm thật mệt.

    "Làm gì phải lo lắng, ta bây giờ với nàng chỉ mới nói chuyện với nhau ngày hôm qua, mặc dù ta cứu nàng nhưng không có nghĩa nàng tin tưởng ta, thử hỏi một người luôn cảnh giác đối với mọi người, làm sao nàng lại không cảnh giác với ta, không có ai lại cứu một người mà không có mục đích cả."

    Tiêu Vũ mỉm cười giải thích với Tiểu Kỳ, nàng không dám lên nói quá nhiều với Ngưng Nhi sợ nàng hiểu lầm mình có ý đồ gì.

    Tuy là nghe Tiêu Vũ nói vậy nhưng Tiểu Kỳ vẫn có chút thấy không đúng.

    "Vũ Vũ chẳng phải lúc Nhiếp Ly hắn giúp Ngưng Nhi nàng chẳng đã có chút tâm động với Nhiếp Ly sao, sao ngươi lại nhác thế."

    "Hừm, ngươi lại quên, Nhiếp Ly hắn có vai chính quang hoàng, làm sao có thiếu nữ nào lại không cảm động một người nam nhân không có ánh nhìn dâm ô như những kẻ khác, đã vậy trong môi trường đêm thanh vắng lại là cơ hội tuyệt cho việc ám sinh tình tố giữa hai người, ta với Ngưng Nhi là hai nữ nhi không sao, nhưng Ngưng Nhi với Nhiếp Ly lại là nam nữ ngươi nghĩ ám sinh tình tố không phải là chuyện bình thường sao, lại nói Ngưng Nhi lúc này lại trong tình huống khó khăn, mềm lòng nhất vậy nên nàng đối với ta và Nhiếp Ly khác nhau lại là chuyện bình thường."

    Về việc Ngưng Nhi có đối sử với nàng như nào cũng không sao, mong muốn của nàng đối với Ngưng Nhi vẫn vậy, làm nàng đứng trên người vạn trượng tỏa sáng.

    Quay trở về việc chính, đánh giá xong Diệp Tử Vân, Tiêu Vũ nhìn sang kế bên Diệp Tử Vân là Thẩm Việt, cái tên quý tộc này ngạo nghễ ngẫng mặt đối diện Tiêu Vũ, nàng nhìn mà cảm thấy đôi mắt của mình thật tội nghiệp, Tiêu Vũ lại thấy Thẩm Việt khuôn mặt hiện lên vẻ châm chọc

    "Trong hai tháng tăng lên Thanh Đồng nhất tinh, loại người như ngươi sao có thể làm được, nếu mà được chắc mặt trời sẽ mọc đằng Tây mất, há há há."

    Tiêu Vũ nàng là chẳng thèm để mắt tới một tên hề nhảy dựng lên để lấy ánh nhìn đâu nhưng những người bên cạnh nàng thì lại khác.

    Nhóm người Đỗ Trạch nghe lời này của Thẩm Việt lập tức đen mặt lại, nhưng cũng không dám làm gì.

    Tuy Tiêu Vũ cũng là một đệ tử bình dân giống như Đỗ Trạch, Lục Phiêu, Nhiếp Ly tuy nhiên người ngoài nhìn vào đều thấy rõ ràng là Tiêu Vũ không thực sự dung nhập vào nhóm người Nhiếp Ly.

    Tiêu Vũ không chỉ điểm nhiều như Nhiếp Ly cho bọn họ tìm đường tu luyện, nhưng Tiêu Vũ lại không kém, kiến thức của nàng bọn họ cũng đã lĩnh ngộ, không thua gì Nhiếp Ly, nên rất được mọi người trong nhóm tôn trọng.

    "Nhiếp Ly, Tiêu Vũ tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?"

    Đỗ Trạch hỏi, vì Nhiếp Ly đã không còn săn Giác Dương nữa, sỡ dĩ hỏi thêm Tiêu Vũ là vì hành động của bọn họ không hề nhỏ có lẽ Tiêu Vũ đã sớm biết.

    "Ta không biết a." Tiêu Vũ nhún vai, nàng cần chi phải biết bọn hắn cần làm gì, điều đáng quan tâm bây giờ là cần tăng lên thực lực của bản thân, cùng với giúp Ngưng Nhi tăng lên thực lực.

    Nhiếp Ly hắn lại cười thần bí nói: "Đợi tan học các ngươi sẽ biết!"

    Lúc này Tiêu Vũ bị bọn Đỗ Trạch hỏi.

    "Tiêu Vũ ngươi không tập luyện cùng bọn ta có sao không, khi ngươi đã cá cược với Thẩm Tú?"

    "Không sao ta có cách luyện tập của mình."

    Tiêu Vũ cười cười nàng mấy ngày hôm nay cũng rất nỗ lực để có thể lên tới Hoàng Kim đỉnh phong.
     
    Mèo A Mao Huỳnh MaiMỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  2. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 11 Bữa sáng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngay lúc Tiêu Vũ đang nói chuyện với Tiểu Kỳ để bàn tính tăng lên thực lực thì lúc này Tiếu Ngưng Nhi ngồi ngay hàng phía trước đứng lên đi về phía Tiêu Vũ.

    Tiếu Ngưng Nhi là một nữ hài xinh đẹp có phong vị của mỹ nhân chính hiệu, đối với mọi người mà nói Tiếu Ngưng Nhi có thể so sánh với Diệp Tử Vân nhưng đối với nàng Ngưng Nhi không thua kém gì thậm chí là hơn Diệp Tử Vân về tính cách mạnh mẽ có thể đối mặt với khó khăn mà ít nao núng.

    Do tính cách khó gần cộng thêm là một trong những đệ tử ưu tú nên khi nàng đứng lên đi lại Tiêu Vũ cũng đã khiến cho không ít sự chú ý trong lớp.

    "Tiêu Vũ lại chọc gì đến Ngưng Nhi à?"

    Nhìn theo hành động của Ngưng Nhi, phía sau có vô số nghị luận của đám đệ tử khinh thường đệ tử bình dân, theo những gì bọn họ hiểu biết Tiếu Ngưng Nhi rất ít khi tìm một người nào đó, bây giờ lại chủ động đi về phía Tiêu Vũ chắc chắn nàng đã làm gì đó khiến Ngưng Nhi phật lòng.

    Tu vi của Tiếu Ngưng Nhi đã sắp tiếp cận đến cảnh giới Thanh Đồng Nhất Tinh rồi, nếu có xung đột gì đó bị đánh thành đầu heo chắc chắn là Tiêu Vũ rồi.

    Đằng sau không ít người tiếc nuối nhìn Tiêu Vũ, nhìn bề ngoài nếu không để ý khuôn mặt được đeo mặt nạ kia thì khi chỉ nhìn từ phía sau cũng không khó đoán được Tiêu vũ là tiểu mỹ nhân, nhưng bây giờ lại gặp Tiếu Ngưng Nhi thì xong đời rồi, không thể vì một kẻ bình dân mà chống lại Dực Long thế gia.

    Hôm nay Tiếu Ngưng Nhi cố ý mặc váy dài viền tơ hình ô vuông, tóc nàng đen như mực dán ở sau lưng, cổ tay trắng nõn, bên trên có đeo một đôi vòng tay xinh đẹp, trông thật xinh đẹp triệu người luyến.

    Nhưng hôm nay rõ ràng cách ăn mặc lại tỉ mỉ trải truốt hơn, xinh đẹp hơn thường ngày vài phần, thu hút ánh mắt bao người không thể rời đi.

    Cách ăn mặc tỉ mỉ như vậy, đây chính là lần đầu tiên của Ngưng Nhi rồi, từ lúc Ngưng Nhi đứng lên Tiêu Vũ ngay lập tức chú ý tới nàng, lúc này Tiếu Ngưng Nhi đã đứng trước mặt Tiêu Vũ.

    Phía sau Tiêu Vũ thì Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu đã khẩn trương đứng lên. Bình thường Tiểu Ngưng Nhi luôn lạnh như băng đấy, luôn xa cách người khác đấy, không cho ai tiếp cận mình cả. Hai người bọn hắn đều lo lắng nhìn Tiêu Vũ.

    Nhiếp Ly vẫn đang xem Diệp Tử Vân nên Tiêu Vũ mà xảy ra chuyện gì thì chắc hắn cũng không biết đâu.

    Tiếu Ngưng Nhi nhìn Tiêu Vũ, nàng ngồi trên ghế, ai cũng biết Tiêu Vũ là một đệ tử nghèo Ngưng Nhi nàng cũng biết nhưng từ lúc Tiêu Vũ vào lớp đến hiện tại Tiếu Ngưng Nhi luôn thấy trên người toát lên vẻ quý khí hiện tại cũng vậy tuy nàng đứng Tiêu Vũ ngồi nhưng lại không chút nào yếu thế.

    Sau đêm qua được Tiêu Vũ xoa bóp thì nàng đã khá hơn rất nhiều, có thể ngủ cũng đặc biệt trầm, nàng cũng có đến Đồ thư quán tìm Đạo Dẫn chi thuật nhưng ghi chép về Đạo Dẫn Chi Thuật vô cùng thô sơ, chỉ ghi đó là bí kỹ của đế quốc Phong Tuyết lưu truyền xuống mà thôi.

    Ngoài ra, việc Tiêu Vũ sửa đổi công pháp tu luyện Linh Hồn lực của nàng, cũng vô cùng cao thâm. Nàng tu luyện vô cùng hiệu quả, hình ảnh của Tiêu Vũ hiện lên trong đầu nàng lúc đầu là bí ẩn cho đến hiện tại càng thêm nhiều điều ẩn dưới con người nhỏ bé kia, khiến nàng càng muốn hiểu biết sâu hơn về Tiêu Vũ.

    Đối với Ngưng Nhi là vậy nhưng trong lòng Tiêu Vũ lại không phải a.

    "Tiểu Kỳ, tiểu Kỳ nàng lại đây.. nàng tới rồi kìa! A nàng không phải muốn khiêu chiến gì với ta đó chứ."

    "Làm gì mà phải xoắn, việc đâu còn có đó, Vũ Vũ cứ yên tâm."

    Nàng mà có đánh ngươi, không sao ta sẽ cầu phúc cho ngươi yên tâm.

