Sao Chẳng Đành Quên (Bản gốc: Muốn chết nhưng không dám - Tỉnh Lung) Nhạc Hoa lời Việt Trình bày: Dee Trần Sau chuyện tình kết thúc, người ở lại luôn mang nhiều nỗi niềm, tâm sự, tự bầu bạn với cơn say với mong muốn sẽ quên đi mối tình đau khổ, nhưng rốt cuộc càng say lại càng nhớ thêm. Thông qua ca khúc nhạc Hoa lời Việt: "Sao chẳng đành quên", Dee Trần đã nói lên những suy nghĩ, tâm trạng khi trải qua nhiều nỗi đau, tổn thương về tình yêu dang dở. Khi chàng trai cố chạy trốn muốn quên đi chuyện tình trong quá khứ thì lại càng nhớ thêm. Mời mọi người lắng nghe ca khúc: "Sao chẳng đành quên" đầy suy tư, trăn trở này nhé! Lời bài hát: Kiếp sống mây trôi lênh đênh Đoạn đường dài không nhớ tên Nhấm nháp cơn say đêm đêm Vì chẳng tài nào ngủ yên Có phải cô đơn quanh đây ủi an Hỏi rằng ai kề bên Xóa đi hình bóng sao chẳng đành quên Có phải đau thương theo mây Rồi về lại nơi khói sương Cắt đứt tơ duyên tương tư Để ngày sau chẳng nhớ thương Bâng khuâng chờ mong cơn gió ngàn phương Sao đường về muôn hướng Ân tình này Đến kiếp sau mãi còn vương Kiếp sống mây trôi lênh đênh Đoạn đường dài không nhớ tên Nhấm nháp cơn say đêm đêm Vì chẳng tài nào ngủ yên Có phải cô đơn quanh đây ủi an Hỏi rằng ai kề bên Xóa đi hình bóng sao chẳng đành quên Có phải đau thương theo mây Rồi về lại nơi khói sương Cắt đứt tơ duyên tương tư Để ngày sau chẳng nhớ thương Bâng khuâng chờ mong cơn gió ngàn phương Sao đường về muôn hướng Xóa đi hình bóng sao vẫn còn vương Nước mắt hôm qua lau khô Đợi một ngày mai nắng lên Cất giấu bao nhiêu đau thương Chờ phút giây bình yên Ký ức xưa đâu phôi phai Mà càng vùi chôn càng hằn sâu thêm Phai nhạt rồi Quá khứ kia chẳng đành quên Kiếp sống nhân gian cô đơn Mình bầu bạn với gió mây Chén đắng bao nhiêu cho say Mặc dòng đời mau đổi thay Nhắm mắt buông tay quay lưng Để ta ngậm ngùi lau khô Cạn dòng tê tái Xóa đi rồi Quá khứ sao chẳng đành quên Có phải đau thương theo mây Rồi về lại nơi khói sương Cắt đứt tơ duyên tương tư Để ngày sau chẳng nhớ thương Bâng khuâng chờ mong cơn gió ngàn phương Sao đường về muôn hướng Xóa đi hình bóng sao vẫn còn vương Kiếp sống mây trôi lênh đênh Đoạn đường dài không nhớ tên Nhấm nháp cơn say đêm đêm Vì chẳng tài nào ngủ yên Có phải cô đơn quanh đây ủi an Hỏi rằng ai kề bên Xóa đi hình bóng sao chẳng đành quên