- Xu
- 755,682,537
4435
44
Ông ơi
Tuổi già bạn với cỏ hoa
Tóc mây điểm bạc sương pha mái đầu
Lòng trăn trở những lo âu
Cuộc đời lặng lẽ nhuốm màu thời gian
Ông hay bảo rằng cháu ngoan
Nghe lời ông dạy bảo ban sớm chiều
Ông ơi con nhớ ông nhiều
Trái tim khẽ nhịp thương yêu vô bờ
Bao đêm con vẫn hằng mơ
Trở về quá khứ bé thơ ngày nào
Lẩn trong tiếng gió rì rào
Ông truyền hơi ấm thổi vào tim con
Chiêm bao giấc mộng chưa tròn
Nếp nhăn khóe mắt như mòn thêm mi
Ngày con chập chững biết đi
Đôi lần vấp ngã đôi khi khóc nhè
Ân cần ôm ấp chở che
Câu chuyện ông kể con nghe đêm dài
Tro tàn củ sắn củ khoai
Giục con ngủ sớm ngày mai đến trường
Ngoan nào ông quý ông thương
Bàn tay ông vẽ nên đường con đi
Nhọ nhem nguệch ngoạc nét chì
Trang vở ngày ấy con ghi trong lòng..
ÔNG..
Xem Thêm:
Truyện Ngắn - Cu Mót
Cảm nhận bài thơ Ông ơi
Bài thơ Ông ơi là một dòng hoài niệm ấm áp, dịu dàng như ánh nắng cuối ngày, nơi tình cảm của người cháu dành cho ông được gợi lên bằng những ký ức tuổi thơ trong trẻo. Bài thơ mang màu sắc nhẹ nhàng, sâu lắng, khiến người đọc như chạm vào những yêu thương xưa cũ – thứ tình cảm hiền lành và bền bỉ nhất trong đời người.
Hình ảnh người ông hiện lên mộc mạc, hiền hậu, gắn liền với cỏ cây, hoa lá, với mái tóc bạc nhuốm màu thời gian. Tuổi già của ông là những trăn trở, lo âu, nhưng cũng là những tháng ngày dạy dỗ, yêu thương cháu bằng tất cả sự nhẫn nại. Nỗi nhớ của người cháu không chỉ là nhớ hình dáng, tiếng nói, mà còn nhớ hơi ấm, nhớ tiếng kể chuyện, nhớ từng chở che, từng bài học làm người.
Cả bài thơ thấm đẫm sự biết ơn và niềm thương vô hạn. Ký ức tuổi thơ trở về qua tiếng gió rì rào, qua nếp nhăn trên mắt ông, qua những củ sắn, củ khoai trong đêm đông, qua trang vở nhoe nhoét nét chì. Những hình ảnh bình dị ấy lại mang sức gợi lớn, bởi chúng là nền tảng yêu thương nuôi dưỡng tâm hồn đứa trẻ.
Bài thơ không chỉ là lời gọi "Ông ơi" đầy tha thiết, mà còn là lời tri ân dành cho những người ông, người bà đã dành trọn cuộc đời để yêu thương con cháu. Đọc xong, lòng người bỗng mềm lại, chợt nhớ về vòng tay ấm, tiếng ru, tiếng dạy bảo của người thân năm nào. Một bài thơ đẹp, xúc động và rất con người.
Last edited by a moderator:

