Review Phim Review Anime Yuukoku No Moriarty - Kazuya Nomura

Thảo luận trong 'Nhạc - Phim' bắt đầu bởi Vắn Thanh Hằng, 28 Tháng ba 2023.

  1. Vắn Thanh Hằng

    Bài viết:
    6
    Yuukoku no Moriarty.

    [​IMG]


    [​IMG]

    Tựa tiếng Việt: Nhà ái quốc Moriarty.

    Đạo diễn phim: Kazuya Nomura.

    Thiết kế nhân vật: Tooru Ookubo.

    Studio: Production I. G.

    Số tập: 2 phần – 24 tập và 2 OVA.

    Thời lượng mỗi tập: 23 phút.

    Trạng thái: Hoàn thành.

    Thể loại: bí ẩn, hồi hộp, kịch tính.

    Chủ đề: Tội phạm, lịch sử, tâm lý, trinh thám.

    Phát hành: Mùa thu 2020 (11 tháng mười năm 2020) và Mùa xuân 2021 (4 tháng 4 năm 2021).

    Nhân vật trung tâm: William James Moriarty.

    Nguồn manga: Ryosuke Takeuchi (bảng phân cảnh) và Hikaru Miyoshi (Vẽ chi tiết).

    Sơ lược nội dung

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vào cuối thế kỷ XIX, giữa hỗn loạn và phát triển của cách mạng công nghiệp, Anh dần mở rộng thuộc địa cho đến khi chiếm hết một phần tư lãnh thổ toàn thế giới, trở thành cường quốc nơi mặt trời không bao giờ lặn. Và giờ đế chế vĩ đại nhất lịch sử này được cai trị bởi tầng lớp đặc quyền chiếm ít hơn 3% dân số. Trái ngược với sự tiến bộ của công nghệ, một hệ thống giai cấp lâu đời vẫn bám rễ trên khắp đất nước. Hệ thống này phân biệt giữa người với người bằng các ranh giới cứng rắn và gán giá trị cuộc đời ngay từ ngày họ được sinh ra, tạo ra sự phân biệt đối xử giữa con người với con người."

    - Trích đoạn mở đầu tập 2 _

    Yuukoku no Moriarty lấy trọng tâm đặt ở William James Moriarty. Cùng với những người anh em của mình, William sẽ làm bất cứ thứ gì cần thiết để thay đổi thế giới mà anh đang sống.

    Trước tiên thì tớ xin tự giới thiệu: Tớ là một đứa cực kì yêu anime! Mà người ta thường nói, "vẻ đẹp không nằm ở đôi má hồng của người thiếu nữ mà nằm ở đôi mắt của kẻ si tình". Cho nên là ấy, dù anime có hay dở thế nào đi nữa ấy, thì tớ vẫn sẽ chỉ nhớ về vẻ đẹp của bộ anime đó mà thôi! Cho nên là ấy, để có cảm nhận chính xác nhất về anime ấy, thì chả còn cách nào khác ngoài xem luôn đâu! Nên tớ rất khuyến khích mọi người xem ngay và luôn nhé! :)) .

    Dụ dỗ thế đủ rồi, giờ thì tớ xin vào phần chính.

    Nói sơ qua về phần hình ảnh, thiết kế nhân vật và bối cảnh nhìn chung không quá phức tạp nhưng đầy đủ, chi tiết. Chuyển động của nhân vật rất mượt, không có đoạn nào bị cứng hay vội vã.

    Thêm vào đó, studio cũng rất chú trọng trong việc bộc lộ cảm xúc nhân vật. Như một phân đoạn tớ nhớ là lúc William gặp Sherlock Holmes lần đầu trên con tàu Noahtic. Một loạt các phân đoạn cảm xúc của cả hai đều được studio thực hiện cẩn thận từng li từng tí. Từ sự ngạc nhiên, tò mò, thích thú rồi đến gương mặt nhẹ nhàng của Moriarty khi anh cảm thấy vui đến nỗi quên đi được kế hoạch của mình, rồi cảm giác như bản thân đã tìm được người bạn hiểu rõ mình nhất, đều được thể hiện rõ trên từng khung hình mà không cần qua bất kì lời nói, chú thích hay diễn giải nào. Người xem hoàn toàn có thể cảm nhận được điều đó chỉ bằng việc theo dõi đoạn đối thoại của hai người.