    Tiêu Vũ mà nghe được lời này chắc tiểu Kỳ không thấy ngày mai đâu.

    Còn mọi người đang thì đang thầm nghị luận Ngưng Nhi sẽ làm gì Tiêu Vũ.

    Đỗ Trạch, Lục Phiêu nhìn Tiếu Ngưng Nhi một cách khẩn trương, bọn hắn không biết Tiếu Ngưng Nhi cao quý sẽ tới chỗ này làm gì, nhưng nếu Ngưng Nhi muốn làm gì Tiêu Vũ thì bọn họ nhất định sẽ bảo vệ Tiêu Vũ, tuy không thắng, nhưng Tiêu Vũ cũng là bằng hữu nên dù thế nào bọn họ cũng sẽ cố gắng.

    Lúc này Diệp Tử Vân, Thẩm Việt cùng Nhiếp Ly cũng đưa mắt nhìn, Diệp Tử Vân thấy Ngưng Nhi đứng tại bàn Tiêu Vũ cùng tên Nhiếp Ly kia nhìn nàng từ đầu đến giờ, Diệp Tử Vân lúc này lại nghĩ sao Ngưng Nhi lại đến bàn của Nhiếp Ly

    (Vì sao Diệp Tử Vân lại nghĩ như vậy, ha đương nhiên là nam nữ chủ hấp dẫn lẫn nhau rồi, tất cả những người tiếp cận với Nhiếp Ly sẽ lọt vào tầm ngắm rồi)

    Cùng lúc Tiêu Vũ mở miệng hỏi:

    "Có chuyện gì không Ngưng Nhi?"

    Mọi người lúc này ghé mắt nhìn Ngưng Nhi sẽ làm gì Tiêu Vũ.

    Tay phải Ngưng Nhi khẽ động, lấy ra một túi giấy từ không gian giới chỉ cài trên ngón tay.

    "Tiêu Vũ, đây là bữa sáng ta làm, ta không biết ngươi thích ăn món gì nên chỉ có thể làm nhiều hơn mấy phần mong ngươi không chê."
     
    Mèo A Mao Huỳnh MaiMỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  3. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 12 Vui vẻ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong giọng nói của Ngưng Nhi có vài phần thanh lãnh nhưng không khó phát hiện sự ôn nhu trong đó.

    "A, hả?" Tiêu Vũ cũng ngốc lăng.

    Khoan khoan nàng vừa nói gì a, ngay lập tức phòng học chìm trong yên tĩnh, bọn người Nhiếp Ly, Đỗ Trạch, Lục Phiêu há hốc mồm, bọn hắn không thể tin vào mắt mình tất cả mọi người đều cho rằng mình là người nghe nhầm.

    Nhiếp Ly là người đầu tiên hoàn hồn lúc này hắn cảm thấy có vài thứ không giống kiếp trước của hắn từ khi hắn trọng sinh lại.

    Tiếu Ngưng Nhi nói như thế nào cũng là một trong hai nữ thần của Thánh Lan học viện, bình thường có chút lạnh như băng, khí tức các ngươi chớ có tới gần ta, nhưng mà bây giờ bọn hắn đang nhìn thấy cái gì đây?

    Tuy cùng là nữ nhi nhưng những người khác cũng không thể tiếp xúc với nàng, nhưng hôm nay Tiếu Ngưng Nhi nàng lại nàng lại làm bữa sáng cho Tiêu Vũ, ngay cả Diệp Tử Vân, nàng đã từng rất thân với Ngưng Nhi cũng chưa từng có đãi ngộ này.

    "Ta khẳng định là mơ." Những tên đệ tử phía dưới cho rằng mình mơ mà tự tát vô mặt mình, nhưng rõ là đâu vây thì đây không phải mơ rồi.

    Tiếu Ngưng Nhi có rất ít bạn nữ giới, tuy Tiêu Vũ đã giúp nàng, nhưng muốn báo đáp cũng không cần phải là bữa sáng tỉ mỉ như vậy, nên đây cũng có một chút ý đồ của nàng.

    Mọi người nghĩ nhiều như thế nào thì Tiếu Ngưng Nhi nàng lúc này lại ngược lại, nàng không nghĩ nhiều như vậy, nàng muốn làm gì thì làm, Ngưng Nhi chỉ muốn cảm ơn Tiêu Vũ vậy thì làm thôi.

    Nếu chỉ nhìn bề ngoài đánh giá Tiêu Vũ thì có thể đánh giá nàng chỉ là một cái bình hoa di động, linh hồn lực yếu ớt, không có sức mạnh mà chỉ là một đệ tử bình dân nhưng các ngươi có bao nhiêu ngu ngốc mới cho rằng như vậy, các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện mình có mắt như mù.

    Trên thế giới này chỉ có ta mới biết nàng ấy là được rồi, Tiêu Vũ chỉ cần là của ta là được rồi không cần gì khác.

    Lúc này, đến cả Diệp Tử Vân cùng Thẩm Việt cũng như lọt vào sương mù, khó có thể tin, xảy ra chuyện này là điều bọn họ không thể đoán ra.

    "Đến cùng xảy ra chuyện quái gì vậy?"

    Diệp Tử Vân cũng lấy làm lạ tại sao Tiếu Ngưng Nhi lại tự mình xuống bếp lại làm bữa sáng cho Tiêu Vũ.

    Thẩm Việt lại trầm mặt, Tiếu Ngưng Nhi như vậy mà lại đi lấy lòng bình dân.

    Diệp Tử Vân lại hứng thú hiếu kỳ với người kế bên Tiêu Vũ hơn, đó chính là Nhiếp Ly, Tiếu Ngưng Nhi lúc nào lại có quan hệ với đám người đó.

    Tiếu Ngưng Nhi nhìn khuôn mặt hoang mang của Đỗ Trạch, Lục Phiêu đến Nhiếp Ly cuối cùng dừng lại khuôn mặt ngốc lăng mà nàng hao tốn tâm tư đã làm bữa sáng.

    "Ta có thể ngồi cùng ăn sao?"

    "Được a, ngươi ngồi xuống đi" lúc này Tiêu vũ mới hoàn hồn, nàng cười cười, cho dù Ngưng Nhi đã ngồi xuống nhưng miệng vẫn không khép lại được, cùng lúc này trong thức hải của mình thì Tiêu Vũ cùng tiểu Kỳ bắn pháo hoa ăn mừng.

    Gỡ ra bọc giấy phía ngoài là bên trong đủ loại bánh ngọt, nhìn thôi cũng đủ thèm thuồng rồi, mùi thơm tươi mát tòa ra từ nó dường như phiêu đãng khắp nơi trong phòng học.

    Những người khác lúc này đã lấy lại tinh thần, Lục Phiêu thấy đồ ăn liền sáp lại gần hỏi:

    "Tiêu Vũ cho ta ăn chung với."

    "Mơ đi, đây là Ngưng Nhi làm riêng cho ta."

    Nàng mặt vô biểu tình nói, đây là của Ngưng Nhi làm cho ta nghĩ sao lại cho các ngươi một mình ta còn chưa đủ nữa là.

    "Tiêu Vũ ngươi thật ác độc."

    "Hừ."

    Nghe Lục Phiêu xin Tiêu Vũ mặt Tiếu Ngưng Nhi thoáng trầm xuống nhưng may cho Tiêu Vũ lầ không cho nếu không tương lai Tiêu Vũ chắc thảm rồi.

    Tiêu Vũ ngay lập tức thử một cái bánh ngọt, còn ở thế giới trước nàng không thích đồ ngọt lắm, tuy đến thế giới này cũng không khá hơn nhưng không hiểu sao lúc này lại cảm thấy ngon đến vậy.

    Sau khi ăn xong nàng cùng Ngưng Nhi hàn thuyên một chút rồi ai trở về chỗ người đó.

    Lục Phiêu lúc này nhìn qua Tiêu Vũ, vỗ vai nói:

    "Ngươi a Tiêu Vũ, ngươi làm quen với nữ thần Tiếu Ngưng Nhi khi nào vậy?"

    Nàng mỉm cười nói: "Không có gì chỉ giúp nàng ấy một số việc thôi"

    "Ai tin ngươi, giúp một số việc thì làm gì nữ thần lại phải chuẩn bị bữa sáng như vậy chứ."

    Cả ba người đều nhìn Tiêu Vũ với ánh mắt khinh bỉ, ngươi nghĩ nói như vậy bọn ta sẽ tin sao, thấy vậy nàng cũng chỉ cười cười.

    Có nhiều nữ nhi trong lớp không thích Tiêu Vũ, lúc này nhìn Tiêu Vũ mang theo một chút địch ý, vì sao cùng là nữ nhi nhưng bọn họ khi tiếp cận với nữ thần lại bị nàng lạnh mặt, hơn nữa lại còn đeo mặt nạ ra vẻ bí hiểm gì chứ.

    Tiêu Vũ lúc này vẫn chìm đắm trong bữa sáng của Ngưng Nhi nên không biết có ba ánh mắt muốn tìm hiểu xem hai người này rốt cuộc có quan hệ thế nào, dù là nữ nhi cũng không nên xem thường.
     
    Mèo A Mao Huỳnh MaiMỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  4. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 13 Khách quý

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiếng chuông vang lên, Thẩm Tú lắc lư mông, mặt đầy xuân quang đi tới, thấy nàng vào nhóm Tiêu Vũ định đứng lên đi ra phía sau thì Thẩm Tú nói:

    "Các ngươi không cần đứng, trở về chỗ ngồi đi."

    Nàng nhìn thoáng qua nhóm Tiêu Vũ nói, do là hôm nay có nhân vật quan trọng tới nên nàng không dám lỗ mãng.

    "Hôm nay ta sẽ dạy mọi người là Minh Văn, bất kể là Võ giả hay Yêu Linh sư, Minh văn đều vô cùng trọng yếu. Minh văn chia làm 2 chủng loại, theo thứ tự là Khí văn cùng Chiến văn! Khí văn khắc trên chiến giáp mà người chiến binh hay mặc, nó giúp tăng cường uy lực chiến giáp cùng chiến binh trên phạm vi lớn. Mà nhất là với Yêu Linh sư có thể điêu khắc ra Minh văn cao cấp khắc lên vũ khí hay chiến giáp thì sẽ phát huy được uy lực vượt xa thực lực của bản thân. Về phần Chiến văn, chính là dùng Minh văn khắc lên quyển trục để sử dụng, khi sử dụng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cường đại!"

