Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 10: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (9)

[BOOK]Trong lớp, một nữ sinh đang khóc, di động của cô ta nằm ở trên bàn, giao diện vừa vặn dừng lại ở bài đăng diễn đàn, mà tài khoản đăng nhập lại là tài khoản phụ của Lý Tuyết.

Mọi người nhìn đến đây cũng coi như là đã hiểu, là Phạm Hiểu Thiến đăng bài, cố ý hãm hại Lạc Y, mưu kế bị phá, ngược lại lại đem nước bẩn hắt đến trên người Lý Tuyết.

Thủ đoạn này thật sự là làm vỗ tay tán dương, nếu không phải bởi vì ngoài ý muốn, Tô Thiển Mạt không cẩn thận đụng vào Phạm Hiểu Thiến, di động của cô ta cũng sẽ không rơi trên mặt đất, mà Tô Thiển Mạt duỗi tay xuống nhặt, vừa lúc thấy được nội dung trong di động.

Trận ngoài ý muốn này thật sự đến quá trùng hợp, Lạc Y suy tư. Cô cùng Phạm Hiểu Thiến căn bản là không thân, trước kia chưng từng có giao lưu, cô ta vì cái gì muốn hãm hại mình, căn bản không có lý do hãm hại.

"Lão sư, em sai rồi, cầu cô cho em xin một cơ hội đi, em xin cô.."

Phạm Hiểu Thiến khóc lớn khẩn cầu Uông Nguyệt lão sư, cô ta cũng không có cách nào, nếu không đi hãm hại Lạc Y, kết cục của cô ta liền sẽ thực thảm, cô ta không nhận nổi.

"Em cùng cô đến văn phòng." Uông Nguyệt hô một tiếng, sự việc phát triển thành hài kịch như vậy cô ta cũng không nghĩ đến, hiện tại Phạm Hiểu Thiến thừa nhận, cần phải xử lý một chút, rốt cuộc chuyện này có ảnh hưởng thực ác liệt.

Lý Tuyết nhìn Uông Nguyệt cùng Phạm Hiểu Thiến rời đi khóe môi xẹt qua một tia ý cười.

"Kiều Khê, cậu nói xem chuyện này thật sự là Phạm Hiểu Thiến làm sao?" Tô Thiển Mạt vẫn luôn tỏ vẻ hoài nghi, cô nàng không thể tin chuyện này sẽ cùng Phạm Hiểu Thiến có quan hệ.

"Cậu cảm thấy thế nào?" Lạc Y dò hỏi, thật rõ ràng, Phạm Hiểu Thiến thành người chịu tội thay, chỉ là không rõ ràng lắm, cô ta vì cái gì phải làm như vậy. Lý Tuyết cùng Phạm Hiểu Thiến rốt cuộc là quan hệ hợp tác hay là có cái gì khác, cô không hiểu gì hết chỉ im lặng xem biến.

Tô Thiển Mạt cùng Lạc Y đồng thời nhìn về phía Lý Tuyết, thấy cô ta an tĩnh ngồi tại chỗ, phảng phất giống như việc gì cũng đều không liên quan đến mình.

Sau sự kiện lần này, có thể nói Lý Tuyết là người chiến thằng, bởi vì bị Uông Nguyệt hiểu lầm cho nên Uông Nguyệt vẫn có ý tứ đền bù cho Lý Tuyết.

Mà Lý Tuyết lại là người biết cầu tiến, cái gì cũng không cần thành thật kiên định học tập, cái này làm cho Uông Nguyệt có chút thay đổi cái nhìn với cô ta.

Có lẽ sự việc lúc trước chỉ là nhất thời làm sai, Lý Tuyết vẫn là một đứa trẻ lương thiện.

Phạm Hiểu Thiến có điểm thảm, ở trong lớp thành đất đá, phần lớn mọi người đều trốn tránh cô ta, không dám giao lưu với cô ta sợ ngày nào đó, lại bị hãm hại.

Lúc này đây đương nhiên là bạn học Lý Tuyết thiện lương không so đo hiềm khích trước đây, cùng Phạm Hiểu Thiến bắt tay giảng hòa, trở thành bạn tốt. Này cũng coi như là một loại năng lực đi!

Lý Tuyết sửa lại hình tượng lúc trước, thu hoạch rất nhiều khen ngợi.

Tô Thiển Mạt tức đến hàm răng phát ngứa, muốn đi tìm Lý Tuyết lý luận, lại bị Lạc Y gọi lại:

"Thiển Mạt, bình tĩnh. Chỉ có người leo lên đến đỉnh cao mới có thể rơi thảm hại hơn, không cần nóng lòng nhất thời."

