CHƯƠNG 5
PHẦN 5.1
LÀM CHỦ HẠ THIÊN VŨ TRỤ
PHẦN 5.1
LÀM CHỦ HẠ THIÊN VŨ TRỤ
1 - Đây nói về anh em Da Chàm giống dân Bích Ngọc, Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ dẫn theo hơn 7 trăm 80 triệu con cái, cháu chắt, chút chít, bay về trời, nhắm hướng núi Tu Di bay đi vượt qua biển khí nước mặn đằng vân giá vũ vượt qua hơn chín muôn bốn nghìn vạn dặm, bay không bao lâu xa xa là dãy núi Trì Địa, dãy núi có muôn đạo hào quang sáng tỏa lên trông đẹp mắt vô cùng. Dãy núi Trì Địa cao 6 trăm dặm, cao chót vót vượt qua hàng chục tầng mây thân dãy núi bằng châu báu, vàng bạc, hào quang lấp lánh, do thân núi toàn bằng đất báu vàng, bạc, châu báu phá tỏa ra, vô cùng đẹp mắt, Ông Bà Hậu Đế tối cao Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ liền bay thẳng lên đỉnh núi Trì Địa, ở trên hư không nhìn xuống thấy núi Trì Địa cao chót vót biển sâu thăm thẳm, rừng tiên bậc thang tăm tắp bạt ngàn từ trên cao đổ xuống lớp lớp trông lạ lẫm ngoạn mục vô cùng rừng tiên xe kẽ vách núi cheo leo hiểm trở - từ trên cao xuống tận chân núi, rừng tiên bậc thang chạy dài theo dãy núi trì địa, như hàng nghìn giao long uốn lượn tận chân trời càng nhìn càng say sưa quả là dãy núi tiên đẹp lạ có khác.
Thơ rằng:
Non tiên đẹp lạ đẹp lùng
Cheo leo vách núi vạn tần thang mây
Xa trông đồi chảy thấp cao
Chim muôn vạn thú ra vào xuống lên
Gió tiên lay động cảnh tiên
Cảnh quan rực rỡ vạn muôn sắc màu
Thác tiên buông lụa trắng phau
Cảnh tiên thoát tục một màu lạc an.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ ở trên hư không quan sát một hồi, rồi bay theo hướng phải của dãy núi chạy dài dọc theo hướng đông, vượt qua hơn 30 vạn dặm hạ chân xuống khu rừng tiên bậc thang cao hơn mặt nước biển hương thủy Thứ 7 mười dặm, nơi đây cảnh quan núi non hùng vĩ tuyệt vời, rừng tiên bát ngát rừng đồi mênh mông, gió tiên nhè nhẹ, trời, mây, non, nước, hương, sắc như quyện vào nhau, điệu nhạc núi rừng du dương vút lên chín tận tầng mây, non tiên đại ngàn cỏ cây hoa lá, cảnh quan đẹp đẻ làm sao, suối, sông, uốn lượn, chim hót, hoa cười, muôn màu muôn sắc, xuân nước, xuân non, xuân trời, xuân mây, xuân cây cỏ, vạn hội mùa xuân, cảnh quang đô hội, thanh bình an lạc nơi đây, cuộc sống thanh bình diễn ra muôn hình vạn trạng, tự nhiên trong lòng hạnh phúc, trần gian không nơi nào bằng.
Thơ rằng:
Non tiên cảnh thanh bình
Xuân trải đầy mặt đất
Hoa trái cười lung linh
Trời soi chim ca hát
Thác gọi suối đàn lên
Rừng đồi rộng bát ngát
Hoa cười mây lênh khênh
Cảnh quang xuân nhảy múa
Quê tiên ôi đẹp quá
Tuyệt vời khó mà quên.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ quan sát con cái, cháu chắt, chút chít, thấy có hơn 50 triệu người muốn ở lại nơi đây, liền thuyết giáo dạy rằng:
2 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, chúng ta là con cháu Tiên Rồng, con cái nhà trời, không về trời thời còn về đâu nữa, chúng ta đã đến được nơi đây tức là về đến non tiên cực lạc con người. Quê hương của những con người hành thiện trở về với Cội với Nguồn, năm non, bảy núi chính là cõi tiên, trần gian chỉ là cõi tạm, thiên đàng mới thật chính quê, chúng ta rời trần gian cõi tạm, về sống cõi non tiên vĩnh hằng, đó là trí khôn của nhân loại con người, những người biết hướng về Nguồn Cội. Ở trần gian cõi tạm tu luyện hành thiện tiến hóa đi lên, rời bỏ cảnh giới trần gian vô thường khốn khổ, tiến lên sống ở miền cực lạc không phải là sự khôn ngoan lắm sao. Chỉ có những người quá mê muội ham mê dục lạc thế gian, không chịu tiến hóa hành thiện đi lên, lạc Nguồn lạc Cội sa đọa xuống các tầng địa phủ, chịu mãi sự khốn khổ không ngừng hàng nghìn hàng triệu năm. Còn người sáng suốt, thì ai mà chịu cảnh đọa đày ấy, về trời không đi, mà đi chi xuống các tầng địa phủ, làm Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, không sướng hơn làm Ma, làm Quỉ, làm Súc Sanh hay sao.
3 - Tiên Đế Ông Bà tối cao tổ tổ tổ dạy, sự họa, sự phúc, sự vui, sự khổ, cũng như siêu lên thiên đàng, hay đọa xuống địa phủ, không ai khác hơn là chính mình ban cho mình, ban cho mình sự họa, ban cho mình sự phúc, ban cho mình sự vui, ban cho mình sự khổ, cũng như lên thiên đàng, hay xuống các tầng địa phủ, là do chính mình ban cho chính mình vậy, con người là chủ nhân của sự họa phúc, muốn về trời thì hành thiện, muốn xuống địa phủ thì hành ác.
4 - Vì thế muốn thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, thời phải hướng thiện trở về với Cội với Nguồn, hiểu rõ nhân bản, tức là nhân quyền, những quyền cơ bản của con người, những quyền bất khả xâm phạm, muốn sa đọa xuống các tầng địa phủ không phải tự nhiên mà sa đọa được, mà phải làm ác, thậm chí cực ác. Nên Ông Bà tối cao tiên đế nói, thiện thì siêu lên trời, ác thì đọa xuống các tầng địa phủ, muốn có sự vui thời làm lành, lánh dữ sống đúng nhân quyền con người mà Tạo Hóa đã ban cho, đó chính là nguyên lý hạnh phúc, là định luật an vui, là cơ bản cho sự giác ngộ, HÃY TỰ BAN, TỰ PHÁT, TỰ ĐỘ, tự độ cho chính mình, tự ban phát phước lộc may mắn cho chính mình, tự ban ngôi vị Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, cho chính mình, CHA TRỜI, MẸ TRỜI, giúp sức hộ trì gia hộ cho chính bản thân mình làm việc đó.
5 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, chúng ta đang ở phía đông của dãy núi Trì Địa, dãy núi thứ 7 tính từ chân núi Tu Di trở ra dãy núi cao 6 trăm dặm, chân núi bán kính rộng 1 nghìn 2 trăm dặm, dãy núi chạy dài bao bọc xung quanh núi Tu Di, diện tích vô cùng rộng lớn, lớn hơn địa cầu trần gian gấp hàng trăm nghìn vạn, vạn vạn lần, không như trần gian địa cầu quá nhỏ hẹp, vàng, bạc, châu báu, ít ỏi hiếm hoi, nghèo nàn lạc hậu. Không như ở nơi đây, dãy núi đất đai toàn là vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu. Phải nói chúng ta đang ở trên đất vàng đất bạc, đất ngọc, đất châu báu hào quang sáng chóa lấp lánh muôn màu muôn sắc đẹp vô biên, phải nói chúng ta đến đây là đến với sự giàu có vô biên, cỏ cây, hoa quả, khí, nước, non tiên hiếm quý vô cùng, ăn một quả, uống một ngụm nước, cũng thọ lên cả trăm tuổi, tu thiền luyện khí ở đây một ngày, bằng trần gian tu thiền luyện khí một trăm ngày, huống chi là ở lại nơi đây, sanh sống nơi đây, tu thiền luyện khí nơi đây, thời phải nói là sống lâu vô kể, thọ ngang đất trời, giàu sang bậc nhất, vì sao lại nói như thế, vì với tài khoa học vật chất của chúng ta, khai thác vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu ở non tiên, xây dựng tạo lập lên kỳ quan, bảo tháp, cung vàng, điện ngọc, nguy nga, tráng lệ, đồ sộ, cổ kính trang nghiêm, đền, nhà, chùa, miếu, thất, xinh đẹp lộng lẫy, lập lên cơ nghiệp giàu có bật nhất lâu dài vĩnh cửu, hơn hẳn trần gian gấp trăm nghìn lần.