    "Tiểu Kỳ hôm nay thế nhưng Thẩm Tú lại nói về Minh Văn." Tiêu Vũ cũng hơi bất ngờ.

    "Không lẽ Thẩm Tú hoàn lương sao Vũ Vũ?" Tiểu Kỳ cũng hơi bất ngờ.

    "Hắc hắc ta biết rồi tiểu Kỳ, có ba luồng khí tức đang tới, hai hắc kim cấp, một hoàng kim, cũng chắc là khách quý gì đây, hừ nhờ những người này khử Thẩm Tú vậy."

    "Ba người họ đang ở sau ngươi Vũ Vũ."

    "Ta đã biết, một là phó hiểu trưởng. Một là là lão giả không biết tên nhưng có thể nhìn xem thái độ của hai người kia thì không tầm thường, tên còn lại không đáng nhắc tới."

    Tiêu Vũ quay lại xem nhưng vì những người này nghĩ Tiêu Vũ chỉ còn là con nhóc Thanh Đồng nên cũng không chú ý tới nhưng lão già bí ẩn kia lại có thể nhìn ra vẻ mặt của Tiêu Vũ.

    Nhận thấy có người đang nhìn mình, nàng cũng không hoảng theo hướng nhìn lại nàng thấy lão già kia đang nhìn về phía nàng, dư quang thấy Thẩm Tú đang khó chịu nhìn nàng, Tiêu Vũ chỉ đành mỉm cười với lão giả bí ẩn rồi quay đi, hai người kia vẫn chưa biết có chuyện gì thì lão giả kia đang hứng thú nhìn Tiêu Vũ.

    Nàng cũng có thể nghe rõ nội dung họ nói chuyện.

    "Trong lớp này cũng có mấy đệ tử không tệ lắm, Diệp Tử Vân, Thẩm Việt, hay Tiếu Ngưng Nhi." Một lão giả Hoàng Kim nịnh nọt nói, hắn là Lữ Dã một giáo sư của Thánh Lan học viện

    "Ngài cảm thấy thế nào." Phó viện trưởng Diệp Thắng nhìn về phía lão giả bí ẩn.

    "Ừ." hắn từ chối cho ý kiến, hắn đang bất ngờ vì cái lớp này thế nhưng có thiên tài trong thiên tài.

    Trên bục giảng Thẩm Tú nói đến kiến thức thực tế, cả đám đều chăm chú lắng nghe.

    Thẩm Tú có chút ưỡn ngực, vẻ mặt lộ ra vài phần ngạo nhiên nói:

    "Hôm nay chúng ta nói là Thánh Hỏa Minh văn! Nói về mặt nghiên cứu Thánh Hỏa Minh văn thì Thần Thánh thế gia hoàn toàn là người dẫn đầu!"

    "Thánh Hỏa Minh văn sở hữu sáu mươi sáu Minh văn trụ cột, ví dụ như Minh văn này.."

    Thẩm tú ở trên bảng đen vẽ lên rất nhiều đồ hình cuối cùng tạo thành một cái đồ đằng.

    "Đây là một cái Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo. Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo này chính là do Đệ nhất đại gia chủ Thần Thánh thế gia sáng chế, là Thanh Đồng Minh văn có uy lực lớn nhất! Đạo Minh văn này được cấu thành từ tổng cộng 36 cái Minh văn cơ sở, cũng là Minh văn Thanh Đồng có cấu thành phức tạp nhất. Tiếp theo chúng ta giảng giải một chút về 36 loại Minh văn trụ cột."

    Thẩm Tú thao thao bất duyệt phía trên, phía dưới có hai kẻ không thèm quan tâm, hai kẻ này không ai khác là Tiêu Vũ cùng nam chủ Nhiếp Ly.

    Có thể lý giải vì sao Nhiếp Ly hắn không quan tâm nhưng còn Tiêu Vũ, nàng cảm thấy cái loại minh văn này thật sự rách nát, Thẩm Tú thì giảng giải sai, Minh Văn thì lại không bằng tiểu Kỳ tùy tiện đưa nàng xem, có thể nói Minh Văn của Thẩm Tú là rác rửi.

    Rõ ràng sai chồng chất sai, nàng cũng không thèm nghe giảng mà ngủ trước cả Nhiếp Ly, theo sau đó hắn cũng nối đuôi Tiêu Vũ ngủ luôn.

    Thẩm Tú lúc này trên bục giảng, thao thao bất tuyệt về 36 loại Minh Văn trụ cột, mà hai người này lại ngáy o o.

    Tiểu Kỳ thấy Tiêu Vũ như vậy cũng xấu hổ thiếu điều mà đào hố chui xuống, nào có thiếu nữ nào lại như vậy chứ.

    Ở đằng sau Tiêu Vũ phó viện trưởng Diệp Thắng có chút không thoải mái, hôm nay có nhân vật lớn đến nghe khóa vậy mà hai kẻ này lại nằm ngủ ngày, quả thực mất mặt, thấy lão giả áo xám không tỏ vẻ, Diệp Thắng âm thầm thở hắt ra.

    Thẩm Tú phía trên thấy hai kẻ luôn chống đối mình đã ngủ rồi, sắt mặt trầm xuống, đệ tử phía dưới nằm xuống chẳng phải nói đạo sư giảng quá nhàm chán.

    "Tiêu Vũ, Nhiếp Ly hai người các ngươi dậy ngay cho ta."

    Thẩm Tú đi đến kế bên hai người quát.

    "Có chuyện gì sao lão sư?"

    Tiêu Vũ miễn cưỡng mở mắt, rõ ràng trong mộng đang mơ thấy Tiếu Ngưng Nhi nhưng lại bị đánh thức có chút khó chịu.
     
    Mèo A Mao Huỳnh MaiMỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  5. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 14 Lôi Hỏa thánh điển

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiêu Vũ, Nhiếp Ly hai người các ngươi kỳ này thảm rồi!"

    Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu cười khổ, bất kể như thế nào thì loại chuyện nằm ngủ trong giờ học, bọn họ tuyệt không dám làm.

    "Rõ ràng ngủ trong giờ của ta, chẳng lẽ mọi thứ hai người các ngươi đều biết."

    "Đúng vậy a!"

    Nhiếp Ly rất thản nhiên đáp.

    "Tiêu Vũ ngươi cũng biết." Thẩm Tú không tin, trong thâm tâm Thẩm Tú thì Tiêu Vũ còn tệ hơn cả Nhiếp Ly.

    "Ân, ta biết."

    Nàng định nói xong rồi gục đầu ngủ tiếp nhưng Thẩm Tú dường như lại không muốn cho nàng toại nguyện.

    "Ngươi.. các ngươi.."

    Thẩm Tú thiếu chút nữa bị Tiêu Vũ cùng Nhiếp Ly chọc sặc đến nói không ra lời. Từ đầu giờ hai kẻ này đã ngủ vậy mà dám nói mình hiểu tất cả, lừa trẻ con à.

    Thẩm Tú ha ha cười lạnh vài tiếng.

    "Tiêu Vũ, Nhiếp Ly hai người các ngươi nói hiểu vậy các ngươi nói về loại Minh Văn này cho ta nghe."

    Nhiếp Ly nói trước:

    "Đây là một cái Minh văn Hỏa hệ cấp thấp, miễn cưỡng xem như cấp bậc Thanh đồng a, từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành, uy lực rất nhỏ, bất quá dùng để nấu nước hẳn không tệ!"

    Nghe Nhiếp Ly trả lời, toàn bộ lớp học lập tức tràn đầy tiếng cười.

    "Hặc hặc, chết cười ta mất, hắn quả nhiên là một chút cũng không có nghe, lại còn nói Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành, vừa rồi lão sư Thẩm Tú rõ ràng đã từng nói qua là do ba mươi sáu đạo Minh văn cấu thành đấy!"

    "Ta cười đến rớt nước mắt rồi này, hắn lại nói cói Minh văn này là dùng để đun nước đấy!"

    Lúc này Tiêu Vũ lại nói tiếp.

    "Minh Văn rác."

    Mọi người đang cười nhạo Nhiếp Ly không biết điều thì nghe Tiêu Vũ nói, phòng học trở nên im pặc, thậm chí có vài đạo khí lạnh chạy qua không ai dám nhúc nhích.

    Thẩm Việt cùng Thẩm Tú lúc này vô cùng phẫn nộ, trước đó thì Nhiếp Ly nói dùng để nấu nước, còn Tiêu Vũ thì khá hơn nói Minh Văn này là rác quả thực là có thể chịu đựng nhưng không thể nhẫn nhục!

    Nhưng ở giữa tất cả mọi người, người bình tĩnh nhất chính là Tiếu Ngưng Nhi, nàng đã lĩnh hội qua kiến thức của Tiêu Vũ nên việc Tiêu Vũ nói bây giờ phần tin nghiêng về Tiêu Vũ nhiều hơn.

    Lúc này Lữ Dã có hơi chút hắc mặt nhưng phần nhiều vẫn là cười khinh thường.

    "Hai tên tiểu quỷ này hay thật đó một đứa thì nói Xích Diễm Viêm Bạo là do ba mươi tám loại Minh văn trụ cột cấu thành, hơn nữa nói Xích Diễm Viêm Bạo chỉ dùng để đun nước, một đứa thì lại nêu đây là Minh Văn rác."

    Lúc Lữ Dã buồn cười thì đột nhiên phát hiện Phó viện trưởng Diệp Thắng cùng lão giả áo xám đều không có cười, tiếng cười của hắn lập tức im bặt dừng lại, cứng rắn mà nuốt vào trong bụng.

    "Có cái gì buồn cười, Xích Diễm Viêm Bạo đúng là từ ba mươi tám đạo Minh văn cơ sở cấu thành đấy."