Lạc Y cười khẽ, chọc thủng một lời nói dối không đáng sợ, đáng sợ chính là tất cả lời nói dối đều bị chọc thủng, trên mặt cũng là gương mặt giả, cũng ở trong khoảnh khắc bị người xé rách rớt, kia mới là đáng sợ nhất.

"Được rồi, đều nghe cậu." Tô Thiển Mạt mỉm cười, tuy rằng cô nàng còn không rõ ý tứ Kiều Khê, nhưng cô nàng tin tưởng Kiều Khê nhất định có phương pháp tốt hơn, cô nàng chỉ cần ở bên cạnh Lạc Y, cho cô tín nhiệm là được.

Lạc Y cùng Lý Tuyết tầm mắt chạm nhau trên không trung, sóng ngầm mãnh liệt. Lý Tuyết, chiến tranh của chúng ta vừa mới bắt đầu, không phải sao?
[/BOOK]
 
Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 11: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (10)

[HIDE-THANKS][BOOK]Đều nói thời gian là vũ khí tốt nhất, bởi vì nó có thể che dấu hết thảy chân tướng.

Mà sự kiện trên diễn đàn trường mấy tháng qua cũng đủ để mọi người đem sai lầm của Phạm Hiểu Thiến quên đi.

Hơn nữa Phạm Hiểu Thiến mỗi ngày đều thực thành thật, không gây chuyện không cãi nhau, an tĩnh ngốc ở trong phòng học, thậm chí có người, đều đã quên Phạm Hiểu Thiến, huống chi là những gì cô ta đã làm.

Mối quan hệ của Lạc Y và Tô Thiển Mạt theo thời gian trôi qua, trở nên càng ngày càng tốt, cơ hồ chỉ cần chỗ có Lạc Y, Tô Thiển Mạt cũng nhất định sẽ có mặt.

Đến nỗi Lý Tuyết, cô ta cũng ngừng nghỉ một đoạn thời gian, đại khái là bởi vì sự kiện trên diễn đàn làm cô ta ăn không ít khổ, cả người thoạt nhìn thật ra cũng ổn trọng không ít.

Rốt cuộc ở thời điểm khai giảng năm sau, Lý Tuyết ra tay, chủ động đi tìm Kiều Khê.

"Kiều Khê, sự việc lần trước tôi cũng không nghĩ tới nháo thành như vậy. Hiện tại qua lâu vậy rồi, cậu có thể tha thứ cho tôi cùng Hiểu Thiến không?"

Lý Tuyết thanh âm thấp thấp, trong tay còn cầm hộp quà, bên cạnh là Phạm Hiểu Thiến, trong mắt rưng rưng, làm như khẩn cầu Kiều Khê tha thứ.

"Kỳ thật không có gì tha thứ hay không tha thứ, huống chi đều đã qua lâu vậy rồi, về sau Hiểu Thiến đừng hồ đồ tái phạm là được, dù sao cũng là bạn học."

Thanh âm Lạc Y không lớn, nhưng cũng đủ để vài người xung quanh nghe rõ.

Ngay sau đó, mấy người kia nhìn về phía Phạm Hiểu Thiến ánh mắt cũng trở nên không tốt, mang theo ý vị khác, sự việc ngày trước vẫn còn đây này.

"Chúng ta cùng đi vào lớp đi!"

Lạc Y đưa ra yêu cầu như vậy, mọi người liền tính là hòa hảo.

Cô lôi kéo Tô Thiển Mạt, đi ở phía trước. Lý Tuyết cùng Phạm Hiểu Thiến hai người đi theo phía sau.

Hiện giờ, Tô Thiển Mạt cùng Lạc Y đã có đủ ăn ý, cô nàng sẽ không hỏi lại vì cái gì, bởi vì cô nàng biết Kiều Khê có ý nghĩ của chính mình.

Mà cô, vô luận là hiện tại, hay là về sau, đều chỉ cần tín nhiệm, như vậy đủ rồi.

Bốn người lần đầu tiên cùng vào phòng học trong khoảng thời gian ngắn, dẫn tới không ít ánh mắt.

Lạc Y chỉ là cười cười, cái gì cũng đều không nói, cùng Tô Thiển Mạt an tĩnh trở về chỗ ngồi.

Nam sinh phía sau, Lâm Hải Phong, đột nhiên nói một câu: "Não là thứ tốt, nhất định phải có."

"..."

Lạc Y thật sự cảm giác được cậu ta đang cà khịa, như thế nào mà cô cảm thấy những lời này của Lâm Hải Phong là đang nói cô, là bởi vì cô cùng Lý Tuyết đi cùng nhau sao?

"Lâm Hải Phong, cậu xác định cậu có não sao?"

