Chapter 30: Bàn bạc! Tiến Hải hoang mang
Tuấn đi đường gặp chàng trai chạy ra, vừa hỏi tình hình bên trong như thế nào, biết chỉ có Bạch và zombie đợt ba ở bên trong.
Anh ta ngay lập tức chạy nhanh vào bên trong, sợ cô gái nhỏ ở bên trong có chuyện gì, zombie đợt ba trên đường đi không phải là họ không gặp.
Chúng phải nói là rất mạnh, so với đợt hai thì mạnh hơn rất nhiều, ngay cả anh ta và Bạch đều thăng cấp ba lần, phải cùng nhau đánh mới giết được.
Giờ bên trong chỉ có mỗi mình Bạch, hi vọng là cô chống cự được lâu trước khi anh ta chạy tới.
Đến nơi, anh trố mắt nhìn xác xombie màu đen nằm trên sàn nhà, đầu vuông vức lấp loé kim loại, cái cổ bị đứt tứa lưa, như bị cái cưa cưa đi vậy.
Bạch nhỏ nhắn đứng nơi đó, lau trên mặt vết máu đen.
Cô ta rướn người ngáp lười biếng, đi ra khỏi chỗ gạch đổ để lại câu nói
- Anh tới chậm quá, em xử rồi~Oáp
Tuấn nghe thế mà nuốt nước bọt, liếc nhìn xác Đầu búa trên sàn nhà, quả thực là zombie đợt ba, cô ta mạnh như vậy ư?
Hơi nhớ lại lúc còn trên chuyến đi, anh ta bắt gặp cô mấy lần tự ý ra ngoài giết zombie một mình, rõ ràng lúc nào nhìn cái gì cũng không muốn làm, không ngờ cô ta lại thích đi giết zombie đến vậy.
Tuấn dám cá là thừa dịp trong lúc mọi người ngủ, cô ta lại đi "săn" bọn chúng để mạnh hơn, gái giờ gan vậy ư!
Xem ra hiện giờ cô ta mạnh nhất xe rồi.
* * *
Phòng học chứa thức ăn của nhóm.
Tân ngồi gặm miếng bánh sandwich kẹp vài lát xúc xích, nhai nhồm nhùam.
Lát bánh tuy đơn sơ nhưng ăn nhiều cũng làm bớt đói, miếng bánh bình thường giờ ở trong tay cậu có vẻ nhỏ hơn trước.
Hình thể có bự lên nên nhìn miếng bánh có chút nhỏ, cậu ăn một hơi tám cái dễ dàng trôi tọt xuống bụng, tiếc là không có rau dưa cà chua.
Hoài Thư nhìn cậu khó hiểu, ý của cô là cậu đòi hỏi như vậy cũng không biết kiếm ở đâu ra.
Cô ra sức tự tay làm cho cậu mấy cái bánh, đã ăn hết chơn mà còn chê đủ thứ món.
Cười xuề như muốn cô quên đi, Tân cũng biết rau bây giờ quý hiếm, cậu muốn chọc cho vui thôi.
Hoài Thư nhìn cậu ánh mắt có vẻ thân cận hơn, làm cậu cứ tưởng mình làm bạn với cô ta rồi từ lúc nào.
Tân còn để ý thấy động tác cơ thể của cô ta có một chút ỷ lại với mình nữa.
Dọc trên đường cậu có chú ý đến nhưng không có kinh nghiệm nhìn hoài mà không biết.
Đến khi biết tiếp xúc da thịt mấy lần thì mới nhận ra lâng lâng trong cơ thể.
Một thằng ít đụng đến gái như cậu rất dễ để ý cảm giác đụng tay đụng chân với mấy đứa con gái
Ngoại trừ Huyền My kia ra thì rất lâu rồi cậu mới có cảm giác hơi hưng phấn.
Ngồi gãi gãi quần, ánh mắt cậu liếc qua Hoài Thư, từ trên cao nhìn xuống nhưng đụng phải cô ta nhìn lại.