    Diệp Thắng bình tĩnh nói, đến cấp bậc nghiên cứu của bọn hắn liền phát hiện, chính giữa Xích Diễm Viêm Bạo có hai đạo Minh văn trụ cột căn bản không phải là Minh văn trụ cột, mà là từ bốn đạo Minh văn trụ cột khác cấu thành đấy. Chẳng qua là hắn có chút ngoài ý muốn, điều này dĩ nhiên từ một đệ tử nói ra, còn một đứa lại nói là rác đúng thật, thật ra đối với cấp bậc của bọn hắn Minh văn này không đáng giá nhắc tới nhưng hắn vẫn chưa hiểu từ rác trong miệng cô nương kia rốt cuộc rác là như thế nào.

    Trong đôi mắt lão giả áo xám hiện lên một đạo thần quang, cũng không nói gì thêm.

    Thẩm Tú phẫn nộ mà hừ một tiếng, sắc mặt âm trầm.

    "Tiêu Vũ ngươi nói rác rưởi là như thế nào?"

    "Đạo Minh Văn này nói đúng rác là không sai, không có tính thực chiến, còn nữa Minh Văn này lúc đầu không phải như vậy, lúc đầu nó là Mính Văn Lôi Hỏa Viêm Bạo có tổng cộng sáu mươi đạo Minh Văn tạo thành dường như có thằng ngốc nào đó cắt giảm đi một số bộ phận lôi hệ tùy tiện thêm vài nét vô để biến thành Minh Văn xích Diêm Viêm Bạo nhìn chẳng ra gì."

    "Minh Văn gốc uy phong ra sao bây giờ đúng như Nhiếp Ly nói dùng để nấu nước chắc được."

    "Tuy nhiên ta lại quên mất nó được ghi chép từ đâu."

    Quyển sách mà tiểu Kỳ đưa nàng đọc, thật sự nàng chỉ xem qua loa bởi vì Minh Văn này nó yếu không đáng để nàng lưu tâm quá nhiều.

    "Nó được lấy từ Lôi Hỏa Thánh Điển."

    Nghe đến đây Nhiếp Ly cũng có thể nắm chắc một số điều về Tiêu Vũ, nhưng việc nàng không biết về Lôi Hỏa Thánh Điển có làm hắn hơi bất ngờ.

    Lôi Hỏa Thánh Điển, đó là vật gì? Một đám hai mặt nhìn nhau.

    Thẩm Tú nổi giận, nàng ta căn bản không biết Lôi Hỏa Thanh Điển là vật gì, cũng không biết bên trong nó ghi chép cái gì?

    "Chẳng co cái nào cả, trên thế giới này căn bản không có quyển sách Lôi Hỏa thánh điển."

    Thẩm Tú suy nghĩ một chút lập tức phản bác, đoán chừng hai đứa oắt con này đoán mò.

    Nhiếp Ly lúc này nhìn Thẩm Tú cười nhạo nói.

    "Đạo sư thật đúng là bác học, không xem qua sách đã nói nó không tồn tại, chẵng lẽ đạo sư đã xem hết tất cả sách trên thế giới."
     
    Mèo A Mao Huỳnh MaiMỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  6. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 15 Chú ý

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Vũ nhớ lại trong nguyên truyện nhớ tới Thẩm Tú là kẻ chuyên nói đạo lý.

    "Tiểu Kỳ, chờ ta lúc nào có dịp, tấu cho nàng kếu cha khóc mẹ."

    "Đúng vậy Vũ Vũ, tấu cho nàng không thấy đừng về."

    Nàng rất ghét những kẻ tự cho mình đúng, đã không hiểu biết gì về sách vậy mà lại nói không có.

    "Lôi Hỏa Thánh Điển? Ta nhớ rồi thư viện của học viện có cho ta mượn quyển sách này, nhưng bên trong có rất nhiều thứ thâm ảo ta không thể hiểu được."

    Thanh âm của học viên bình dân vang lên khiến cho mặt của Thẩm Tú càng hắc.

    Tiêu Vũ nghe vậy cũng ngẫng mặt lên nhìn về phía đệ tử kia.

    "Ngươi có thể cho ta mượn một chút?"

    Tiêu Vũ mở miệng nói chuyện với hắn như là đang mơ, hắn hàm hồ gật đầu đưa cho Tiêu Vũ.

    Mở ra Lôi Hỏa Thánh Điện, bản này là bản sao chép, là văn tự Thời Phong Tuyết đế quốc viết, văn tự thời kỳ này rất tối nghĩa người bình thường không thể nào đọc được, nhưng đấy là với người bình thường.

    Đối với Tiêu Vũ đã trải qua rèn luyện của tiều Kỳ thì khác, thời gian nàng ở trong không gian của tiểu Kỳ thời gian trôi qua không giống bên ngoài nên việc nàng đọc nhiều sách hiểu hiều cũng là bình thường.

    Nàng bay nhanh đọc mọi thứ trong cuốn Lôi Hỏa Thánh Điển.

    Lữ Dã phía sau đã đi tới Đồ Thư Quán lấy cuốn Lôi Hỏa Thánh Điển.

    Trong lớp, ánh mắt mọi người đều tập trung vào cuốn Lôi Hỏa Thánh Điển mà Tiêu Vũ đang đọc, bất kể là Diệp Tử Vân hay Tiếu Ngưng Nhi đều kinh ngạc.

    Thân là đệ tử thế gia đỉnh phong bọn hắn cũng đọc rất nhiều sách nhưng bọn hắn không biết có một quyển sách tên là Lôi Hỏa Thánh Điển, bởi quyển sách này quá cao siêu thêm nữa đây là chữ từ thời phong quốc không nhiều người biết.

    "Có rồi."

    Tiêu Vũ đọc sơ qua cũng đã hiểu biết sơ sơ về quyển Lôi Hỏa Thánh Điển đồng thời cũng đã thấy được Minh Văn đó.

    Tiêu Vũ nhanh chóng giơ lên cho mọi người trong lớp nhìn thấy.

    Một đám học sinh nhanh chóng phát ra âm thanh cảm thán cùng kinh ngạc, Minh Văn Lôi Hỏa tổng cộng từ hai bộ phận cấu thành một bên là Lôi một bên là Hỏa, vậy nên Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo giống y như phần còn lại lại của Lôi Hỏa Minh Văn y như những gì Tiêu Vũ nói.

    Thẩm Tú nắm chặt nắm đấm đến trắng bệt, Thẩm Việt nhìn về Tiêu Vũ cùng Nhiếp Ly với ánh mắt thù hận, phần nhiều hơn là Tiêu Vũ, cả hai người đó đang chửi bới Thần Thánh thế gia.

    "Cho dù là gia chủ nhiệm kỳ đầu tiên của Thần Thánh thế gia, lấy từ bên trong Minh Văn Lôi Hỏa đấy thì sao nào?"

    Thẩm Tú hừ lạnh một tiếng nói.

    Lần này đến lượt Nhiếp Ly cười lạnh nói.

    "Đạo sư Thẩm Tú, xem ra ngươi đối với quy tắc Yêu Linh Sư không phải đặc biệt quen thuộc a. Muốn ta giảng giải cho ngươi một chút không? Yêu Linh Sư quy tắc đã truyền lưu hơn ba nghìn năm rồi, hầu như tất cả Yêu Linh Sư đều đã tuân thủ cái này quy tắc. Yêu Linh Sư quy tắc dòng một trăm sáu mươi mốt, Yêu Linh Sư lấy Minh văn là sao chép Minh văn, nhất định ghi chú rõ xuất xứ, cũng không tuyên bố bên ngoài là tự sáng tạo. Đây là đạo đức Yêu Linh Sư qui tắc chuẩn!"

    "Ngươi.. Ngươi.."

    Thẩm Tú tức giận đến phát rung, nhưng mốn phản bát lại thì không thể nói lời nào.

    "Vũ Vũ nàng nhìn ngươi, như muốn giết ngươi, Vũ Vũ ngươi nên cẩn thận, hay là chúng ta triệt hạ Thần Thánh thế gia."

    "Tiểu Kỳ ngươi lại quá lời, năng lực của ngươi thì có thể còn ta thì không, ta chỉ mới Hoàng Kim ngũ tinh hơn nữa Thần Thánh thế gia có Truyền Kỳ cường giả tọa trấn khó hơn là còn cấu kết với Công Hội Hắc Ám ta làm sao có thể."

    "Cũng đúng, kinh nghiệm của ngươi chưa nhiều, tuy có nhiều kiến thức Minh Văn nhưng kinh nghiệm của ngươi chỉ là chiến đấu chỉ với mấy con yêu thú, kinh nghiệm của ngươi vẫn quá kém Vũ Vũ."

    Lúc này Thẩm Việt vô cùng bất mãn hắn đã đem Tiêu Vũ cùng Nhiếp Ly xem như là cừu địch, hắn đứng lên trầm giọng nói.

    "Nhiếp Ly, Tiêu Vũ Thần Thánh thế gia ta truyền thừa hơn 300 năm, chính là 3 đại đỉnh phong thế gia bên trong Quang Huy chi thành, ngươi chỉ là một đệ tử bình thường có quyền gì chỉ trích."

    Thẩm việt không hổ là Thần Thánh thế gia đệ tử, nói ra "đỉnh phong thế gia" bốn chữ này nhấn mạnh chỉ ra Tiêu Vũ chỉ là đệ tử bình thường, trong lời nói tràng đầy uy hiếp nếu như ngươi nói tiếp thì Thần Thánh thế gia sẽ không bỏ qua.

    "Thẩm Việt đồng học có chút vênh váo hung hăng a, may mà Quang Huy chi thành có luật pháp nghiêm khắc, nếu không ta sẽ lo Thần Thánh thế gia sẽ đem ta.."

    Tiêu Vũ nói tới đây thì Thẩm Việt cũng đủ hiểu.

    Tiêu Vũ đã nói như vậy, nếu Tiêu Vũ xảy ra chuyện người đầu tiên bị nghi ngờ chẳng phải Thần Thánh thế gia sao, cũng như vậy nếu Thần Thánh thế gia không nể mặt mũi tấn công trực tiếp Tiêu Vũ thì chẳng phải xem thường pháp luật của Quang Huy chi thành.

    Diệp Tử Vân lúc này không khỏi nhìn Nhiếp Ly nhiều hơn một chút, không nghĩ tới Nhiếp Ly lại dám đắc tội Thần Thánh thế gia.

