NLXH: Nếu tôi có 8 giờ để hạ một cái cây, tôi sẽ dành 6 giờ để mài sắc lưỡi rìu của tôi

Thảo luận trong 'Học Online' bắt đầu bởi Lagan, 31 Tháng một 2024.

  1. Lagan

    Bài viết:
    635
    Abraham Lincoln từng nói: "Nếu tôi có 8 giờ để hạ một cái cây, tôi sẽ dành 6 giờ để mài sắc lưỡi rìu của tôi"

    (Tuổi trẻ - Khát vọng và Nỗi đau)


    Với góc nhìn tuổi trẻ, em có đồng ý với cách nghĩ trên?

    Bài làm

    Tuổi trẻ như cái nắng đẹp đẽ của những ngày xuân cận Tết: Lung linh, ấm áp và mang trong mình hơi thở tràn trề nhựa sống. Nó trôi qua để lại trong ta vô vàn hồi ức cùng những lần đầu kỉ niệm khó phai. Phải chăng vì vậy mà ai cũng khao khát được trở về tuổi trẻ một lần nữa để được dám nghĩ, dám làm và sống hết mình với những đam mê còn dang dở. Để hiện thực hóa những hoài mong tuổi trẻ, phải chăng ta cũng cần một hành trình dài để chuẩn bị cho những huy hoàng của ngày xuân như những gì Abraham Lincoln chia sẻ: "Nếu tôi có 8 giờ để hạ một cái cây, tôi sẽ dành 6 giờ để mài sắc lưỡi rìu của tôi"

    [​IMG]

    Công việc hạ một cái cây mà Abraham Lincoln nhắc tới chính là một công việc hết đỗi bình thường và nếu ta có 8 giờ để làm được việc đó thì quá trình chuẩn bị để có một chiếc rìu sắc sẽ tiêu tốn 6 giờ. Điều đó không chỉ nên được áp dụng trong việc đốn củi mà bất cứ công việc gì, dù nhỏ hay lớn, làm cá nhân hay tập thể cũng cần những bước chuẩn bị hết sức kĩ càng ấy. Nếu như "cái cây" là những thử thách, công việc bạn buộc phải làm hằng ngày để có thể tồn tại và mưu sinh thì hình ảnh "lưỡi rìu sắc" của Lincoln không chỉ là dụng cụ để đốn củi mà còn là những hành trang thiết thực: Đó là tài sản cá nhân, là kiến thức, là kinh nghiệm và các mối quan hệ. Đặc biệt, chiếc rìu sắc ấy chắc chắn phải là "của tôi" – tức là của riêng mình, do riêng mình tạo dựng. Tôi thường nghe người ta nói "Trẻ con khóc mới có kẹo ăn.. Làm người không nên quá độc lập". Quả thực, sự giúp đỡ và thành công đến từ sự trợ giúp từ bên ngoài là vô cùng dễ dàng nhưng đồng thời những thành quả ấy cũng giống như những đóa hoa quỳnh, đóa phù dung sớm nở tối tàn. Chỉ có những gì là "của mình" mới thực sự bền vững. Ấy cũng chính là dụng ý sâu sắc của Lincoln. Như vậy, phải chăng vị cựu tổng thống Abraham Lincoln đang muốn nói với chúng ta rằng đứng trước một việc gì, một nhiệm vụ gì đó, ta phả tự mình trang bị, chuẩn bị cho bản thân những thứ thiết yếu. Có như vậy, thời gian ta thực sự đương đầu với thử thách sẽ rút ngắn lại, đồng thời nguy cơ sẽ giảm bớt và thành công sẽ trở nên dễ dàng.

    Khi còn bé, chẳng ai là không ôn tập, chuẩn bị bài trước mỗi kì kiểm tra, lớn hơn một chút, ta dùng sự tích lũy trong 12 năm học để "vượt vũ môn" vào ngôi trường Đại học mơ ước. Và trong khoảng thời gian đại học, ta tiếp tục rèn luyện kiến thức, tham gia các hoạt động để rèn luyện kinh nghiệm chuẩn bị bước chân vào đời. Như vậy, ta có thể nói rằng cuộc đời thực chất là một quá trình "chuẩn bị" không ngừng nghỉ và mỗi một sự thành công thực chất chỉ là một dấu mốc để tiếp tục "chuẩn bị" cho cánh cửa tiếp theo. Sự chuẩn bị ấy có thể chỉ trong vài tuần lễ, cũng có thể trong vài năm hay vài chục năm. Ví như Mark Zuckerberg trở thành tỉ phú ở tuổi 23 thì nhà đầu tư huyền thoại kiêm CEO Berkshire Hathaway – Warren Buffett đã trở thành tỉ phú tự thân ở tuổi 56. Xét đến cùng, không phải sự đầu tư, sự chuẩn bị nào cũng có kết quả giống nhau, bởi trong một cuộc đua, có kẻ thắng thì ắt có người thua, nhưng chỉ cần kiên trì, không từ bỏ, ta sẽ dành được thành công cuối cùng.