Tô Thiển Mạt không nhịn được, quay đầu lại cười nói.

Qua một học kỳ, Tô Thiển Mạt, Lạc Y còn có Lâm Hải Phong, quan hệ của ba người bọn họ còn xem như không tồi.

Cho nên là Lâm Hải Phong nói như vậy, hai người các cô cũng không cảm thấy có cái gì không ổn.

Nhưng thật ra Tô Thiển Mạt là cái cổ linh tinh hay trêu người, nghe được hắn nói như vậy, cô nàng còn sẽ quay đầu lại trêu chọc hắn một câu.

Như vậy, càng có vẻ quan hệ của hai người tốt..

"Đương nhiên, tôi không những có thể xác định tôi có chỉ số thông minh cao, hơn nữa tôi còn có thể xác định Tô Thiển Mạt cậu là thật sự không não, không chỉ số thông minh."

Lâm Hải Phong mỉm cười nói, ánh mắt hắn mơ hồ không chừng, dừng ở trên người Lạc Y. Kiều Khê này ngày thường nhìn rất thông minh, chính là không rõ, như thế nào sẽ phạm hồ đồ ở việc của Lý Tuyết.

Lạc Y nhận được Lâm Hải Phong đánh giá, nghiêng đầu, cho hắn một cái ánh mắt an tâm.

Có một số việc, cô vẫn là có nắm chắc, cô biết nên làm như thế nào.
[/BOOK][/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 12: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (11)

[HIDE-THANKS][BOOK]Đều nói không phải oan gia không gặp nhau, Tô Thiển Mạt cùng Lâm Hải Phong chính là như vậy, hai người thường xuyên ầm ĩ, càng nháo quan hệ càng tốt.

Cho nên, Lạc Y đối với việc hai người ầm ĩ, cũng liền mở một con mắt nhắm một con mắt, cũng không đi dò hỏi.

Chính là cố tình, hôm nay không biết chuyện như thế nào, có người một hai phải đánh vỡ hai người nhỏ giọng ầm ĩ.

"Lâm Hải Phong, chuyện như thế nào a? Mỗi ngày cùng Tô Thiển Mạt ầm ĩ, không biết còn tưởng rằng các người là người một nhà."

Lời này là nữ sinh cùng bàn Lâm Hải Phong nói, nữ sinh này lớn lên cũng mi thanh mục tú, bất quá, ngày thường cậu ta rất ít khi nói chuyện, chính là lần này lại như thế đánh gãy hai người ầm ĩ.

Ngay sau đó, liền nghe được thanh âm Uông Nguyệt, "Lâm Hải Phong, đến văn phòng cô một chuyến."

Lạc Y quay đầu lại, nhìn nữ sinh này liếc mắt một cái, người này rất khiêm tốn, khiêm tốn đến mức không có chút cảm giác tồn tại nào.

Trong lúc nhất thời cô không nhớ nổi tên của nữ sinh này, nếu không phải có việc hôm nay chắc là cô đều tưởng là học sinh lớp khác.

Ánh mắt Lạc Y dừng ở trên người Lý Tuyết, ngược lại an ủi Tô Thiển Mạt một chút.

"Thiển Mạt, cậu yên tâm, Lâm Hải Phong sẽ không có việc gì."

"Ừm"

Tô Thiển Mạt cúi đầu, lại không có tâm tư đọc sách, thường thường ngẩng đầu nhìn cửa phòng học, hy vọng Lâm Hải Phong sẽ đột nhiên xuất hiện.

Qua thật lâu, Lâm Hải Phong sắc mặt có chút khó coi trở về phòng học. Bởi vì vừa vặn là giờ học nên cô nàng cũng không thể dò hỏi Lâm Hải Phong đã xảy ra cái gì.

Tiết này là tiết của chủ nhiệm lớp Uông Nguyệt, Tô Thiển Mạt không dám cùng Lâm Hải Phong nói chuyện.

Cô nàng nghĩ nghĩ, vết một tờ giấy muốn đưa Lâm Hải Phong lại bị Lạc Y bất động thanh sắc ngăn lại.

Cũng may, Tô Thiển Mạt thông minh ý thức được có vấn đề gì đó, lập tức đem tờ giấy thu hồi vào trong túi.

Cô nàng ngẩng đầu, trong lúc lơ đãng, cùng chủ nhiệm lớp nhìn nhau liếc mắt một cái, sợ tới mức cuống quýt thu hồi tầm mắt, trái tim nhỏ bùm bùm nhảy không ngừng.

Thật vất vả chờ đến lúc hết tiết, Tô Thiển Mạt đợi chủ nhiệm lớp rời đi, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Lâm Hải Phong, một tiết này chính là đem cô nàng nghẹn hỏng rồi.