    Tiếu Ngưng nhi nghe thấy Tiêu Vũ nói như vậy trong lòng không khỏi có cảm giác vui vẻ.

    Bởi vì gia tộc nàng muốn gả nàng nàng cho Thần thánh thế gia mặc dù trong lòng nàng không muốn, đồng thời nàng cũng lo lắng cho nàng ấy khi đối chọi Thần Thánh thế gia.

    Chứng kiến Thẩm Tú cùng Thẩm Việt á khẩu không nói nên lời nàng không khỏi cảm thấy buồn cười, đồng thời trong lòng sinh ra sùng bái đối với Tiêu Vũ, phải học thức uyên bát như nào mà có thể biết được Minh Văn gốc của Xích Diễm Viêm Bạo.

    Lúc này phía sau, sau khi nghe theo phó hội trưởng đến Đồ Thư Quán tìm Lôi Hỏa thánh điển, Lữ Dã lúc này cũng đã trở lại.

    Đưa cho lão giả áo xám, hắn lúc nãy ngồi phía sau có thấy trang sách mà Tiêu Vũ đã lật, bay nhanh lật đến trang đó, đối chiếu Minh Văn một mực trầm mặt không nói.

    Lão giả áo xám xem Lôi Hỏa thánh điển, văn tự trên đó rất phứt tạp, hắn cũng chỉ nhận ra được một ít, vậy mà tiểu cô nương kia hắn xem rất rõ ràng nàng rõ ràng có thể đọc được hết văn tự ghi trên đây hơn nữa đọc còn rất nhanh làm cho hắn khiếp sợ, còn thiếu niên kia chắc cũng không phải hạng xoàng.

    "Hai kẻ nay thiên phú như thế nào?"

    Diệp Thắng nhìn về phía Lữ Dã hỏi, hắn nhìn ra vị này đã chú ý tới hai đứa nhóc kia.

    "Nhiếp Ly linh hồn lực năm, Tiêu Vũ linh hồn lực một."

    Lúc này lão giả áo xám mới mở miệng.

    "Phải không ta xem tiểu cô nương kia không phải vậy, tiểu cô nương kia cho làm chấp sự Đồ Thư Quán còn tên tiểu tử kia cho làm chấp sự Sưu Tập."

    "Vâng."

    Diệp Thắng vội gật đầu, hắn biết rõ lão giả áo xám nổi lòng yêu tài, tuy thiên phú Nhiếp Ly rất kém, nhưng học thức lại uyên thâm, đến nỗi tiểu cô nương kia theo như lời của lão giả áo xám có vẻ không đơn giản Lôi Hỏa Thánh Điển cũng nhận ra, cho Nhiếp Ly làm Chấp Sự Sưu Tập vừa vặn có thể nghiên cứu các loại bí điển.

    Còn Tiêu Vũ làm Chấp Sự Đồ Thư Quán để nàng có hiểu biết khám phá nhiều thêm Minh Văn bí tịch công pháp rất có ích cho Quang Huy chi thành.
     
    Mỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  7. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 16 Thiên phú

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lão giả áo xám hắn nhìn thấy tiêu Vũ có thể nhận ra hắn cùng hai người còn lại chứng tỏ nàng thực lực không nhỏ, có thể là do công pháp tu luyện, vậy nên hắn mới cho nàng làm Chấp sự ở Đồ Thư Quán.

    Người trong Quang Huy Chi Thành đều chú trọng đến công pháp tu luyện của bản thân, lại rất ít ai kiên nhẫn đi nghiên cứu điển tích. Lão giả áo xám an bài như vậy còn muốn bảo vệ Nhiếp Ly cùng Tiêu Vũ, bởi vì dù sao đây cũng là công việc trong Thánh Lan học viện, Thần Thánh thế gia sẽ không thể chèn ép Nhiếp Ly, tuy bàn tính là như vậy nhưng Tiêu Vũ lại không ở trong Thánh Lan học viện a. Sự tình lần này rất nhanh truyền đi giữa các học viện, Thần Thánh thế gia như thế này lại bị sỉ vả không ít.

    Thần Thánh thế gia lại xem Tiêu Vũ cùng Nhiếp Ly là cái gai trong mắt, không nhổ sẽ rất khó chịu, nhưng lại không thể làm gì.

    Sau việc này người vui nhất vẫn là Nhiếp Ly vì việc hôn nhân giữa Diệp Tử Vân và Thẩm Việt sẽ bị hủy bỏ.

    Lúc này ở tần ba của Đồ Thư Quán nơi Tiêu Vũ được bổ nhiệm làm chấp sự, nơi này có rất nhiều phòng nhỏ để cho các học viên của Thánh Lan học viện đọc sách, nơi này bây giờ có thể xem như đây là địa bàn của Tiêu Vũ, còn nhóm Nhiếp Ly hắn chỉ là Chấp Sự Sưu Tập nên đến đây hưởng ké của Tiêu Vũ.

    Đỗ Trạch trầm mặt rồi hỏi Tiêu Vũ, hắn vốn là người cẩn thận.

    "Không sao, hắn cũng không làm gì được ta."

    Nàng những ngày nay cũng chán ghét Thần Thánh thế gia nếu không phải thưc lực còn yếu có lẽ nàng đã xông thẳng vào náo loạn một trận rồi.

    "Này Tiêu Vũ sao ngươi có thể đọc được Lôi Hỏa Thánh Điển."

    Nhiếp Ly hắn thắc mắc người ở độ tuổi này ngoại trừ hắn trọng sinh ra không ai có thể, không lẽ Tiêu Vũ ứng với suy nghĩ trước của hắn, nàng cũng trọng sinh.

    Nhưng có một điều hắn rất chắc chắn Tiêu Vũ không phải người của Quang Huy chi thành, người của Quang Huy chi thành kiếp trước của hắn trong lúc đối chọi với thú triều gần như chết hết chỉ còn hắn cùng những người đào tẩu.

    Mà những người này trên đường cũng đã chết hết, vậy nên kiến thức Tiêu Vũ đang có chắc chắn là một kẻ bên ngoài.

    Nghe Nhiếp Ly đặt câu hỏi Tiêu Vũ vẫn mỉm cười nói.

    "Ta từ lúc nhỏ đã được tiếp cận rất nhiều sách vở, gia đình ta có rất nhiều sách cổ chính người nhà của ta đã dạy ta, còn mọi người tập hợp ở đây làm gì a?"

    Tiêu Vũ không nói nhiều về gia đình mình hơn nữa thái độ lãng tránh càng chắc chắn hơn những gì Nhiếp Ly hắn suy nghĩ.

    "Ta vừa lấy hơn sáu nghìn yêu linh tệ mua được 6 miếng linh hồn thủy tinh sơ cấp, ta muốn kiểm tra thể chất của các ngươi."

    Nhiếp Ly nhìn về phía bọn hắn nói.

    "Không có cho Tiêu Vũ sao?" Đỗ Trạch hỏi.

    "Ta không cần, ta có cách tu luyện của riêng mình các ngươi không cần lo"

    Tiêu Vũ cười cười nàng có Thiên Địa Thần Quyết rồi, sắp tới cũng có thể hấp thu yêu linh rồi.

    Đỗ Trạch gật đầu hỏi tiếp Nhiếp Ly:

    "Kiểm tra thể chất? Chẳng phải nhập học đã làm rồi sao?"

    Nhiếp Ly hắn cười thần bí nói:

    "Ta kiểm tra không giống bọn họ."

    Hắn bắt đầu giảng giải về linh hồn thủy tinh, linh hồn thủy tinh chưa dùng qua lần nào là nhạy bén nhất, nếu chỉ dùng để kiểm tra linh hồn hải của một người bình thường sẽ phi thường chuẩn xác, nếu có người thứ hai dùng chung 1 khối, linh hồn thủy tinh sơ cấp sẽ bị làm nhiễu giảm đi độ chính xác, chỉ có thể đo được cấp bậc linh hồn hải cùng độ mạnh yếu của linh hồn lực.

    Sau một lúc giải thích cho mọi người hiểu, Đỗ Trạch là người bắt đầu trước.

    Nâng lên linh hồn thủy tinh chậm rãi rót linh hồn lực vào, linh hồn thủy tinh dần dần sáng lên, từng điểm sáng chuyển động bên trong linh hồn thạch, với độ sáng này cách Thanh Đồng nhất tinh một đoạn.

    Đỗ Trạch quay sang nhìn Nhiếp Ly xin ý kiến thì thấy Tiêu Vũ từ bên kia đọc sách đã chạy lại đây chăm chú quan sát linh hồn thủy tinh.

    "Vũ Vũ đây chỉ là kiểm tra linh hồn lực cần phải xem làm gì a?" Tiểu Kỳ thắc mắc.

    "Vô nghĩa lúc trước ta kiểm tra, ta chỉ thấy của mình, hay là trong sách linh hồn lực khác chưa được thấy trực tiếp."

    Linh hồn thủy tinh mặc kệ có bao nhiêu linh hồn lực, mấy chục hay mấy trăm cũng như nhau, quan trọng là hình thái cũng như nhau, quan trọng là hình thái cũng như là thuộc tính linh hồn hải.

    Những quang điểm có màu đỏ xám, thỉnh thoảng lại tụ thành đám mây, thấy một màng này Tiêu Vũ cùng Nhiếp Ly trực tiếp thất thanh nói:

    "Là Lôi Hỏa hệ, còn là hình thái Thiên Vân Lôi Vân."

    Mọi người đều nghi hoặc nhìn về Tiêu Vũ cùng Nhiếp Ly muốn biết câu trả lời.

    Tiêu Vũ nhìn ra được mọi người nghi hoặc nàng giảng giải.

    "Trên thế giới này không có linh hồn hải vô dụng, xích, cam, hoàng, lục, thanh, lam, tử bảy loại màu sắc linh hồn hải, đại biểu cho cá tính cùng thiên phú của mỗi người nhưng không phải tử sắc là vô dụng, chỉ cần có công pháp thích hợp, thì cho dù là linh hồn hải yếu nhất cũng có thể tu luyện nhanh chóng."

    Tiêu Vũ nhanh chóng giải thích thêm.

