1 người đang xem

ThuyTrang

artist/writer
Bài viết: 199 Tìm chủ đề
17267 3,537
[COLOR=rgb(0, 0, 102) ]Phân tích, đánh giá nhân vật người chiến sĩ thồ tranh trong (phần đầu) truyện ngắn Bức tranh - Nguyễn Minh Châu

* * *[/COLOR]

"Nghệ thuật và cuộc sống là hai đường tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người." Con người giữa hiện thực cuộc sống sinh động chính là tâm điểm mà văn học hướng đến để phát hiện, khám phá. Mỗi trang văn, trang thơ ta bắt gặp một số phận, một cuộc đời, một tính cách. Đến với "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu, người đọc không khỏi ấn tượng bởi nhân vật anh chiến sĩ thồ tranh với những vẻ đẹp đáng quý.

Chọn ngôi kể thứ nhất, truyện là những lời chia sẻ của nhân vật "tôi" - người họa sĩ về một người đặc biệt từng "đi qua" cuộc đời anh và để lại trong anh nhiều day dứt, suy ngẫm về cách ứng xử của bản thân. Đó là một anh chiến sĩ bình thường đã hết lòng giúp đỡ nhân vật tôi trong lần chuyển tranh từ chiến trường về Hà Nội dự triển lãm mặc dù trước đó "tôi" lại từ chối giúp đỡ đề nghị của anh chiến sĩ chỉ vì tự ái.

Phần đầu truyện, biết "tôi" là một họa sĩ, anh chiến sĩ đã đến nhờ "tôi" vẽ giúp anh một bức chân dung để anh gửi về cho gia đình yên tâm anh vẫn bình yên (vì không hiểu sao, gia đình lại nhận được tin anh hi sinh). Đây là lời đề nghị không hề khó đối với một họa sĩ có tài (chuẩn bị mang tranh đi nước ngoài triển lãm). Nhưng nhân vật tôi vì tự ái, đã từ chối thỉnh cầu của anh chiến sĩ. Người chiến sĩ không trách, chỉ lặng buồn rời đi.

C4oA9LY.png

Sự việc bất ngờ xảy ra: Anh chiến sĩ được giao nhiệm vụ thồ tranh cho chính người đã từ chối vẽ tranh cho mình hôm trước. Với kẻ hẹp lòng, người ta hoặc sẽ từ chối, hoặc tìm cơ hội để trả thù. Còn anh chiến sĩ xử sự như thế nào trong hoàn cảnh ấy? Nguyễn Minh Châu thật khéo léo chọn tình huống để nhân vật buộc phải bộc lộ phẩm chất, tính cách. Và cũng chính từ tình huống này, vẻ đẹp người chiến sĩ đã dần dần sáng rõ khiến người đọc không khỏi ngưỡng mộ vì tấm lòng vị tha, độ lượng của anh..

Bao dung, độ lượng là một trong những phẩm chất cao đẹp nhất của con người. Người chiến sĩ thồ tranh dù từng bị họa sĩ đối xử lạnh lùng, bị từ chối lời đề nghị không hề khó đối với một họa sĩ tài năng, nhưng anh không hề ấm ức, để bụng. Anh sẵn sàng bỏ qua và tôn trọng quyết định của họa sĩ. Điều khiến người đọc bất ngờ hơn chính là cách cư xử đầy nhân văn của anh đối với người họa sĩ trên đường thồ tranh. Trong hoàn cảnh này, giữ được trạng thái bình thường với người không chịu giúp mình đã khó, anh đã vượt lên hẳn cái trạng thái bình thường khó khăn ấy để hết lòng giúp đỡ người họa sĩ.

Người họa sĩ bị thương, suýt bị dòng nước cuốn trôi, anh chiến sĩ không ngại nguy hiểm, quay ngược trở lại để giúp đỡ người họa sĩ. Người họa sĩ không thể mang đồ trong khi bị thương, anh chiến sĩ đã không ngần ngại mang vác hết số tranh và chiếc ba lô nặng nề của người họa sĩ, tất cả đến sáu bảy chục cân. Trên đường đi, anh chiến sĩ không ngừng động viên "tôi" cố gắng. Tối đến, anh chiến sĩ còn mắc võng, đứng canh cho nhân vật tôi ngủ.

Bạn đăng kí tài khoản miễn phí tại LINK để đọc nội dung ẩn nhé!

[HIDETHANKS=1]Có thể nói, vượt lên trên sự ích kỉ của bản thân, anh chiến sĩ đã cư xử thật cao thượng. Từ hành động, đến lời nói của anh đều toát lên thiện chí giúp người. Ai có thể làm được như vậy nếu không có một trái tim nhân ái, một tấm lòng thiện lương? Sự vị tha, nhân ái đã tỏa sáng vẻ đẹp nhân cách của anh chiến sĩ. Khiến anh từ một người bình thường, trở nên lớn lao hơn và khiến cho người họa sĩ tài năng xuất chúng lại trở nên nhỏ bé trước tấm lòng rộng lượng của anh. Để rồi, người họa sĩ ấy cuối cùng đã phải ân hận, xấu hổ về cách cư xử của mình cũng như thêm khâm phục người chiến sĩ.

Nhà văn đã khéo léo xây dựng tình huống truyện bất ngờ, độc đáo để giúp làm nổi bật tính cách nhân vật. Nhân vật được khắc họa không theo dòng tâm lí mà chủ yếu qua ngoại hình, hành động, cử chỉ. Mặt khác, chọn ngôi kể là ngôi thứ nhất, người chiến sĩ được hiện lên qua lời kể trực tiếp của nhân vật tôi nên khá chân thực, khách quan.

"Niềm vui của nhà văn chân chính là niềm vui của người dẫn đường đến xứ sở cái đẹp." Đoạn trích ngắn phần nào đã giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của nhân vật người chiến sĩ mang những phẩm chất của người lính cụ Hồ - dũng cảm, kiên cường, trách nhiệm cao và có lòng độ lượng, bao dung sâu sắc. Đồng thời, qua hình tượng người chiến sĩ thồ tranh, truyện còn gửi gắm đến chúng ta bức thông điêp sâu sắc: Trong cuộc sống, chúng ta cần vượt lên trên những suy nghĩ ích kỉ, tầm thường để hướng tới sự bao dung, độ lượng. Chính thái độ độ lượng của chúng ta sẽ khiến cho những người người mắc sai lầm tự thấy xấu hổ và quay đầu sửa chữa.[/HIDETHANKS]
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back