    Sự tự chuẩn bị trước tiên sẽ giúp cho mỗi cá nhân có được nhận thức đúng đắn về khả năng và vị trí của bản thân. Khi bạn cố gắng làm bản thân tốt đẹp hơn 1% so với ngày hôm qua, bạn sẽ được chiêm ngưỡng trọn vẹn hành trình dài của mình với những sự thay đổi rõ rệt. Ví dụ như khi bạn ôn tập cho một kì thi nào đó, bạn làm đề thi thử và nhận ra mình có quá nhiều lỗ hổng. Đừng lo lắng mà cần liệt kê những điểm mình còn yếu, mỗi ngày bổ sung một chút để dần đầy đủ. Có thể kì thi ấy kết quả sẽ chưa được ghi nhận nhưng trong những kì thi sau, nỗ lực sẽ được đền đáp. Cuối cùng khi cần bảng điểm trên tay, đó chính là thành quả của mộ chặng hành trình dài nỗ lực tự chuẩn bị mà bạn xứng đáng nhận được. Đồng thời, trong quá trình tự chuẩn bị ấy, bạn biết được mình nên tập tung ở khía cạnh nào, phát triển bản thân về phương diện nào để đạt được những hiệu quả tốt nhất.

    Xét trên bình diện xã hội, "Hiền tài là nguyên khí của quốc gia" và sự tự chuẩn bị của mỗi cá nhân, đến cuối cùng sẽ làm giàu đẹp và mạnh trội hơn cho xã hội. Trong một tập thể, nếu như mọi người có thể noi gương nhau, cùng nhau học tập và chuẩn bị thì chắc chắn tập thể ấy sẽ ngày càng phát triển và tiến bộ.

    Tuy nhiên, sự tự chuẩn bị luôn pahir đi liền với tính kiến trì, nhẫn nại và nỗ lực vươn lên. Bởi xét cho cùng, cuộc đời là những nghịch lí có quy tắc, là những bất ngờ đã được dự đoán và những cao siêu ở trong tầm với. Không quan trọng hôm nay ta đã rèn luyện và tích lũy được bao nhiêu mà quan trọng là ta sẽ duy trì nó trong khoảng thời gian bao lâu. Phải luôn nhớ rằng "Ta không buồn vì hoa hồng có gai mà ta vui vì trong bụi gai có hoa hồng" – cuộc đời cũng vậy, nó sẽ luôn tìm cách vùi dập và khiêu khích ta, nhưng "người thành công là những người không từ bỏ", ta cần tìm thấy những điểm sáng le lói trên hành trình để tự cổ vũ và bước tiếp. Câu nói của người xưa "Trong họa gặp phúc" hay "Tái ông mất ngựa" chính là đang cổ vũ cho tinh thần bền bỉ để vươn tới thành công này. Con kiến tha lâu sẽ đầy tổ và cũng như những chú kiến ngoan cường, một chút tích lũy từng ngày từng giờ sẽ giúp bạn hoàn thiện cả về nhân cách, thể xác và tinh thần.

    Thế nhưng, có thật sự rằng lúc nào cũng cần những sự chuẩn bị dai dẳng và khó khăn đến thế? Ta không thể phủ nhận rằng trên thế giới có những cô bé, cậu bé sinh ra đã ngậm thìa vàng, tức là đã được sống trong giàu sang, nhung lụa từ nhỏ - thứ mà hơn 70% dân số thế giới hằng khao khát. Thế nhưng vạch đích vốn chẳng hề tồn tại bất cứ giới hạn nào, những cô bé, cậu bé ấy có thể đã chạm đến đích của người khác nhưng với họ, đó mới chỉ là sự khởi đầu cho hành trình tự rèn luyện và khám phá bản thân của riêng mình. Vậy thì một câu hỏi đặt ra đó là khi nào thì sự tự chuẩn bị là đáng giá? Nếu ta coi sự thành công về tiền tài vật chất là mục tiêu thì khi có một chiếc xe sang, một căn nhà lớn là thỏa mãn. Nếu ta coi sự vui vẻ, anh nhiêu và cân bằng là mục tiêu thì khi ta kiên trì theo những bữa ăn lành mạnh, những bài tập yoga buổi sáng đầy năng lượn thì ấy chính là thành công. Và dù bạn có một cuộc sống giàu sang hay một thân thể khỏe mạnh, ấy cũng đều là kết quả tích cực của một hành trình dài thay đổi và nâng cao giá trị của bản thân.