Thơ rằng:
Cơ nghiệp non tiên cảnh tiêu dao
Giàu sang bật nhất biết dường bao
Lầu đài cung điện toàn châu báu
Kỳ vĩ trang nghiêm đẹp làm sao
Sống mãi anh linh đời giàu có
Vô cùng thỏa mãn những ước ao
Trần gian đâu thể nào sánh kịp
Non tiên cơ nghiệp vượt trời cao.
Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thuyết giáo xong thời có hơn 50 triệu người con cháu Tiên Rồng, chấp tay hướng về Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thưa rằng, chúng con muốn ở lại nơi đây sanh sống xây dựng quê hương non tiên cực lạc cơ nghiệp lâu dài, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ nhận lời thuyết giáo dạy rằng:
Dãy núi Trì Địa là dãy núi tiên gần chốn nhân gian, nên lên xuống trần gian dễ dàng, có thể trở về trần gian thăm con cái, cháu chắt, chút chít, lại nữa chúng ta đã lên được tới non tiên thời coi như chúng ta đã là Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa ở cấp cao bước vào cảnh giới của ĐỊA LA, Địa La Phật, Địa La Thánh, Địa La Tiên, Địa La Thần, Địa La Chúa, cai quản muôn loài vạn vật, cai quản 18 tầng địa phủ, bốn cõi trần gian, thuyết giáo thọ ký xong Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ liền bay lên hư không, con cái, cháu chắt, chút chít, những người không ở lại bay theo nhắm hướng dãy núi Chướng Ngại bay tới, bay trên không trung nhìn xuống biển hương thủy thứ 7 rộng mênh mông 1 nghìn 2 trăm dặm, hoa sen mọc khắp vùng, xinh đẹp rực rỡ vô cùng, nhất là hoa sen ưu bác la, bác đầu ma, câu mâu đà, đồ lợi ca và còn nhiều hoa sen quý khác đoàn người đông rợp cả bầu trời, đằng vân giá vũ bay nhanh qua biển Hương Thủy không bao lâu thời tới dãy núi Chướng Ngại hào quang từ đất báu thân dãy núi phát tỏa lên rực rỡ trông đẹp mắt vô cùng, đang bay trên không trung nhìn lên dãy núi Chướng Ngại đỉnh núi cao chót vót, vượt qua hàng trăm tầng mây, nhìn xuống biển sâu thăm thẳm, ông bà hậu đế tổ tổ tổ bay lên đỉnh núi ở trên hư không nhìn xuống dãy núi Chướng Ngại không những thấy núi cao chót vót, biển sâu thăm thẳm, mà còn thân của dãy núi toàn là vàng, bạc, ngọc ngà châu báu hào quang sáng rực, núi Chướng Ngại rộng lớn vô cùng, chạy dài xa vô tận cảnh non tiên đẹp như tranh vẽ, bởi rừng bậc thang từ trên cao đại ngàn chảy xuống xen lẫn với vách núi vàng vách núi bạc cheo leo, đá vàng, đá bạc, đá ngọc từng cụm, cao chọc mây lởm chởm, phóng tầm mắt từ trên cao đỉnh núi xuống tận chân núi rừng bậc thang tầng tầng lớp lớp uốn lượn ngoằn ngoèo chạy dài theo dãy núi trông đẹp mắt vô cùng, cảnh quan non tiên làm cho tâm hồn con người tiêu diêu thoát tục, thanh tỉnh an nhàn, lòng an vui luôn luôn xuất hiện, âm điệu ngọt ngào, tâm hồn phơi phới nhẹ nhàng không còn muốn đi đâu nữa, trước cảnh non tiên hùng vĩ cảnh quan tráng lệ, âm điệu mùa xuân rực rỡ vui tươi, chim muôn vạn thú vui đùa bay nhảy, những hạt mưa rơi nhè nhẹ, làm cho non tiên tràng đầy sức sống, suối, sông, cây, cỏ, hoa lá, thi nhau trổ tài, trổ sắc, trổ hương lan tỏa khắp non tiên.
Thơ rằng:
Một cảnh lạ đã bày ra trước mắt
Đẹp làm sao ôi đẹp quá làm sao
Một niềm vui cứ trào mãi dâng cao
Muôn điệu nhạc xuân tràn đầy khắp lối
Non tiên đẹp lắm vô cùng
Đá châu, đá ngọc cụm hòn chọc mây
Thác rơi, sắc thắm hoa lay
Cảnh xuân theo gót chân mây về nguồn
Hát ngao rừng dạo cung đàn
Thoạt nghe suối chảy quanh đồi lanh quanh
Xuân hoa ôm lấy trời xuân
Non tiên sáng tỏa giang sang đất trời,
Gió tiên nhè nhẹ ru mời
Nắng hồng nhuộm thắm chân đồi núi non
Lòng trần tan biến, biến tan
Tâm hồn nhẹ nhõm lân lân tâm hồn.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ ở trên hư không quan sát non tiên một hồi rồi đằng vân giá vũ bay xuống chân núi phía bên kia, vượt qua không biết bao nhiêu là sông suối đồi rừng bậc thang, rồi hạ xuống vùng rừng đồi rộng lớn bao la bát ngát hoa thơm trái ngọt khắp nơi, cảnh quan đẹp như tranh vẽ.
Thơ rằng:
Như tranh vẽ một vùng tiên đẹp quá
Xuân ngập tràn cây hoa trái đua chen
Muôn vẽ đẹp ôi vô cùng khéo léo
Thật diệu kỳ ôi Tạo Hóa đa năng
Thác non tiên mời mây thỉnh gió
Rừng non tiên thương nhớ trời xa
Suối tiên soi dáng muôn hoa
Chim muôn vạn thú hát ca chân đồi
Cảnh lung linh cảnh ngồi xem cảnh
Xuân vầy xuân, xuân nở xuân xem
Suối reo chim hót ven sông
Nước tuôn róc rách chảy mau xuống ghềnh
Đất non tiên bạc, vàng, châu báu
Tỏa hào quang rực sáng trời xa
Núi cao biển thấp bao la
Thác buông trắng lụa nắng soi cầu vồng
Đất trời hội xuân cùng non núi
Mây mơ màng lui tới xem coi
Đến đây lòng bỗng ngẩn ngơ
Biết bao cảm khoái bến bờ tiêu diêu.
Nhìn cảnh non tiên đẹp như tranh vẽ danh họa, kỳ tranh tuyệt tác thời hàng triệu người không muốn đi nữa, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ quán xét thấy có hơn 50 triệu con cháu ở lại dãy núi Chướng Ngại, liền thuyết giáo dạy rằng.