    "Đỗ Trạch ngươi chỉ cần có công pháp tu luyện thích hợp ngươi cũng có thể tu thành tài, ngươi có hoàng sắc linh hồn hải, thuộc hệ Lôi Hỏa hệ, thích hợp vô cùng nếu có yêu thú Thiên Lân, nếu tu luyện hoàn thành thì thành tựu vô cùng kinh người, nhưng nếu ngươi tu luyện công pháp khác vô cùng chậm chạp."

    Nói đến đây Đỗ Trạch nhìn về phía Tiêu Vũ, Nhiếp Ly hy vọng bọn họ cho hắn một bộ công pháp.

    Nhiếp Ly nghĩ nghĩ nói với Đỗ Trạch:

    "Ngươi nên tu luyện Thiên Lân Quyết."

    Nhiếp Ly nói rồi truyền khẩu quyết cho Đỗ Trạch.

    Cùng lúc này Tiêu Vũ thúc giục Lục Phiêu làm trắc nghiệm để nàng nhìn, mấy thứ huyền huyễn này nàng rất ít thấy, đến thế giới này ngoài luyện tập đọc sách nghiên cứu Minh Văn cùng tiểu Kỳ thì những thứ khác nàng chưa bao giờ được gặp trực tiếp.

    Nhìn của Lục Phiêu, thiên phú này không tồi.

    "Xích sắc linh hồn hải, hệ Hỗn Độn, hình thái Xích Dương."

    Nhiếp Ly nhíu mày nghĩ nghĩ nói.

    "Tu luyện Hỗn Độn Thánh Linh Quyết, thích hợp cho ngươi nhất."

    Lúc này, bên cạnh Nhiếp Ly ngoài Lục Phiêu và Đỗ Trạch, còn có ba đệ tử bình dân khác, đều là người cùng chịu phạt với Nhiếp Ly ngày đó, thiên phú cả ba đều không tốt, chỉ có xích sắc Linh Hồn Hải. Ba đệ tử bình dân này phân biệt gọi là Vệ Nam, Chu Tường Tuấn, Trương Minh.

    Ba người nãy cũng bắt đầu kiểm tra linh hồn hải.

    Thấy đủ loại hình thái linh hồn hải đủ rồi Tiêu Vũ nhanh chóng chui vào không gian của tiểu Kỳ để học tiếp Minh Văn.

    "Tiểu Kỳ sắp tới Nhiếp Ly hắn sẽ đi Cổ Lan thành tới lúc đó chúng ta sẽ tìm chỗ yên tĩnh để dung hợp Yêu Linh."

    "Đúng vậy."

    Tiêu Vũ một mực minh tưởng cho đến khi Nhiếp Ly hắn chọn xong bộ công pháp.

    Bộ công pháp của Nhiếp Ly tên là Thiên Đạo Thần Quyết, nó có đặc điểm có thể dung hợp 7 yêu linh tuy là vậy nhưng tốc độ tu luyện rất chậm, nhưng khi tu luyện đến một mức nhất định sẽ đột phá tu luyện rất nhanh.

    Tiêu Vũ những ngày nay nàng một mực minh tưởng tu luyện dùng cách nhanh nhất để lên Hắc Kim cấp, nên không đến lớp của Thẩm Tú.
     
    Mỹ NhiênHello2405 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  8. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 17 Nhờ vả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiêu Vũ thấy trời cũng không còn sớm nên tranh thủ đi tới chỗ hẹn Ngưng Nhi.

    Ngay khi vừa đi thì Nhiếp Ly hắn thấy Diệp Tử Vân thì cũng nhanh chóng tiếp cận nàng.

    Tiêu Vũ lúc này đã tới chỗ hẹn, nhìn trời cũng chưa tối có lẽ nàng đã quá vội vàng, nhìn sắc trời còn sớm nàng tranh thủ vào không gian của tiểu Kỳ xem Minh Văn.

    Cũng tới giờ nàng nên đi ra ngoài rồi, vừa ra ngoài thì thấy dưới ánh trăng mập mờ, thiếu nữ vận váy lụa trắng lẳng lặn đứng yên.

    "Ta còn tưởng rằng ngươi không đến đấy."

    Đôi mắt Ngưng Nhi dừng lại trên người Tiêu Vũ, nàng vẫn vậy chiếc mặt nạ sắt che hết khuôn mặt, thần bí khó lường.

    "Hừ, lời ta hứa đương nhiên sẽ làm."

    Nói tới chuyện đến sớm thì nàng còn sớm hơn nhiều.

    "Được rồi, Ngưng Nhi ngươi đưa thương thế cho ta xem nào."

    "Cám ơn."

    Tiếu Ngưng Nhi tuy có hơi buồn cười vì thái độ ngạo kiều của Tiêu Vũ nhưng vẫn kiềm giữ lại cúi đầu nhẹ nói.

    "Hiện tại đã đỡ hơn nhiều rồi."

    Tiêu Vũ cuối xuống nhẹ nhàng cầm chân Ngưng Nhi, nàng nhẹ nhàng nắm chặt, tinh tế tỉ mỉ rót linh lực vào, dần dần chỗ máu ứ đọng trước kia phai nhạc không ít.

    "Ừ đúng rồi, nó nhạt đi rất nhiều."

    Tiếu Ngưng Nhi gật đầu nói, nơi tâm nàng đối với Tiêu Vũ tràn đầy cảm kích, nhờ Tiêu Vũ nàng không còn cảm thấy thống khổ nữa.

    Tiêu Vũ xoa bóp vừa nhờ Tiếu Ngưng Nhi giúp đỡ.

    "Ngưng Nhi ta có chuyện muốn nhờ ngươi, ngươi có thể giúp ta không?"

    "Mặc kệ sự tình gì chỉ cần ta có thể làm được."

    Tiếu Ngưng Nhi nói lời này nhìn thẳng vào Tiêu Vũ làm nàng cảm nhận được sự chân thành của mình, khiến cho Tiêu Vũ không khỏi đỏ mặt, may là có mặt nạ sắt che lại.

    "Chỗ này ta có hai vạn yêu linh tệ, ta có thể nhờ ngươi mua giùm ta Tử Lam thảo được chứ?"

    Tiêu Vũ nói:

    "Tử Lam thảo?" Tiếu Ngưng Nhi kinh ngạc hỏi.

    "Ngươi mua Tử Lam thảo làm gì?"

    Tử Lam Thảo là loại thảo dược phi thường phổ thông, bình thường chỉ để hun khói, nếu không thì phơi khô để đuôi côn trùng, Tử Lam Thảo có rất nhiều phi thường dễ kiếm, mà ngoại trừ đuổi côn trùng thì không có tác dụng gì khác vậy mà Tiêu Vũ lại dùng nhiều như linh tệ chỉ để mua loại thảo thông thường.

    "Có lý do, hắc hắc."

    Tiêu Vũ vừa nói vừa cười.

    "Ngươi muốn bao nhiêu Tử Lam Thảo?"

    "He he càng nhiều càng tốt, có bao nhiêu mua bấy nhiêu ta muốn mua."

    "Cứ giao cho ta."

    Tiếu Ngưng Nhi nói, nàng gia tộc tuy xuống dốc nhưng dù sao cũng là hào môn thế gia, từ nhỏ đến lớn không thiếu tiền sơ sơ cũng có mấy chục vạn.

    "Ngươi cứ mua cho ta, đến lúc nào đó ta sẽ trả lại ngươi gấp đôi."

    "Không cần, chúc tiền ấy ta không xem là gì."

    Tiếu Ngưng Nhi vội vàng nói, nàng vì có thể giúp Tiêu Vũ thì đã cảm thấy cao hứng.

    "Ngươi đừng nói vậy chứ, ta khó khăn lắm mới tiết kiệm được số tiền đó đấy."

    Tiêu Vũ khóc không ra nước mắt, nàng rất nghèo a, mỗi lần đi học về ngoại trừ tu luyện thì nàng vẫn phải vô thí luyện chi địa mới có thể duy trì linh tệ để sống qua ngày, đối với một đệ tử không có thế gia hộ thuẫn hay chu cấp yêu linh tệ thì việc có thể duy trì sống qua ngày rất khó khăn.

    "Ta xin lỗi."

    Nàng quên mất Tiêu Vũ là học sinh nghèo thì đối với tiền bạc phi thường chấp nhất.

    "Không sao."

    Xoa bóp xong cổ chân, khuôn mặt Tiếu Ngưng Nhi có chút đỏ, cho dù cùng là nữ tử cũng có kinh nghiệm lần trước nhưng là vị trí nhạy cảm, nàng vẫn rất ngượng ngùng, cuối đầu từng bước cởi bỏ nút thắt.

    Hôm nay Tiếu Ngưng Nhi quấn quanh ngực lụa trắng có phần ngây thơ của thiếu nữ mười ba lại nhiều phần lãnh diễm thể hiện rõ tính cách lạnh băng của mình.

    "Rất hợp với nàng ấy."

    Tiêu Vũ trong lòng nghĩ vậy.

    "Ngươi có uống thuốc đúng hạn không?"

    Tiêu Vũ nhanh chóng quay mặt sang chỗ khác, hai tay nhẹ nhàng đưa lên, mát xa xung quanh huyệt vị, thỉnh thoảng vô ý lướt qua chỗ kia.

    Ngưng Nhi nàng cũng rất ngượng nhưng khi nhìn thấy Tiêu Vũ quay mặt săng chỗ khác, nhĩ tiêm ửng đỏ Ngưng Nhi không khỏi thấy buồn cười.

    Nàng mới là người cởi áo vậy mà nhìn Tiêu Vũ lại ngượng ngùng hơn cả chính chủ, nhịn không được nổi lên tâm tư trêu trọc.

    Nghĩ như vậy nàng lập tức nhích lại gần lỗ tai nàng ây, nhìn hồng thấu lỗ tai gần trong gang tất, nàng không khỏi cảm thây nàng ấy đáng yêu khẩn.

    "Tiêu Vũ a."

    "A.. hả, có.. có chuyện gì sao?"

    Cảm nhận hơi thở của Ngưng Nhi lướt qua tai mình, nàng nhận thấy có dòng điện chạy từ nhĩ tiêm lan ra khắp người.

    Nhìn Tiêu Vũ cứng đờ co quắp bộ dáng nàng không khỏi cười khẽ, nàng nhìn chăm chú vào Tiêu Vũ nghĩ.