    Tóm lại, khâu hình ảnh của Production I. G chỉ có thể khiến những người có tiêu chỉ riêng về nét vẽ cảm thấy không thỏa mãn, ngoài ra, tớ không nghĩ thêm được lý do nào để cảm thấy khó chịu với phần này của studio cả :)) .

    Vì kết thúc trước manga, cộng thêm thời lượng không đủ dài nên anime đã lược đi khác nhiều chi tiết.

    Chúng ta có nhân vật trung tâm là William James Moriarty nhưng bên cạnh anh còn có một gia đình gồm: Louis James Moriarty – em trai của William, Albert Moriaty – anh trai của William, Moran Sebastian, Porlock Fred – là những đồng phạm nguyện sống chết cùng anh. Về sau còn có Adler Irene và thầy Jack nữa. Chưa kể đến bên thứ hai là Sherlock Holmes, John H. Watson và một bên thứ ba: Milverton Charles Augustus.. Và một vài nhân vật nữa..

    Tuy không thể nói là thế giới trong anime nhỏ bé hay rộng lớn nhưng thực sự là ngoài cái "vai trò" được trao sẵn cho mỗi nhân vật, ta khó lòng biết thêm về những người khác ngoài ba anh em nhà Moriarty. Điều đó làm tớ thấy khá là bực. Như khi thầy Jack xuất hiện, người đầu tiên gọi ông là thầy là đại tá Moran, và có khoảnh khắc cho thấy là ba người nhà Moriarty cũng là học trò của ông. Nhưng đoạn hồi ức để giải thích cách họ gặp nhau như thế nào thì không đề cập đến đại tá. Đây không hẳn là một lỗi lớn nhưng điều đó khiến bộ anime bị hạn chế chăng?

    Hoặc giả như, việc lược bỏ đi những thứ xung quanh như thế để tập trung hoàn toàn vào William thì vẫn có mâu thuẫn. Những tập cuối phần hai, tuy không thể gọi là hoàn chỉnh nhưng có một điều mà có thể rõ ràng nhìn ra là nội dung tập trung chủ yếu vào Sherlock và Milverton. Tớ không có ý kiến gì về việc thay đổi nhân vật trọng tâm trong mấy tập đấy nhưng sau khi đã khiến tớ có một chút suy nghĩ như trên mà lại thay đổi đột ngột như thế thì.. Tớ không cáu, không bực, không muốn đấm vỡ mặt nhà sản xuất đâu..

    Nhưng cũng phải thừa nhận, những thiếu sót kia khiến tớ cảm thấy tiếc nuối thật đấy.

    Vấn đề của tớ với anime này thì chỉ có thế thôi. Mà nghĩ cũng kì, đáng ra bài viết này phải kể lê tha lê thê về sự tuyệt vời, hay ho, thú vị của anime này. Nhưng tớ không làm được. Không phải bây giờ mà có lẽ sẽ là không bao giờ cả. Vì sao á? Vì với tớ, việc thích một bộ anime không phụ thuộc vào sự hay ho với thú vị của phim, mà chỉ đơn giản là cảm xúc của tớ thôi. Mà tớ không biết cách để tả lại mớ bòng bong đó, nên tớ chẳng thể kể cho các cậu là tớ vui, buồn hay cảm thấy thế nào đâu. Nhưng tớ sẽ cố gắng, để ít nhất tớ có thể nói về ấn tượng của tớ với Yuukoku no Moriarty!

    "Catch me if you can, Mr. Holmes." – William James Moriarty.

    "Chỉ là tôi sẽ thấy rất thất vọng nếu tên đứng sau tất cả vụ này không phải là cậu đấy, Liam." – Sherlock Holmes.

