Sẽ Là Thể hiện: Huỳnh Công Hiếu, Xám, O. Lew MV Sẽ Là được quay đơn giản với những bối cảnh quen thuộc tại thành phố Đà Lạt mộng mơ nhưng vẫn đầy chất thơ và lãng mạn. "SẼ LÀ" ca khúc thứ 4 mang âm hưởng tình ca, một màu sắc vốn dĩ của "Bạn Có Tài Mà" (BCTM) đã biến mất từ lâu, một chút cảm xúc núi rừng pha với đời sống bộn bề của những con người Sài Thành. Hi vọng những vết khắc một thời của các bạn sẽ được chữa lành. Lời bài hát: Ver Xám: Sẽ là chiếc là rơi vào những buổi chiều Sẽ là cơn mưa chỉ mình em thấu hiểu Sẽ là làn mây sẽ là vườn cây Mấy bài nhạc hay và em thích được chill Sẽ là đau đớn tôi đã trải qua nhiều Sẽ là vương vấn hay trầm tư các kiểu Sẽ là bàn tay sẽ là rời xa chẳng còn tại đây Sẽ vẫn là những giấc mơ nồng cháy Mà có ai hứa với em hằng đêm Sẽ là lời nói ngọt ngào nhất Và nói cô gái ấy không bằng em Nói rằng em là tất cả của hắn Khi mà ở ngoài kia biết bao người thèm Nhưng đến cuối ngày rượu vang son đỏ marlboro trắng với em thật quen Và, rồi Em đã đi tin lời người ta nói Để cho tâm trí mình vút bay thật xa Cho đến khi biết tất cả là giả dối Lời nói y như là nấm ong mật hoa Cần một liều thuốc để mà gỡ rối Cần một người nhắc nhở mỗi tối Khi em buồn vui, khi em thành công, khi em làm sai Khi em nhận ra mình không thể quay đầu lại Và bước tiếp như thể có được cái tôi thứ hai Lại là chuỗi ngày tẻ nhạt Ta cũng chỉ mong mình vui trở lại Em muốn mình trôi qua những ngày tuyệt vọng Mà sau đó lại là những khoảnh khắc tuyệt vời Giữa khoảng trời thật rộng Anh nghĩ sẽ chẳng ai muốn thiệt thòi Ver Dick: Sẽ là chiếc lá rơi vào những buổi chiều Cà phê màu đen trên đường Nguyễn Đình Chiểu Trên trời dưới biển đủ mọi câu chuyện tình yêu Chỉ có đàn chim và hai đứa mình hiểu Ta, chậm lại nhìn nhau hồi lâu Nhưng hình bị ngăn cách giữa 1 bức tường hàng rào Anh là sân ga Sài Gòn Hà Nội Em chỉ ghé qua như thể là một đàn tàu Có những ngày nắng mưa gió lay thất thường Tính, anh cũng đã khiến em rất buồn Xin lỗi vì những lần tới muộn Sau bộn bề công việc, anh chỉ ghé khi tắt đường Tặng cho em thêm cành hoa dại Những ngày mà ta còn qua lại Em thẹn thùng e ngại Em nói rằng anh, là đôi bờ vai Là người đàn ông mà em vẫn hằng trông cậy Xa nhau liệu có phải là một cái cớ không em Để em có thể bên một người nào tốt hơn anh Tối hôm qua anh nhìn thấy em đang Cười với ai kia trong một chiếc áo phong phanh Mắt long lanh em đưa tình môi chạm môi Tái tim anh như là một cảnh giới mong manh Trả lại cho anh một nửa của thế giới Và hãy trả lại cho anh thêm những ngày nắng trong xanh Nếu anh có 1 ngàn câu hỏi, em sẽ có 1 vạn câu trả lời Đối với anh em là người bạn tốt Nhưng mà đối với bạn em anh là một gã tồi Và nếu anh có một vạn câu hỏi Thì em sẽ chẳng đáp lại câu hỏi nào Vì em biết rằng tất cả lời em nói Cũng không cần thiết phải chữa bào Sẽ là chiếc lá rơi vào những buổi chiều Cà phê màu đen trên đường Nguyễn Đình Chiểu Trên trời dưới biển đủ mọi câu chuyện tình yêu Chỉ có đàn chim và hai đứa mình hiểu Ta, chậm lại nhìn nhau hồi lâu Nhưng hình bị ngăn cách 1 giữa tường hàng rào Anh là sân ga Sài Gòn Hà Nội Em chỉ ghé qua như thể là một đàn tàu