"Uy, chủ nhiệm lớp cùng cậu nói cái gì?"

Cô nàng quay đầu lại hỏi Lâm Hải Phong, nghĩ là do hắn ngồi nói chuyện với cô nên chủ nhiệm mới gọi hắn lên nói chuyện.

Lại nhìn đến bạn cùng bàn của hắn, Tô Thiển Mạt thẳng tắp nhìn chằm chằm nữ sinh kia.

Thẳng đến khi nữ sinh kia chịu không nổi bầu không khí xấu hổ này, mang cặp sách rời khỏi phòng học, lúc này mới tính kết thúc.

"Chủ nhiệm lớp đổi chỗ ngồi cho tôi, để tôi đổi cùng Lý Tuyết."

Lâm Hải Phong không ngẩng đầu, bắt đầu thu thập sách trên bàn.

"Vì cái gì?"

Tô Thiển Mạt phiết miệng, đột nhiên đứng lên, làm bộ muốn đi tìm chủ nhiệm lớp lý luận.

"Từ đâu ra vì cái gì nhiều như vậy, Thiển Mạt, nhanh lên giúp Lý Tuyết thu thập đồ."

Lạc Y nhéo nhéo lòng bàn tay Tô Thiển Mạt, lúc này cô nàng mới chịu thành thật ngồi xuống, hai người liếc nhau, lại quay đầu nhìn về phía Lý Tuyết.

"Tôi cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, ba người các cậu quan hệ khá tốt, nếu không tôi cùng chủ nhiệm nói một chút?"

Sách trên bàn Lý Tuyết đã thu thập xong thấy ba người nhìn cô ta, hào phóng nói ra ý nghĩ của mình.

"Không cần phải nói, như vậy cũng khá tốt, đều là một phòng học, ngồi đâu cũng đều giống nhau thôi."

Thanh âm Lạc Y mang theo ý cười, rồi sau đó lại vỗ vỗ bả vai Lâm Hải Phong.

Lâm Hải Phong cùng Lý Tuyết thay đổi vị trí, sau đó bốn người cùng nhau rời khỏi phòng học.

Lý Tuyết rốt cuộc ra tay, nhìn xem tình huống hiện tại này, chỉ sợ kế tiếp, liền phải bắt đầu xuống tay đối phó cô ta! Lạc Y cười khẽ, cùng Tô Thiển Mạt về nhà.
[/BOOK][/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 13: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (12)

[HIDE-THANKS][BOOK]Từ sau khi Lâm Hải Phong cùng Lý Tuyết thay đổi vị trí, dần dần trong lớp có lời đồn.

Đối với học sinh cao trung, sợ nhất vẫn là vấn đề yêu sớm. Không biết là từ miệng ai truyền ra đem lời đồn dần dần bị càng ngày càng nhiều người biết. Có khả năng sẽ từ lời đồn biến thành thật, càng trở nên bị người chú ý.

Không đến một ngày, Lâm Hải Phong cùng Tô Thiển Mạt hai người bị phân chia kêu ra ngoài hỏi chuyện.

Tô Thiển Mạt yên lặng ở trong lòng tặng cho Lạc Y một ngón tay cái, cô thật sự đoán đúng rồi.

Chủ nhiệm lớp vẫn là rất khách khí, hỏi Tô Thiển Mạt có việc này hay không, có phải thật sự cùng Lâm Hải Phong đang yêu đương.

Tô Thiển Mạt y theo lời Lạc Y nhắc nhở, trịnh trọng phủ nhận, hơn nữa thỉnh cầu chủ nhiệm lớp điều tra cho cô nàng thủ phạm bịa đặt kia, tâm tư người này thật quá xấu rồi.

Thế nhưng nghĩ ra biện pháp độc ác như thế, hãm hãi cô nàng, cô nàng cùng Lâm Hải Phong chỉ là quan hệ bạn bè, so với người khác thân cận hơn một chút, liền bị bịa đặt, thực sự là quá mức.

Lâm Hải Phong ngày thường cũng là tính tình thẳng thắng, cùng lão sư quan hệ cũng không tồi, cho nên chỉ bị giáo dục vài câu, bình an không có việc gì về phòng học.

Lạc Y trong lòng đã sớm biết đáp án, từ lúc bắt đầu Lý Tuyết đã bố trí tốt hết thảy.

Đầu tiên là cố ý làm thân với bạn cùng bàn Lâm Hải Phong thừa dịp Uông Nguyệt tới phòng học, nói ra câu làm người ta mơ màng, reo hạt giống nghi ngờ vào trong lòng Uông Nguyệt.

