Review Truyện Sau Khi Sống Lại Trở Thành Omega Thiên Mệnh Của Chú Tra Công - Hắc Miêu Bạch Miệt Tử

Thảo luận trong 'Sách - Truyện' bắt đầu bởi PhươngThảo0710, 14 Tháng năm 2023.

  1. PhươngThảo0710 https://dembuon.vn/rf/20116/

    Bài viết:
    495
    Review Đam Mỹ

    Sau Khi Sống Lại Trở Thành Omega Thiên Mệnh Của Chú Tra Công


    [​IMG]

    Tác giả: Hắc Miêu Bạch Miệt Tử

    Thể loại: Đam Mỹ, AO, Ngọt sủng, Trọng sinh, Chủ thụ

    Tình trạng: 93 chương + 12PN

    CP: Lục Thái Phàn (A) × Tô Lương (O)

    Văn án:

    Đánh giá cá nhân: Đọc cái văn án mà muốn ưng cái bụng, nhưng mà tác giả viết khá non tay, có tình tiết nhưng chưa được triển khai tốt thành ra có hơi giống teenfic.

    Tô Lương trọng sinh, trải qua một đời người đắng cay nhiều hơn ngọt bùi, cậu đã chết, chết trong cái ngày người kia thành hôn với người khác, chết trong đống rác của bãi phế liệu. Một đời này chỉ vì cậu là Beta mà người kia lại là Alpha, đoạn tình duyên sớm đã không hẹn ước được kết quả ngọt bùi nhưng Tô Lương vẫn đâm đầu vào đó. Vì một người luôn sống trong bóng tối như cậu luôn khát vọng một chút ánh sáng nhỏ nhoi, ấm áp từ một người nào đó, là ai cũng được, Alpha hay Beta cũng được.

    "Tôi vẫn luôn cho rằng tôi thích anh."

    Tô Lương có hơi không đầu không đuôi mở miệng. Ngắt ngang lời Lục Chi Chiêu đang diễn kịch một vai.

    "Nhưng sau đó tôi đã phát hiện, thực ra tôi không phải đang thích anh, tôi chỉ khao khát anh."

    Thanh niên tuấn lãng được mọi người vây quanh trong yến hội, Alpha cao cấp, Lục gia đại thiếu, rất nhiều hào quang vây quanh hắn, nhưng hắn lại không hề làm giá hay kiêu ngạo. Thanh niên tên Lục Chi Chiêu ấy có vẻ vô cùng thành thật, lương thiện, rộng rãi, đứng giữa đám đông thật giống như ánh mặt trời xán lạn, như thể dù gặp bất cứ khó khăn gì, hắn luôn có thể tự tin bước tiếp.

    Hoàn toàn khác với một Beta thân bất do kỷ, làm gì cũng phải suy tính trước sau như cậu.


    ".. Anh là Lục gia đại thiếu, còn tôi chỉ là một Beta cực kỳ bình thường. Lúc ở bên anh, tôi luôn nhắc nhở bản thân càng phải bình tĩnh trầm ổn hơn, cần phải thể hiện được vẻ hoàn mỹ nhất của mình, bởi chỉ có vậy, tôi mới có thể xứng với anh. Tôi nghĩ, có lẽ tôi cũng đã làm được điều đó rồi."

    Duyên phận để hắn gặp cậu, cũng để cậu nảy sinh vọng tưởng với hắn về một cuộc sống hạnh phúc về sau nhưng rồi mộng tưởng chấm dứt, bị truy lùng, bị chèn ép, hắn nảy sinh lòng thoái chí, hắn hứa với cậu sẽ trở về, hứa với cậu sẽ vĩnh viễn yêu cậu nhưng rồi cuối cùng lại để cậu nhìn thấy đám cưới đó, để cậu chìm vào cơn đau bệnh tật triền miên, rốt cuộc lại tự tay kết liễu mạng sống chính mình. Tô Lương trọng sinh, cậu hiểu ra rằng AB không thể đi đến cuối cùng mà cậu với hắn sẽ chẳng đi đâu về đâu, đau khổ một đời, cậu rốt cuộc học thông minh, học biết cách buông bỏ. Cá nhân mình thấy Tô Lương là một người có tính cách dứt khoát, buông bỏ là buông bỏ, không phải cái kiểu đau khổ, bị lụy vì tình hay cố chấp muốn lần nữa giành giật chút ánh sáng ấm áp không phải của mình. Cậu thản nhiên buông bỏ, thản nhiên đối mặt, lần nữa làm lại cuộc đời mình, yêu quý nhiều hơn đến những người thân xung quanh của mình hơn. Định mệnh để cậu gặp gỡ lại người kia, Lục Thái Phàn, giữa lúc cậu hoang mang, bối rối, trơ trọi, cậu đã gặp lại hắn, người thực sự mang ánh sáng chiếu đến cuộc đời tăm tối của cậu. Lục Thái Phàn là gia chủ của Lục gia, là một Alpha mạnh mẽ nhưng cũng cực kì nguy hiểm, bởi vì hắn mang trong minh căn bệnh rối loạn tin tức tố. Cuộc đời cho hắn sức mạnh nhưng cũng chính thứ sức mạnh ấy đã dày vò hắn suốt bao năm nay.