    Có bị ngược thứ tự một chút, nhưng tớ nghĩ, hai câu này chắc là cũng phần nào diễn tả được mối quan hệ của Liam và Sherly nhỉ. Kì vọng, yêu quý, coi trọng.. Tớ chịu! Tớ không biết thuận lại thế nào mà cũng không muốn luôn. Chỉ là, William đã từng nói, "Như là, tôi đã gặp được kẻ duy nhất hiểu mình trên đời này."... "

    Giả sử, nếu chúng ta được sinh ra ở một thế giới khác, tôi muốn được nói chuyện với cậu, như một người bạn." và Sherlock cũng đáp rằng, "Tôi cũng thế. Tôi cũng đã luôn nghĩ như vậy về cậu mà! Đồ ngốc!"

    Tại chuyến tàu hỏa, nơi lần đầu xuất hiện đoạn thoại "Catch me" kia kìa, tớ vẫn còn nhớ gương mặt của cả hai người bọn họ. Nó đẹp lắm! Không biết diễn tả thế nào nhưng đẹp lắm! Nụ cười của họ rồi cả đôi mắt nữa! Đẹp tuyệt vời luôn! Đó là lần thứ hai họ gặp nhau, nhưng tớ nghĩ rằng, cả hai đều có chung một cảm giác, "Như một người bạn tôi quen từ lâu vậy."

    [​IMG]

    Tớ có đọc được nhận xét nói rằng Moriarty là chúa. Đó không phải là một nhận xét tích cực nên ta kệ nó đi! Nhưng với tớ, William không phải chúa. Bản thân anh ấy cũng nói, "Tôi chưa bao giờ cho mình cái quyền tự phán xét tội ác của người khác cả. Dù người đó có xấu xa cỡ nào thì chúng ta cũng không có quyền phán xét." Câu nói này, đã giải khúc mắc trong lòng tớ suốt từ đầu anime. Rằng, tại sao trông William luôn có một vẻ gì đó buồn đến thế? Dù William luôn mỉm cười nhẹ nhàng với mọi người, nhìn những con người độc ác bằng ánh mắt sắc lạnh nhưng tại sao tớ vẫn cảm thấy William còn giữ một cảm xúc gì đó khác nhỉ? Tớ không tiết lộ câu trả lời ở đây đâu! Hãy tự lấy nó bằng chính cảm nhận của các cậu nhé!

    Rồi tớ còn để ý Sherlock Holmes nữa. Holmes coi những vụ án hóc búa như những câu đố thú vị. Trong Yuukoku no Moriarty, Holmes sẵn sàng thay đổi cách tiếp cận để có được lời giải cho câu đố. Tại căn nhà của Milverton, tớ tự hỏi là Holmes đã nghĩ gì khi bắn phát súng đó nhỉ? Có quá nhiều trường hợp tớ có thể nghĩ đến và đến bây giờ tớ vẫn chưa có được câu trả lời. Nhưng tớ khá chắc một điều, có lẽ không những mong mà anh đã biết trùm tội phạm là William ngay từ đầu rồi.

    Chẳng qua, vì anime tập trung nhiều ở hai nhân vật này nên điểm ấn tượng của tớ cũng ở họ thế thôi. Chứ thực ra tớ cũng muốn nói về những nhân vật còn lại lắm! Rất muốn mà không biết phải làm sao nên thôi thì, chốt một câu cho đúng chất của kẻ si tình này! Tớ yêu bọn họ! Bất kể là bị nhà sản xuất đối xử bạc bẽo ra sao thì tớ vẫn luôn nhớ tới những người dám hy sinh bản thân vì lý tưởng của mình – Louis, Albert, Moran, Fred, Bonde (Irene) và thầy Jack hay người có thể đánh, mắng đứa bạn khi thấy nó trở nên độc đoán – John H. Watson hay bà chủ nhà cực kì dễ thương, luôn thấu hiểu và thông cảm cho đứa ở chùa (Sherlock) – Ms. Hudson.. Vân vân và mây mây!

