080. Hồn Tranh Vua yêu nước, non xanh tùng bách Hoàng hậu vui, sông sạch ngâm mình Trách ai sao quá chung tình Cho non sông ấy trở thành tranh treo.
081. Chân Tâm Ta yêu nước, ta nghèo mưu chước Nàng đẹp xinh, mộng được thành đôi Thật thà chồng vợ đường roi Dạy con trung hiếu, cho rồi tam cang.
082. Khai Sinh Mơ sao sáng, ta càng bi tráng Dẹp lòng riêng, hảo hán lên đường Hi sinh tử trận sa trường Máu tô đất mẹ, đỏ đường khai sinh.
083. Hoàng Tuyền Cho nhân thế, cái tình thay thế Nhận vào tim, huyết lệ trượng phu Lá vàng trang điểm mùa thu Máu tim đỏ thắm, hồn du suối vàng.
084. Núi Lửa Như xé nát trời quang vạn mảnh Cho thiên hà, nước lạnh thành mưa Nhân gian khổ mấy cho vừa Hay cho núi lửa đi thưa về trình.
085. Tấc Dạ Không muốn biết, cái tình tạo hóa Mơ màng đi, tấc dạ thanh kỳ Ráng ôn thi họa cầm kỳ Cho giang sơn ấy vui vì mỹ nhân.
086. Phá Mê Giang sơn hỡi, bao lần thay đổi Tình quân vương, sương khói qua rồi Phá mê, thế cục quy hồi Non xanh ta ở, nàng ngồi sông ngân.
087. Kê Vàng Chưa chết hẳn, ba phần vẫn sống Bảy phần kia, giấc mộng kê vàng Mơ màng dáng trạng nguyên lang Nước mưa tát mặt, nắng vàng xa xăm.
088. Điêu Ngoa Khoe da trắng, mây nằm trên nắng Giấu tim đen, sói lặn trong rừng Có người con gái rưng rưng Nắm tay ta đó, mà xưng giai tình.
089. Yêu Tà Xa mây trắng, nắng rình hoa cỏ Chụp hồn ma, sét cọ san hà Có giai nhân, có yêu tà Ta xem hoa cỏ từ xa em à!