    Một mái tóc dài đen nhánh tùy tiện buộc lại sau đầu người thanh niên. Các đầu của bím tóc được bao phủ bởi các ống cơ màu trắng bạc, trên đó còn lóe lên những chùm sáng màu đỏ mà cậu không rõ tác dụng. Trên thực tế, không chỉ có bím tóc mà phần lớn cơ thể của người thanh niên được gắn với bộ giáp cơ khí lạnh lẽo. Thậm chí còn có một nửa họng súng năng lượng plasma trên vai anh ta vẫn chưa thu về hẳn, trên cánh tay cũng đang tích tích chảy xuống một thứ dịch nhầy màu vàng xanh trông rất đáng ngờ.

    Hắn phải gắn lên mình vô số loại máy móc để kiểm soát trạng thái tỉnh táo của bản thân, Alpha tưởng chừng như mạnh mẽ ấy có thể nắm giữ tất cả nhưng cuối cùng chỉ là sự hư vô, mờ mịt cùng nỗi sợ hãi của những người xung quanh đối với hắn. Sự gặp gỡ của cả hai người là định mệnh cũng là sự cứu rỗi lẫn nhau của chính họ. Mình thực sự thích cách Lục Thái Phàn quan tâm đến Tô Lương. Bắt đầu chỉ là những hành động thoạt nhìn vô cùng nhỏ (ví như cho cậu chốn dung thân, trốn tránh những kẻ bắt nạt) hay chỉ là ánh mắt đơn thuần theo dõi, thậm chí dù lúc phát bệnh, mất hết khống chế vẫn nhẫn nại ôm lấy cậu vào lòng. Là chiếm hữu nhưng cũng là trân trọng, nâng niu. Sau này tác giả vạch mở quá khứ thông qua việc tra công nhớ lại được kí ức kiếp trước, mình đã thấy được một Lục Thái Phàn như thế nào để ý đến Tô Lương. Hắn lúc đó đã đau khổ, đã ân hận đến cỡ nào chỉ vì đến muộn (do căn bệnh tin tức tố rối loạn khiến tâm trí hắn bị ảnh hưởng), không thể bảo vệ được Tô Lương, bảo vệ thân ảnh nho nhỏ như trong trí nhớ, từng bước cẩn trọng đi vào lãnh địa của hắn để tìm chỗ nương nhờ.

    Tác giả xây dựng hình tượng tra nam cực phẩm, hơi dìm CP chính trong truyện, kết cục chung của cả hai cũng đều là tự mình gánh lấy. Ninh Gia Dật - trà xanh nhiều tâm cơ, nhiều tham vọng nhưng cách hành xử lại quá ngu ngốc. Cho dù nhân vật này cũng có điểm đáng thương, bị Ninh Đường Sinh khống chế cuộc sống, không thể làm chủ được hướng đi của bản thân, cho dù có tình cảm với Lục Chiêu Chi nhưng mình cho rằng số với tất cả, y coi trọng tiền tài và tương lai sau này của mình hơn nên thành ra y đáng trách nhiều hơn đáng thương. Còn tra công Lục Chiêu Chi, người này quả thật rất yêu Tô Lương, cho dù trước hay sau trọng sinh cũng đều thực lòng yêu cậu, nhưng hắn lại không mạnh mẽ, đứng trước đe dọa của cha mình, của cả gia tộc, bước chân hắn đã hơi chùn bước. Lúc biết được hắn đã cùng cộng hưởng đắng cay ngọt bùi trong khốn khó với Tô Lương ba năm, tui đã nghĩ Lục Chiêu Chi có lẽ rất yêu Tô Lương nhưng sau đó hắn rời đi, cho dù trong suy nghĩ là vì Tô Lương nhưng không thể phủ nhận là hắn đã chùn bước, nói trắng ra là có tình yêu nhưng hèn nhát. Không những hèn còn bị trà xanh che mờ mắt, không ít lần còn làm tổn thương Tô Lương.

    Nói chung truyện thuộc kiểu ngọt ngào, không có nhiều tình tiết cao trào, anh công lại quá bá (hầu như không có địch thủ) nên ít thú vị, ít gay cấn. Truyện thì có đôi nét đổi mới thôi, cũng không nhiều mà tác giả viết hơi non tay, hơi kiểu giống teenfic, về sau thì ổn hơn chút nhưng chưa được coi nổi bật, tình tiết cũ, dễ đoán nên tóm lại không đặc sắc lắm. Được cái rất ngọt, anh công lại kiểu chiếm hữu (đúng gu tui) nên mình đánh giá là có thể đọc giải trí.
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng năm 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...