Hoài Thư là một nữ sinh đẹp, hay để tóc dài bồng bềnh xuống vai, khuôn mặt trái xoăn, nụ cười rất tự nhiên dễ nhìn, không như mấy thằng con trai.
Tất nhiên là nhờ vậy cô ta mới trở thành hot girl có tiếng rồi.
Dáng người cũng rất cao, cao khoảng mét bảy, thân hình thon gọn cân xứng như vậy, mấy đứa con gái giờ phát triển tốt thật, nếu không biết cô ta là đàn em thì nhìn cô ta còn trông trưởng thành hơn cậu.
Đó là trước kia, còn thân hình bây giờ của cậu khá là đồ sộ so với trước, nghĩ tới đây cậu nhoẻn miệng cười.
Hoài Thư thấy Tân nhìn mình chằm chằm, cố gắng tự nhiên nhìn qua chỗ khác.
Cứ cảm giác Tân đang nhìn mình hoài cô quay sang định hỏi.
Không để cô nói gì, Tân đột nhiên có nói ra đề nghị kì lạ
- Hoài Thư, sắp tới tôi định tìm nơi khác để ở, trong trường có vẻ không có zombie nên tôi muốn ra ngoài bàn chuyện với cô một lát. Chỉ là ra ngoài một chút thôi.
Liên quan đến Hoài Thư, Tiến Hải ở gần đó nghỉ ngơi liền chạy lại hỏi thăm.
- Ra ngoài hả, sao không bàn ở đây luôn, sao lại ra ngoài bàn với Thư.
Tân chưa nghĩ ra lí do, suy nghĩ ra cái lí do:
- Tôi thấy Hoài Thư cẩn thận, làm việc chắc chắn rất tinh tế, nên giao chuyện bàn cho cô ấy là điều bình thường mà, nếu có zombie tôi sẽ bảo vệ an toàn.
Hoài Thư không để Tiến Hải nói thêm.
- Không sao đâu, chắc là có chuyện quan trọng, có Tân bên cạnh chắc không có gì đâu.
Tiến Hải không hiểu sao cảm giác Tân kì quái, vẫn không muốn cho Hoài Thư cùng đi ra ngoài, nhưng cô ấy muốn đi nên cậu ta không biết làm sao.
Nhìn trông ra ngoài, bóng dáng hai người dần biến mất trong màn đêm.
Tiến Hải nhíu mày suy nghĩ, càng lo lắng, ban đêm cúp điện nên tối om, Tân dắt Hoài Thư đi đâu xa vậy chứ? Càng nghĩ không hiểu sao làm cậu tức tối đấm vào tường thật mạnh.
- Cái gì vậy trời!
Không thằng con trai nào muốn đứa con gái mình thích đi một mình với thằng khác trong đêm cả.
Nhưng nếu Hoài Thư chắc không sao đâu, cô ấy rất tự chủ và cá tính.
* * *
Nhà vệ sinh nữ gần đó
Tân một đường nắm lấy tay Hoài Thư dắt trong đêm tối, đưa cô đến chỗ vắng này.
Hoài Thư mắt không tinh bằng Tân nên ngoài bóng tối cô không thấy gì cả.
Cứ bị Tân chủ động dắt đi, không hiểu sao tim cứ đập bịch bịch, mặc dù xung quanh rất tối nhưng cảm nhận bàn tay rắn chắc và ấm áp lại cảm thấy không sợ nữa.
Hành động kì lạ của Tân làm cô cảm giác như việc bàn bạc này không như cô nghĩ..
Á
Trong không gian nhà vệ sinh chật hẹp, có mùi hương chất tẩy thoang thoảng hòa vào hơi thở của Tân.
Hoài Thư căng cứng cả người, vừa bước vào Tân thử công tắc điện ở đây, có vẻ nó không hoạt động, đột nhiên bàn tay rắn chắc ấy lại đẩy cô dán vào tường.
Hoài Thư hốt hoảng vội hỏi Tân:
- Chuyện gì.. làm gì, anh muốn bàn chuyện gì mà!
