Việt Nam có một chiều dài lịch sử hàng ngàn năm và đã từng trải qua nhiều thăng trầm với giai đoạn phong kiến. Đứng đầu chế độ phong kiến Việt Nam là vua, một vị trí quyền lực thông thường được kéo dài đến hết cuộc đời hoặc khi vị vua đó thoái vị hoặc bị phế truất. Bên cạnh đó một số vị vua Việt Nam có giai đoạn trị vì rất ngắn. Sau đây là 4 vị vua có thời gian trị vì ngắn nhất trong lịch sử Việt Nam: 1. Lê Trung Tông (3 ngày) Lê Trung Tông (983-1005) tên thật là Lê Long Việt, ông là vị hoàng đế thứ hai của nhà Tiền Lê. Năm 1005, vua Lê Đại Hành qua đời, các hoàng tử tranh nhau ngôi báu trong 8 tháng, trong nước không có chủ. Thái tử Lê Long Việt cùng với 3 người em khác là Đông Thành vương Lê Long Tích, Trung Quốc vương Lê Long Kính và người em cùng mẹ Khai Minh đại vương Lê Long Đĩnh tranh giành ngôi vị. Tháng 10, năm 1005, Lê Long Tích thua chạy đến châu Thạch Hà (Hà Tĩnh) thì bị người bản địa giết chết. Lê Long Việt lên ngôi trong bối cảnh trong nước vẫn chưa yên ổn hẳn. Chỉ sau 3 ngày, Lê Long Đĩnh đã sai người lẻn vào cung sát hại Lê Trung Tông, ông ở ngôi chỉ vỏn vẹn 3 ngày, khi ấy chỉ mới 22 tuổi. 2. Dục Đức (3 ngày) Dục Đức (1852-1883) tên thật là Nguyễn Phúc Ưng Chân, là vị hoàng đế thứ năm của nhà Nguyễn. Ông vốn là con của Thoại Thái vương Nguyễn Phúc Hồng Y, được vua Tự Đức nhận làm con nuôi vì vua không có con nối dõi. Năm 1883, vua Tự Đức băng hà. Theo di chiếu, Nguyễn Phúc Ưng Chân nối ngôi, trở thành vị hoàng đế thứ năm của nhà Nguyễn. Tuy nhiên, chỉ sau 3 ngày, hai quan Phụ chính là Tôn Thất Thuyết và Nguyễn Văn Tường đã dâng tờ hạch tội lên Thái hoàng Thái hậu Từ Dụ để phế truất ông. Dục Đức bị phế truất chỉ sau 3 ngày ở ngôi (20 tháng 7 - 23 tháng 7 1883) không kịp đặt niên hiệu, bị giam giữ và bỏ đói đến chết. 3. Hiệp Hòa (122 ngày) Hiệp Hòa (1847-1883) tên thật là Nguyễn Phúc Hồng Dật, là vị hoàng đế thứ sáu của triều đại nhà Nguyễn. Ông là con út của vua Thiệu Trị, lên ngôi sau khi vua Dục Đức bị phế truất. Trong thời gian ở ngôi, vua Hiệp Hòa muốn nhận chính sách "bảo hộ" để yên ngôi vua - đỉnh điểm là kí Hiệp ước Hác-măng (1883), mặt khác muốn phế bỏ hai quan Phụ chính Nguyễn Văn Tường và Tôn Thất Thuyết nên chỉ sau hơn 4 tháng ở ngôi ông bị phế truất và giết chết. 4. Lê Túc Tông (179 ngày) Lê Túc Tông (1488-1505) tên thật là Lê Thuần, là vị hoàng đế thứ bảy của nhà Lê sơ. Ông là con trai thứ ba, đồng thời là đích tử của Lê Hiến Tông; vì thông minh, hiếu học nên được vua cha lập làm Hoàng thái tử dù không phải con trưởng. Năm 1504, vua Lê Hiến Tông qua đời, Lê Thuần theo di chiếu lên ngôi hoàng đế. Tuy là vị vua tốt nhưng đoản mệnh, sau 6 tháng cai trị vua Lê Túc Tông qua đời khi chỉ mới 17 tuổi vì bệnh. Sau khi ông qua đời triều Lê sơ chính thức bước vào giai đoạn suy yếu. Đây là 4 vị vua được chính sử công nhận và có thời gian ở ngôi ngắn nhất, không bao gồm những vị vua không được sử sách công nhận. Bài viết được tham khảo từ wikipedia.