Qua vài ngày sau, lại bắt đầu tản lời đồn, vì chính là chờ lần này.

Bất quá, không quan hệ, bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp sau, phía sau Lý Tuyết còn có Lạc Y.

Lâm Hải Phong cùng Tô Thiển Mạt quả thực cùng Lý Tuyết nghĩ giống nhau, hai người ngày thường ở phòng học cơ hồ không có giao lưu, kèm thêm việc Tô Thiển Mạt đối với "Kiều Khê" cũng là lạnh lẽo.

Vào lúc này, Lý Tuyết nhân cơ hộ tiến vào, chuẩn bị cùng "Kiều Khê" mượn sức quan hệ. Khi ba người bọn họ gặp phải nguy hiểm, cô ta xuất hiện là thích hợp nhất, nói không chừng còn sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.

Lạc Y cùng Tô Thiển Mạt giao lưu cũng càng ngày càng ít, mà Lý Tuyết thành công đánh vào bên trong, trở thành bạn tốt "Kiều Khê".

Mà Tô Thiển Mạt nhìn thấy hai người quan hệ càng ngày càng tốt, hoàn toàn không phản ứng, tựa như đường ai nấy đi.

Lý Tuyết đối với tình hình hiện nay cực kỳ vừa lòng, tựa hồ tất cả đều ở trong khống chế của cô ta.

Sự Kiện diễn đàn có lẽ là Kiều Khê đánh bậy đánh bạ, Lý Tuyết cho rằng, "Kiều Khê" vẫn là Kiều Khê kiếp trước, cũng không quá thông minh.

Theo quan hệ dần tốt của hai người, Lý Tuyết thường xuyên cùng "Kiều Khê" đi cùng một chỗ, hôm nay, Lý Tuyết rốt cuộc nhịn không được ra tay.

"Kiều Khê, nghe nói buổi chiều sau khi tan học, sân bóng rổ sẽ có một trận thi đấu, chúng ta cùng đi xem, được không?"

Con ngươi Lý Tuyết lóe ánh sáng, cô ta đoán Kiều Khê sẽ không cự tuyệt.

"Thi đấu bóng rổ có cái gì hay?"

Lạc Y hỏi ngược lại, cô đối với trận thi đấu bóng rổ không có hứng thú.

"Trận bóng rổ kia không có gì thú vị, nhưng là người đánh bóng rổ cực soái, nghe nói lần này giáo thảo cũng sẽ tham gia!"

Lý Tuyết hưng phấn nói, giáo thảo kia chính là người đã từng làm Kiều Khê nhất kiến chung tình, cô ta tin tưởng, rất nhanh thôi, Kiều Khê sẽ đi vào phần mộ cô ta thiết kế.

"Vậy được rồi!"

Lạc Y biểu hiện hưng phấn không tránh thoát khỏi mắt của Lý Tuyết. Lý Tuyết đối với chuyện này là phi thường vừa lòng, cái cô ta muốn còn không phải là hiệu quả này ư.
[/BOOK][/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 14: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (13)

[HIDE-THANKS][BOOK]Lý Tuyết mang theo "Kiều Khê", hai người đi sân bóng rổ, lúc này hơn phân nửa cái sân bóng rổ đều bị nữ sinh chiếm lĩnh.

"Đây đều là tới xem giáo thảo?"

Lạc Y dò hỏi, giáo thảo này mị lực xác thật đủ lớn! Đáng tiếc, là tra nam.

Kỳ thật cô không ngại giúp những em gái này thấy rõ gương mặt thật của tra nam. Chỉ là sợ các cô biết có lẽ sẽ thương tâm, hẳn là cô nên uyển chuyển một chút.

"Đương nhiên, giáo thảo Sở Phong chính là nhân vật phong vân trường học chúng ta, không ai không biết hắn."

Lý Tuyết mang theo ngữ khí ngây thơ mà lại sùng bái nói.

Nếu không phải trước đó biết Lý Tuyết là một người như thế nào, chỉ sợ là cô cũng bị lừa.

Thật sự là hình tượng Lý Tuyết tốt quá, làm không ai có thể nghĩ đến người mà thoạt nhìn thoạt nhìn ôn nhu vô hại lại là người như vậy.

"Như thế nào, nghe ngữ khí này của cậu, cảm giác cậu cũng sùng bái hắn?"

Thanh âm Lạc Y không lớn, nhưng là vài người chung quanh lại đều có thể nghe được.

"Kiều Khê, cậu đang nói cái gì đâu! Không để ý tới cậu."

Lý Tuyết phiết miệng, mang theo dáng vẻ cô gái nhỏ thẹn thùng, cô xoay người đi.

"Không phải là bị tôi nói trúng rồi nên thẹn thùng đi."