    Còn nhiều lắm, Yuukoku no Moriarty còn nhiều điều đáng nhớ lắm! Nhưng tớ chỉ nói đến đây thôi! Khẻo spoil hết cả câu chuyện thì lấy gì để lôi kéo các cậu vào xem chứ!

    Vậy nhé, bài review của tớ xin kết thúc tại đây! Cảm ơn mọi người đã đọc hết đống chữ này! Và xin biết ơn trước những người vì bài này mà xem anime! Hẹn mọi người dịp khác lên review tiếp nhé!

    Tái bút: Với tớ, anime hay nhân vật trong cốt truyện không phải là công cụ để truyền tải ý nghĩa gì cả. Nhưng từ những gì các cậu cảm nhận được từ họ, từ cách họ sống và suy nghĩ, tớ tin ta sẽ phải suy ngẫm sau khi xem đấy! Nhưng muốn biết nó là gì thì phải xem anime đi nhá! :))

    Tái bút lần 2: Các cậu có thể xem ở kênh Muse Việt Nam trên Youtube nhé!
     
    LieuDuongchiqudoll thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 29 Tháng ba 2023
  2. ngườiqua đường

    Bài viết:
    4
    mình vừa xem xong bộ này thì đọc được review của bạn. Bản thân mình vô cùng thích anime trinh thám, dù chỉ tình cờ thấy trên bilibili nhưng nội dung cũng như tâm lý nhân vật đã hớp hồn mình. Lúc đó, mình chỉ muốn thốt lên "ước gì nó sẽ không bao giờ kết thúc". Bài review của bạn nói trúng phóc những chỗ mình tâm đắc, từ câu nói "Catch me if you can, Sherlock" cho đến khung cảnh 2 người gặp nhau cũng như lời thú nhận của William rằng dù con người có xấu xa đến mấy thì anh vẫn không có quyền phát xét họ và việc anh đang làm chính là tội ác cấm kỵ. Đọc đến đây mình mới thật sự khâm phục nhân vật này chứ không phải khi biết kế hoạch của nhà Moriarty, vì dù William đang cố gắng thay đổi nước Anh, thay đổi thế giới nhưng giết người vẫn là giết người, chúng ta không thể tự cho mình quyền phán xét người khác như chúa trời được. Mình cũng rất đồng tình với quan điểm của bạn, rằng tuy hay nhưng anime lại khá thiếu chiều sâu dù đã đọc qua mangga nhưng mình vẫn cảm thấy tác phẩm này nếu cố gắng đào sâu vào các nhân vật khác có lẽ sẽ tuyệt vời hơn nữa. Mà đành chịu vậy, là độc giả thì nên tôn trọng quyết định của tác giả: >>
     
    Vắn Thanh Hằng thích bài này.
  3. Vắn Thanh Hằng

    Bài viết:
    6
    He he, rất vui vì gặp được người cùng chung cảm nhận với mình!

    Về quan điểm tội ác của Moriarty, lúc xem mình cứ thắc mắc mãi là rốt cuộc anh đã gặp phải chuyện gì để có những suy nghĩ đó. Thắc mắc này trải dài suốt cả phim, từ tập đầu khi có vụ án đầu tiên, Moriarty đã nói với người cha có cậu con trai bị sát hại rằng ở thế giới họ đang sống, giết người không được coi là một hành vi chính đáng trong bất kì hoàn cảnh nào. Cho đến khi Milverton xuất hiện và nổ ra trận chiến giữa cái "ác thuần túy" và cái "ác cần thiết", mình mới nhận ra có khi đó là cốt lõi của Moriarty rồi, rằng anh sống chỉ vì mục đích đấy.

    Nghĩ vậy, mình thấy Moriarty thật sự rất tuyệt mà cũng thấy buồn mang mác. Cơ mà tạ ơn trời là anh đã gặp được Holmes!

