Bài viết: 275 Tìm chủ đề
Rewrite viết truyện ngắn đầu tiên vào năm lớp 9, thầy cho 9 điểm. Bài làm được các bạn trong lớp chia nhau mượn về đọc, sau đó không thấy trả lại. ^^ Nhưng không sao, "Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương.. đúng không?". Chúc bạn sớm có tác phẩm ưng ý nhé!

Cảm ơn bạn đã quan tâm, mình cũng hy vọng bạn sẽ sáng tác nhiều tác phẩm hay.
 
Bài viết: 275 Tìm chủ đề
Oa.. thật là đáng sợ! Sao viết truyện bạn nguyệt trần lại phải "mài dao" thế? Định sẵn sàng đứng ra "chiến đấu" cùng với đọc giả à? Eo ui, thật đáng sợ nhưng vẫn mong chờ.. hí hí..

Mà ra truyện nhanh đi bạn ưi, mình mê mấy câu truyện thật của bạn rùi đó! Tình cảm lại xúc động quá mà..

Mà chị gái tên Nhung trong truyện giờ sao rùi? Chị ấy có ý định tìm người mới để quên đi chuyện cũ không?

Nghĩ lại cũng thấy tủi thân thay cho chị ấy. Mình nghĩ chị ấy chắc vẫn yêu chồng lắm, chẳng qua không còn giữ được tình cảm nên mới lựa chọn ra đi. Cũng tội đứa nhỏ nữa.. Sao tình yêu giống như ngôn tình vậy mà có thể hoàn toàn thay đổi sau chỉ năm năm chứ? Anh chồng sao có thể vừa đa tâm lại vừa vô tâm như vậy nhỉ?

Đúng là, tình yêu đến hôn nhân của mỗi người chính là một canh bạc hợp pháp trong đời không hơn không kém! Có người "thắng đậm", có người coi như "hòa vốn", cũng có người "thua lỗ nặng nề"..

Hoa nguyệt Phụng,

Mình đã suy nghĩ rất nhiều khi viết về câu chuyện này.

Mình tự hỏi: Nếu mình là chị Nhung, mình sẽ cảm thấy thế nào? Là nhân vật chính trong câu chuyện của chính mình, nhưng một ngày nọ lại bị đẩy ra bên lề, trở thành kẻ đứng ngoài chứng kiến người đàn ông mình yêu thương quay sang yêu người khác. Thậm chí, anh ấy còn hận mình.

Cảm giác ấy thực sự rất tồi tệ. Vừa đau đớn, vừa bất công.

Tình cảm con người vốn mỏng manh. Tình yêu của một người đàn ông lại càng mong manh hơn. Khi khốn khó, anh ta nói rằng anh trân trọng người ở bên cạnh. Nhưng khi đã thành đạt, anh lại quay lưng, bảo rằng: "Cô ta quá phức tạp. Tôi thích sự ngây thơ hơn."

Nghe mà đắng lòng.

Ngôn tình, suy cho cùng, cũng chỉ là những câu chữ đẹp đẽ trên trang giấy.

Ngoài đời.. làm gì có ngôn tình?

Đột nhiên cảm thấy, tình yêu nam nữ thật đáng sợ.

Có lẽ, cho đến cuối cùng:"Tình yêu bền vững nhất vẫn là tình yêu nước. Con đường đúng đắn nhất vẫn là con đường cách mạng. *vno 81*
 
Bài viết: 128 Tìm chủ đề
Hoa nguyệt Phụng,

Mình đã suy nghĩ rất nhiều khi viết về câu chuyện này.

Mình tự hỏi: Nếu mình là chị Nhung, mình sẽ cảm thấy thế nào? Là nhân vật chính trong câu chuyện của chính mình, nhưng một ngày nọ lại bị đẩy ra bên lề, trở thành kẻ đứng ngoài chứng kiến người đàn ông mình yêu thương quay sang yêu người khác. Thậm chí, anh ấy còn hận mình.

Cảm giác ấy thực sự rất tồi tệ. Vừa đau đớn, vừa bất công.

Tình cảm con người vốn mỏng manh. Tình yêu của một người đàn ông lại càng mong manh hơn. Khi khốn khó, anh ta nói rằng anh trân trọng người ở bên cạnh. Nhưng khi đã thành đạt, anh lại quay lưng, bảo rằng: "Cô ta quá phức tạp. Tôi thích sự ngây thơ hơn."

Nghe mà đắng lòng.

Ngôn tình, suy cho cùng, cũng chỉ là những câu chữ đẹp đẽ trên trang giấy.

Ngoài đời.. làm gì có ngôn tình?

Đột nhiên cảm thấy, tình yêu nam nữ thật đáng sợ.

Có lẽ, cho đến cuối cùng:"Tình yêu bền vững nhất vẫn là tình yêu nước. Con đường đúng đắn nhất vẫn là con đường cách mạng. *vno 81*

Câu chốt này quá ăn điểm nè! ^^

Nếu đặt mình vào câu chuyện vậy thì chưa chắc ai mới bị loại khỏi vai diễn, có khi một tuyến đường mới cho câu chuyện về người phụ nữ bị phản bội một cái kết còn đẹp hơn tiểu thuyết thì sao? Phần đời của mình, thì chính bản thân mình là người nắm lấy, mọi sự xuất hiện xung quanh chỉ để tô điểm cho câu chuyện cuộc đời thêm màu sắc, êm đẹp hạnh phúc sẽ mang màu sắc nhẹ nhàng, ấm áp, còn nếu đầy khó khăn để ta có thể vược qua thì chính là trải nghiệm của cuộc đời, càng tiến về phía trước càng thấy tự hào hơn. Quan trọng là cuộc sống của chúng ta phải ngày một tốt hơn, mới không phụ lòng người ra đi cho khuất mắt khỏi cuộc đời chúng ta. ^^
 
Bài viết: 275 Tìm chủ đề
Câu chốt này quá ăn điểm nè! ^^

Nếu đặt mình vào câu chuyện vậy thì chưa chắc ai mới bị loại khỏi vai diễn, có khi một tuyến đường mới cho câu chuyện về người phụ nữ bị phản bội một cái kết còn đẹp hơn tiểu thuyết thì sao? Phần đời của mình, thì chính bản thân mình là người nắm lấy, mọi sự xuất hiện xung quanh chỉ để tô điểm cho câu chuyện cuộc đời thêm màu sắc, êm đẹp hạnh phúc sẽ mang màu sắc nhẹ nhàng, ấm áp, còn nếu đầy khó khăn để ta có thể vược qua thì chính là trải nghiệm của cuộc đời, càng tiến về phía trước càng thấy tự hào hơn. Quan trọng là cuộc sống của chúng ta phải ngày một tốt hơn, mới không phụ lòng người ra đi cho khuất mắt khỏi cuộc đời chúng ta. ^^

Dạ, em cảm ơn anh đã quan tâm chia sẻ ý kiến ạ, hy vọng sẽ được anh ủng hộ nhiều hơn ạ
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back