Lạc Y đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thời cơ tốt như vậy, không hố Lý Tuyết một lần, thì thật xin lỗi bản thân mình.

"Nào có! Đừng nói bậy, nhanh lên lại đây xem trận bóng."

Lý Tuyết một phen kéo Lạc Y qua, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, suy nghĩ trong lòng đã sớm không biết bay đến nơi nào.

Không biết bao giờ mới tới thời điểm có thể gặp được người kia, cô ta đã bắt đầu nhớ hắn, lần này bất kể trả giá thế nào cô ta tuyết đối không để Kiều Khê cùng người kia bên nhau.

Lạc Y âm thầm liếc mắt nhìn Lý Tuyết một cái, thấy cô ta đang phát ngốc, không biết suy nghĩ cái gì.

"Giáo thảo đẹp như vậy a, cậu xem cậu nhìn đến cả người đều mất hồn mất vía!"

Thanh âm Lạc Y không tính thấp, tuy rằng âm thanh ủng hộ bao phủ nhưng là vẫn có mấy nữ sinh nghe được lời cô nói.

"Chẳng lẽ cậu không cảm thấy giáo thảo rất tuấn tú sao?"

Lý Tuyết hỏi ngược lại, yên lặng mà ở trong lòng bỏ thêm một câu, cho dù soái, cũng không bằng người kia trong lòng cô ta.

Lạc Y không nói chuyện, bởi vì giáo thảo đánh thắng trận bóng, chung quanh đều là tiếng hoan hô.

Lý Tuyết lôi kéo Lạc Y, muốn hướng tới phía giáo thảo đi đến, nhưng đám người quá nhiều, căn bản không xen vào được.

Cũng may cuối cùng thời điểm giáo thảo Sở Phong rời đi, Lý Tuyết lá gan lớn, hô tên của hắn.

Dẫn tới giáo thảo nhìn vế phía cô ta, để lại một chút ấn tượng.

Lý Tuyết là muốn gọi giáo thảo là để làm cho giáo thảo chú ý tới Kiều Khê, không ngờ đến Kiều Khê thập phần không phối hợp.

Thời điểm giáo thảo nhìn qua, Kiều Khê thế nhưng ngồi xổm trên mặt đất, này đây, Lý Tuyết lại trở thành đối tượng giáo thảo nhìn thấy.

Lý Tuyết là tức muốn hộc máu, đám nữ sinh chung quanh cơ hồ đều đang nghiến răng, giống như muốn cắn chết cô ta. Lúc này lại không cẩn thận làm cho mình có thêm mấy địch nhân.

"Kiều Khê, cậu xảy ra chuyện gì?"

Lúc này, Lý Tuyết lại không thể cùng Kiều Khê trở mặt, đành phải nhẫn nại tính tình dò hỏi.

"Tôi vừa buộc dây giày nha"

Lạc Y mỉm cười trả lời, bộ dáng hồn nhiên không biết vừa mới đã xảy ra cái gì.

"Cậu có biết hay không cậu vừa mới bỏ lỡ giáo thảo!"

Lý Tuyết hận sắt không thành thép nói với Lạc Y.

"Không sao hết! Dù sao tôi chỉ là đi cùng cậu đến, cậu vui vẻ là được."

Lạc Y biểu hiện càng hào phóng, càng là bức Lý Tuyết á khẩu không trả lời được.

Lại nhìn Lý Tuyết, sắc mặt nghẹn đỏ bừng, trong lòng muốn hộc máu.[/BOOK]
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 15: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (14)

[HIDE-THANKS][BOOK]Lý Tuyết không đạt được mục đích, tất nhiên là sẽ không cam chịu nhận thua.

Bất kể nói từ phương diện nào, Sở Phong đều là đáng giá để Kiều Khê động tâm, cô ta đều đã tính toán cẩn thận, lại không biết rốt cuộc là nơi nào xảy ra vấn đề.

Vì thế, vì để tạo cơ hội cho Kiều Khê cùng Sở Phong, cô ta thường xuyên hỏi thăm tin tức Sở Phong, một khi con người ta quá mức khẩn trương, sơ hở sẽ lộ ra.

Mà Lý Tuyết vẫn không biết hành động của mình lúc này ở trong mắt nhiều người đều là không bình thường. Chỉ là, chờ cô ý thức được vấn đề gì thì đã quá muộn.

Lý Tuyết thường xuyên lôi kéo Kiều Khê đi tìm Sở Phong, chính là vì làm Kiều Khê yêu thầm Sở Phong như kiếp trước.

Mà Kiều Khê lúc này đã sớm không phải Kiều Khê kiếp trước, mà là Lạc Y, tự nhiên sẽ không để Lý Tuyết thực hiện được ý đồ.

Lạc Y đối với tra nam Sở Phong này không có ấn tượng tốt nào, để cô thật sự coi trọng hắn? Căn bản là chuyện không thể xảy ra.

Thường xuyên qua lại, dần dần Lạc Y cũng cảm thấy phiền chán với Lý Tuyết, dù nói là giả vờ nhưng mỗi ngày phải nhìn thấy gương mặt dối trá của Lý Tuyết cô đều thấy mệt.. Đương nhiên, cô cũng cố ý biểu hiện ra ngoài.

Sau khi Lý Tuyết ý thức được vấn đề này, cô ta không thể không đẩy nhanh kế hoạch của mình.

Vì thế hôm nay, Lý Tuyết không chờ Lạc Y mà một mình về nhà trước.

Lạc Y cùng Tô Thiển Mạt liếc nhau, con cá rốt cuộc nhịn không được muốn động thủ.

Ngày hôm sau, Lạc Y đến cổng trường đã phát hiện mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ mình.

Cô thu lại thần sắc, hồn nhiên không thèm để ý đi đến phòng học, ngay cả người ở lớp cũng chỉ trỏ, thấy cô xuất hiện lập tức đều nhỏ lại giọng vây ở một chỗ nói cái gì.

Lạc Y làm bộ như không nhìn thấy ngồi vào chỗ.

Không bao lâu, Lý Tuyết vội vội vàng vàng chạy tới phòng học, còn cố ý hô lớn: "Kiều Khê, đã xảy ra chuyện."

Cô ta vừa nói xong, bạn học trong lớp đều quay đầu lại nhìn Kiều Khê.

Lạc Y khẩn trương dò hỏi, "Xảy ra chuyện gì? Phát sinh việc gì sao?"

Cô vẻ mặt mờ mịt nhìn Lý Tuyết giống như thật sự không biết cái gì.

"Kiều Khê, ở trên bảng thông báo ngoài trường học đem thư cậu viết dán lên.."

Lý Tuyết muốn nói lại thôi, phảng phất là một chuyện rất quan trọng.

"Thư? Thư gì? Tôi chưa từng viết thư gì cả?"

Lạc Y vô tội duỗi tay, như đang tự hỏi mình đã làm việc gì.

Toàn bộ học sinh trong phòng học, đều nhìn chằm chằm hai người.

"Chính là thư hôm qua cậu viết rồi gửi cho Sở Phong, chuyện này là thế nào? Bên ngoài lớn chuyện rồi."

Lý Tuyết nôn nóng nói, một bộ tri kỷ muốn tốt cho cô, lại nói mấy câu mà thể hiện hết những gì mọi người muốn biết.

Tô Thiển Mạt cùng Lâm Hải Phong nhìn nhau, lẳng lặng nhìn trò hay chờ mong đã lâu.

"Lý Tuyết, những lời này hẳn là tôi phải hỏi cậu mới đúng, cậu nói gì tôi nghe không hiểu đâu? Ngày hôm qua sau khi tan học cậu nói cậu có việc phải rời đi trước sau đó tôi liền về nhà một mình."

Lạc y không nhanh không chậm nói, lời cô nói chính là thật.

Lý Tuyết sắc mặt trở nên thập phần khó coi, chuyện này không giống như trong tưởng tượng của cô ta, thậm chí không biết có phải ảo giác hay không, cô ta hốt hoảng thấy được một tia đắc ý trong mắt Kiều Khê.

Nhưng rất nhanh cô ta liền khôi phục cảm xúc lại.

"Kiều Khê, tôi biết cậu trong lòng khó chịu, chính là hiện tại không phải thời điểm khó chịu, phải nghĩ cách giải quyết, cậu yên tâm tôi vẫn sẽ luôn ở cạnh cậu."

Lý Tuyết chân thành tha thiết nói, một phen dối trá đến cực điểm làm Lạc Y ghê tởm không chịu được.
[/BOOK][/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 33 Tìm chủ đề
Chương 16: [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (15)

[HIDE-THANKS][BOOK]Lý Tuyết đã suy nghĩ kế hoạch này rất lâu, nhưng khổ nỗi cho tới nay Kiều Khê không có chút hảo cảm nào với Sở Phong, bất đắc dĩ cô ta mới đem kế hoạch này đẩy lên trước.

Hiện tại xảy ra chuyện lớn như vậy, cô ta muốn nhìn xem Kiều Khê giải thích như thế nào.

Chuyện của Tô Thiển Mạt và Lâm Hải Phong, lão sư vẫn còn nhớ đâu! Lần này Kiều Khê đụng phải chỉ sợ là sẽ không có trái ngon để ăn.

