.. "Nghệ thuật không cần là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật không nên là ánh trăng lừa dối; nghệ thuật có thể chỉ là tiếng đau khổ kia, thoát ra từ những kiếp lầm than, vang dội, mạnh mẽ trong lòng" (Giăng sáng- Nam Cao) * * * "Đã gọi là hy vọng thì không thể nói đâu là thực, đâu là hư. Cũng giống như những con đường trên mặt đất, kì thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi." (Cố Hương - Lỗ Tấn) * * * "Chừng ấy người trong quá khứ đợi một cái gì tươi sáng cho sự sống nghèo khổ hàng ngày của họ." (Hai đứa trẻ- Thạch Lam) * * * "Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những lo lắng, buồn đau, ích kỷ che lấp mất" (Lão Hạc- Nam Cao) * * * "Một tác phẩm thật giá trị phải vượt lên trên tất cả các bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho tất cả các loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi, nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bằng.. Nó làm cho người gần người hơn." (Đời thừa- Nam Cao) * * * "Điều quan trong hơn hết trong sự nghiệp của những nhà văn vĩ đại ấy lại là cuộc sống, trường đại học chân chính của thiên tài. Họ đã biết đời sống xã hội của thời đại, đã rung động tận đáy tâm hồn với những lo âu, bự bội, tủi hổ và những ước mong tha thiết nhất của loài người. Đó chính là cái hơi thở, cái sức sống của những tác phẩm vĩ đại: (Giáo sư Đặng Thai Mai) * * *" Mặt trời đã dạy tôi rằng, cho dù có ngã xuống bao nhiêu lần thì bạn vẫn sẽ đứng lên và tỏa sáng. Mặt trăng đã dạy tôi rằng, dù bóng đen có bao phủ thì bạn vẫn không cô đơn, vì xung quanh ta có những vì sao.. " (Không sợ đêm đen bởi trong lòng có ánh sáng) * * *" Tình huống truyện giống như một thứ nước rửa ảnh, làm nổi hình nổi sắc các nhân vật, bộc lộ các số phận, tính cachs tâm trạng đồng thời làm nổi bật các vấn đề nhà văn đặt ra và những tư tưởng ông muốn phát biểu. " (Nguyễn Đăng Mạnh) * * *" Cả tư tưởng, cả tính cách nhân vật cũng chưa làm nên truyện ngắn thực thụ. Còn phải nói cái này nữa: Giọng điệu, cái nhạc tính của tâm trạng, cái khiến cho người đọc không ngừng nảy sinh những liên tưởng, những cảm xúc, thiếu nó, không thể có nghệ thuật. " (Varonin) * * *" Nhà văn tồn tại ở trên đời trước hết để làm công việc giống như kẻ nâng giấc cho nhũng kẻ cùng đường, tuyệt lộ, bị cái ác hoặc sô phận đen đủi dồn đến chân tường, bênh vực cho những con người không còn dược ai bênh vực " (Nguyễn Minh Châu) * * *" Thơ hay là hay từ ý, từ tính " * * *" Thơ được tạo ra từ cơn động kinh của tâm hồn. Đó là cơn đại địa chấn được dần ứ từ những biến cố, những kỉ niệm, có khi là một nỗi nhớ quặn lòng " * * *" Văn học giúp con người hiểu được bản thân mìn nâng cao niềm tin vào bản thân mình và làm nảy nở ở con người khát vọng vươn tới chân lý " * * *" Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ. " * * *" Thơ phải xuất phát từ thực tại, từ đời sống, nhưng phải đi qua một tâm hồn, một trí tuệ và khi đã đi qua như vậy, tâm hồn, trí tuệ ấy phải in dấu vào đó thật sâu sắc, càng cá thể, càng độc đáo, càng hay, thơ là tiếng gọi đàn, là sự đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu của những con người. " (Xuân Diệu) * * *" Thơ là kinh thánh của tâm hồn. " (Thanh Thảo) * * *" Thơ là ảnh, là nhân ảnh, thơ cũng ở loại cụ thể hữu hình. Nhưng nó khác với cái cụ thể của văn. Cũng mọc lên từ cái tài liệu thực tế, nhưng từ một cái hữu hình nó thức dậy được những vô hình bao la ". Ví dụ vận dụng: + Có thể nói, thơ ca kháng chiến chống pháp là mùa vàng đầu tiên của thơ ca cách mạng, nơi cảm hứng yêu nước và nhân dân đã thăng hoa trên đầu ngọn bút để bay lên cùng với núi sông Việt Nam. Ngày nay đọc lại Việt Bắc- Tố Hữu, những vần thơ ấy vẫn bao la, bát ngát tình.. => Dùng để liên hệ Việt Bắc + " Một lần anh đến Huế thơ Gặp cô gái đẹp say mơ giấc nồng Sông Hương quyến rũ lạ thường Em choàng tỉnh giấc ngượng ngùng nhìn tôi " => Liên hệ Ai đã đặt tên cho dòng sông +Xuân Diệu đã quan niệm:" Thơ là hiện thực, thơ là cuộc đời, thơ còn là thơ nữa ". Tác giả.. đã đem hiện thực ấy vào trong trang viết của mình một cách tự nhiên, đồng thời.. cũng khiên strais tim người đọc tam chảy khi suy ngẫm về.. +Sedrin đã từng nói:" Nghệ thuật nằm ngoài qui luật của sự băng hoại. Chỉ mình nó không thừa nhận cái chết." Tác phẩm.. chính là minh chứng cho câu nói đó (nội dung tác phẩm) ..