6 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, Tiên Đế Ông Bà tối cao tổ tổ tổ đã dạy mặt trời không có, đối với kẻ đui, dù biết rằng mặt trời ở ngay trên đầu họ nhưng họ không bao giờ thấy. Sấm sét không có, đối với người điếc, nhưng thật ra sấm sét ầm ầm bên tai họ. Đường về trời cũng thế chỉ đến được với người hành thiện, giác ngộ, không đến được với người hành ác mê muội, dù biết rằng đường về trời ở ngay trước mắt họ mà thôi, tùy theo căn cơ hành thiện, mà làm chủ lần các non tiên, các tầng trời, gốc của hành thiện là sống theo lương tâm của chính mình, tôn trọng nhân bản nhân quyền, những quyền cơ bản của con người, những quyền bất khả xâm phạm mà Tạo Hóa Tổ Tiên, Cha Trời Thượng Đế Toàn Năng đã ban cho. Và điều đó chúng ta đã làm được, nên chúng ta mới đến được nơi đây. Nơi chúng ta đang ở là phía đông của dãy núi Chướng Ngại, dãy núi thứ 6, tính từ chân núi Tu Di trở ra, dãy núi cao 1 nghìn 2 trăm dặm, chân dãy núi bán kính rộng 2 nghìn 4 trăm dặm, dãy núi chạy dài bao bọc xung quanh núi Tu Di, diện tích vô cùng rộng lớn, lớn hơn địa cầu trần gian gấp trăm nghìn vạn, vạn vạn lần, không bao giờ ở cho hết, non tiên khác với trần gian, đất đai không phải là đất, đá, thường như chốn trần gian, mà là đất vàng, đất bạc, đất ngọc ngà, đất châu báu, cỏ cây hoa quả, khí, nước, non tiên cũng khác hơn chốn nhân gian, quý hiếm hơn chốn nhân gian gấp hàng trăm nghìn lần, đào tiên, ngô tiên, lúa tiên, rất nhiều loại vô cùng quý, chỉ cần ăn một quả cũng thọ lên mười nghìn năm, huống chi là làm chủ chúng, làm nguồn lương thực cho chúng ta, thì phải nói là tuổi thọ chúng ta sống lâu vô kể, lại nữa tu thiền luyện khí ở đây, một ngày, bằng ở chốn trần gian tu thiền luyện khí 200 ngày, hơn nữa với tài khoa học vật chất của chúng ta, tự biết khai thác vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu, non tiên xây dựng lên quê hương cực lạc, kiến trúc xây dựng lên những kỳ quan, bảo tháp, cung vàng, điện ngọc, kỳ vĩ, nguy nga, tráng lệ, cổ kính, trang nghiêm, xây dựng lên đền, nhà, chùa, miếu, thất, xinh đẹp lộng lẫy, sống cuộc sống không ốm đau bịnh tật, không có sự sanh tử chia ly, tự do an vui tự tại, muốn gì được nấy, muốn gì có nấy, cuộc sống như thế mới là cuộc sống an vui hạnh phúc vĩnh hằng, không như chốn trần gian, vô thường xoay chuyển, sanh tử chia ly, ác quỷ làm hại, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thuyết giáo xong có hơn 50 triệu người chắp tay hướng về Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thưa rằng: Chúng con muốn ở lại nơi đây sanh sống, xây dựng cơ nghiệp lâu dài, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ nhận lời thuyết giáo dạy rằng:
Chúng ta đã đến được non tiên nơi đây là đã trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa ở cấp cao, bước vào cảnh giới ĐỊA LA, Địa La Phật, Địa La Thánh, Địa La Tiên, Địa La Thần, Địa La Chúa, cai quản muôn loài vạn vật, 18 tầng địa phủ, bốn cõi trần gian, thọ ký xong Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ bay lên hư không, con cái, cháu chắt, chút chít, những người không ở lại bay theo nhắm hướng dãy núi Mã Nhĩ bay đi. Bay trên hư không nhìn xuống biển hương thủy thứ 6, biển rộng mênh mông 2 nghìn 4 trăm dặm, hoa sen nở khắp cùng mặt biển, trông đẹp mắt vô cùng đúng là biển tiên, đoàn người bay không bao lâu thời tới dãy núi tiên Mã Nhĩ, trên không trung ở xa nhìn lên dãy núi Mã Nhĩ, núi cao chót vót vượt qua hàng trăm tầng mây, nhìn xuống biển sâu thăm thẳm, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ bay lên đỉnh núi, ở trên hư không nhìn xuống, thấy non tiên đẹp không bút mực nào diễn tả cho hết.
7 - Đến lúc nầy con cái, cháu chắt, chút chít, ai nấy mới hiểu vì sao CHA TRỜI, MẸ TRỜI, khuyên bảo nhân loại con người, tu thiện tiến hóa linh hồn, tìm về Cội Nguồn đến với non tiên, hay lên các tầng trời để sanh sống, và cũng hiểu vì sao TIÊN ĐẾ ÔNG BÀ TỔ TỔ TỔ nói trần cõi tạm thiên đàng chính quê, nhìn đất đai châu báu non tiên cực lạc hào quang rực rỡ, cảnh quang kỳ vĩ đẹp vô cùng, cảnh sắc không bút mực nào diễn tả cho hết, mây ngũ sắc tầng tầng lớp lớp bay lượn khắp bầu trời non tiên, như muôn nghìn thang mây nối liền tới tận trời xa, nhìn non tiên mà cảm xúc thương thay cho những người còn mê luyến cảnh vô thường trần gian, cái khổ chồng lên cái khổ, cái nghèo chồng lên cái nghèo, cái đau cái bệnh chồng lên cái đau cái bệnh, yêu tinh quỷ dữ cứ mãi tranh giành sự sống với con người, chiến tranh chết chóc, nhìn non tiên mới hiểu vì sao con người cần phải về trời.
Thơ rằng:
Đến non tiên mới biết trần gian biển khổ
Về non tiên mới ngộ ra siêu thoát linh hồn
Cõi tục trần đầy tai họa đau thương
Đâu như cảnh giới non tiên diệu kỳ
Muốn về trời phải quy nghiệp thiện
Giúp đồng bào hội tụ văn minh
Cứu người lập đức lập công
Cứu dân độ thế mới mong đạt thành
Theo cha ông lập nền thuyết giáo
Giúp cho người thoát kiếp đọa sa
Non tiên trực chỉ tam tòa
Lên ngôi chánh giác thoát đời tử sanh.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ ở trên hư không quan sát một hồi, có lẽ như tìm ra chỗ mình muốn đến, liền bay xuống phía bên kia chân dãy núi, vượt qua không biết bao nhiêu là sông suối, không biết bao nhiêu là vách núi cheo leo, đồi rừng bậc thang, hạ chân xuống một nơi cảnh quan đẹp như tranh vẽ, nhìn mãi không thấy chán thác rơi trắng xóa, che kín động tiên, rừng tiên nhộn nhịp, thú chạy, chim bay, giữa dòng suối tiên, khổng tước, thiên nga, vui đùa trong làng nước tiên trong vét, trên trời xanh mây lầm lì phơi mình trong không gian sâu vút, muôn hoa chen chúc khoe mình trong nắng vàng rực rỡ, áo xuân muôn màu, quan cảnh thi nhau đua sắc, núi mặc áo hoa. Non soi dáng ngọc, tiếng thác gọi mây, tiếng reo nhớ núi, thác suối trầm bổng du dương làm tan đi bao phiền muộn, quên hết tục trần.