Huống chi chứng cớ rõ ràng như vậy, Kiều Khê lần này nhất định chết chắc rồi.

"Thiển Mạt, cậu biết chuyện gì không?" Lạc Y quay đầu, nghi hoặc dò hỏi Tô Thiển Mạt.

"A, cái này hình như là trên bảng thông báo của trường có dán một phong thư tình, thư tình này có quan hệ gì với cậu sao?"

Tô Thiển Mạt buồn cười nhìn Lý Tuyết, cái người này a! Có đôi khi quá thông minh, ngược lại không tốt, rất nhiều chuyện luôn có sơ hở. Một chiêu cờ sai sẽ biến khéo thành vụng.

"Cậu đang nói gì? Thư tình gì cơ? Đừng đùa, không có khả năng mình sẽ làm vậy đâu!"

Lạc Y hỏi lại, vẻ mặt không thể tin tưởng mở to mắt nhìn Lý Tuyết.

"Kiều Khê, nếu không mình và cậu đi cùng nhau, đi tìm lão sư nhận sai, nói không chừng sẽ được xử lý nhẹ hơn."

Lý Tuyết đánh gãy lời Lạc Y, chủ động đề nghị, cô ta là cảm thấy chuyện này không thể bị kéo xuống.

"Uy, Lý Tuyết có phải cậu có bệnh hay không? Kiều Khê đã nói cùng cậu ấy không có quan hệ, cậu còn lôi kéo làm cái gì? Hay là cậu lại hy vọng thư tình kia là Kiều Khê viết? Hay là cậu muốn nhìn Kiều Khê bị phạt?"

Tô Thiển Mạt nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn Lý Tuyết, lần này cô nàng nhất định phải giáo huấn Lý Tuyết cho tốt, để xem, về sau cô ta còn dám kiếm chuyện hãm hại không.

"Mình.. Mình cũng là vì muốn tốt cho Kiều Khê.."

Lý Tuyết âm thầm hung hăng véo mình một chút, nước mắt cầm lòng không đâu chảy ra, ủy khuất nhìn Kiều Khê.

"Đúng vậy, Lý Tuyết cũng là có lòng tốt."

"Ai biết có phải hay không là Kiều Khê viết, có gan làm lại không có gan thừa nhận."

"Thật là không biết xấu hổ, thế nhưng viết thư tình cho giáo thảo, còn bị cự tuyệt trước mắt mọi người."

Tiếng nghị luận truyền đến tai Lý Tuyết, cô ta chính là muốn kết quả này, muốn nhìn thấy Kiều Khê bị người chỉ trích chửi rủa.

Tô Thiển Mạt hung hăng đập bàn "Bang" một tiếng, ánh mắt bất thiện đảo qua mọi người. Cô nàng đẩy Lý Tuyết sang một bên, đi đến trước mặt một nam sinh đeo kính.

"Cậu! Đem lời vừa mới nói lặp lại lần nữa!"

Tô Thiển Mạt rống giận, mẹ nó, cũng dám bôi nhọ Kiều Khê nhà cô nàng, quá đáng!

"..."

Nam sinh kia không nói chuyện, đứng ở tại chỗ nhìn Tô Thiển Mạt.

"Như thế nào không nói? Cậu có tận mắt nhìn thấy không? Không thì có tư cách gì ở đây nói nhảm!"

Tô Thiển Mạt thanh âm rất lớn, giống như là sư tử bùng nổ, quanh thân tản ra khí thế làm người không dám tới gần.

Nhìn Tô Thiển Mạt vì mình xuất đầu, Lạc Y lần đầu tiên cảm giác được có bạn bè thật tốt, là bạn tốt mà vì mình cái gì cũng không màng.

"..."

Mọi người im lặng không nói, chính xác là bọn họ cái gì cũng không nhìn thấy.

Lý Tuyết đột nhiên sững sờ, có cảm giác không tốt.

Tô Thiển Mạt cùng Kiều Khê căn bản là không có cãi nhau, cảm tình của hai người này tựa hồ so với trước kia càng tốt hơn.

Lại nhớ tới vừa rồi cô ta nói với Kiều Khê việc bảng thông báo của trường học, Kiều Khê căn bản là không phải không biết giống như cô biểu hiện ra. Nhất định Kiều Khê đã sớm biết, nếu không sẽ không có khả năng trấn định như vậy.

Kiều Khê cùng Tô Thiển Mạt nói chuyện, rõ ràng chính là ở kẻ xướng người họa, nói cho cô ta nghe.

Hiện tại xem ra, thậm chí rất có thể tất cả đều là âm mưu.
[/BOOK][/HIDE-THANKS]
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back