    "Phía dưới lớp mặt nạ của Tiêu Vũ đang cất dưới điều gì?"

    Đây luôn là câu hỏi ở trong đầu nàng từ khi nàng gặp nàng ây.

    Nhận thấy Tiếu Ngưng Nhi nhìn chằm chằm mình nàng không khỏi nhìn lại, nàng ấy nhìn thẳng vào mắt mình khiến cho Tiêu Vũ tâm không khỏi đập nhanh.

    Người đầu hàng trước vẫn là Tiêu Vũ.

    "Ngưng Nhi ngươi.. ngươi có gì không?"

    "Hừm, không có gì."

    Ngưng Nhi lúc này đã lấy lại tinh thần, nàng không khỏi ảo não, nàng với Tiêu Vũ chỉ mới nhận thức nhau vậy mà lúc nãy nàng lại làm thế, nhưng lúc nãy khi nhìn thẳng vào mắt của Tiêu Vũ nàng lại cảm nhận môt tia quen thuộc, nhưng nó lại mờ nhạt khiến người dễ dàng bỏ qua.

    Thu hồi suy nghĩ nàng chăm chú nhìn về thiếu nữ đang chữa trị cho mình.

    "Tiêu Vũ, ta khi tu luyện công pháp ngươi đã sữa linh hồn lực tăng lên rất nhiều, ta biết ngươi là một thiên tài, tuy mọi người chưa biết tài hoa của ngươi, nhưng sẽ có một ngày ngươi chính thức lộ ra tài hoa chắc chắn sẽ là hào quang vạn trượng."

    Tiêu Vũ nghĩ thầm đó là điều đương nhiên nam chủ hắn sống lại biết nhiều ở đời trước dùng được ở đời này, thì nàng bàn tay vàng có lẽ là kho sách trong không gian của tiểu Kỳ đi nơi đó muốn sách gì có sách đó tha hồ cho nàng khám phá.

    Tiêu Vũ giúp Tiếu Ngưng Nhi xoa hết chỗ ứ đọng, nhìn Tiếu Ngưng Nhi mặc lại y phục Tiêu Vũ suy nghĩ. "Tiếu Ngưng Nhi dáng người thật tốt."

    "Tiêu Vũ ngươi đắt tội Thần Thánh thế gia, bọn họ chắc chắn sẽ tìm ngươi phiền toái ngươi nên cẩn thận." Nghĩ đến Tiêu Vũ đắt tội Thần Thánh thế gia nàng thật lo lắng cho Tiêu Vũ.

    "Không sao bọn hắn không làm được gì ta."

    Ngưng Nhi nhìn Tiêu Vũ thần sắc tự nhiên, nàng có loại cảm giác dù Thần Thánh thế gia có đưa ra thủ đoạn gì thì nàng ấy vẫn luôn có cách hóa giải.
     
    Mỹ Nhiên thích bài này.
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2023
  9. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 18 Phong Lôi Dực Thần quyết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ngưng Nhi ngươi lúc về lấy một khối linh hồn thủy tinh chưa từng dùng qua, ta giúp ngươi kiểm tra một chút."

    "Linh hồn thủy tinh? Không cần ở đây ta có ba cái" nói rồi Ngưng Nhi đưa tay lên từ không gian giới chỉ lấy ra một viên linh hồn thủy tinh.

    Nhận thấy nàng chuẩn bị kĩ như vậy Tiêu Vũ vừa lòng gật đầu.

    "Thế thì được rồi làm ngay đây đi, ngươi đưa linh hồn lực vào linh hồn thủy tinh đi."

    Tiếu Ngưng Nhi tuy là bất ngờ chẳng phải là đã kiểm tra đầu vào rồi sao nhưng nàng không hỏi lại nếu Tiêu Vũ làm như vậy chắc chắn là có lý do.

    Nghe theo lời Tiêu Vũ, Ngưng Nhi truyền linh hồn lực vào linh hồn thủy tinh lập tức sáng lên, quang điểm bên trong tụ tập, sau lại huyễn hóa thành Dực Long vươn cánh bay cao.

    Tiêu Vũ kinh ngạc nhìn Tiếu Ngưng Nhi.

    "Linh h

    " Ngưng Nhi ngươi lúc về lấy một khối linh hồn thủy tinh chưa từng dùng qua, ta giúp ngươi kiểm tra một chút. "

    " Linh hồn thủy tinh? Không cần ở đây ta có ba cái "nói rồi Ngưng Nhi đưa tay lên từ không gian giới chỉ lấy ra một viên linh hồn thủy tinh.

    Nhận thấy nàng chuẩn bị kĩ như vậy Tiêu Vũ vừa lòng gật đầu.

    " Thế thì được rồi làm ngay đây đi, ngươi đưa linh hồn lực vào linh hồn thủy tinh đi "

    Tiếu Ngưng Nhi tuy là bất ngờ chẳng phải là đã kiểm tra đầu vào rồi sao nhưng nàng không hỏi lại nếu Tiêu Vũ làm như vậy chắc chắn là có lý do.

    Nghe theo lời Tiêu Vũ, Ngưng Nhi truyền linh hồn lực vào linh hồn thủy tinh lập tức sáng lên, quang điểm bên trong tụ tập, sau lại huyễn hóa thành Dực Long vươn cánh bay cao.

    Tiêu Vũ kinh ngạc nhìn Tiếu Ngưng Nhi.

    " Linh hồn lực đã tới 83 tăng rất nhanh, linh hồn thuộc tính Phong Lôi hệ, hình thái là Dực Long. "

    Khó trách Tiếu Ngưng Nhi tu luyện nhanh như vậy.

    " Phong Lôi hệ, Dực Long linh hồn hình thái này là cái gì? "

    Tiếu Ngưng Nhi nhìn hướng Tiêu Vũ hỏi tới, khuôn mặt thanh lãnh nhưng lại tràn đầy nghi hoặc.

    " Ý ta là ngươi thích hợp tu luyện Phong Lôi hệ công pháp "

    Tiêu Vũ nghĩ nghĩ trả lời

    " Phong Lôi hệ thuộc tính sẽ giúp ngươi tốc độ tu luyện thần tốc, tuy không phải là đỉnh nhưng lại vô cùng kinh người, ngươi lại có Dực Long làm linh hồn hình thái đây là thiên phú vạn người chưa chắc có được một, hình thái linh hồn của ngươi tu luyện công pháp nào cũng sẽ tăng với tốc độ biến thái, nếu được tu luyện thêm công pháp Phong Lôi hệ thì khỏi phải bàn cải. "

    " Nói vậy nó thật tuyệt, hơn cả việc đánh giá màu sắc linh hồn hải. "

    " Đúng rồi, ngươi nên giữ bí mật này nha, ta không nghĩ người khác biết về cái này đâu, rất có thể họ sẽ lợi dụng ngươi. "

    Trong gia tộc của Tiếu Ngưng Nhi những lão già kia khi biết về vấn đề này chắc chắn sẽ lợi dụng nàng ấy để moi thêm thông tin về nàng.

    " Ừ ta sẽ không nói. "

    Ngưng Nhi cẩn thận gật đầu điều này nàng biết đây là chuyện không dễ dàng nói ra nếu không sẽ phiền toái đến Tiêu Vũ.

    " Được rồi, ta có bộ công pháp rất thích hợp, tặng cho ngươi, công pháp này so với công pháp hiện có của ngươi mạnh hơn rất nhiều. "

    Tiêu Vũ nói xong liền đem khẩu quyết đọc và những thứ liên quan truyền thụ cho Ngưng Nhi.

    Nàng ghi nhớ sau đó niệm một lượt khẩu quyết, nàng không khỏi kinh ngạc bộ công pháp này, nó quả thật kinh người nếu so sánh với công pháp của gia tộc, thì công pháp gia tộc đều là cặn bã.

    " Cái này gọi là Phong Lôi Dực Thần quyết. "

    Công pháp này có thể xem như cao thâm nhất trong số những bộ Phong Lôi hệ, sỡ dĩ Tiêu Vũ không cho Ngưng Nhi tu luyện theo công pháp Nhiếp Ly đưa cho là Phong Lôi Dực Long Quyết.

    Bởi vì nó có một khuyết điểm là càng về sau tốc độ tu luyện sẽ giảm dần, khởi điểm bộ Phong Lôi Dực Long quyết tu luyện giống như cưỡi rồng bay, nhưng về giai đoạn sau sẽ giống như những công pháp thường khác, sẽ vô cùng phí phạm tư chất nàng ấy.

    Nên Tiêu Vũ đã đổi hình thái công pháp Dực Long hình thái thành Dực Thần hình thái, tuy tu luyện chậm một chút so với Dực Long nhưng Phong Lôi Dực Thần quyết khi tu luyện từ đầu đến cuối đều ổn định tốc độ lại còn cao thâm hơn bộ kia của nam chủ.

    Lúc đầu nàng cũng định để cho Ngưng Nhi tu luyện bộ Phong Lôi Dực Long quyết nhưng trong kho sách của tiều Kỳ có thể nói có nhiêu bộ công pháp phù hợp hơn nhiều.

    " Cám ơn ngươi Tiêu Vũ. "

    Tiếu Ngưng Nhi ngẫng đầu cảm kích nhìn Tiêu Vũ, nàng không biết nên cảm ơn người con gái trước mặt này như thế nào, không chỉ giúp nàng thoát khỏi thống khổ, lại còn cho nàng công pháp siêu cấp như vậy.

    " Ta không biết nên báo đáp nguoi như thế nào, mặc kệ ngươi muốn ta làm cái gì, ta dều sẽ làm. "

    " Vậy sao, ngay bây giờ luôn đi. "

    Tiêu Vũ hai mắt sáng rỡ, nàng chờ chính là câu này.

    " A, hả. "

    Tiếu Ngưng Nhi có hơi bất ngờ, mặc dù nàng là nói như vậy nhưng cú tưởng Tiêu Vũ sẽ để lúc sau rồi yêu cầu nhưng không ngờ ngay tại lúc này.

    " Vậy ngày mai ngươi có thể làm cho ta bữa sáng chứ? "

    " Hả? "Tiếu Ngưng Nhi bất ngờ.

    " Không được sao, không được thì thôi vậy. "

    Tiêu Vũ có hơi mất mác, đã hứa là sẽ làm vậy mà lại đưa cái mặt ngu ngơ đó là thế nào chứ.

    " Hừm không phải không được, ta chỉ hơi bất ngờ với yêu cầu thôi. "

    Nàng có hơi bất ngờ vì yêu cầu này của Tiêu Vũ, nếu Tiêu Vũ không nói nàng vẫn sẽ làm như vậy, chỉ là tuy nói đây là yêu cầu của nàng ấy nhưng nếu Tiêu Vũ có mệnh hệ gì nàng nhất định sẽ không tha cho kẻ đó.

    Nhất định phải mạnh hơn, phải làm mọi cách, như vậy mới có thể bảo vệ Tiêu Vũ Ngưng Nhi như vậy nghĩ.

    " Vậy là được rồi a Ngưng Nhi "

    Tiêu Vũ cười rạng rỡ, nghe tiếng nàng ấy cười Tiếu Ngưng Nhi cũng thấy vui lây.

    " Ừ Tiêu Vũ. "Ngưng Nhi đáp lại.

    " À còn có cái này"nói rồi nàng lấy từ trong không gian giới chỉ ra một vài Minh Văn cơ sở đưa cho Ngưng Nhi.
     
    Mỹ Nhiên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng tám 2024
  10. langtieuvu

    Bài viết:
    4
    Chương 19 Đã đi qua

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhất thời Ngưng Nhi vô cùng khó hiểu, nhận thấy được ý nghĩ của nàng ấy, Tiêu Vũ giải thích.

    "Đây là những nét Minh Văn cơ sở từ thấp đến cao, những Minh Văn mà ta hôm trước cãi nhau với Thẩm Tú về Minh Văn Xích Diễm Viêm Bạo, sỡ dĩ có thể nhận định có bao nhiêu nét là nhờ học những nét Minh Văn cơ sở này, ta học xong rồi giờ đưa lại cho ngươi."

    Đây là quyển đường nét cơ sở của Minh Văn, những Minh Văn nhìn như rườm rà tuy nhiên khi tìm được những đường nét chủ chốt của Minh Văn thì việc hiểu và viết được Minh Văn cấp cao cũng không vấn đề gì, ví dụ có Minh Văn sẽ được viết đường nét rất cơ sở từ trong ra ngoài tuy nhiên họ sẽ thêm vào nhiều Minh Văn cấp cao nếu người xem không có cơ sở vững chắc, chắc chắn dễ bị rối bởi những đường Minh Văn cấp cao bên ngoài khiến cho người xem nghĩ rằng đây là Minh Văn phứt tạp không dễ phá giải.

    Nhìn quyển cơ sở Minh Văn này nàng không biết nghĩ sao về Tiêu Vũ nữa, rõ ràng sẽ không ai sẵn sàng đối xử tốt với ngươi nếu không có lợi với bọn họ vậy mà Tiêu Vũ lại sẵn sàng đối xử tốt với nàng hết lần này đến lần khác, nếu nói không có ý gì khác thật khiến người không tin nổi, tuy nhiên nếu Tiêu Vũ muốn một cái gì đó từ nàng, thật sự làm nàng cảm giác mình còn có tác dụng gì đó với Tiêu Vũ.

    Không trách Ngưng Nhi sẽ nghĩ như vậy, trong gia tộc nàng được xem như thiên tài nhưng cái danh thiên tài ấy cũng chỉ đổi lấy sự liên hôn của gia tộc làm nàng cảm thấy bất lực.

    "Cảm ơn ngươi Tiêu Vũ".

    "Không có gì, ngươi tiếp tục tu luyện đi."

    Đưa cho Ngưng Nhi quyển Minh Văn cơ sở này chắc chắn với sự thông minh của nàng ấy sẽ tiến bộ hơn so với nàng rất nhiều

    Nghe theo Tiêu Vũ nàng thử vận dụng linh hồn lực thử tu luyện Phong Lôi Dực Thần quyết, tuy Thiên Địa Thần quyết tu luyện nhanh nhưng so với tốc độ Ngưng Nhi chẳng là gì cả.

    Đến khi Tiếu Ngưng Nhi mở mắt ra Tiêu Vũ đã đi mất, nàng trong lòng nổi lên tia mất mác, nàng tuy không phải không có tiếp xúc nữ nhi nhưng người để nàng thể hiện sự kính trọng Tiêu Vũ lại là người đầu tiên, nghĩ đến nàng ấy nội tâm nàng không khỏi tràn đầy ấm áp.

    Nếu như Tiêu Vũ không tới Thánh Lan học viên có lẽ nàng đã không như bây giờ, làm sao có thể tràn đầy hy vọng cho tương lai.

    Nàng quyết định sẽ ở bên cạnh Tiêu Vũ cho tới lúc nàng ấy chán gét cảm thấy phiền mới buôn, về phòng của mình nàng ngay lập tức mở ra quyển đường nét cơ sở Minh Văn nghiên cứu, càng nhìn càng thấy khiếp sợ.

    Trong quyển sách này nó ghi chi tiết tất tần tật về cấu tạo Minh Văn, cách tạo ra Minh Văn từ nét cơ sở nhưng lại phát huy rất nhiều công lực, trong đó có những Minh Văn lúc trước nàng đã từng xem qua ở Đồ Thư Quán cảm thấy tối nghĩa khó hiểu nhưng khi vận dụng cách chỉ dẫn trong đây nàng ngay lập tức hiểu được cách viết Minh Văn, cùng công lực của nó như thế nào.

    Tiếu Ngưng Nhi không khỏi vui mừng, xem quyển sách này như trân bảo, tuyệt đối không thể cho ai biết về quyển sách này, càng xem Tiếu Ngưng Nhi nàng càng thấy nhiều thứ càng được khai sáng, nội tâm thầm nghĩ ông trời không phụ lòng người vì đã cho nàng quen biết một người con gái tuyệt vời như Tiêu Vũ.

    Qua ngày hôm sau Tiêu Vũ cùng với Tiếu Ngưng Nhi hẹn nhau ăn bữa sáng do Ngưng Nhi chuẩn bị.

    "Cám ơn ngươi Nhưng Nhi bữa sáng rất ngon"

    "Đúng rồi Tiêu Vũ đây là không gian giới chỉ có chứa Tử Lam Thảo mà ngươi cần."

    Ngưng Nhi vung tay từ không gian giới chỉ của mình lấy ra đưa tới trước mặt Tiêu Vũ.

    "Cám ơn ngươi Ngưng Nhi"

    Nhận thấy Tiêu Vũ cao hứng Tiếu Ngưng Nhi nàng cũng cao hứng theo.

    Tạm biệt Ngưng Nhi, nàng đi tới chỗ nàng với Nhiếp Ly hẹn gặp, cả hai khi nhận được Tử Lam thảo vô cùng cao hứng, hai người chia nhau ra làm việc, ghi lại tác dụng của Tử Lam thảo.

    "He he he"

    "Hắc hắc"

    Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch vô cùng thắt mắt hai người kia ghi chép cái gì mà cười vô cùng ghê rợn, nhưng bọn họ biết đầu óc của hai kẻ kia siêu việt hơn bọn họ rất nhiều nên bọn họ chỉ có thể xem Minh Văn.

    Cách đó không xa có một đám đệ tử tụ tập vô cùng náo nhiệt.

    "Tiểu Kỳ đang có chuyện gì."

    Thấy nơi xa một đám đệ tử đang tụ tập nàng rất tò mò.

    "Vũ Vũ bọn họ đang trao đổi về việc đi Cổ Lan thành ngươi cũng muốn đi?"

    "Không được nơi đó ta ở hai tháng đi hết cả rồi vả lại sắp đột phá Hắc Kim rồi không đi."

    "Đúng vậy Vũ Vũ"

    Tiểu Kỳ vô cùng tán đồng, ngươi sắp đột phá Hắc Kim là thời cơ vô cùng tốt để hấp thụ yêu linh

    Nhưng đây không phải nguyên nhân chủ yếu mà Tiêu Vũ không đi.

    "Nếu ta có đi Cổ Lan thành thì cũng không có việc gì làm, nếu có thì con yêu linh Ảnh Yêu trong tháp mà Nhiếp Ly hướng tới, mà quan trọng nhất Tiếu Ngưng Nhi nàng không đi."

    "Ha hả Vũ Vũ."

    Tiểu Kỳ trong thức hải Tiêu Vũ không khỏi trương môi, ta cứ nghĩ ngươi để tâm lắm về việc hấp thụ yêu linh nhưng không ngươi ham sắc bỏ tu luyện.

    Lúc này Nhiếp ly đã quay trở lại.

    "Có việc gì sao."

    Tiêu Vũ ngẫn đầu lên hỏi

    "Không có gì, đi Cổ Lan Thành, ngươi muốn đi không?" Nhiếp Ly hỏi theo như hắn thấy một người thông minh như Tiêu Vũ chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhưng Tiểu Vũ trả lời làm hắn bất ngờ.

    "Không nghĩ đi, không hứng thú."

    "Tại sao?" hắn bất ngờ hỏi lại.

    "Nơi đó ta đã từng đi qua rồi, ngoại trừ mấy cái kho báu ra thì ta không có hứng thú"

    "Kho báu?"

    Nhiếp Ly ngạc nhiên, nàng nói là đã đi vậy có hay không có thấy đèn yêu linh.

    Nhận thấy ánh mắt của Nhiếp Ly, nàng đoán chắc hắn đang nghĩ cái bảo bối mà hắn mong muốn đây mà.

    "Ta không hứng thú mấy cái kho báu đó, nhưng Minh Văn thì khá thú vị."

    "Ừ" hắn chỉ cười cười rồi quay đi, không ngờ lại có người bỏ ngoài mắt những châu báu ấy nhất là cái đèn yêu linh kia hắn không tin Tiêu Vũ không biết sức mạnh cái linh đăng ấy.

    Nếu Tiêu Vũ mà đọc được ý nghĩ của hắn chắc nàng nghĩ, ta mà không bị hạn chế hấp thu yêu linh thì cái đèn ấy không tới lượt ngươi đâu.
     
    Mỹ Nhiên thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng tám 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...