Thơ rằng:
Hạnh phúc nào hơn đến non tiên
Dứt đi khổ não dứt ưu phiền
Lắng nhẹ tâm hồn theo mây gió
Vui cùng tiên giới mãi bình yên
Lốm đốm rừng tiên hạt mưa sa
Ngàn non nhộn nhịp tiếng chim ca
Lưng đồi mây lượn nền trời thẳm
Núi non châu báu chốn ngàn hoa
Xuân đùn, hoa đụn, kỳ quan cảnh
Suối, thác, dệt mơ nhạc tuôn ra
Lòng trần dứt bỏ lòng trong sáng
Nhẹ gót non bồng ta với ta.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ quan sát con cái, cháu chắt, chút chít, có hơn 60 triệu người muốn ở lại nơi đây liền thuyết giáo dạy rằng:
8 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, còn gì vui sướng hơn chúng ta làm chủ non tiên, làm chủ vận mệnh của chính mình, muốn giàu cỡ nào cũng được, muốn ngọc ngà châu báu bao nhiêu cũng có, đất báu rộng khắp ở không bao giờ hết, muốn đất báu bao nhiêu cũng được không ai ngăn cấm, mỗi người mỗi dòng họ tự xây cho mình cung vàng, điện ngọc, tự xây cho mình kỳ quan, bảo tháp, tự xây cho mình đền, chùa, miếu, thất, trang nghiên. Chúng ta đang ở phía đông của dãy núi Mã Nhĩ, dãy núi thứ 5, tính từ chân núi Tu Di trở ra, dãy núi đỉnh cao 3 nghìn dặm, chân núi bán kính rộng 6 nghìn dặm, chạy dài bao bọc xung quanh núi Tu Di, diện tích rộng lớn vô cùng, lớn hơn địa cầu trần gian gấp hàng trăm nghìn vạn, vạn vạn lần, dãy núi toàn là đất báu vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu hào quang rực rỡ. Đã về đến non tiên không ai là người nghèo, ai ai cũng giàu sang vào hàng bậc nhất, chỉ cần bỏ ra công sức thời xây dựng lên cung vàng điện ngọc, kỳ quan, bảo tháp, đền, nhà, chùa, miếu, thất, lộng lẫy xinh đẹp cổ kính trang nghiêm, nói đến cuộc sống non tiên, là nói đến cuộc sống muốn gì được nấy, muốn giàu sang là được giàu sang, muốn được sống lâu là sống lâu như trời đất, chỉ có về non tiên, hoặc lên các tầng trời, mới giải thoát được cái khổ cái đói cái nghèo, nói đến cái khổ là không một ai là không ngán ngẫm, ở chốn trần gian gặp thời mạc pháp, thời chiến tranh loạn lạc, binh đao máu lửa dậy trời. Thời mạt pháp cái ác hưng thịnh, cái độc gieo rắc khắp nơi khắp chốn, khắp hang cùng ngõ hẻm bao cái khổ lũ lượt sanh ra cứ bám lấy con người, dù con người không muốn cái khổ ấy, nhưng cứ mãi bám theo, khổ đau, khổ bệnh, khổ nghèo, khổ đói, khổ não, khổ chiến tranh, khổ áp bức, khổ nô lệ, khổ mất tự do, khổ mất bình đẳng, khổ mất công bằng, khổ bị cô lập, khổ bị oan, khổ bị trù dập, khổ tù đày, vân vân.. và không biết bao nhiêu là cái khổ nữa cứ bám lấy con người, cái khổ nầy chồng lên cái khổ, cái khổ nọ chồng lên cái khổ kia, vì thế CHA TRỜI MẸ TRỜI chỉ dạy, trở về Cội Nguồn hành thiện là con đường duy nhất, giải khổ, chúng ta đã nhàm chán cuộc sống vô thường chốn trần gian, về non tiên xây dựng lên thiên đàng cực lạc, về trời là con đường đi đến giàu sang tột bực, sống tự do, tự tại, hết khổ, yên vui, chúng đã làm như thế, làm theo lời dạy của CHA TRỜI, MẸ TRỜI, rời bỏ cuộc sống giả tạm, vô thường chốn trần gian, về non tiên để sanh sống, và chúng ta đã đến được non tiên, làm chủ non tiên, với tài năng khoa học vật chất của chúng ta, thì việc khai thác vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu, xây dựng lên sự nghiệp giàu sang xây dựng lên kỳ quan, bảo tháp, cung vàng, điện ngọc, đền, chùa, miếu, thất, lộng lẫy, xinh đẹp, trang nghiêm, là việc làm không khó, hơn nữa cuộc sống non tiên là cuộc sống vĩnh hằng trường sanh sống mãi. Non tiên vật gì cũng quý trái cây, hoa quả, khí nước, chỉ cần uống một ngụm nước, ăn một quả, cũng đã thọ lên hàng nghìn nghìn năm, huống chi là ăn một quả táo vàng táo ngọc, ở nơi đây thọ hơn vạn năm, chỉ cần tu thiền luyện khí ở non tiên một ngày, bằng trần gian tu thiền luyện khí hai trăm ngày, chỉ cần tu thiền luyện khí không cần ăn uống cũng thấy no, cõi trần gian làm sao sánh kịp cuộc sống ở non tiên, cuộc sống non tiên muốn gì được nấy tự do tự tại Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ nói xong thì có hơn 60 triệu người cả nam lẫn nữ, chấp tay hướng về Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thưa rằng: Chúng con muốn ở lại nơi đây sanh sống xây dựng cơ nghiệp giàu sang trường cửu lâu dài, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ nhận lời thuyết giáo dạy rằng:
Chúng ta đến được nơi đây làm chủ non tiên cực lạc thời đã bước vào cảnh giới ĐỊA LA, Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, Địa La Phật, Địa La Thánh, Địa La Tiên, Địa La Thần, Địa La Chúa, cai quản muôn loài vạn vật, 18 tầng địa phủ, bốn cõi trần gian, Ông Bà Hậu Đế Thanh Long, Thanh Tiên tổ tổ tổ thọ ký xong liền từ biệt chia tay con cái, cháu chắt, chút chít, bay lên hư không, con cái, cháu chắt, chút chít, những người không ở lại bay theo Ông Bà tổ tổ tổ nhắm dãy núi Thiện Kiến bay tới, mỗi lần bay qua biển hương thủy, là mỗi lần nhìn thấy hoa sen mỗi khác có thể nói là đẹp hơn những hoa sen ở những biển đã đi qua. Biển Hương Thủy thứ 5 rộng xa thăm thẳm rộng đến 6 nghìn dặm không thấy bờ thấy bến đâu cả, đoàn người anh em Da Chàm giống dân Bích Ngọc bay trên không trung rợp trời mây, làm cho hoa sen dưới biển khắp đó đây cũng ngỡ ngàng càng lấp lánh hào quang đẹp lạ rực rỡ vô cùng. Nhưng không mấy ai quan tâm đến điều đó, vì đằng vân giá vũ bay theo Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ như tia chớp, không bao lâu thời tới dãy núi Thiện Kiến, xa xa nhìn thấy dãy núi Thiện Kiến cao hun hút vượt qua hàng trăm tầng mây, chót vót hư không Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ bay lên đỉnh núi vượt qua hàng nghìn tầng mây bay vượt lên hư không nhìn dãy núi Thiện Kiến đẹp vô cùng muốn ngắm nhìn mãi không muốn bay đi. Ai cũng suy nghĩ con đường về trời quả là làm cho con người hết ngạc nhiên nầy, đến ngạc nhiên khác, càng lên cao non tiên càng đẹp, dãy núi Thiện Kiến còn đẹp hơn hai dãy núi đã đi qua.
Thơ rằng:
Càng lên cao non tiên càng đẹp
Núi báu châu càng rực hào quang
Sắc màu lộng lẫy vô biên
Đẹp hơn tranh vẽ vút lên nhạc màu
Non tiên châu báu ngọc vàng
Say sưa nhìn mãi ngút ngàn say sưa
Tiếng thác reo tiếng suối đưa
Giọt mưa tí tách gió ca rì rầm
Trên trời lửng thửng mây hồng
Dưới đất hoa hội tung tăng nắng đùa
Non tiên đẹp lạ đẹp kỳ
Quê hương cực lạc không gì đẹp hơn.
Ở trên hư không quan sát một hồi, Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ bay xuống phía bên kia chân núi vượt qua không biết bao nhiêu là cheo leo vách núi bậc thang, đồi rừng bạt ngàn, đá vàng, đá bạc, đá ngọc, trùng trùng lớp lớp rượt đuổi thấp cao, chọc thủng nhiều tầng mây, rừng đại ngàn xa gần sắc hoa rực thắm, cảnh quan đa dạng đẹp như tranh vẽ từ trên cao xuống thấp bạc ngàn, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ hạ chân xuống chân đồi rộng lớn cao hơn mặt nước biển vài dặm, nơi đây cảnh quan đẹp như tranh vẽ đẹp lạ đẹp kỳ, ai nấy cũng đều trằm trồ khen mãi, đẹp quá đẹp quá, càng nhìn càng ưa không biết chán.
Thơ rằng:
Thả hồn theo cảnh non tiên
Lạc vào cảnh giới bồng lai tuyệt vời
Sắc hoa tràn khắp chân trời
Hào quang châu báu sáng ngời chân mây
Đặc chân đến cõi non tiên
Mới hay cảnh đẹp còn hơn tục trần
Bạc, vàng, châu báu khắp cùng
Thác tiên suối ngọc lạ lùng làm sao
Cầu vồng bảy sắc trên cao
Mây tiên phủ kín ra vào động tiên
Hát ca chim gọi rừng thiên
Cho nhiều hoa quả để chim vui vầy
Gió mây khắn khít gió mây
Thề non hẹn biển đắp xây nghĩa tình
Non tiên đâu phải khô cằn
Cũng tình cũng nghĩa, cũng hằng yêu thương.