    Mỗi lần hai người xuất hiện là lòng mình cứ nhảy cẫng lên rồi lại thắt lại xong lại cẫng lên :))

    Cảnh cuối thì vừa cẫng vừa thắt :))

    Rất vui vì bạn đã đọc hết bài review của mình! Lại còn chung cảm nghĩ nữa mới sướng chứ!

    Sau này có cơ hội viết bài mới, mong chúng ta có thể tiếp tục chia sẻ như này nhé!
     
    ngườiqua đường thích bài này.
  4. ngườiqua đường

    Bài viết:
    4
    Rất sẵn lòng! Sẵn tiện, bạn có thích bộ anime trinh thám nào khác không? Mình thấy gu xem phim của chúng mình khá hợp nhau nên mong bạn có thể giới thiêu vài bộ cho mình.

    *qobe 49*
     
    Vắn Thanh Hằng thích bài này.
  5. Vắn Thanh Hằng

    Bài viết:
    6
    Thích nhiều lắm bạn ạ! Mà thật ra là xem bộ nào cũng thích!

    Nhưng nói thật thì mình cũng chẳng biết nhiều đâu, chủ yếu cũng toàn mấy bộ có tiếng thôi à. Nếu bạn xem hết rồi thì mình đành xin lỗi bạn vậy :)) .

    Trinh thám tâm lý xen một tí kinh dị thì mình có xem qua Psycho Pass, Mouryou no Hako, Boogiepop.

    Còn trinh thám dạng phá án thì có Beautiful Bones, ID: Invanded, B: The beginning, Kami sama no Memochou, Kabukichou Sherlock, Zankyou no Terror..

    Có cả Death Note nữa, theo mình thấy thì bộ này có kha khá điểm tương đồng với Yuukoku no Moriarty đấy.

    Thật ra là lúc xem mình không để ý đâu, nói chính xác là đến tận lúc viết cái bình luận này mình mới để ý cơ. Dàn nhân vật và cách triển khai cốt truyện chẳng giống nhau tí nào cơ mà vẫn thấy nó giông giống :))

    Còn vài bộ lấy yếu tố trinh thám học đường như Hyouka, "Bungaku Shoujo", Ranpo Kitan, Classroom of Elite, Monogatari Series..

    Còn vài bộ lai tạp với một vài yếu tố khác như Summertime Rendering, Umineko, Darker than Black..

    Và chắc là bạn cũng biết rồi cơ mà đã nói đến trinh thám là phải nhắc đếnConan nhỉ! (Dù thật ra mình cũng chưa xem :)) . Nhưng bỏ qua tượng đài này thì thiếu sót thật!

    Trên đây là một vài bộ mình biết và xem qua rồi. Mong bạn sẽ thích khi xem! Còn xem rồi thì chúng ta lại vào tường nhà nhau đàm đạo tiếp!
     
    chiqudollngườiqua đường thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng sáu 2023
  6. ngườiqua đường

    Bài viết:
    4
    Uây cảm ơn bạn nhiều! Chắc mình sẽ bắt đầu từ Psycho Pass: >. Mình cũng như bạn, lúc xem mấy tập đầu Moriarty The Patriot mình cũng liên tưởng đến Death Note. Cặp L với Kira cứ như hiện thân của Sherly với Liam vậy, chỉ là cốt truyện sau đó bẻ sang hướng khác nên mình cũng quên mất luôn: 3. Không biết bạn có định viết về Death Note không ạ? Mình rất mong chờ những cảm xúc cũng như trải nghiệm của bạn về bộ anime tuyệt vời này.

    *qobe 49*
     
    chiqudollVắn Thanh Hằng thích bài này.
  7. Vắn Thanh Hằng

    Bài viết:
    6
    Hic, thật sự thì mình thấy viết về Death Note là một thử thách không nhỏ đâu. Tại nó căng quá.. Thêm vào đó, cảm xúc của mình sau khi xem xong cũng không được rõ ràng.. Nhưng mình sẽ cố gắng! Mình cũng muốn nghe cảm nhận của bạn về bộ này nữa! Nếu được, bạn cũng viết một bài đi?
     
    ngườiqua đường thích bài này.
  8. ngườiqua đường

    Bài viết:
    4
    Hmm.. Mình cũng như bạn, lần đầu tiên mình xem thể loại này. Nói sao nhỉ.. việc Kira chết thì mình không phản đối nhưng việc L chết dưới tay Kira khiến mình bứt rứt sao ấy. Nên mình vẫn còn khá nhiều khúc mắt về anime này, việc L bại dưới tay Kira rồi Kira chết dưới tay học trò L cho mình cảm giác không cam tâm. Theo mình anime đã kết thúc từ đoạn L ra đi. Vì sau khi L chết mình cảm nhận Kira không còn là chính hắn nữa, hắn trở nên điên cuồng trong việc giết tội phạm và sẵn sàng giết em mình khi bí mật bị bại lộ. Có lẽ cái chết của L đã cũng cố thêm niềm tin về công lý của hắn, hắn giờ đây chỉ là kẻ sát nhân không hơn không kém, cho đến tận lúc bị phát hiện hắn vẫn điên cuồng nghĩ rằng bản thân đang "thanh lọc" thế giới. Mãi ch đến khi sắp chết hình ảnh L lại hiện lên, điều này cho thấy bản thân hắn không chỉ coi L là kẻ thù mà còn là một người bạn, người bạn duy nhất mà hắn coi trọng. L và Sherlock có lẽ khá giống nhau khi họ đều muốn tìm cách chứng minh suy luận của mình, nhưng không may mắn như Sherlock, Kira là một kẻ ác thật sự sẵn sàng làm mọi thứ vì mục đích của bản thân. Mình ngưỡng mộ nhưng cũng căm ghét Kira, với trí thông minh đó cậu ta hẳn có thể làm nhiều việc giúp đỡ người khác hơn nhưng cậu lại bị cám dỗ bởi công lý sai lệch. Nếu không có Death Note hẳn L và Kira đã thực sự trở thành tri kỷ, mình có thể cảm nhân được tình bạn đó khi Kira mất ký ức, quảng thời gian 2 người hợp tác truy bắt "Kira" lúc đó khiến tim mình đập bùm bụp luôn: >>

    Đây chỉ là cảm nhận mang tính chủ quan của mình về bộ anime này thôi. Bạn thấy đó văn phong mình khá tệ, thi thoảng mình lại đem văn nói vào nên mình vẫn chưa tự tin lắm để viết review. Nhưng mình rất muốn cùng bạn thảo luận thêm về bộ này. :3
     
    Vắn Thanh Hằngchiqudoll thích bài này.
  9. Vắn Thanh Hằng

    Bài viết:
    6
    Mình nghĩ đem văn nói vào bài reivew cũng được mà. Tại không phải mình cũng thế đấy sao :)) . Với lại viết nhiều rồi cũng quen thôi nên bạn cứ làm đi! Có gì thì tham khảo những bài viết khác cũng được mà. Mình thấy VNO cũng nhiều bài review Anime lắm luôn ấy :)) .

    Còn giờ mình xin bàn luận với bạn nè!

    Mình có cảm giác truyện không thực sự đề cập đến "cái ác" và "cái thiện", tác giả cũng không muốn biến bộ truyện trở thành trận chiến giữa hai phe. Truyện cũng có rất nhiều đoạn cân não nên khi xem, mình đã cố gắng giữ thái độ khách quan nhất có thể để theo dõi được bộ truyện tốt nhất. Cũng vì thế mà mình không thực sự thấy ghét ai cả, kể cả Kira.

    Theo mình thì Death Note giống một cuộc rượt đuổi thì đúng hơn. Và mình nghĩ khi L, Kira, Near hay Mello chấp nhận tham gia cái cuộc chơi này thì họ cũng đã sẵn sàng cho trường hợp xấu nhất rồi. Dĩ nhiên, L cũng vậy. Trong trò chơi đuổi bắt này, L đã thua. Mình nghĩ L thua không phải là vì không giỏi bằng Kira mà là vì anh chưa bao giờ ngờ tới được sự tồn tại của cuốn sổ và Kira đã lợi dụng điểm đó để tấn công.

    L là một kẻ ấu trĩ, mình nghĩ L tham gia cuộc đuổi bắt Kira chỉ có phần nhỏ là do mệnh lệnh thôi, còn phần lớn hơn cả là vì anh ta muốn thế. Khi gặp được Yagami, L cũng biết ngay đó đó chính là Kira, dù chẳng có bằng chứng, đến cả cách thức ra tay L cũng không biết. Nhưng có lẽ cũng như Moriarty và Holmes, ngay từ lần đầu gặp, họ đã như những người hiểu thấu về nhau. Nhưng cũng không giống Moriarty và Homles, cả hai người ít nhiều cũng là người thấu tình đạt lý, L và Yagami lại giống nhau ở điểm: Cả hai đều là những kẻ ấu trĩ và đều coi nhau là đối thủ. Họ sẵn sàng làm tất cả mọi thứ để đạt được mục tiêu, kể cả có phải lợi dụng những người xung quanh. (Cũng chính cái cách làm việc thực dụng quá mức của L khiến mọi người trong tổ điều tra bất mãn với anh đấy thôi) Chính vì thế cũng khó nói việc Kira có ác hay không lắm. (Thực chất, nếu đổi lại vai trò, mình đoán L cũng sẽ bày trò chẳng thua kém gì Kira đâu :)) Mượn danh "công lý" để giết người, đến cuối Kira vẫn tin vào điều đó. Như bạn nói đấy thôi, Kira có "công lý" của riêng mình, dù nó bị méo mó nhưng nếu nhìn theo góc độ của anh ta thì anh ta chính là người thực thi công lý và L là người cản trở anh ta. Để mà nói về điểm khác nhau giữa Moriarty và Kira thì nhiều lắm. Moriarty có cái nhìn rộng hơn về thế giới nhưng Kira thì chỉ có cái nhìn về thế giới của anh ta và một mực tin rằng đó là những điều đúng đắn.

    Dù đoạn Kira chết mình cũng phần nào cảm nhận được sự tha hóa, biến chất khỏi lý tưởng ban đầu của anh ta nhưng mình nghĩ Kira vốn đã như vậy từ trước, L chết coi như mất phanh và anh ta bắt đầu bộc lộ bản chất thật. Cho đến khi Near và Mello xuất hiện, Kira mới bắt đầu biến chất. Với lại, mình nghĩ không phải Kira không băn khoăn gì về việc giết em gái mình đâu. Chẳng qua anh ta quá quyết đoán để có thể tỏ ra lưỡng lự thôi.

    Và việc Near tiếp tục công cuộc điều tra và bắt giữ Kira chỉ đơn giản là nối tiếp nhiệm vụ của L thôi. Đây vốn dĩ chẳng phải là cuộc đấu g riêng giữa hai người nên việc L chết rồi Near và Mello thế vào chỉ như một lẽ dĩ nhiên phải xảy ra thôi. (Nói khách quan là vậy chứ lúc L chết mình đứng hình luôn. Mắt không rời được khỏi trang sách luôn ấy) Và thực chất thì mình nghĩ công sức bắt được Kira đâu phải của chỉ mình Near? Không nói đến việc phát hiện được sự tồn tại của cuốn sổ là nhờ công của L, Mello tuy ban đầu coi đây là một cuộc phân chia thắng bại với Near nhưng đến cuối vẫn giúp Near đó thôi? (Về điểm này thì mình nghĩ Mello và Near còn giống Moriarty và Holmes hơn cả cặp kia :)) Vì vậy mà mình cho rằng cuộc đuổi bắt này là ba đuổi một, đến cuối người chiến thắng là cả Near, Mello và L.

    Trên đây là ý kiến của mình :)) Có gì rất mong bạn cùng thảo luận tiếp!
     
    ngườiqua đường thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...