    Có một câu danh ngôn rất hay rằng "Chúng ta thường đánh giá người khác theo tiêu chuẩn của mình nhưng sau đó lại dành cả đời để sống theo tiêu chuẩn của người khác". Quả thật, sự tự chuẩn bị của một người cũng ít nhiều bị ảnh hưởng bởi lề thói ấy. Bởi khi ta ngưỡng mộ, khao khát thành công giống như một người nào đó, ta sẽ có xu hướng bắt chước quá trình của họ mà không hề xem xét rằng liệu với bản thân mình, lộ trình ấy có thực sự hiệu quả và phù hợp hay không? Cũng giống như một triết gia nổi tiếng nào đó đã nói với đại ý rằng: "Biết đi là tốt! Nhưng đi đúng đường còn tốt hơn" Sự tự chuẩn bị cũng vậy! Có nhận thức và tự giác là tốt nhưng phải làm sao để cho nhanh, cho gọn và hiệu quả mới là vấn đề nan giải nhất. Chính bởi vì lẽ đó nên với mỗi người, đặc biệt là các bạn trẻ, phải tìm cho ra một hòn đá mài phù hợp để lưỡi rìu của mình ngày càng sắc bén.

    [​IMG]

    Trên thực tế, vẫn có những con người tồi tệ không chịu nhận thức và tự mình hành động cho cuộc sống của bản thân. Họ luôn u mê, mù quáng mà phụ thuộc vào gia đình và bạn bè, cuối cùng, khi không còn ai có thể dựa dẫm, hộ sinh tính nóng nảy, oán trách cuộc đời và những người đã giúp đỡ mình, cuối cùng tự hủy hoại chính bản thân. Cũng như có một số người vì chạy theo ý kiến số đông mà đi lên những con đường sai lầm, khiến cho bản thân họ trở nên chán nản và sự tự chuẩn bị bấy lâu của họ trở thành uổng phí.

    Con người từ khi sinh ra, không ai được lựa chọn xuất thân và hoàn cảnh của mình. Thế nhưng cũng như câu nói của Bill Gates mà tôi hoàn toàn đồng tình: "Sinh ra trong nghèo khó không phải lỗi do bạn, nhưng chết trong nghèo khó thì đó hoàn toàn là lỗi của bạn" Sinh ra ở đời, nếu bạn không tự mình cố gắng mà nỗ lực vươn lên, thì chắc chắn sẽ bị bão táp cuộc đời khoog chút do dự xô đẩy và dẫm đạp. Đặc biệt là những bạn trẻ với trái tim xanh non, tâm hồn phơi phới, hãy giống như những cây tre ngoài kia: Dành 3 năm cho bộ rễ đâm sâu để chỉ mất 5 tuần cho những tầng lá cao nhất. Hãy luôn sống! Hãy luôn chuẩn bị! Cho bản thân!

    Câu nói của Abraham Lincoln rằng: "Nếu tôi có 8 giờ để hạ một cái cây, tôi sẽ dành 6 giờ để mài sắc lưỡi rìu của tôi" đã khiến tôi rút ra rằng trên đời, không thể không có sự tự chuẩn bị. Đặc biệt là các bạn trẻ như tôi, phải không ngừng học hỏi và tích lũy kiến thức, kinh nghiệm cùng vốn sống để mau chóng trưởng thành. Hãy đặt ra cho mình những "cái cây" to lớn để can đảm, kiên trì và bền bỉ "đốn hạ" chúng.

    Xem thêm: R. Tago, nhà thơ Ấn Độ cho rằng: "Thà làm một bông hoa sen nở khi thấy mặt trời rồi mất hết tinh nhụy, còn hơn giữ nguyên hình nụ búp trong sương lạnh vĩnh cửu của mùa đông."
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...