Ai cũng nghĩ non tiên đẹp quá sống ở đây thời còn gì bằng, chỉ cần ăn một quả rừng tiên, uống một ngụm nước suối tiên, thì cũng đã hàng tháng không đói khác, thọ lên hàng nghìn tuổi, trẻ đẹp mãi mãi, đến được non tiên mới hiểu thế nào là ra công hành thiện, sống vì nhân loại anh em, yêu thương nhân loại anh em, để rồi nhận lấy kết quả vô cùng tốt đẹp, bằng chứng là làm chủ non tiên cực lạc, ngọc ngà châu báu còn nhiều hơn đất cát trần gian, muôn thứ đều quý hiếm hơn trần gian gấp trăm nghìn lần. Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ quán sát con cái, cháu chắt, chút chít, có hơn 80 triệu người cả nam lẫn nữ, muốn ở lại nơi đây, liền thuyết giáo dạy rằng:
Thơ rằng:
Non tiên đẹp lạ đẹp lùng
Cheo leo vách núi vạn tần thang mây
Xa trông đồi chảy thấp cao
Chim muôn vạn thú ra vào xuống lên
Gió tiên lay động cảnh tiên
Cảnh quan rực rỡ vạn muôn sắc màu
Thác tiên buông lụa trắng phau
Cảnh tiên thoát tục một màu lạc an.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ ở trên hư không quan sát một hồi, rồi bay theo hướng phải của dãy núi chạy dài dọc theo hướng đông, vượt qua hơn 30 vạn dặm hạ chân xuống khu rừng tiên bậc thang cao hơn mặt nước biển hương thủy Thứ 7 mười dặm, nơi đây cảnh quan núi non hùng vĩ tuyệt vời, rừng tiên bát ngát rừng đồi mênh mông, gió tiên nhè nhẹ, trời, mây, non, nước, hương, sắc như quyện vào nhau, điệu nhạc núi rừng du dương vút lên chín tận tầng mây, non tiên đại ngàn cỏ cây hoa lá, cảnh quan đẹp đẻ làm sao, suối, sông, uốn lượn, chim hót, hoa cười, muôn màu muôn sắc, xuân nước, xuân non, xuân trời, xuân mây, xuân cây cỏ, vạn hội mùa xuân, cảnh quang đô hội, thanh bình an lạc nơi đây, cuộc sống thanh bình diễn ra muôn hình vạn trạng, tự nhiên trong lòng hạnh phúc, trần gian không nơi nào bằng.
Thơ rằng:
Non tiên cảnh thanh bình
Xuân trải đầy mặt đất
Hoa trái cười lung linh
Trời soi chim ca hát
Thác gọi suối đàn lên
Rừng đồi rộng bát ngát
Hoa cười mây lênh khênh
Cảnh quang xuân nhảy múa
Quê tiên ôi đẹp quá
Tuyệt vời khó mà quên.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ quan sát con cái, cháu chắt, chút chít, thấy có hơn 50 triệu người muốn ở lại nơi đây, liền thuyết giáo dạy rằng:
2 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, chúng ta là con cháu Tiên Rồng, con cái nhà trời, không về trời thời còn về đâu nữa, chúng ta đã đến được nơi đây tức là về đến non tiên cực lạc con người. Quê hương của những con người hành thiện trở về với Cội với Nguồn, năm non, bảy núi chính là cõi tiên, trần gian chỉ là cõi tạm, thiên đàng mới thật chính quê, chúng ta rời trần gian cõi tạm, về sống cõi non tiên vĩnh hằng, đó là trí khôn của nhân loại con người, những người biết hướng về Nguồn Cội. Ở trần gian cõi tạm tu luyện hành thiện tiến hóa đi lên, rời bỏ cảnh giới trần gian vô thường khốn khổ, tiến lên sống ở miền cực lạc không phải là sự khôn ngoan lắm sao. Chỉ có những người quá mê muội ham mê dục lạc thế gian, không chịu tiến hóa hành thiện đi lên, lạc Nguồn lạc Cội sa đọa xuống các tầng địa phủ, chịu mãi sự khốn khổ không ngừng hàng nghìn hàng triệu năm. Còn người sáng suốt, thì ai mà chịu cảnh đọa đày ấy, về trời không đi, mà đi chi xuống các tầng địa phủ, làm Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, không sướng hơn làm Ma, làm Quỉ, làm Súc Sanh hay sao.
3 - Tiên Đế Ông Bà tối cao tổ tổ tổ dạy, sự họa, sự phúc, sự vui, sự khổ, cũng như siêu lên thiên đàng, hay đọa xuống địa phủ, không ai khác hơn là chính mình ban cho mình, ban cho mình sự họa, ban cho mình sự phúc, ban cho mình sự vui, ban cho mình sự khổ, cũng như lên thiên đàng, hay xuống các tầng địa phủ, là do chính mình ban cho chính mình vậy, con người là chủ nhân của sự họa phúc, muốn về trời thì hành thiện, muốn xuống địa phủ thì hành ác.
4 - Vì thế muốn thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, thời phải hướng thiện trở về với Cội với Nguồn, hiểu rõ nhân bản, tức là nhân quyền, những quyền cơ bản của con người, những quyền bất khả xâm phạm, muốn sa đọa xuống các tầng địa phủ không phải tự nhiên mà sa đọa được, mà phải làm ác, thậm chí cực ác. Nên Ông Bà tối cao tiên đế nói, thiện thì siêu lên trời, ác thì đọa xuống các tầng địa phủ, muốn có sự vui thời làm lành, lánh dữ sống đúng nhân quyền con người mà Tạo Hóa đã ban cho, đó chính là nguyên lý hạnh phúc, là định luật an vui, là cơ bản cho sự giác ngộ, HÃY TỰ BAN, TỰ PHÁT, TỰ ĐỘ, tự độ cho chính mình, tự ban phát phước lộc may mắn cho chính mình, tự ban ngôi vị Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, cho chính mình, CHA TRỜI, MẸ TRỜI, giúp sức hộ trì gia hộ cho chính bản thân mình làm việc đó.
5 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, chúng ta đang ở phía đông của dãy núi Trì Địa, dãy núi thứ 7 tính từ chân núi Tu Di trở ra dãy núi cao 6 trăm dặm, chân núi bán kính rộng 1 nghìn 2 trăm dặm, dãy núi chạy dài bao bọc xung quanh núi Tu Di, diện tích vô cùng rộng lớn, lớn hơn địa cầu trần gian gấp hàng trăm nghìn vạn, vạn vạn lần, không như trần gian địa cầu quá nhỏ hẹp, vàng, bạc, châu báu, ít ỏi hiếm hoi, nghèo nàn lạc hậu. Không như ở nơi đây, dãy núi đất đai toàn là vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu. Phải nói chúng ta đang ở trên đất vàng đất bạc, đất ngọc, đất châu báu hào quang sáng chóa lấp lánh muôn màu muôn sắc đẹp vô biên, phải nói chúng ta đến đây là đến với sự giàu có vô biên, cỏ cây, hoa quả, khí, nước, non tiên hiếm quý vô cùng, ăn một quả, uống một ngụm nước, cũng thọ lên cả trăm tuổi, tu thiền luyện khí ở đây một ngày, bằng trần gian tu thiền luyện khí một trăm ngày, huống chi là ở lại nơi đây, sanh sống nơi đây, tu thiền luyện khí nơi đây, thời phải nói là sống lâu vô kể, thọ ngang đất trời, giàu sang bậc nhất, vì sao lại nói như thế, vì với tài khoa học vật chất của chúng ta, khai thác vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu ở non tiên, xây dựng tạo lập lên kỳ quan, bảo tháp, cung vàng, điện ngọc, nguy nga, tráng lệ, đồ sộ, cổ kính trang nghiêm, đền, nhà, chùa, miếu, thất, xinh đẹp lộng lẫy, lập lên cơ nghiệp giàu có bật nhất lâu dài vĩnh cửu, hơn hẳn trần gian gấp trăm nghìn lần.
Thơ rằng:
Cơ nghiệp non tiên cảnh tiêu dao
Giàu sang bật nhất biết dường bao
Lầu đài cung điện toàn châu báu
Kỳ vĩ trang nghiêm đẹp làm sao
Sống mãi anh linh đời giàu có
Vô cùng thỏa mãn những ước ao
Trần gian đâu thể nào sánh kịp
Non tiên cơ nghiệp vượt trời cao.
Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thuyết giáo xong thời có hơn 50 triệu người con cháu Tiên Rồng, chấp tay hướng về Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thưa rằng, chúng con muốn ở lại nơi đây sanh sống xây dựng quê hương non tiên cực lạc cơ nghiệp lâu dài, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ nhận lời thuyết giáo dạy rằng:
Dãy núi Trì Địa là dãy núi tiên gần chốn nhân gian, nên lên xuống trần gian dễ dàng, có thể trở về trần gian thăm con cái, cháu chắt, chút chít, lại nữa chúng ta đã lên được tới non tiên thời coi như chúng ta đã là Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa ở cấp cao bước vào cảnh giới của ĐỊA LA, Địa La Phật, Địa La Thánh, Địa La Tiên, Địa La Thần, Địa La Chúa, cai quản muôn loài vạn vật, cai quản 18 tầng địa phủ, bốn cõi trần gian, thuyết giáo thọ ký xong Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ liền bay lên hư không, con cái, cháu chắt, chút chít, những người không ở lại bay theo nhắm hướng dãy núi Chướng Ngại bay tới, bay trên không trung nhìn xuống biển hương thủy thứ 7 rộng mênh mông 1 nghìn 2 trăm dặm, hoa sen mọc khắp vùng, xinh đẹp rực rỡ vô cùng, nhất là hoa sen ưu bác la, bác đầu ma, câu mâu đà, đồ lợi ca và còn nhiều hoa sen quý khác đoàn người đông rợp cả bầu trời, đằng vân giá vũ bay nhanh qua biển Hương Thủy không bao lâu thời tới dãy núi Chướng Ngại hào quang từ đất báu thân dãy núi phát tỏa lên rực rỡ trông đẹp mắt vô cùng, đang bay trên không trung nhìn lên dãy núi Chướng Ngại đỉnh núi cao chót vót, vượt qua hàng trăm tầng mây, nhìn xuống biển sâu thăm thẳm, ông bà hậu đế tổ tổ tổ bay lên đỉnh núi ở trên hư không nhìn xuống dãy núi Chướng Ngại không những thấy núi cao chót vót, biển sâu thăm thẳm, mà còn thân của dãy núi toàn là vàng, bạc, ngọc ngà châu báu hào quang sáng rực, núi Chướng Ngại rộng lớn vô cùng, chạy dài xa vô tận cảnh non tiên đẹp như tranh vẽ, bởi rừng bậc thang từ trên cao đại ngàn chảy xuống xen lẫn với vách núi vàng vách núi bạc cheo leo, đá vàng, đá bạc, đá ngọc từng cụm, cao chọc mây lởm chởm, phóng tầm mắt từ trên cao đỉnh núi xuống tận chân núi rừng bậc thang tầng tầng lớp lớp uốn lượn ngoằn ngoèo chạy dài theo dãy núi trông đẹp mắt vô cùng, cảnh quan non tiên làm cho tâm hồn con người tiêu diêu thoát tục, thanh tỉnh an nhàn, lòng an vui luôn luôn xuất hiện, âm điệu ngọt ngào, tâm hồn phơi phới nhẹ nhàng không còn muốn đi đâu nữa, trước cảnh non tiên hùng vĩ cảnh quan tráng lệ, âm điệu mùa xuân rực rỡ vui tươi, chim muôn vạn thú vui đùa bay nhảy, những hạt mưa rơi nhè nhẹ, làm cho non tiên tràng đầy sức sống, suối, sông, cây, cỏ, hoa lá, thi nhau trổ tài, trổ sắc, trổ hương lan tỏa khắp non tiên.
Thơ rằng:
Một cảnh lạ đã bày ra trước mắt
Đẹp làm sao ôi đẹp quá làm sao
Một niềm vui cứ trào mãi dâng cao
Muôn điệu nhạc xuân tràn đầy khắp lối
Non tiên đẹp lắm vô cùng
Đá châu, đá ngọc cụm hòn chọc mây
Thác rơi, sắc thắm hoa lay
Cảnh xuân theo gót chân mây về nguồn
Hát ngao rừng dạo cung đàn
Thoạt nghe suối chảy quanh đồi lanh quanh
Xuân hoa ôm lấy trời xuân
Non tiên sáng tỏa giang sang đất trời,
Gió tiên nhè nhẹ ru mời
Nắng hồng nhuộm thắm chân đồi núi non
Lòng trần tan biến, biến tan
Tâm hồn nhẹ nhõm lân lân tâm hồn.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ ở trên hư không quan sát non tiên một hồi rồi đằng vân giá vũ bay xuống chân núi phía bên kia, vượt qua không biết bao nhiêu là sông suối đồi rừng bậc thang, rồi hạ xuống vùng rừng đồi rộng lớn bao la bát ngát hoa thơm trái ngọt khắp nơi, cảnh quan đẹp như tranh vẽ.
Thơ rằng:
Như tranh vẽ một vùng tiên đẹp quá
Xuân ngập tràn cây hoa trái đua chen
Muôn vẽ đẹp ôi vô cùng khéo léo
Thật diệu kỳ ôi Tạo Hóa đa năng
Thác non tiên mời mây thỉnh gió
Rừng non tiên thương nhớ trời xa
Suối tiên soi dáng muôn hoa
Chim muôn vạn thú hát ca chân đồi
Cảnh lung linh cảnh ngồi xem cảnh
Xuân vầy xuân, xuân nở xuân xem
Suối reo chim hót ven sông
Nước tuôn róc rách chảy mau xuống ghềnh
Đất non tiên bạc, vàng, châu báu
Tỏa hào quang rực sáng trời xa
Núi cao biển thấp bao la
Thác buông trắng lụa nắng soi cầu vồng
Đất trời hội xuân cùng non núi
Mây mơ màng lui tới xem coi
Đến đây lòng bỗng ngẩn ngơ
Biết bao cảm khoái bến bờ tiêu diêu.
Nhìn cảnh non tiên đẹp như tranh vẽ danh họa, kỳ tranh tuyệt tác thời hàng triệu người không muốn đi nữa, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ quán xét thấy có hơn 50 triệu con cháu ở lại dãy núi Chướng Ngại, liền thuyết giáo dạy rằng.