Không thấy trả lời, thay vào đó là tiếng hơi thở trở nên sôi trào của Tân.
Bên hông cô bị hai bàn tay sờ soạng, dù tối nhưng cô có thể thấy gương mặt Tân dần dần tiến gần cô.
Nồng nàn mùi bánh sandwich cùng với giọng nói của Tân.
- Cho anh đi Hoài Thư, anh sẽ bảo vệ em.
Cô đã đoán trước ý đồ của Tân khi cậu giở trò xằng bậy, nhưng cô không dám phản kháng bao nhiêu, chỉ là hình thức bên ngoài.
Dù cô có chống cự đi nữa thì cũng vô nghĩa, cậu ta là người mạnh nhất ở đây, dù có la hét chống cự thì không ai ở đây có thể bảo vệ cô được.
Đến khi nghe Tân nói ra câu đấy, tim cô đập mạnh, không ngờ đến cậu lại trực tiếp như thế này.
Bấu víu lấy vòng bụng cứng rắn như cột sắt ấm áp, đầu óc Hoài Thư hỗn loạn, có lẽ là Tân thì không sao đâu..
Cảm thấy Hoài Thư im lặng đi, cậu lần mò mà lấn tới sờ soạng hôn hít.
Hai cơ thể một thon một khoẻ dính sáp lại với nhau, sờ mó gấp gáp thở.
Rất nhanh Hoài Thư đã bị Tân đem lấy đi "lần đầu tiên" của mình.
Nhà vệ sinh tối om lại phát ra vài âm thanh kì lạ ú ớ và Tiến Hải ở xa không thể nghe tới được..
Sau khi làm việc xong, nghe Hoài Thư cằn nhằn một chút, đợi chủ yếu là cô thay đồ gọn gàng.
Tân cảm thấy phơi phới cùng Hoài Thư quay lại chỗ cũ, nỗi bứt rứt được xả hết nên cậu có chút vui vẻ trong lòng.
Cậu có thể cảm giác mối quan hệ nào đó hình thành ở cô và cậu, việc thân mật gần sát cơ thể càng tùy tiện hơn.
Xem ra từ giờ bọn họ cũng tính là gần như một cặp à nha.
Anh ta ngay lập tức chạy nhanh vào bên trong, sợ cô gái nhỏ ở bên trong có chuyện gì, zombie đợt ba trên đường đi không phải là họ không gặp.
Chúng phải nói là rất mạnh, so với đợt hai thì mạnh hơn rất nhiều, ngay cả anh ta và Bạch đều thăng cấp ba lần, phải cùng nhau đánh mới giết được.
Giờ bên trong chỉ có mỗi mình Bạch, hi vọng là cô chống cự được lâu trước khi anh ta chạy tới.
Đến nơi, anh trố mắt nhìn xác xombie màu đen nằm trên sàn nhà, đầu vuông vức lấp loé kim loại, cái cổ bị đứt tứa lưa, như bị cái cưa cưa đi vậy.
Bạch nhỏ nhắn đứng nơi đó, lau trên mặt vết máu đen.
Cô ta rướn người ngáp lười biếng, đi ra khỏi chỗ gạch đổ để lại câu nói
- Anh tới chậm quá, em xử rồi~Oáp
Tuấn nghe thế mà nuốt nước bọt, liếc nhìn xác Đầu búa trên sàn nhà, quả thực là zombie đợt ba, cô ta mạnh như vậy ư?
Hơi nhớ lại lúc còn trên chuyến đi, anh ta bắt gặp cô mấy lần tự ý ra ngoài giết zombie một mình, rõ ràng lúc nào nhìn cái gì cũng không muốn làm, không ngờ cô ta lại thích đi giết zombie đến vậy.
Tuấn dám cá là thừa dịp trong lúc mọi người ngủ, cô ta lại đi "săn" bọn chúng để mạnh hơn, gái giờ gan vậy ư!
Xem ra hiện giờ cô ta mạnh nhất xe rồi.
* * *
Phòng học chứa thức ăn của nhóm.
Tân ngồi gặm miếng bánh sandwich kẹp vài lát xúc xích, nhai nhồm nhùam.
Lát bánh tuy đơn sơ nhưng ăn nhiều cũng làm bớt đói, miếng bánh bình thường giờ ở trong tay cậu có vẻ nhỏ hơn trước.
Hình thể có bự lên nên nhìn miếng bánh có chút nhỏ, cậu ăn một hơi tám cái dễ dàng trôi tọt xuống bụng, tiếc là không có rau dưa cà chua.
Hoài Thư nhìn cậu khó hiểu, ý của cô là cậu đòi hỏi như vậy cũng không biết kiếm ở đâu ra.
Cô ra sức tự tay làm cho cậu mấy cái bánh, đã ăn hết chơn mà còn chê đủ thứ món.
Cười xuề như muốn cô quên đi, Tân cũng biết rau bây giờ quý hiếm, cậu muốn chọc cho vui thôi.
Hoài Thư nhìn cậu ánh mắt có vẻ thân cận hơn, làm cậu cứ tưởng mình làm bạn với cô ta rồi từ lúc nào.
Tân còn để ý thấy động tác cơ thể của cô ta có một chút ỷ lại với mình nữa.
Dọc trên đường cậu có chú ý đến nhưng không có kinh nghiệm nhìn hoài mà không biết.
Đến khi biết tiếp xúc da thịt mấy lần thì mới nhận ra lâng lâng trong cơ thể.
Một thằng ít đụng đến gái như cậu rất dễ để ý cảm giác đụng tay đụng chân với mấy đứa con gái
Ngoại trừ Huyền My kia ra thì rất lâu rồi cậu mới có cảm giác hơi hưng phấn.
Ngồi gãi gãi quần, ánh mắt cậu liếc qua Hoài Thư, từ trên cao nhìn xuống nhưng đụng phải cô ta nhìn lại.
Hoài Thư là một nữ sinh đẹp, hay để tóc dài bồng bềnh xuống vai, khuôn mặt trái xoăn, nụ cười rất tự nhiên dễ nhìn, không như mấy thằng con trai.
Tất nhiên là nhờ vậy cô ta mới trở thành hot girl có tiếng rồi.
Dáng người cũng rất cao, cao khoảng mét bảy, thân hình thon gọn cân xứng như vậy, mấy đứa con gái giờ phát triển tốt thật, nếu không biết cô ta là đàn em thì nhìn cô ta còn trông trưởng thành hơn cậu.
Đó là trước kia, còn thân hình bây giờ của cậu khá là đồ sộ so với trước, nghĩ tới đây cậu nhoẻn miệng cười.
Hoài Thư thấy Tân nhìn mình chằm chằm, cố gắng tự nhiên nhìn qua chỗ khác.
Cứ cảm giác Tân đang nhìn mình hoài cô quay sang định hỏi.
Không để cô nói gì, Tân đột nhiên có nói ra đề nghị kì lạ
- Hoài Thư, sắp tới tôi định tìm nơi khác để ở, trong trường có vẻ không có zombie nên tôi muốn ra ngoài bàn chuyện với cô một lát. Chỉ là ra ngoài một chút thôi.
Liên quan đến Hoài Thư, Tiến Hải ở gần đó nghỉ ngơi liền chạy lại hỏi thăm.
- Ra ngoài hả, sao không bàn ở đây luôn, sao lại ra ngoài bàn với Thư.
Tân chưa nghĩ ra lí do, suy nghĩ ra cái lí do:
- Tôi thấy Hoài Thư cẩn thận, làm việc chắc chắn rất tinh tế, nên giao chuyện bàn cho cô ấy là điều bình thường mà, nếu có zombie tôi sẽ bảo vệ an toàn.
Hoài Thư không để Tiến Hải nói thêm.
- Không sao đâu, chắc là có chuyện quan trọng, có Tân bên cạnh chắc không có gì đâu.
Tiến Hải không hiểu sao cảm giác Tân kì quái, vẫn không muốn cho Hoài Thư cùng đi ra ngoài, nhưng cô ấy muốn đi nên cậu ta không biết làm sao.
Nhìn trông ra ngoài, bóng dáng hai người dần biến mất trong màn đêm.
Tiến Hải nhíu mày suy nghĩ, càng lo lắng, ban đêm cúp điện nên tối om, Tân dắt Hoài Thư đi đâu xa vậy chứ? Càng nghĩ không hiểu sao làm cậu tức tối đấm vào tường thật mạnh.
- Cái gì vậy trời!
Không thằng con trai nào muốn đứa con gái mình thích đi một mình với thằng khác trong đêm cả.
Nhưng nếu Hoài Thư chắc không sao đâu, cô ấy rất tự chủ và cá tính.
* * *
Nhà vệ sinh nữ gần đó
Tân một đường nắm lấy tay Hoài Thư dắt trong đêm tối, đưa cô đến chỗ vắng này.
Hoài Thư mắt không tinh bằng Tân nên ngoài bóng tối cô không thấy gì cả.
Cứ bị Tân chủ động dắt đi, không hiểu sao tim cứ đập bịch bịch, mặc dù xung quanh rất tối nhưng cảm nhận bàn tay rắn chắc và ấm áp lại cảm thấy không sợ nữa.
Hành động kì lạ của Tân làm cô cảm giác như việc bàn bạc này không như cô nghĩ..
Á
Trong không gian nhà vệ sinh chật hẹp, có mùi hương chất tẩy thoang thoảng hòa vào hơi thở của Tân.
Hoài Thư căng cứng cả người, vừa bước vào Tân thử công tắc điện ở đây, có vẻ nó không hoạt động, đột nhiên bàn tay rắn chắc ấy lại đẩy cô dán vào tường.
Hoài Thư hốt hoảng vội hỏi Tân:
- Chuyện gì.. làm gì, anh muốn bàn chuyện gì mà!
Không thấy trả lời, thay vào đó là tiếng hơi thở trở nên sôi trào của Tân.
Bên hông cô bị hai bàn tay sờ soạng, dù tối nhưng cô có thể thấy gương mặt Tân dần dần tiến gần cô.
Nồng nàn mùi bánh sandwich cùng với giọng nói của Tân.
- Cho anh đi Hoài Thư, anh sẽ bảo vệ em.
Cô đã đoán trước ý đồ của Tân khi cậu giở trò xằng bậy, nhưng cô không dám phản kháng bao nhiêu, chỉ là hình thức bên ngoài.
Dù cô có chống cự đi nữa thì cũng vô nghĩa, cậu ta là người mạnh nhất ở đây, dù có la hét chống cự thì không ai ở đây có thể bảo vệ cô được.
Đến khi nghe Tân nói ra câu đấy, tim cô đập mạnh, không ngờ đến cậu lại trực tiếp như thế này.
Bấu víu lấy vòng bụng cứng rắn như cột sắt ấm áp, đầu óc Hoài Thư hỗn loạn, có lẽ là Tân thì không sao đâu..
Cảm thấy Hoài Thư im lặng đi, cậu lần mò mà lấn tới sờ soạng hôn hít.
Hai cơ thể một thon một khoẻ dính sáp lại với nhau, sờ mó gấp gáp thở.
Rất nhanh Hoài Thư đã bị Tân đem lấy đi "lần đầu tiên" của mình.
Nhà vệ sinh tối om lại phát ra vài âm thanh kì lạ ú ớ và Tiến Hải ở xa không thể nghe tới được..
Sau khi làm việc xong, nghe Hoài Thư cằn nhằn một chút, đợi chủ yếu là cô thay đồ gọn gàng.
Tân cảm thấy phơi phới cùng Hoài Thư quay lại chỗ cũ, nỗi bứt rứt được xả hết nên cậu có chút vui vẻ trong lòng.
Cậu có thể cảm giác mối quan hệ nào đó hình thành ở cô và cậu, việc thân mật gần sát cơ thể càng tùy tiện hơn.
Xem ra từ giờ bọn họ cũng tính là gần như một cặp à nha.