6 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, Tiên Đế Ông Bà tối cao tổ tổ tổ đã dạy mặt trời không có, đối với kẻ đui, dù biết rằng mặt trời ở ngay trên đầu họ nhưng họ không bao giờ thấy. Sấm sét không có, đối với người điếc, nhưng thật ra sấm sét ầm ầm bên tai họ. Đường về trời cũng thế chỉ đến được với người hành thiện, giác ngộ, không đến được với người hành ác mê muội, dù biết rằng đường về trời ở ngay trước mắt họ mà thôi, tùy theo căn cơ hành thiện, mà làm chủ lần các non tiên, các tầng trời, gốc của hành thiện là sống theo lương tâm của chính mình, tôn trọng nhân bản nhân quyền, những quyền cơ bản của con người, những quyền bất khả xâm phạm mà Tạo Hóa Tổ Tiên, Cha Trời Thượng Đế Toàn Năng đã ban cho. Và điều đó chúng ta đã làm được, nên chúng ta mới đến được nơi đây. Nơi chúng ta đang ở là phía đông của dãy núi Chướng Ngại, dãy núi thứ 6, tính từ chân núi Tu Di trở ra, dãy núi cao 1 nghìn 2 trăm dặm, chân dãy núi bán kính rộng 2 nghìn 4 trăm dặm, dãy núi chạy dài bao bọc xung quanh núi Tu Di, diện tích vô cùng rộng lớn, lớn hơn địa cầu trần gian gấp trăm nghìn vạn, vạn vạn lần, không bao giờ ở cho hết, non tiên khác với trần gian, đất đai không phải là đất, đá, thường như chốn trần gian, mà là đất vàng, đất bạc, đất ngọc ngà, đất châu báu, cỏ cây hoa quả, khí, nước, non tiên cũng khác hơn chốn nhân gian, quý hiếm hơn chốn nhân gian gấp hàng trăm nghìn lần, đào tiên, ngô tiên, lúa tiên, rất nhiều loại vô cùng quý, chỉ cần ăn một quả cũng thọ lên mười nghìn năm, huống chi là làm chủ chúng, làm nguồn lương thực cho chúng ta, thì phải nói là tuổi thọ chúng ta sống lâu vô kể, lại nữa tu thiền luyện khí ở đây, một ngày, bằng ở chốn trần gian tu thiền luyện khí 200 ngày, hơn nữa với tài khoa học vật chất của chúng ta, tự biết khai thác vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu, non tiên xây dựng lên quê hương cực lạc, kiến trúc xây dựng lên những kỳ quan, bảo tháp, cung vàng, điện ngọc, kỳ vĩ, nguy nga, tráng lệ, cổ kính, trang nghiêm, xây dựng lên đền, nhà, chùa, miếu, thất, xinh đẹp lộng lẫy, sống cuộc sống không ốm đau bịnh tật, không có sự sanh tử chia ly, tự do an vui tự tại, muốn gì được nấy, muốn gì có nấy, cuộc sống như thế mới là cuộc sống an vui hạnh phúc vĩnh hằng, không như chốn trần gian, vô thường xoay chuyển, sanh tử chia ly, ác quỷ làm hại, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thuyết giáo xong có hơn 50 triệu người chắp tay hướng về Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thưa rằng: Chúng con muốn ở lại nơi đây sanh sống, xây dựng cơ nghiệp lâu dài, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ nhận lời thuyết giáo dạy rằng:
Chúng ta đã đến được non tiên nơi đây là đã trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa ở cấp cao, bước vào cảnh giới ĐỊA LA, Địa La Phật, Địa La Thánh, Địa La Tiên, Địa La Thần, Địa La Chúa, cai quản muôn loài vạn vật, 18 tầng địa phủ, bốn cõi trần gian, thọ ký xong Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ bay lên hư không, con cái, cháu chắt, chút chít, những người không ở lại bay theo nhắm hướng dãy núi Mã Nhĩ bay đi. Bay trên hư không nhìn xuống biển hương thủy thứ 6, biển rộng mênh mông 2 nghìn 4 trăm dặm, hoa sen nở khắp cùng mặt biển, trông đẹp mắt vô cùng đúng là biển tiên, đoàn người bay không bao lâu thời tới dãy núi tiên Mã Nhĩ, trên không trung ở xa nhìn lên dãy núi Mã Nhĩ, núi cao chót vót vượt qua hàng trăm tầng mây, nhìn xuống biển sâu thăm thẳm, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ bay lên đỉnh núi, ở trên hư không nhìn xuống, thấy non tiên đẹp không bút mực nào diễn tả cho hết.
7 - Đến lúc nầy con cái, cháu chắt, chút chít, ai nấy mới hiểu vì sao CHA TRỜI, MẸ TRỜI, khuyên bảo nhân loại con người, tu thiện tiến hóa linh hồn, tìm về Cội Nguồn đến với non tiên, hay lên các tầng trời để sanh sống, và cũng hiểu vì sao TIÊN ĐẾ ÔNG BÀ TỔ TỔ TỔ nói trần cõi tạm thiên đàng chính quê, nhìn đất đai châu báu non tiên cực lạc hào quang rực rỡ, cảnh quang kỳ vĩ đẹp vô cùng, cảnh sắc không bút mực nào diễn tả cho hết, mây ngũ sắc tầng tầng lớp lớp bay lượn khắp bầu trời non tiên, như muôn nghìn thang mây nối liền tới tận trời xa, nhìn non tiên mà cảm xúc thương thay cho những người còn mê luyến cảnh vô thường trần gian, cái khổ chồng lên cái khổ, cái nghèo chồng lên cái nghèo, cái đau cái bệnh chồng lên cái đau cái bệnh, yêu tinh quỷ dữ cứ mãi tranh giành sự sống với con người, chiến tranh chết chóc, nhìn non tiên mới hiểu vì sao con người cần phải về trời.
Thơ rằng:
Đến non tiên mới biết trần gian biển khổ
Về non tiên mới ngộ ra siêu thoát linh hồn
Cõi tục trần đầy tai họa đau thương
Đâu như cảnh giới non tiên diệu kỳ
Muốn về trời phải quy nghiệp thiện
Giúp đồng bào hội tụ văn minh
Cứu người lập đức lập công
Cứu dân độ thế mới mong đạt thành
Theo cha ông lập nền thuyết giáo
Giúp cho người thoát kiếp đọa sa
Non tiên trực chỉ tam tòa
Lên ngôi chánh giác thoát đời tử sanh.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ ở trên hư không quan sát một hồi, có lẽ như tìm ra chỗ mình muốn đến, liền bay xuống phía bên kia chân dãy núi, vượt qua không biết bao nhiêu là sông suối, không biết bao nhiêu là vách núi cheo leo, đồi rừng bậc thang, hạ chân xuống một nơi cảnh quan đẹp như tranh vẽ, nhìn mãi không thấy chán thác rơi trắng xóa, che kín động tiên, rừng tiên nhộn nhịp, thú chạy, chim bay, giữa dòng suối tiên, khổng tước, thiên nga, vui đùa trong làng nước tiên trong vét, trên trời xanh mây lầm lì phơi mình trong không gian sâu vút, muôn hoa chen chúc khoe mình trong nắng vàng rực rỡ, áo xuân muôn màu, quan cảnh thi nhau đua sắc, núi mặc áo hoa. Non soi dáng ngọc, tiếng thác gọi mây, tiếng reo nhớ núi, thác suối trầm bổng du dương làm tan đi bao phiền muộn, quên hết tục trần.
Thơ rằng:
Hạnh phúc nào hơn đến non tiên
Dứt đi khổ não dứt ưu phiền
Lắng nhẹ tâm hồn theo mây gió
Vui cùng tiên giới mãi bình yên
Lốm đốm rừng tiên hạt mưa sa
Ngàn non nhộn nhịp tiếng chim ca
Lưng đồi mây lượn nền trời thẳm
Núi non châu báu chốn ngàn hoa
Xuân đùn, hoa đụn, kỳ quan cảnh
Suối, thác, dệt mơ nhạc tuôn ra
Lòng trần dứt bỏ lòng trong sáng
Nhẹ gót non bồng ta với ta.
Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ quan sát con cái, cháu chắt, chút chít, có hơn 60 triệu người muốn ở lại nơi đây liền thuyết giáo dạy rằng:
8 - Hỡi con cái, cháu chắt, chút chít, còn gì vui sướng hơn chúng ta làm chủ non tiên, làm chủ vận mệnh của chính mình, muốn giàu cỡ nào cũng được, muốn ngọc ngà châu báu bao nhiêu cũng có, đất báu rộng khắp ở không bao giờ hết, muốn đất báu bao nhiêu cũng được không ai ngăn cấm, mỗi người mỗi dòng họ tự xây cho mình cung vàng, điện ngọc, tự xây cho mình kỳ quan, bảo tháp, tự xây cho mình đền, chùa, miếu, thất, trang nghiên. Chúng ta đang ở phía đông của dãy núi Mã Nhĩ, dãy núi thứ 5, tính từ chân núi Tu Di trở ra, dãy núi đỉnh cao 3 nghìn dặm, chân núi bán kính rộng 6 nghìn dặm, chạy dài bao bọc xung quanh núi Tu Di, diện tích rộng lớn vô cùng, lớn hơn địa cầu trần gian gấp hàng trăm nghìn vạn, vạn vạn lần, dãy núi toàn là đất báu vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu hào quang rực rỡ. Đã về đến non tiên không ai là người nghèo, ai ai cũng giàu sang vào hàng bậc nhất, chỉ cần bỏ ra công sức thời xây dựng lên cung vàng điện ngọc, kỳ quan, bảo tháp, đền, nhà, chùa, miếu, thất, lộng lẫy xinh đẹp cổ kính trang nghiêm, nói đến cuộc sống non tiên, là nói đến cuộc sống muốn gì được nấy, muốn giàu sang là được giàu sang, muốn được sống lâu là sống lâu như trời đất, chỉ có về non tiên, hoặc lên các tầng trời, mới giải thoát được cái khổ cái đói cái nghèo, nói đến cái khổ là không một ai là không ngán ngẫm, ở chốn trần gian gặp thời mạc pháp, thời chiến tranh loạn lạc, binh đao máu lửa dậy trời. Thời mạt pháp cái ác hưng thịnh, cái độc gieo rắc khắp nơi khắp chốn, khắp hang cùng ngõ hẻm bao cái khổ lũ lượt sanh ra cứ bám lấy con người, dù con người không muốn cái khổ ấy, nhưng cứ mãi bám theo, khổ đau, khổ bệnh, khổ nghèo, khổ đói, khổ não, khổ chiến tranh, khổ áp bức, khổ nô lệ, khổ mất tự do, khổ mất bình đẳng, khổ mất công bằng, khổ bị cô lập, khổ bị oan, khổ bị trù dập, khổ tù đày, vân vân.. và không biết bao nhiêu là cái khổ nữa cứ bám lấy con người, cái khổ nầy chồng lên cái khổ, cái khổ nọ chồng lên cái khổ kia, vì thế CHA TRỜI MẸ TRỜI chỉ dạy, trở về Cội Nguồn hành thiện là con đường duy nhất, giải khổ, chúng ta đã nhàm chán cuộc sống vô thường chốn trần gian, về non tiên xây dựng lên thiên đàng cực lạc, về trời là con đường đi đến giàu sang tột bực, sống tự do, tự tại, hết khổ, yên vui, chúng đã làm như thế, làm theo lời dạy của CHA TRỜI, MẸ TRỜI, rời bỏ cuộc sống giả tạm, vô thường chốn trần gian, về non tiên để sanh sống, và chúng ta đã đến được non tiên, làm chủ non tiên, với tài năng khoa học vật chất của chúng ta, thì việc khai thác vàng, bạc, ngọc ngà, châu báu, xây dựng lên sự nghiệp giàu sang xây dựng lên kỳ quan, bảo tháp, cung vàng, điện ngọc, đền, chùa, miếu, thất, lộng lẫy, xinh đẹp, trang nghiêm, là việc làm không khó, hơn nữa cuộc sống non tiên là cuộc sống vĩnh hằng trường sanh sống mãi. Non tiên vật gì cũng quý trái cây, hoa quả, khí nước, chỉ cần uống một ngụm nước, ăn một quả, cũng đã thọ lên hàng nghìn nghìn năm, huống chi là ăn một quả táo vàng táo ngọc, ở nơi đây thọ hơn vạn năm, chỉ cần tu thiền luyện khí ở non tiên một ngày, bằng trần gian tu thiền luyện khí hai trăm ngày, chỉ cần tu thiền luyện khí không cần ăn uống cũng thấy no, cõi trần gian làm sao sánh kịp cuộc sống ở non tiên, cuộc sống non tiên muốn gì được nấy tự do tự tại Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ nói xong thì có hơn 60 triệu người cả nam lẫn nữ, chấp tay hướng về Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ thưa rằng: Chúng con muốn ở lại nơi đây sanh sống xây dựng cơ nghiệp giàu sang trường cửu lâu dài, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ nhận lời thuyết giáo dạy rằng:
Chúng ta đến được nơi đây làm chủ non tiên cực lạc thời đã bước vào cảnh giới ĐỊA LA, Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa, Địa La Phật, Địa La Thánh, Địa La Tiên, Địa La Thần, Địa La Chúa, cai quản muôn loài vạn vật, 18 tầng địa phủ, bốn cõi trần gian, Ông Bà Hậu Đế Thanh Long, Thanh Tiên tổ tổ tổ thọ ký xong liền từ biệt chia tay con cái, cháu chắt, chút chít, bay lên hư không, con cái, cháu chắt, chút chít, những người không ở lại bay theo Ông Bà tổ tổ tổ nhắm dãy núi Thiện Kiến bay tới, mỗi lần bay qua biển hương thủy, là mỗi lần nhìn thấy hoa sen mỗi khác có thể nói là đẹp hơn những hoa sen ở những biển đã đi qua. Biển Hương Thủy thứ 5 rộng xa thăm thẳm rộng đến 6 nghìn dặm không thấy bờ thấy bến đâu cả, đoàn người anh em Da Chàm giống dân Bích Ngọc bay trên không trung rợp trời mây, làm cho hoa sen dưới biển khắp đó đây cũng ngỡ ngàng càng lấp lánh hào quang đẹp lạ rực rỡ vô cùng. Nhưng không mấy ai quan tâm đến điều đó, vì đằng vân giá vũ bay theo Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ như tia chớp, không bao lâu thời tới dãy núi Thiện Kiến, xa xa nhìn thấy dãy núi Thiện Kiến cao hun hút vượt qua hàng trăm tầng mây, chót vót hư không Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ bay lên đỉnh núi vượt qua hàng nghìn tầng mây bay vượt lên hư không nhìn dãy núi Thiện Kiến đẹp vô cùng muốn ngắm nhìn mãi không muốn bay đi. Ai cũng suy nghĩ con đường về trời quả là làm cho con người hết ngạc nhiên nầy, đến ngạc nhiên khác, càng lên cao non tiên càng đẹp, dãy núi Thiện Kiến còn đẹp hơn hai dãy núi đã đi qua.
Thơ rằng:
Càng lên cao non tiên càng đẹp
Núi báu châu càng rực hào quang
Sắc màu lộng lẫy vô biên
Đẹp hơn tranh vẽ vút lên nhạc màu
Non tiên châu báu ngọc vàng
Say sưa nhìn mãi ngút ngàn say sưa
Tiếng thác reo tiếng suối đưa
Giọt mưa tí tách gió ca rì rầm
Trên trời lửng thửng mây hồng
Dưới đất hoa hội tung tăng nắng đùa
Non tiên đẹp lạ đẹp kỳ
Quê hương cực lạc không gì đẹp hơn.
Ở trên hư không quan sát một hồi, Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ bay xuống phía bên kia chân núi vượt qua không biết bao nhiêu là cheo leo vách núi bậc thang, đồi rừng bạt ngàn, đá vàng, đá bạc, đá ngọc, trùng trùng lớp lớp rượt đuổi thấp cao, chọc thủng nhiều tầng mây, rừng đại ngàn xa gần sắc hoa rực thắm, cảnh quan đa dạng đẹp như tranh vẽ từ trên cao xuống thấp bạc ngàn, Ông Bà Hậu Đế tổ tổ tổ hạ chân xuống chân đồi rộng lớn cao hơn mặt nước biển vài dặm, nơi đây cảnh quan đẹp như tranh vẽ đẹp lạ đẹp kỳ, ai nấy cũng đều trằm trồ khen mãi, đẹp quá đẹp quá, càng nhìn càng ưa không biết chán.
Thơ rằng:
Thả hồn theo cảnh non tiên
Lạc vào cảnh giới bồng lai tuyệt vời
Sắc hoa tràn khắp chân trời
Hào quang châu báu sáng ngời chân mây
Đặc chân đến cõi non tiên
Mới hay cảnh đẹp còn hơn tục trần
Bạc, vàng, châu báu khắp cùng
Thác tiên suối ngọc lạ lùng làm sao
Cầu vồng bảy sắc trên cao
Mây tiên phủ kín ra vào động tiên
Hát ca chim gọi rừng thiên
Cho nhiều hoa quả để chim vui vầy
Gió mây khắn khít gió mây
Thề non hẹn biển đắp xây nghĩa tình
Non tiên đâu phải khô cằn
Cũng tình cũng nghĩa, cũng hằng yêu thương.
Ai cũng nghĩ non tiên đẹp quá sống ở đây thời còn gì bằng, chỉ cần ăn một quả rừng tiên, uống một ngụm nước suối tiên, thì cũng đã hàng tháng không đói khác, thọ lên hàng nghìn tuổi, trẻ đẹp mãi mãi, đến được non tiên mới hiểu thế nào là ra công hành thiện, sống vì nhân loại anh em, yêu thương nhân loại anh em, để rồi nhận lấy kết quả vô cùng tốt đẹp, bằng chứng là làm chủ non tiên cực lạc, ngọc ngà châu báu còn nhiều hơn đất cát trần gian, muôn thứ đều quý hiếm hơn trần gian gấp trăm nghìn lần. Ông Bà Hậu Đế Thanh Long Thanh Tiên tổ tổ tổ quán sát con cái, cháu chắt, chút chít, có hơn 80 triệu người cả nam lẫn nữ, muốn ở lại nơi đây, liền thuyết giáo dạy rằng: